Linh Chu

Bàn tay Thiên Vu thần nữ nâng Thánh mộc căn, ngón tay toát ra ánh sáng ti ti hòa hợp với Thánh mộc căn. Trong Thánh mộc căn phát ra sức sống cuộn trào khiến bụi cây nguyên rừng tre nhanh chóng mọc cao, những khe hở đất bùn trồi lên linh thảo xanh biếc phát ra ánh sáng rực rỡ.

Thiên Vu thần nữ chậm rãi thả tay ra, Thánh mộc căn dã nhú lên chồi non, tỏa sáng lấp lánh, linh khí thuần khiết bay ra từ chối non.

Phong Phi Vân rất ngạc nhiên. Một gốc thánh thụ gần dựng dục ít nhất mấy chục năm mới có thể nẩy mầm, nhưng bây giờ trong thời gian ngắn ngủi đã nhú mầm.

Rất khó tin.

Trên khuôn mặt bình tĩnh của Thiên Vu thần nữ lộ vẻ vui mừng nói:

- Mộc linh khí thật đậm, tuyệt đối là thánh mộc chi căn, tương lai có lẽ trưởng thành một gốc thánh thụ. Hơn nữa thánh mộc chi căn này có ích lợi rất lớn cho ta tu hành. Phong Phi Vân, giao cho ta uẩn dưỡng nó được không?

Phong Phi Vân thẫn thờ nhìn khuôn mặt tươi cười của Thiên Vu thần nữ.

- Ngươi đang nhìn cái gì?

- Nàng cười thật đẹp.

Phong Phi Vân nói thật lòng, hắn suýt ôm Thiên Vu thần nữ vào lòng.

Thiên Vu thần nữ chợt nhớ chuyện xảy ra trong băng cung, thế là hết cười.

Không khí hết sức lúng túng.

- Sư phụ, sư phụ! Nạp Lan Tuyết Tiên lại . . .

La Ngọc Nhi mới chạy đến thấy Phong Phi Vân và Thiên Vu thần nữ đứng đó, không khí khác lạ vội dừng bước.

La Ngọc Nhi lắp bắp:

- Ta . . . Ta đi ngang . . .

La Ngọc Nhi xoay người chạy về.

Phong Phi Vân kêu lên:

- La Ngọc Nhi!

La Ngọc Nhi khựng lại, giật tóc, cắn môi sáng bóng, không dám nhìn thẳng Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân đến Sau lưng La Ngọc Nhi, vỗ vai nàng, lại vòng ra trước mặt, tay khều chóp mũi nàng.

La Ngọc Nhi cười hỏi:

- Nạp Lan làm sao?

La Ngọc Nhi rất sợ Phong Phi Vân, từ nhỏ đã bị ám ảnh tâm lý, nàng cũng có chút tình cảm khác lạ với hắn.

La Ngọc Nhi nhìn thẳng mắt Phong Phi Vân, nói:

- Nạp Lan lại đánh tới, nói là muốn cho La Phù tỷ tỷ biết sự lợi hại của nàng. Nạp Lan bây . . . Bây giờ rất dữ.

Phong Phi Vân hỏi:

- Nạp Lan đánh nàng?

La Ngọc Nhi nói:

- Thế thì không, nhưng . . . Nàng buộc ta hạ độc giúp, nếu không sẽ cạo trọc tóc ta.

Mắt La Ngọc Nhi chớp chớp sắp chảy lệ.

Ánh mắt Phong Phi Vân tối sầm:

- Hạ độc? Độc ai?

- La Phù tỷ tỷ.

La Ngọc Nhi nói thêm:

- Nhưng lần đó bị Tửu Nhục hòa thượng ngăn lại, Nạp Lan tỷ tỷ chỉ tức giận nói thế, ngươi đừng đánh Nạp Lan.

Phong Phi Vân cười nói:

- Nạp Lan muốn cạo tóc nàng vậy mà nàng vẫn nói giúp cho?

La Ngọc Nhi nói:

- Chuyện cạo tóc là . . . Là Vu phật tôn đề nghị.

Phong Phi Vân hỏi:

- Còn chuyện hạ độc thì ai xúi?

La Ngọc Nhi ấp úng, gục mặt nói:

- Ta . . . Ta không biết . . .

Phong Phi Vân nói:

- Nếu nàng không khai thì ta cạo tóc nàng ngay bây giờ, cho nàng biến thành tiểu ni cô.

La Ngọc Nhi vội khai thật:

- Muội muội của La Phù tỷ tỷ nêu ý kiến!

Phong Phi Vân lẩm bẩm:

- Long Thương Nguyệt!

Phong Phi Vân và Long Thương Nguyệt sớm đính hôn, xem như vị hôn thê của hắn. Lúc trước Long Thương Nguyệt và Long La Phù cạnh tranh ngôi Tấn đế, hai người vốn là kẻ thù không đội trời chung.

Nếu Long Thương Nguyệt gả cho Phong Phi Vân thì chắc chắn là vợ cả, ai ngờ Long La Phù nhảy ra giữa đường, là người đầu tiên o6e con của Phong Phi Vân.

Long Thương Nguyệt từ nhỏ sống trong Kỷ gia, không như Long La Phù sống trong đế cung hoàng thành, được muôn vàn yêu thương.

Long La Phù cướp vị trí công chúa, ngai vàng, nam nhân của Long Thương Nguyệt. Với cá tính của Long Thương Nguyệt, đừng nói hạ độc Long La Phù, nàng thậm chí muốn lăng trì xé xác Long La Phù ra.

Chuyện này rất khó xử, làm Phong Phi Vân thấy nhức đầu, giải gút cho Long La Phù và Long Thương Nguyệt nói dễ hơn làm.

Rõ ràng là tỷ muội ruột bây giờ thù hằn nhau.

Phong Phi Vân cảm thấy về chuyện tình cảm hắn thiếu dứt khoát, có lẽ đây là lý do kiếp trước Thủy Nguyệt Đình có thể giết hắn.

Dù là cường giả mạnh nhất thiên hạ cũng có điểm yếu, một khi bị người biết điểm yếu thì cũng là lúc chết.

Giờ quan trọng là dàn xếp Nạp Lan Tuyết Tiên đã.

Phong Phi Vân lấy một tấm phù lục phòng ngự, lôi điện phù giao cho La Ngọc Nhi.

Phong Phi Vân vỗ vai La Ngọc Nhi mảnh mai, nói:

- Sau này Nạp Lan còn dám ăn hiếp nàng thì hãy lấy lôi điện phù ra hù. Ta đi làm mâm đồ chay, hôm nay chúng ta cùng ăn cơm, Nạp Lan thì để ta giải quyết.

La Ngọc Nhi là mỹ nhân yêu kiều, nàng cầm hai phù lục Phong Phi Vân tặng cho, tim đập nhanh. Mãi khi Phong Phi Vân đi xa La Ngọc Nhi còn đứng thẫn thờ, không biết trong đầu nàng suy nghĩ dùng phù lục đánh Nạp Lan Tuyết Tiên hay mơ mộng lý do Phong Phi Vân tặng phù lục cho mình?

Khi Phong Phi Vân đến dưới lầu các của Long La Phù, nàng đứng trong rừng tre, tay cầm thanh linh kiếm chém đứt một cây tre xanh biếc, lấy một khúc thẳng nhất làm cây sáo hoặc tiêu.

Phong Phi Vân tò mò đến gần.

Long La Phù mặc áo vàng, dáng người cao kiều, tóc dài xõa xuống. Long La Phù đã mang thai hơn hai năm nhưng bụng bằng phẳng không giống bà bầu, càng như thiên kim tiểu thư quý tộc.

Phong Phi Vân bước ra từ rừng tre mông lung:

- Làm tiêu?

Long La Phù cầm đao nhỏ, vẫn chăm chú làm đồ vật của mình, phớt lờ Phong Phi Vân. Bàn tay nhanh chóng khắc trên cây tre, vụn tre rơi xuống. Đột nhiên ánh mắt Long La Phù cực kỳ sắc bén, hai ngón tay kẹp đao nhỏ bắn lên trời.

Bùm!

Đao nhỏ bị phật ấn đánh nát thành bột vụn.

- Long La Phù, ngươi mang theo kiểu gì mà hai năm chưa sinh? Theo ta thấy ngươi cố ý gạt người, Phong Phi Vân ngốc chưa thấy nữ nhân mang thai nên bị ngươi lừa, nhưng ngươi không thể lừa ta. Hôm nay ta đến vạch mặt ngươi!

Nạp Lan Tuyết Tiên đạp sen xanh, vòng phật trên đầu, người mảnh khảnh, phật quang trắng vờn quanh người. Nạp Lan Tuyết Tiên từ trên trời giáng xuống điểm vào Long La Phù.

Long La Phù đứng im tại chỗ, ưỡn ngực, ánh mắt mỉa mai. Long La Phù toát ra phong cách nữ đế, núi sập trước mặt không biến sắc mặt, mặc cho Nạp Lan Tuyết Tiên điểm vào người.

Cuối cùng Nạp Lan Tuyết Tiên không điểm vào người Long La Phù, dừng lại cách trước mặt nàng ba tấc.

Nạp Lan Tuyết Tiên nói:

- A! Hôm nay bản tiểu thư bận công chuyện nên tha cho ngươi một mạng, ngày mai lại đến dạy dỗ ngươi.

Nạp Lan Tuyết Tiên nói xong vội chạy đi, thè lưỡi, nàng bay lên cao định trốn.

Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, anh tư hiên ngang, mặt mày điển trai, mắt lóe tia sáng đỏ. Hai tia sáng đỏ rực bắn hướng bầu trời, buộc Nạp Lan Tuyết Tiên đáp xuống.

Phong Phi Vân thu về yêu quang trong mắt, mỉm cười nói:

- Tuyết Tiên, đã đến rồi hãy ở lại ăn bữa cơm, ta đã kêu Ngọc nhi đi làm cơm chay.

Tóc Nạp Lan Tuyết Tiên bị ánh sáng đỏ đốt khét một lũ, hậm hực nghiến răng nói:

- Ăn thì ăn!

Long La Phù lại lấy đao nhỏ ra tiếp tục khắc tiêu, vẻ mặt thản nhiên.

Bữa cơm chay ăn rất hòa hợp. Thiên Vu thần nữ, La Ngọc Nhi, Long La Phù, Phong Khanh Khanh, Tuyết Lang, Nạp Lan Tuyết Tiên, Phong Phi Vân. Tổng cộng bảy người ngồi quanh bàn, như gia đình hòa thuận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận