Linh Chu

Vực minh chủ nói:

- Trước kia không có tư cách vào chiến trường vạn tộc, nhưng bên tổng minh cố gắng hết sức rốt cuộc tranh thủ nhiều danh ngạch cho bán yêu. Thiên tài tuấn kiệt đỉnh cao nhất trong bán yêu có thể vào chiến trường vạn tộc rèn luyện.

Chiến trường vạn tộc không phải thánh địa tu luyện, nơi đó tràn ngập giết chóc, cạnh tranh khắc nghiệt. Vài chiến trường vị diện có tỷ lệ tử vong cao khoảng bảy mươi phần trăm.

Đương nhiên nguy hiểm và kỳ ngộ song song, người trở về từ chiến trường vạn tộc được nhân loại coi là anh hùng. Làm lính trong chiến trường vạn tộc càng lâu quay về Trung Ương vương triều thứ sáu càng nhận được nhiều vinh dự.

Muốn được công nhận trong Trung Ương vương triều thứ sáu thì phải đi chiến trường vạn tộc tích lũy quân công. Chỉ khi nào có quân công trong chiến trường vạn tộc mới chứng minh giá trị của một người.

Thế lực vật khổng lồ như Hoàng Kim thánh phủ, Cửu Tiêu tiên thành mỗi năm sẽ đưa thiên tài tuấn kiệt đỉnh cao nhấtđến chiến trường vạn tộc. Thiên tài sống sót trở về từ chiến trường vạn tộc mới được trưởng bối công nhận, tích lũy nhiều quân công càng nhận được sự tôn kính.

Như sáu thiên kiêu mười hai cảnh Tây Nam hầu như mỗi năm đi chiến trường vạn tộc rèn luyện một tháng, bọn họ được gọi là sáu thiên kiêu vì tích lũy quân công xếp sáu hàng đầu trong thế hệ trẻ, hơn xa mấy thiên tài trẻ khác.

Chiến trường vạn tộc bình thường được đắt trong một số đại thiên vị diện cổ xưa, sinh ra ở thái cổ tiểu thiên thế giới, đó là chiến trường lớn. Có một số chiến trường nhỏ trong bí cảnh cao cấp, không chỉ có trăm tộc nhân loại, yêu tộc, dị tộc, quỷ tộc, hễ là chủng tộc nào trên đại lục này đều sẽ đi chiến trường vạn tộc chiến đấu, giành cương vực cho chủng tộc sinh tồn.

Sau khi Phong Phi Vân đột phá Niết Bàn đệ nhất trọng thiên, hắn rất muốn đi chiến trường vạn tộc luyện hóa, nhưng nghĩ rằng thân phận bán yêu không thể vào nên từ bỏ ý định đó. Bây giờ cơ hội bày trước mắt, không đi sao được?

Phong Phi Vân hỏi:

- Danh ngạch của ta xem như cố định trước?

Vực minh chủ lắc đầu, nói:

- Trong năm danh ngạch Quý vực chắc chắn có tên ngươi, nhưng chưa chắc ngươi vượt qua thử thách Diệp Hồng cảnh. Danh ngạch bán yêu rất ít, một cảnh chỉ có năm trăm bán yêu được vào chiến trường vạn tộc.

Một cảnh chỉ có năm trăm bán yêu có tư cách vào chiến trường vạn tộc.

Diệp Hồng cảnh có tám ngàn sáu trăm năm mươi bốn vực, mỗi vực chọn năm thiên tài bán yêu đưa đi đại doanh Bán Yêu Minh Diệp Hồng cảnh. Vậy tức là tổng số lượng thiên tài bán yêu tám ngàn sáu trăm năm mươi bốn vực là bốn vạn ba ngàn hai trăm bảy mươi người.

Sàng lọc trong bốn vạn ba ngàn hai trăm bảy mươi người, cuối cùng chỉ có năm trăm bán yêu đủ tư cachv ào chiến trường vạn tộc, liều đấu với dị tộc, yêu tộc, giành cương vực cho nhân loại, gàinh vinh dự cho bán yêu, để người ta thấy bán yêu cống hiến cho nhân tộc, lấy được nhiều tôn kính và địa vị hơn.

Năm danh ngạch Quý vực rất nhanh được quyết định.

Đại biểu Thiên Mệnh đệ cửu trọng: Diệp Tiểu Mục, Lý Lang.

Đại biểu Niết Bàn đệ nhất trọng thiên: Phong Phi Vân.

Đại biểu Niết Bàn đệ nhị trọng thiên: Chiến Sư Đạo. Đây là bán yêu ngũ sai, sức chiến đấu siêu phàm, nghe đồn là thúc phụ của Chiến Việt Danh từng là thiên tài số một Bán Yêu Minh Quý vực.

Đại biểu Niết Bàn đệ tam trọng thiên: Mộc trưởng lão.

Mức độ nguy hiểm trong chiến trường vạn tộc khác nhau nên chia đẳng cấp chiến trường.

Bán yêu không thể đột phá Vũ Hóa cảnh, đa số thiên kiêu suốt đời kẹt ở Niết Bàn đệ nhất trọng thiên, nhị trọng, tam trọng. Bán yêu có thể đột phá Niết Bàn đệ tam trọng thiên hiếm như lông phượng sừng lần, được chú trọng bảo vệ.

Phong Phi Vân nhìn năm danh ngạch Bán Yêu Minh Quý vực tuyển ra, hiểu rằng tiểu đội bán yêu chỉ có thể đi chiến trường cấp thấp.

Cảnh giới niết bàn là một cảnh giới rất đặc biệt, muốn đột phá cảnh giới phải dồn mình vào chỗ chết rồi sống lại. Nên cảnh giới niết bàn muốn đột phá nhanh thì cách tốt nhất là tham gia chiến đấu sống chết, vào phút chỉ mành treo chuông kích phát tiềm năng cơ thể. Nơi cung cấp sân chơi như thế chỉ có chiến trường vạn tộc.

Nên bán yêu được chọn tu vi thấp nhất toàn là Thiên Mệnh đệ cửu trọng.

Còn ba ngày là đến lúc đi đại bản doanh Bán Yêu Minh Diệp Hồng cảnh. Phong Phi Vân định tận dụng ba ngày này củng cố tu vi vừa tăng lên. Cảnh giới niết bàn là một cảnh giới 0 knguy hiểm, sơ sẩy một cái là sẽ thành tro vì cảnh giới không ổn định.

Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trong một động phủ ở Bán Yêu Minh, hắn mới tu luyện không lâu thì bên ngoài có người xông vào.

Ngư gia nhảy ra:

- Ta nhớ mẫu thân của ngươi là ai rồi, mẫu thân ngươi thật sự từng đến nhà ta ăn cơm!

Ngư gia điên khùng kéo tay Phong Phi Vân ra ngoài Bán Yêu Minh.

- Lão già định kéo ta đi đâu?

Phong Phi Vân suýt bị Ngư gia kéo té, lão gài này sức lực lớn vô cùng, tuy điên khùng nhưng mạnh như trâu. Phong Phi Vân không chống cự nổi, cơ thể bị Ngư gia kiềm chặt.

Sức quá mạnh.

Chắc không phải lão già này giả ngây giả dại đi?

Ngư gia chạy rất nhanh, hầu như kéo bay Phong Phi Vân. Cuối cùng Ngư gia kéo Phong Phi Vân đến bên ngoài một căn nhà cũ.

Đây là nơi vắng vẻ trong Quý vực, xung quanh hoang vu, nhiều phế tích sụp đổ, gạch vụn đầy đất, đổ nát thê lương. Chỉ có một căn nhà nâu xanh rách nát đứng trong phế tích, có nhánh cây khô trên nóc nhà, hơi tiêu điều.

Đến phế tích này Ngư gia không điên nữa, ngồi bệch dưới đất trân trân nhìn mấy gian nhà đổ nát.

- Kỳ lạ, trong Vực thành chật ních tu sĩ, có tu sĩ ngồi xếp bằng ven đường, nhưng tại sao chỗ này hoang vu như thế? Không thấy một bóng người.

Trong Vực thành có có vẫn thiên linh thạch gia cố, là nơi tu luyện tuyệt vời. Tu sĩ toàng Quý vực đều chen chúc vào Vực thành, đi đâu cũng thấy người, nhưng chỗ này hẻo lánh heo hút.

Phong Phi Vân tò mò đạp trên ngói vụn, bước qua khúc tường đổ, tới gần căn nhà nâu xanh.

Căn nhà làm bằng đá xanh, nhiều vách tường đã mục nát, cửa sổ giăng đầy mạng nhện, cửa gỗ rách nát, dường như một cơn gió thổi sẽ làm tan nát cánh cửa.

Đây là căn nhà cũ không biết tồn tại bao nhiêu năm, lúc xây dựng sử dụng tài liệu hiếm quý nhưng giờ đã mục.

Lòng Phong Phi Vân có cảm giác kỳ lạ, dường như hắn từng đến đây, rất quen thuộc.

- Chỗ này rốt cuộc là đâu?

Linh hồn phượng hoàng trong đầu Phong Phi Vân bỗng nhúc nhích, phát ra ánh lửa nhạt như muốn phá tan phong ấn linh hồn.

Ngư gia đi theo, tóc rối xù nhìn chằm chằm căn nhà màu xanh, lẩm bẩm lời kỳ lạ:

- Đây là nơi phụ mẫu của ngươi quen nhau, bọn họ từng đến đây ăn cơm ta nấu.

Phong Phi Vân lắc đầu, hắn không tin lời nói của lão nhân thần kinh có vấn đề. Phong Phi Vân chậm rãi đến phía trước căn nhà màu xanh, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Nhà cổ tuy cũ nát nhưng ánh sáng bên trong rất tốt, có thể thấy năm cây cột đá chống xà nhà, bếp lò xây bằng cục đá nằm ở góc tường. Có bàn và ghế đá, vài chén đá.

Cột đá, bếp đá, bàn đá, ghế đá, bát đá, những thứ này đã bị hư hao, không cái nào đầy đủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận