Linh Chu

Muội muội của hắn Kỷ Thương
Nguyệt chính là thiên sinh linh nhân, nếu Mộ Dung Thác này cũng là thiên sinh linh nhân, thì thiên sinh linh nhân cũng không khỏi quá không đáng giá đi.

- Bốn. . . Bốn mươi hai lần Linh Giác!

Vị lão giả khảo thí kia vuốt vuốt ánh mắt của mình, bờ môi có chút phát run thì thầm.

Oanh!

Toàn bộ tầng mười bảy Linh Bảo Tháp đều sôi trào lên, một thiếu niên hơn mười tuổi vậy mà có được Linh Giác gấp bốn hai lần thường nhân, điều
này thật sự là quá khoa trương, đã tương đương với trình độ Linh Giác
của nhị phẩm Tầm Bảo Sư rồi.

Nếu trận pháp và nhãn lực của hắn đều có thể đạt tới tiêu chuẩn nhị phẩm Tầm Bảo Sư, chẳng phải là có thể đạt được thiết lệnh nhị phẩm Tầm Bảo
Sư sao.

Chỉ cần có một miếng thiết lệnh nhị phẩm Tầm Bảo Sư, vậy thì cho dù đến
đâu cũng sẽ trở thành khách quý của tất cả đại tiên môn, thân phận thậm
chí còn cao hơn cả tu tiên đại lão cấp bậc Thiên Mệnh.

Dù sao Tầm Bảo Sư thật sự quá ít, một đại gia tộc nếu có một vị Tầm Bảo
Sư, như vậy thì không cần quan tâm đến vấn đề tài nguyên tu luyện nữa,
mà ở Tu Tiên Giới khiến gia chủ các đại gia tộc kia đau đầu nhất đúng là tài nguyên.

Phong Phi Vân vậy mà đạt đến Linh Giác gấp bốn mươi hai lần thường
nhân, những người mặc dù có thiên phú Tầm Bảo Sư cũng cần tu luyện ba,

bốn mươi năm mới có thể đạt tới trình độ này, có người thậm chí cả đời
cũng chỉ có thể dừng lại ở cấp bậc nhất phẩm Tầm Bảo Sư mà thôi.

Kỷ Phong sắc mặt trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Phong Phi Vân nhìn qua bóng lưng Kỷ Phong rời đi, chậm rãi đi xuống đài, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, đây mới là thiên phú, ngươi không phục
cũng không được ah!

Vị lão giả khảo thí kia trong lòng chấn động thật lớn, hắn đã tu luyện
hơn tám mươi năm, hôm nay Linh Giác cũng mới đạt tới chừng gấp chín mươi lần thường nhân thôi, đã trở thành một gã Tam phẩm tầm bảo, thiếu niên
này tuổi tác mới bao nhiêu, cũng đã có Linh Giác có thể so với nhị phẩm
Tầm Bảo Sư rồi, thành tựu tương lai quả thật khó mà lường được a.

Thật sự là hậu sinh khả uý ah!

- Mẹ nó, Linh Giác 65 lần thường nhân!

Vị lão giả khảo thí kia rốt cục nhịn không được nữa phải mở miệng nói tục, một cái tát thiếu chút nữa đã đập nát khảo thí đài.

Đây là cường độ Linh Giác của Mộ Dung Thác, lần nữa khiếp sợ toàn trường.

Tuy rằng đám tôn sư Linh Bảo Tháp đã sớm nghe nói có ba thiên tài Tầm
Bảo Sư đến, đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi có kết quả khảo nghiệm
vẫn khiến bọn họ toát mồ hôi lạnh

Mẹ nó! Thiên phú này cũng quá đả kích người rồi.

Nếu nói Linh Giác Kỷ Phong đã xem như là thiên tư tuyệt đỉnh, khiến đám
tôn sư cảm thấy mừng rỡ, vậy thì Linh Giác của Phong Phi Vân và Mộ Dung
Thác lại khiến đám tôn sư này cảm thấy nhụt chí, chứ đừng nói đến đám
Tầm Bảo Sư đám học đồ kia, giờ phút này cả đám đều bị đả kích không nhẹ, nguyên một không nói được nên lời.

Linh Giác gấp hai mươi thường nhân chính là điểm mấu chốt để trở thành
nhất phẩm Tầm Bảo Sư, Linh Giác bốn mươi lần thường nhân chính là điểm
mấu chốt để trở thành nhị phẩm Tầm Bảo Sư ; Linh Giác tám mươi lần
thường nhân chính là điểm mấu chốt để trở thành Tam phẩm Tầm Bảo Sư. . . Đây là một quá trình điệp gia gấp mấy lần, càng lên cao, độ khó cũng
điệp gia càng lớn.

Phong Phi Vân không hề có chút kỳ quái, hắn đã có chín phần khẳng định,
Mộ Dung Thác chính là thiên sinh linh nhân, đối với một thiên sinh linh
nhân mà nói, Linh Giác 65 lần thường nhân cũng không coi vào đâu.

Rất nhanh đã có mấy lão gia hỏa nhận được tiếng gió, vọt lên trước, muốn thu Phong Phi Vân và Mộ Dung Thác làm đồ đệ.

Mấy lão già này mỗi người đều có mấy trăm tuổi, y phục trên người đoán

chừng đã vài chục năm không đổi rồi, hẳn là đã bế quan mấy chục năm lúc
này mới vừa xuất quan.

Mấy lão già này bối phận cực cao, coi như là một ít tôn sư Linh Bảo Tháp cũng phải gọi bọn hắn một tiếng tôn sư, Phong Phi Vân và Mộ Dung Thác
thiếu chút nữa đã bị bọn hắn xé nát.

- Các vị sư thúc, tháp chủ muốn gặp Phong Phi Vân và Mộ Dung Thác.

Một lão giả đi đến, cung kính cúi đầu với mấy lão gia hỏa kia.

- Ta kháo, tháp chủ cũng quá độc ác đi, muốn ăn mảnh sao?

Một lão giả tóc tựa như ổ gà mắng to một tiếng.

- Mẹ nó, lão tử liều mạng với ngươi.

Một lão gia hỏa mặt đen khác từ trong lòng ngực móc ra một thanh dao phay ra, muốn diệt luôn cả tháp chủ.

Vị lão giả kia xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, từ từ nói:

- Mấy vị sư thúc, tháp chủ nói, vừa nhận được tin tức, Vũ Hóa Mộ Nguyên ở Tam Thánh Quận Nam Thái Phủ bay ra một tòa Băng cung Thượng Cổ, treo
trên bầu trời chín ngày mà không rơi, tòa Băng cung này ít nhất có được
lịch sử tám vạn năm, trong vòng ngàn dặm quanh Băng cung đều bị băng
phong, hàn khí tỏa ra khiến tháng tám tuyết rơi, trong tuyết rơi bay tán loạn có tuyệt thế tiên âm truyền ra, đã vang lên chín ngày, dẫn đến 600 vạn Quỷ Hồn, rất có thể có thánh bảo xuất thế. . . Ách. . . Mấy vị sư
thúc, các ngươi. . . Các ngươi, đừng chạy vội vã như vậy chứ!

Vị lão giả này còn chưa dứt lời, mấy lão gia hỏa đã sống mấy trăm năm
kia đã chạy mất không còn một ai, đều đã chạy ra khỏi Linh Bảo Tháp,
hướng về phía Nam Thái Phủ Tam Thánh Quận.

Vũ Hóa Mộ Nguyên chính là một trong bát đại thượng cổ di chỉ ở Thần Tấn
vương triều, chỗ đó hoang tàn vắng vẻ, phạm vi ba nghìn dặm đều không
góc ra nổi một gốc cây, chỉ có cỏ đen đầy đất.


Tuy rằng được xưng là Bát đại Thượng Cổ di chỉ, nhưng vô số Tầm Bảo Sư
đều từng đi vào trong đó khảo cứu và đào móc, nhưng lại không đào được
gì, ngược lại rất nhiều Tầm Bảo Sư cường đại còn không hiểu thấu chết
trên mảnh Hoang Nguyên kia.

Hôm nay bên dưới Vũ Hóa Mộ Nguyên vậy mà bay ra một tòa Băng cung, lập tức khiến mấy lão gia hỏa đã sống mấy trăm năm ngựa không dừng vó đuổi
tới. Đối với Tầm Bảo Sư cường đại mà nói, không có gì hấp dẫn hơn việc
này cả.

Sau khi thấy mấy lão già này đều đi hết, lão giả này mới xem như thở dài một hơi, nhìn thật sâu vào Phong Phi Vân nói:

- Hai vị đi theo ta, tháp chủ đã đợi từ lâu.

Phong Phi Vân cũng đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nếu thân phận Yêu Ma Chi
Tử đã bạo lộ, như vậy cao tầng Vạn Tượng Tháp nhất định sẽ tìm tới hắn,
chỉ là khiến hắn thật không ngờ chính là, ra mặt dĩ nhiên là nhân vật
cấp bậc như tháp thủ Linh Bảo Tháp.

Phong Phi Vân vội vàng vận chuyển đan điền, dùng linh khí bao lấy Thi Cung nữ ma, ẩn nó vào sâu trong đan điền.

Nhân vật cấp bậc tháp chủ tu vị không phải chuyện đùa, huống chi đối
phương còn là một vị Tầm Bảo Sư cường đại, nhãn lực và Linh Giác đã đạt
tới cảnh giới vô cùng khủng bố, nếu không cẩn thận để hắn phát hiện ra
trong thân thể Phong Phi Vân có Thi Cung nữ ma vậy thì phiền toái lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận