Linh Chu

Nhưng mà dần dần Phong Phi Vân cảm giác không ổn, giống như sau lưng có một đôi ánh mắt u ám đang nhìn chằm chằm vào hắn, cột sống cũng muốn đông cứng rồi.

Hơn nữa sắc mặt cường giả của yêu tộc cùng Âm Gian giới giờ phút này đều có chút khác thường, đều nhìn chằm chằm vào phía sau hắn, cả đám đều bắt đầu lùi về phía sau.

- Không nên chơi ta như vậy, bên trong tòa phủ đệ này thật sự sẽ không có cái gì bất tường đi?

Giờ phút này Phong Phi Vân không dám xoay người, chỉ là tản mát thần thức ra, giống như là sau lưng mọc ra một đôi mắt nhìn về phía sau, cảm giác vị trí một thước phía sau có một đoàn âm khí, âm hàn đến thấu xương.

Âm khí bao phủ một người, mặc thi bào rữa nát, đầy người đều là máu tươi, bộ ngực có một cái lỗ thủng lớn như miệng chén, cả người đều bị xuyên thấu, từ một đầu này có thể nhìn thấy một đầu kia của thân thể.

Đây là đang thật sự chơi ta a!

Phong Phi Vân cảm giác cổ họng của mình giống như là kết một tầng băng, lưng cũng đã đông thành băng côn, khó trách chút ít cường giả yêu tộc cùng Âm Gian giới kia đều đang không ngừng lùi về phía sau.

Âm khí trên thi thể rữa nát này thật sự quá nặng, rất là khiếp người, so với chút ít hiền giả kia của yêu tộc cùng Âm Gian giới thì phải dọa người hơn nhiều lắm, tuyệt đối không phải là hiền giả Vũ Hóa đệ nhất trọng có thể so sánh được.

- Ngươi không phải mới vừa công bố bên trong có một vị cao nhân tiền bối, ta làm sao cảm thấy vị cao nhân tiền bối này... Đã chết đi rất nhiều năm rồi!

Trên mặt Phi Viện công chúa mỉm cười, da như ngưng tuyết, răng trắng noãn, thần vận như tiên linh.

Cổ thi kia phát ra một tiếng "tước tước", trong miệng không ngừng thổ ra thi vụ, thi vụ đều muốn xông đến trên da đầu của Phong Phi Vân.

Những cường giả kia từng người đều là nhân vật phi phàm, đều nhìn ra một chút đầu mối, cảm thấy trong chuyện này có kỳ quái, cho nên bọn họ cũng không rút đi, như cũ chờ ở cách đó không xa, muốn quan sát tình thế phát triển.

Âm thi rất kinh khủng, mặt xanh nanh vàng, ở trong thời gian mấy vạn năm lại phát sinh ác biến, đã không phải là bộ dáng trước kia.

Phong Phi Vân cứng mặt cười cười nói:

- Mặc dù đã chết đi nhiều năm rồi, không như cũ còn là tiền bối cao nhân, các ngươi bất kính với cao nhân sẽ dẫn tới đại họa.

Những cường giả kia đều cười lạnh, biết mới vừa rồi Phong Phi Vân là đang lừa gạt, bây giờ nhìn tiểu tử này ứng đối với vị cổ thi kia như thế nào, sợ là sẽ bị ăn mât.

Hiền giả Lân Trư yêu tộc tên là Tạp Tạp kia cười nhạo một tiếng, nói:

- Bán yêu không biết sống chết, chết đến nơi rồi còn dám mạnh miệng.

Phong Phi Vân cảm giác một cỗ hàn khí phía sau kia càng lúc càng thịnh, cả người dều muốn bị đông cứng rồi.

- Gia hỏa này rốt cuộc là ai?

Phong Phi Vân vội vàng sử dụng Đại Diễn thuật suy tính, rất nhanh liền có kết luận, đây là xác của một tôn cổ thi đã chết mấy vạn năm trước, nhưng mà ở lúc cổ thi chết lại thi triển khôi lỗi thuật cường đại, đem thân thể của mình tế luyện thành khôi lỗi, muốn nghịch thiên trọng sinh, cùng thiên đồng thọ, vĩnh thế bất tử.

Kết quả lại trở thành một con quái vật không chết không sống.

Trên thực tế hắn cũng sớm đã chết rồi, trong thi thể khôi lỗi còn sót lại cũng vẻn vẹn chỉ là một đạo ý niệm khôi lỗi, thân thể cũng đã tan nát.

Chẳng lẽ khi còn sống hắn thật chính là vị cường giả Niếp Hải thiên kinh địa vĩ kia của Cửu Uyên tiên thành, đem Đạo khôi lỗi thuật tu luyện tới cấp bậc đệ nhất nhân của Đệ lục trung ương vương triều.

Thật có thể nói là bi thảm vô cùng, đem Đạo khôi lỗi thuật tu luyện đến đỉnh, vốn muốn nghịch thiên trọng sinh, kết quả trở thành khôi lỗi của mình.

Nếu thật sự là như thế, Phong Phi Vân cảm giác mình có lẽ còn có sức liều mạng.

- Nếu ở thời điểm hắn chết đi đem chính mình tế luyện thành bất tử khôi lỗi, như vậy ta tu luyện Đại Khôi Lỗi thuật có phải hay không cũng có thể khống chế thi thể của hắn?

Phong Phi Vân đối với tu luyện Đại Khôi Lỗi thuật còn rất nông cạn, cũng chỉ có thể thử một lần, có thể thành công hay không còn chưa biết được.

Ngón tay của hắn niết động ấn quyết của khôi lỗi thuật, mười đạo quang thoi từ đầu ngón tay của hắn bay ra, tựa như mười cái tinh tuyến cực nhỏ xông vào trong thân thể của tôn cổ thi kia.

- Oanh!

Cô thi phát ra một tiếng trường khiếu, một cước đem cả một phiến đại địa này đạp vỡ, trên người lao ra lực lượng cuồn cuộn, thi thân nhảy ra hướng những cường giả kia của yêu tộc cùng Âm Gian giới trùng sát tới.

- Trời ạ, đây...

Những cường giả kia đều bị kinh sợ, koong nghĩ đến tên bán yêu này lại có thể thao túng một tôn cổ thi, chẳng lẽ tên bán yêu này cũng tu luyện khôi lỗi thuật cường đại sao?

- Oanh long long!

Móng tay của cổ thi giống như là một thanh đao nhọn, dài ra ba thước, thanh quang thánh thót, năm ngón tay trảo tới kéo ra năm đạo văn ngân kinh khủng.

Vị hiền giả kia của Lân Trư yêu tộc cùng vị hiền giả của Cự Nghĩ yêu tộc đồng thời hóa thân thành bản thể, thân thể biến thành cao vài chục thước, tựa như hai tòa núi nhỏ, toàn thân đều là yêu khí cuồn cuộn, từng tầng giáp trụ dày cộm hợp lại trên thân thể bọn hắn.

- Một tên bán yêu hèn mọn, một cái lão thi đã chết đi nhiều lắm chẳng lẽ còn muốn nghịch thiên hay sao?

Hiền giả của Lân Trư yêu tộc gọi là Tạp Tạp kia toàn thân lân phiến đều dựng đứng lên, hóa thành từng phiến phi đao lớn cỡ bàn tay bay ra, muốn đem cổ thi cắt thành ngàn vạn mảnh.

- Ngao!

Năng lượng uẩn dưỡng trong thân thể cổ thi hết sức to lớn, một chưởng phách tới đã đem tất cả phi đao đều tịch quyển trở về, thi khí trong miệng phun ra hóa thành một đạo cột khói trùng kích lên trên người vị hiền giả của Lân Trư yêu tộc, trực tiếp đem nó bắn bay ra ngoài, giống như là một con heo chết rơi xuống bên ngoài trăm thước.

Thời điểm đầu cổ thi này còn sống, tu vi tuyệt đối đáng sợ, lực lượng đến nay như cũ rất cường đại.

- Oanh!

Móng tay của cổ thi từ lưng của vị hiền giả Cự Nghĩ yêu tộc kia đâm vào, đem khôi giáp thật dày ở trên lưng Cự Nghĩ đâm rách.

- Phốc!

Vị hiền giả kia của Cự Nghĩ yêu tộc nhất thời hóa thành nhân hình, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, trong miệng tràn đầy máu tươi, trong mắt lại càng toát ra vẻ sợ hãi, nói:

- Tu vi của tôn cổ thi này thật là đáng sợ, mọi người liên thủ!

Cường giả yêu tọc liên tục xuất thủ, có đánh ra linh khí, có thi triển thuật pháp nghịch thiên, toàn bộ đều hướng về một tôn cổ thi kia oanh áp xuống.

- Hào!

Cổ thi đem từng kiện linh khí đánh bay, từ trong vây giết lao ra, một quyền oanh kích ở đỉnh đầu của hiền giả Tiêu Liêu yêu tộc, đem đầu của vị hiền giả này đánh nát, chia năm xẻ bảy, xé ra một cái lỗ máu khổng lồ.

Vị hiền giả kia của Tiêu Liêu yêu tộc giống như một cỗ tử thi không đầu, hoảng sợ lui về phía sau, một mực thối lui ra bên ngoài trăm thước mới lần nữa ngưng tụ lực lượng khiến cho đầu tái sinh lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui