Linh Chu

Phong Phi Vân hít sâu, muôn vàn tinh khí nhập vào cơ thể hắn. Phong Phi Vân điểm hư không, ánh sáng bay ra tám trăm vạn dặm, đâm thủng một ngọn núi.

Tiểu Tà Ma ngồi trên lưng Đạm Đạm từ ngoài biển bay đến.

- Oa! Oa! Ca ca thật là lợi hại, ca ca thật là lợi hại!

Phong Khanh Khan không còn là Tiểu Tà Ma ngày xưa, nàng đã là mỹ nhân khoảng hai mươi tuổi, ngực to, cahna dài, da trắng tuyết. Tiểu Tà Ma đẹp hơn đa số nữ nhân Phong Phi Vân từng gặp, có lẽ chỉ thua Nam Cung Hồng Nhan, Đông Phương Kính Nguyệt.

Phong Phi Vân thu về kình khí khuếch tán, cười nói:

- Ta phải rời khỏi Thiên quốc ngay, chào nhóm La Phù, Thương Nguyệt giùm ta.

Phong Khanh Khanh mỉm cười nói:

- Không được, không được, không thể được. Bây giờ Thiên quốc rối loạn, ta muốn ra ngoài tu luyện với ca ca, không muốn ở lại đây nhìn một đám nữ nhân đấu tới đấu lui, chán chết.

Phong Khanh Khanh bay đến bên cạnh Phong Phi Vân, ôm chặt tay hắn, đầu dựa vào vai hắn, dán sát không buông tay.

Tình huống bên ngoài rất nguy hiểm, Phong Phi Vân không muốn ở lại Thiên quốc quá lâu, Sau khi đột phá phải đi ngay. Nên Phong Phi Vân không xem tình hình Thiên quốc thế nào, nghe Phong Khanh Khanh nói dường như trạng thái rất tệ.

Phong Phi Vân hỏi:

- Chuyện gì xảy ra? Là Long Thương Nguyệt gây sự hay Diêu Cát?

Phong Khanh Khanh chớp mắt, rèm mi run:

- Không chỉ thế, còn Nạp Lan, Ngọc nhi, Vu phật tôn. Ta thấy bọn họ là lạ, dường như rất thù địch La Phù tỷ tỷ.

- Sao có thể như vậy? Chẳng phải Nạp Lan đang tĩnh tâm tu luyện Kim Tàm Kinh sao? Tại sao bị cuốn vào? Còn Vu Thanh Họa, ta giao người cho nàng ta, Vu Thanh Họa nổi khùng gì thế này?

Phong Phi Vân loáng thoáng cảm nhận được Thiên quốc rối ren, hóc búa nhức óc.

- Chẳng phải ta mời Thiên Vu thần nữ chăm sóc La Phù giùm sao? Thiên Vu thần nữ không thể áp chế được mấy nha đầu kia?

Phong Khanh Khanh nói:

- Vốn làm được, nhưng Nạp Lan tỷ tỷ, Diêu Cát tỷ tỷ đột phá cảnh giới rồi thì khó. Nạp Lan tỷ tỷ bẩm sinh phật thể, trong người có sáu viên tiên thiên xá lợi, lại tu luyện Kim Tàm Kinh do ca ca truyền cho nàng. Tu vi tăng vọt, luyện hóa sáu viên xxá lợi chuyển thành xá lợi tử của mình, bây giờ tu vi Nạp Lan Sau đó không yếu hơn Thiên Vu thần nữ, nàng mà nổi giận thì ai ức chế được?

- Diêu Cát tỷ tỷ tu luyện Quỷ Hoàng bảo điển, cô đọng ra căn nguyên quỷ hồn. Nghe nói Diêu Cát tỷ tỷ cô đọng tịch diệt căn nguyên, tu vi siêu mạnh. Sau khi mâu thuẫn với sinh linh thì Diêu Cát tỷ tỷ đi phía bắc Thiên quốc, biến mảnh băng nguyên thành quỷ vực.

- Mười mấy nữ yêu tinh mà ca ca giấu trên Ô kê đảo bị Thương Nguyệt tỷ tỷ phát hiện, dùng Tà Linh tầm bảo thuật nuốt hết nữ yêu tinh, Ô Kê đảo chìm vào đáy biển.

Phong Phi Vân trầm ngâm nói:

- Nghe nàng nói thì đúng là hỗn loạn thật, giờ tạm bỏ mặc bọn họ đi, muốn gây sự thế nào thì tùy. Chờ khi ta ra khỏi mộ táng thánh linh sẽ giải quyết từng người!

- Ca!

Phong Khanh Khanh đáng thương lắc csánh tay Phong Phi Vân, nói:

- Giờ ta méc tội bọn họ, quay về sẽ bị họ diệt khẩu. Ca ca hãy mang ta ra ngoài đi, ta bảo đảm sẽ không gây rắc rối cho ca ca.

- Bên ngoài rất nguy hiểm, nàng đừng ra ngoài.

Phong Phi Vân không chịu mang Phong Khanh Khanh đi, mộ táng Bạch Chu thánh tổ nguy hiểm khó đoán, hắn căng thẳng thần kinh như đi trên băng.

Nhưng khi con đường Thiên Quốc được mở ra Tiểu Tà Ma đã nhanh chân chạy ra ngoài.

Thủy Nguyệt Thánh Nữ đứng bên tảng đá vàng, vóc dáng mảnh khảnh, tiên vụ lượn lờ quanh thân, váy trắng mềm nhẹ. Tóc dài màu đen bay trong gió, Thủy Nguyệt Thánh Nữ đưa lưng ra ngoài, chỉ một bóng lưng đủ làm các nam nhân si mê, tựa như tiên nữ giáng trần.

Phong Phi Vân không có chút hảo cảm với Thủy Nguyệt Thánh Nữ, hắn biến Thiên Tủy Binh Đàm thành trường thương, thu kim phật cao chín mươi chín thước về.

Phong Phi Vân hỏi:

- Mao Thành Thật, chẳng phải ta kêu ngươi trông chừng nàng sao? Tại sao bị người thả ra?

Mao Thành Thật lăn ra đằng sau Phong Phi Vân, dán sát trường bào của hắn:

- Nhị đại gia, không phải lỗi của ta, tại nữ nhân này làm, lỗi tại nàng hết. Nàng còn muốn ta đi cái gì . . . Kính hoa thủy nguyệt . . .

Tiểu Tà Ma rất tò mò Mao Thành Thật, vươn hai ngón tay chọt người nó:

- Nàng định mang ngươi đi phong hoa tuyết nguyệt?

Thủy Nguyệt Thánh Nữ chậm rãi nói:

- Là Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.

Phong Phi Vân sờ cằm, dứt khoát nói:

- Nàng không thể mang nó đi.

Tiêu Tiểu Thiền đứng một bên cảm thấy hắn quá kiêu ngạo, dám rút chiến binh trước mặt Thủy Nguyệt Thánh Nữ, đây là kỵ nhất, là bất kính với thánh nữ.

Tiêu Tiểu Thiền nghiến răng hỏi:

- Này bán yêu chết tiệt, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không?

Tiêu Tiểu Thiền cảm thấy tiên hiền yêu tộc đang tìm chết, nếu Thủy Nguyệt Thánh Nữ tức giận thì nguyên Bán Yêu Minh không tồn tại.

Phong Phi Vân nói:

- Không biết, cũng không muốn biết.

Tiêu Tiểu Thiền cảm thấy nói thật sẽ hù Phong Phi Vân sợ quỳ dưới đất, dù không quỳ cũng sẽ không dám kiêu ngạo như vậy nữa.

- Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết. Nàng chính là thánh nữ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, dù là minh chủ Bán Yêu Minh các ngươi cũng phải cung kính với thánh nữ!

Tiêu Tiểu Thiền đắc ý nhìn Phong Phi Vân, cười vui sướng khi người gặp họa.

Phong Phi Vân nói:

- Thủy Nguyệt Thánh Nữ thì sao? Chẳng lẽ Thủy Nguyệt Thánh Nữ có thể quang minh chính đại làm chuyện cướp đồ của người sao?

Thủy Nguyệt Thánh Nữ Hiên Viên Nhất Nhất nói:

- Thánh thực quả đã có chủ thì ta sẽ không cưỡng cầu.

Phong Phi Vân cười khẩy nói:

- Vậy thánh nữ còn ở lại đây làm gì?

Phong Phi Vân không tin Thủy Nguyệt Thánh Nữ đã nhận ra thánh thực quả mà nhịn được không đi cướp.

Thủy Nguyệt Thánh Nữ mở miệng nói:

- Trong lòng ta có một thắc mắc, hy vọng các hạ có thể báo cho biết. Ngươi và Phật Tàm Tử tiền bối có quan hệ gì?

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Phật Tàm Tử là người sáng tạo Kim Tàm Kinh, tiền bối sống ba vạn năm trước. Chẳng lẽ Phật Tàm Tử tiền bối còn sống?

- Chắc Hiên Viên Nhất Nhất phát hiện manh mối gì đó trên kim phật nên suy đoán ta và Phật Tàm Tử có quan hệ. Hoặc vì . . . Nàng e ngại Phật Tàm Tử tiền bối nên bây giờ mới không cướp đi thánh thực quả.

Vì ghét Thủy Nguyệt Đình nên Phong Phi Vân ấn tượng với Hiên Viên Nhất Nhất rất tệ, hắn luôn suy nghĩ theo chiều hướng xấu.

Có lẽ Hiên Viên Nhất Nhất thật sự là một người tâm tính hơn người, lòng không dính hạt bụi, không định cướp thánh thực quả.

Tiêu Tiểu Thiền ngẫm nghĩ, nàng chưa từng nghe nói về Phật Tàm Tử, tại sao Thủy Nguyệt Thánh Nữ nhắc đến Phật Tàm Tử?

Phong Phi Vân nói:

- Xem như truyền nhân cách đời đi.

Thủy Nguyệt Thánh Nữ xoay người lộ ra khuôn mặt thanh tú trang nhã, sóng mắt mênh mông, mũi quỳnh ngọc ngà, da trắng như tuyết. Ai nhìn thấy Thủy Nguyệt Thánh Nữ sẽ nghĩ ngay đến hai chữ tiên nữ, không người nào xứng với hai chữ này hơn nàng.

Mắt Thủy Nguyệt Thánh Nữ mông lung, ăn mặc trang nhã, không có hoa văn trang sức gì. Thủy Nguyệt Thánh Nữ như đóa sen đứng thẳng, tạo áp lực mạnh mẽ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận