Linh Chu

Phong Phi Vân đi teo sau nữ yêu tinh thủ lĩnh vào thành lũy lơ lửng làm bằng tinh thiết. Trong thành lũy nhốt tu sĩ nhân loại, rất đông, trong đó có một số lão tổ cổ tộc.

Một lão nhân tóc rối xù bị trói trên vách sắt, tay chân cột sợi xích, người dính đầy máu, tu vi đã bị phong nhưng ánh mắt vẫn rất khiếp người. Đám tiểu yêu không dám đến gần.

- Yêu nữ, rốt cuộc các ngươi định làm gì? Muốn làm gì chúng ta?

Nữ yêu tinh thủ lĩnh hờ hững nhìn lão nhân, nhếch môi nở nụ cười tàn nhẫn. Nàng đẹp tựa thiên sứ, nhưng nụ cười là ma quỷ.

Nữ yêu tinh thủ lĩnh ra lệnh:

- Thưởng ba mươi thần tiên cho hắn, để hắn biết chúng ta định làm gì hắn, ha ha ha ha ha ha!

Tiếng roi quất vang tiếng như đánh vào linh hồn người, lão nhân gào rú thê thảm.

Giọng nữ yêu tinh thủ lĩnh lạnh băng:

- Một đám nhân loại tự cho là đúng, cướp lãnh thổ của tộc ta, cướp tài phú của tộc ta, giết tộc nhân của tộc ta. Cho bọn chúng chết một vạn lần cũng không đủ!

Ba yêu tộc mặc yêu giáp lạnh lùng nói:

- Bạch Di đại nhân nói đúng.

Phong Phi Vân phụ họa theo.

Đôi tỷ đệ mặc áo đạo bị áp giải đến trước một nhà giám lớn. Nữ yêu tinh tên Bạch Di đại nhân lấy hết linh bảo trên người Du Tử Lăng, Du Tử Lâm, bao gồm giới linh thạch.

- Vô Thọ tinh cung, đây là tên một tiên môn trong quốc gia nhân loại.

Bạch Di đại nhân cầm lệnh bài làm bằng thiên thạch, bên trên khắc bốn chữ to Vô Thọ tinh cung. Đạo kinh trên lệnh bài bị Bạch Di đại nhân mạnh mẽ xóa đi.

Lúc này một nam nhân trung niên bị áp lên, khoảng bốn mươi tuổi, môi trên có hai hàng râu.

Đây là một tu sĩ nhân loại, tu vi không thấp.

Nam nhân trung niên thấy Bạch Di đại nhân thì hai chân mềm nhũn quỳ xuống dập đầu ba cái, cung kính nói:

- Nô tài bái kiến Bạch Di đại nhân.

Trong chiến lao rộ lên tiếng chửi rủa.

- Khom lưng uốn gối, phản đồ của nhân loại!

- Cố Trường Không, ngươi quỳ trước yêu tộc, không xứng làm nhân loại, không bằng cả bán yêu!

- Ngươi bôi nhọ Trung cổ thế gia!

Nhiều tu sĩ nhân loại chửi bới nam nhân trung niên, đổi lấy là bị đánh tơi bời. Tiếng chửi mắng nhỏ dần.

Nam nhân trung niên tên Cố Trường Không chậm rãi đứng dậy, cười hớn hở nói với các tu sĩ nhân loại bị nhốt trong chiến lao:

- Các ngươi cứng xương, nhưng ai thấy? Làm người biết điều, lúc nên quỳ xuống thì hãy quỳ, huống chi ta quỳ trước Bạch Di đại nhân Bạch Chu yêu tộc, ta thấy rất vinh quang, ha ha ha ha ha ha!

Bạch Di đại nhân ném lệnh bài sắt cho Cố Trường Không, lạnh lùng hỏi:

- Có nghe nói về tiên môn này không?

Cố Trường Không cực kỳ sợ nữ yêu tinh Bạch Chu yêu tộc này, gã khúm núm cười nịnh, nhận lấy lệnh bài.

Bạch Di đại nhân xem chữ khắc trên lệnh bài, khom lưng cười nói:

- Bẩm Bạch Di đại nhân, Vô Thọ tinh cung là một trung cổ đại giáp trong Trung Ương vương triều thứ sáu, thế lực cực kỳ khổng lồ. Hai người trẻ tuổi này có lai lịch không nhỏ, xuất sắc nhất thế hệ trẻ Vô Thọ tinh cung, được gọi là Địa Thọ Tinh Nữ, Địa Thọ Tinh Tử, địa vị ngang ngửa với thiếu chủ, thánh nữ những thành phủ.

Du Tử Lâm vận linh khí yếu ớt, mặt tràn đầy tức giận, mắt bắn ra hai luồng kiếm hồn chém vào Cố Trường Không.

Bùm!

Cố Trường Không phất tay đánh tan đồng kiếm, gã đấm vào ngực Du Tử Lâm làm gã hộc máu.

Du Tử Lâm chửi:

- Cố Trường Không, ngươi là tiền bối Trung cổ thế gia vậy mà đi đầu phục yêu tộc, ngươi không thấy xấu hổ sao?

Cố Trường Không cười nói:

- Không hề.

Du Tử Lăng khuynh thành tuyệt đại, xinh đẹp như thánh nữ, vóc dáng cao kiều mỹ miều, tóc dài đến eo, ngọc cốt băng phu, tựa đó hoa tiên giáng trần. Du Tử Lăng rất bình tĩnh, toát ra tiên khí siêu phàm thoát tục, dù làm tù nhân vẫn rất kiêu ngạo.

Bạch Di đại nhân lấy hai giới linh thạch ra, bên trong chứa nhiều yêu thi, là Du Tử Lăng, Du Tử Lâm tích lũy quân công, số lượng khổng lồ, chất thành núi trong giới linh thạch.

Phong Phi Vân đứng đằng sau, thở dài thườn thượt. Nếu hai giới linh thạch này thuộc về hắn thì tốt quá, một đống quân công. Rơi vào ay Bạch Di đại nhân thì hết hy vọng.

Bạch Di đại nhân cất hai giới linh thạch, nhìn thiếu niên áo đạo, thiếu nữ áo đạo.

Bạch Di đại nhân nhếch môi cười:

- Nghe nói nhân loại bắt nữ nhân xinh đẹp, nam nhân tuấn tú trong yêu tộc sẽ đem đi bán, có thành yêu kỹ tiên diêu, có thành dục nô trên giường cường giả nhân loại. Vị Địa Thọ Tinh Nữ thật là mỹ nhân khuynh thành, ta giao cho các ngươi chiêu đãi. Còn Địa Thọ Tinh Tử . . . Bổn tọa sẽ mang đi, ha ha ha ha ha ha!

Bạch Di đại nhân giật xích sắt kéo Du Tử Lâm đi.

Du Tử Lâm độc ác hăm dọa, phát ra sát khí và căm hờn:

- Tỷ, tỷ! Đám tiểu yêu các ngươi nếu dám đụng vào một sợi tốc của tỷ tỷ, ta nhất định sẽ khiến các ngươi diệt cửu tộc, chết vạn lần không luân hồi!

Nhưng chỉ chọc đám yêu tộc cười phá lên, không ai tin Du Tử Lâm sẽ sống trở về. Nam nhân rơi vào tay Bạch Di đại nhân khó tránh khỏi vận mệnh bị thải bổ dương thọ.

Du Tử Lăng mặc áo đạo màu xanh, thu thủy là thần ngọc là cốt, cổ thon dài, mày cong xinh đẹp. Linh khí nhàn nhạt quấn quanh người Du Tử Lăng, mắt mông lung hơi nước. Sợi tóc đen nhánh, khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều. Đám tu sĩ yêu tộc nhìn Du Tử Lăng liền điên cuồng, lòng nóng rực, mắt rực cháy dục vọng. Bọn chúng rất muốn đè Du Tử Lăng dưới thân chà đạp, các yêu tộc nhào tới.

Đối với đám tu sĩ yêu tộc thì Du Tử Lăng như vưu vật tiên cơ, làm bọn chúng phát cuồng.

Du Tử Lăng nhìn chằm chằm khuôn mặt Phong Phi Vân, dù sợi tóc của hắn bạc trắng, người tỏa yêu quang nhưng vẫn khiến nàng thấy quen thuộc. Môi hồng mấp máy, Du Tử Lăng muốn nói gì đó.

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Không ngờ bị nàng nhận ra, sớm biết thế này ta đã đổi luôn khuôn mặt.

Du Tử Lăng có thể trở thành Địa Thọ Tinh Nữ của Vô Thọ tinh cung tất nhiên linh giác cực kỳ mạnh, tâm trí hiếm hoi. Du Tử Lăng nhận ra Phong Phi Vân là bán yêu cầm quan ấn đại ti bộ, nên nàng nhờ hắn giúp đỡ.

Cầu cứu bán yêu, đối với Địa Thọ Tinh Nữ như nàng là chuyện rất khó mở miệng, nhưng đây là cách duy nhất.

Phong Phi Vân không cho rằng với năng lực của hắn có thể cứu nữ nhân loại khỏi chiến lao, càng không muốn mạo hiểm mạng sống. Nhưng lúc này Phong Phi Vân buộc phải làm như thế.

Phong Phi Vân cầm chiến kiếm huơ không khí, đẩy lùi đám Bạch Chu yêu tộc xông lên. Phong Phi Vân nghênh ngang đi ra, tay vỗ vai Du Tử Lăng, chạm vào thân thể ấm áp.

Phong Phi Vân nói:

- Nữ nhân loại này là của lão tử, ai dám giành với lão tử là lão tử giết!

Du Tử Lăng bị Phong Phi Vân vỗ vai người khẽ run, nhướng mày khó chịu.

Mới rồi Du Tử Lăng hé môi cầu cứu Phong Phi Vân thật ra là uy hiếp hắn. Du Tử Lăng không chắc con người Phong Phi Vân như thế nào, có lật lọng không? Có giết nàng diệt khẩu không? Có ý đồ xấu với nàng như mấy yêu tộc kia không?

Trong lòng Du Tử Lăng có nhiều thắc mắc, dù gì Phong Phi Vân là bán yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui