Linh Chu

Phong Phi Vân cười nói:

- Vậy thì không còn gì tuyệt hơn, ta đặt trước một vạn con.

- Phụt!

Cố Thập Tam thiếu gia suýt sợ đến toàn thân co giật té xuống đất.

Cố Cửu thiếu gia, Ngọc thiếu gia lau mồ hôi trán. Quá oách, một vạn con linh thú chiến hồn Niết Bàn đệ tứ trọng, lại còn là huyết mạch thái cổ thánh thú. Đây là mối làm ăn lớn, chỉ có Mộng Thiên Cư mới gom đủ cho Phong Phi Vân nổi.

Lưu Tô Tử vốn đang phẩy quát nghe xong suýt đánh rơi cây quạt:

- Ngươi cần nhiều linh thú chiến hồn như thế làm gì?

Phong Phi Vân cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Ta nói dùng để tu luyện công pháp thì các ngươi có tin không?

Cố Cửu thiếu gia, Cố Thập Tam thiếu gia trợn trắng mắt, hoàn toàn không tin. Tu luyện công pháp cần đến một vạn linh thú chiến hồn?

Lúc này Cố Bát thiếu gia, Lưu Tô Hồng, một đám thiên tài tuấn kiệt tiến đến. Mấy người Phong Phi Vân hết người, mặt lạnh như tiền.

Cố Bát thiếu gia từ xa đã nói:

- Chúc mừng, chúc mừng, Phong huynh lần này được nhiều báu vật trong mộ táng thánh linh, chỉ tính đấu giá tối nay đã được tài sản kếch sù hơn mười ức linh thạch, thật khiến người hâm mộ.

Lưu Tô Hồng mặc áo đỏ, da trắng tuets, gò má hây hồng, đôi mắt trong trẻo, một dải sáng đỏ bao phủ người nàng. Lưu Tô Hồng tựa như tinh linh lửa.

Lưu Tô Hồng cười nói:

- Thất muội, không ngờ ngươi nhặt được báu vật, có số tài phú này chắc sẽ nịnh nọt được nhiều lão nhân trong gia tộc, ha ha ha, thật khiến tỷ tỷ khâm phục.

Lưu Tô Tử đứng thẳng tắp, cười nói:

- Đây là tiền của Phong huynh, liên quan gì ta?

Lưu Tô Hồng môi hồng răng trắng cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Với thủ đoạn của ngươi muốn lấy linh thạch từ tay bán yêu dễ như trở bàn tay.

Lưu Tô Hồng cho rằng Phong Phi Vân chỉ là nô lệ, địa vị thấp, dù hắn có mười mây ức linh thạch thì cuối cùng số tiền kếch sù đó sẽ rơi vào tay Lưu Tô Tử.

Phong Phi Vân cười tủm tỉm nghe, không hè tức giận. Đây là thanh niên tài tuấn trong cảnh chủ phủ, Trung cổ thế gia tranh phong, Phong Phi Vân vui vẻ ngồi ngó.

Lưu Tô Hồng thấy Lưu Tô Tử không trả lời, cười nói:

- Nhưng tỷ tỷ phải nhắc nhở thất muội rằng tốt nhất đừng tiếp xúc quá nhiều với bán yêu. Dù bán yêu kinh tài tuyệt diễm đến mấy, giàu cỡ nào thì số phận đã định không thể đột phá Vũ Hóa cảnh, đã định trước không là cường giả thật sự trên đại thế. Thất muội quen với sinh vật đê tiện sẽ không có tương lai gì.

Lưu Tô Hồng nói mấy câu đó chẳng chút kiêng dè Phong Phi Vân, không thèm để hắn vào mắt.

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Các ngươi muốn đấu thì tự mình đấu, mắc mớ gì kéo lão tử vào?

Mặt Phong Phi Vân cười nhưng đã biến thành cười nhạt.

Cố Bát thiếu gia cười nói:

- Nghe bảo đêm nay Cửu Thiên tiên nữ sẽ giá lâm Tiên Hư hoa gian động thiên, khi đó nhiều thiên tài tuấn kiệt Diệp Hồng cảnh đều chạy qua, không biết các ngươi có hứng thú đi không?

Nghe tên Cửu Thiên tiên nữ, Cố Cửu thiếu gia, Cố Thập Tam thiếu gia rung động, hai người biết lai lịch của Cửu Thiên tiên nữ.

Lưu Tô Tử cười nói:

- Nếu tôn giá Cửu Thiên tiên nữ đã đến Hồng Diệp Tinh tất nhiên chúng ta phải đi giúp vui.

- Vậy ta sẽ đi Tiên Hư chờ cửu đệ và Tử công tử, còn có Phong huynh, ha ha ha ha ha ha!

Cố Bát thiếu gia mang theo một đám thiên tài tuấn kiệt trực tiếp rời đi.

Mãi khi bọn họ đi xa, sắc mặt nhóm Lưu Tô Tử, Cố Cửu thiếu gia sa sầm.

Biểu tình Cố Cửu thiếu gia cực kỳ nghiêm túc nói:

- Lão bát đã hợp sức với dại quận chúa, có vẻ bọn họ sẽ giúp đỡ cho nhau, đánh bại đối thủ cạnh tranh trong thời gian ngắn rồi ngồi lên vị trí người thừa kế gia tộc.

Lưu Tô Tử nghiêm nghị nói:

- Lão bát và đại tỷ đều xuất hiện ở Thiên Thu thần thành thì chắc còn hẹn ai khác.

Cố Cửu thiếu gia gật gù. Hít sâu, nói:

- Chắc Hoàng Thiên của Hoàng gia, Mộ Dung Tam Đắc của Mộ Dung gia tộc sẽ xuất hiện trong Tiên Hư.

Ngọc thiếu gia cười nói:

- Tối nay sẽ có một trận đấu khó khăn.

Cố gia hay Ngọc gia, Mộ Dung gia, Hoàng gia đều là Trung cổ thế gia, truyền thừa xa xôi, nội tình gia tộc đặc biệt thâm sâu.

Tài tuấn trong thế hệ trẻ quen biết nhau, âm thầm liên minh cùng đối phó địch thủ cạnh tranh. Đây là chuyện vinh quang chung hoặc chết chùm, chọn minh hữu là điều rất quan trọng.

Phong Phi Vân gãi mũi cười nói:

- Ta càng hứng thú với Cửu Thiên tiên nữ hơn, nàng ta có lai lịch gì? Chẳng lẽ thật sự là tiên nữ từ chín tầng trời giáng trần?

Ngọc thiếu gia cười nói:

- Cửu Thiên tiên nữ rất ghê gớm, ta chỉ nghe tên nàng chứ chưa thấy mặt.

Cố Cửu thiếu gia góp lời:

- Ai kêu Cửu Thiên tiên nữ lần đầu tiên đến Diệp Hồng cảnh? Được gọi là thiên chi kiêu nữ thiên phú cao nhất từ thời đại trung cổ đến nay của Tiên Hư, trong thế hệ trẻ Cửu Thiên tiên nữ gần bằng Thủy Nguyệt Thánh Nữ.

Lưu Tô Tử cười nói:

- Phong bán yêu, chẳng phải ngươi không có hứng thú với mỹ nhân sao?

Phong Phi Vân nói:

- Sẽ có ngày Tử công tử biết ta có hứng thú với mỹ nhân không!

Vẻ mặt Lưu Tô Tử nghiêm túc nói:

- Cửu Thiên tiên nữ này không phải tiên nữ trên chín tầng trời giáng trần. Cửu Thiên là dòng họ, tiên nữ ý chỉ nàng là thiên chi kiêu nữ xuất sắc thế hệ này của Tiên Hư.

Cố Cửu thiếu gia nghiêm nghị nói:

- Phong huynh hãy cẩn thận, rất có thể Cửu Tiêu tiên thành, tu sĩ mười hai vực đêm nay sẽ đến Tiên Hư.

Đoàn người đi ra Mộng Thiên Cư. Cố Cửu thiếu gia, Cố Thập Tam thiếu gia, Ngọc thiếu gia rời đi, bọn họ rất chú trọng thịnh yến Tiên Hư hoa gian động thiên đêm nay, giờ đi liên lạc minh hữu của mình. Bọn họ không muốn thua đối thủ cạnh tranh trong tình huống quan trọng thế này.

Tài tuấn Trung cổ thế gia đấu đá nhau đều có thủ đoạn của mình.

Chỉ còn lại Phong Phi Vân, Lưu Tô Tử.

Lưu Tô Tử ung dung bước chậm, phong độ phiên phiên theo sau Phong Phi Vân.

- Đi cửa thành làm chi?

Lưu Tô Tử luôn làm bộ dáng bày mưu lập kế, trong đầu đang suy tư điều gì đó.

Phong Phi Vân đáp:

- Đón người.

Phong Phi Vân đi đón cường giả Bán Yêu Minh phái đến. Bán yêu không có tư cách vào thần thành, đành nhờ thân phận của Lưu Tô Tử đưa người vào.

Linh cung chủ vốn cho rằng Bán Yêu Minh phái hai bán yêu lục giai đến bảo vệ mình đã là khá. Khi Phong Phi Vân đến ngoài Thiên Thu thần thành, thấy Khổng Hầu đại nhân, Bức Ứng đại nhân, đây là hai vị bán yêu thất giai.

Lưu Tô Tử hiểu ra, nàng liếc Phong Phi Vân, cười lắc đầu:

- Sao ngươi cẩn thận quá vậy? Chẳng lẽ ở chung với bản công tử còn sợ bị người cướp sao?

Phong Phi Vân nói thật:

- Ta sợ bị Tử công tử cướp.

Lưu Tô Tử trợn to mắt lườm Phong Phi Vân, xoay người vào Thiên Thu thần thành. Phong Phi Vân, hai bán yêu thất giai Bán Yêu Minh đi theo Lưu Tô Tử vào thần thành.

Không lâu sau màn đêm buông xuống.

Vào đêm nhiệt độ Hồng Diệp Tinh đặc biệt lạnh, trên bầu trời đổ tuyết. Một hoa gian động thiên phúc địa Thiên Thu thần thành thì càng lúc càng náo nhiệt, ngựa xe như nước, người ra vào tấp nập. Thỉnh thoảng có cường giả điều khiển kỳ thú đáp xuống, đi vào hoa gian động thiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận