Linh Chu

Lục Ly Vi chưa từng nghĩ thần thức của Phong Phi Vân lại mạnh đến như thế, lại có thể hóa thành công kích thực chất. Điểm tính sai này, khiến cho tất cả bố trí của nàng đều trở nên vô dụng, giờ phút này chỉ có thể trước cứ chạy ra khỏi lòng bàn tay của Phong Phi Vân rồi hãy nói sau.

- Trở về cho ta!

Thân thể Phong Phi Vân vừa động, hắn đã như đứng ở trước người Lục Ly Vi, chặn đường đi của nàng. Một tay đặt ở bên hông nàng, lại kéo trở về trên giường đá.

Tu vi trong thân thể Lục Ly Vi lại lần nữa bị Phong Phi Vân phong bế, vô phương phát huy ra được lực lượng vốn có. Một quyền đánh vào ngực Phong Phi Vân giống như gãi ngứa cho hắn.

Phong Phi Vân mỉm cười trong mắt, hắn véo gương mặt trái xoan của nàng mà cười nói:

- Đã sớm tính toán mai khai nhị độ ( hoa nở lần nữa) với ngươi, hiện tại vừa lúc không người quấy rầy chúng ta, đại chiến ba nghìn hiệp thì nàng thấy thế nào?

Lục Ly Vi thân thể cao dong dỏng, nhưng mà lại có chút nhỏ nhắn xinh xắn, rất giống một con gái cưng đã đọc đủ thứ thi thư. Trong thân thể thai nghén được một cỗ linh tính, hoặc như là bác học tài nữ trong khuê phòng, rất có thể kích thích dục vọng của nam nhân đối với nàng.

- Muốn lên liền lên, ta sẽ sợ ngươi sao?

Lục Ly Vi đều đã bị Phong Phi Vân ngủ một lần. Nàng biết đối với Phong Phi Vân, bất kể là uy hiếp hay là đe dọa cũng không có chút xíu tác dụng. Phí sức mắng vài câu với hắn, còn không bằng tiết kiệm chút khí lực, tu dưỡng thân tức, ngưng tụ thể lực. Lần đầu tiên đều đã tới, lần thứ hai còn có cái gì phải sợ?


Phong Phi Vân tự nhiên sẽ không khách khí. Nam nhân nếu như ngay cả nữ nhân đều không dám cưỡi, vậy thì vẫn còn gọi là nam nhân cái gì?

Có điểu ắt sẽ dùng, không phải để xem.

Roẹt roẹt!

Một mảnh sa y màu tím trên người Lục Ly Vi bị xé toạc, cánh tay ngọc bên phải và đầu vai mềm mại lộ ra, một mảnh trắng như tuyết, hương thơm mê người. Vị trí ở gần xương quai xanh đều lộ ra, có vẻ cực kì gợi cảm.

Lục Ly Vi không hổ là đệ nhất mỹ nhân của Đệ Thập Điện Sâm La Điện, da thịt trơn mịn đến trêu ngươi, trắng nõn không tỳ vết. Phong Phi Vân lấy tay cầm một mảnh sa y Tử La đưa lên chóp mũi ngửi một cái.Có thể ngửi thấy được mùi thơm nhàn nhạt.

Bị người đuổi giết đến sinh tử hiểm địa, còn có thể có một vị giai nhân yểu điệu bên người. Chuyện kích thích như vậy càng không thể bỏ lỡ.

Lục Ly Vi có thể tự do nhúc nhích, nhưng mà hiện tại nàng lại vốn không muốn phản kháng. Bởi vì coi như phản kháng cũng không có khả năng chạy ra khỏi ma chưởng của Phong Phi Vân, hà tất tự làm khổ mình khiến cho chính mình phải chịu tội kia?

Nàng thân thể mềm mại, nằm ở trên giường đá, đôi mắt nhung đã mở ra, ánh mắt như thác nước đổ nhìn thẳng chăm chú vào Phong Phi Vân, có một loại hàm xúc ý tứ khiêu khích.

Lại là "Roẹt roẹt" một tiếng!

Cái áo của Lục Ly Vi đã bị lột ra, cái cổ trắng ngọc tinh tế, mang theo đường cong duyên dáng của thiên nga, có những sợi tóc đen bóng rải rác trên cổ, như ẩn như hiện.

Lần trước, thật sự là có hơi vội vàng, càng là lúc đang bị Yêu Ma Chi Huyết trong cơ thể quấy phá, nên không còn kịp cẩn thận nhấm nháp nữa. Nhưng mà lần này cũng không giống, ngọc thể mềm mại đang nằm ở trên giường, Lục Ly Vi cũng không hề có ý định phản kháng khiến cho Phong Phi Vân có khả năng cẩn thận từng bước cởi trang phục của yêu nữ này.

Nàng đích thật là yêu nữ, yêu dị đến làm cho người ta không thể tự kiềm chế.

Lục Ly Vi khẽ cắn hàm răng, muốn lạnh lùng phun ra một câu thì một cỗ sóng nhiệt đã ập vào mặt. Đôi môi đã ép sát vào làn môi óng ánh của nàng, ngậm lấy đôi môi mềm mại của nàng. Một đầu lưỡi đã đẩy đẩy lợi nàng, tách hàm răng trắng tinh của nàng ra rồi luồn vào trong miệng. Nó khéo léo quấn quít chung một chỗ với cái lưỡi thơm tho của nàng.

- Ngô ngô... Ngô ngô...

Lục Ly Vi có hơi căng thẳng lên. Mặc dù nàng sinh hoạt tại chốn Tà Địa nhưu Sâm La Điện, mắt đã chứng kiến rất nhiều chuyện không chịu nổi, nhưng mà lúc này vẫn còn là lần đầu tiên bị người hôn, lập tức nàng hoảng loạn cả lên.


Hai tay nàng đặt trên vai Phong Phi Vân muốn đẩy hắn ra, nhưng mà lại căn bản không thể lay chuyển nổi Phong Phi Vân. Làn môi trơn mềm bị hôn gắt gao, có những giọt trong suốt rỉ ra từ khóe miệng của nàng.

Hai tay của Phong Phi Vân đã du ngoạn ở trên người nàng, chạm tới rất nhiều vị trí mẫn cảm, khiến cho thân thể mềm mại của Lục Ly Vi không ngừng run lên bần bật, tựa như con cá vừa rời khỏi nước đang không ngừng quẫy đành đạch trên mặt đất.

- Bập!

Rời môi!

Trên mặt Phong Phi Vân lộ ra một nụ cười vui vẻ, hôn loại mỹ nhân như Lục Ly Vi quả thực so sánh ăn mật còn phải ngọt hơn.

Lục Ly Vi lạnh lùng hung hăng trợn mắt nhìn Phong Phi Vân. Nàng vuốt vuốt môi, lau lau nước miếng bên môi

- Ta thực sự hối hận là địch với ngươi, cả đời của ta đều đã bị ngươi hủy hoại hết sạch.

- Cả đời tu tiên giả chính là rất dài, đừng xem thường tự buông tay. Thân thể dẫu có xinh đẹp đến đâu thì chẳng qua cũng là một khối túi da. Túi da của ngươi mặc dù bị ta cưỡi, nhưng mà linh hồn của ngươi vẫn thuần khiết không tỳ vết như trước. Nếu như ngay cả điểm này mà ngươi đều nhìn không thấu, tất nhiên trên con đường tu tiên sẽ không đi được lâu dài.

Vào lúc đang nói những lời này, Phong Phi Vân đã cởi đôi giày tơ vàng của nàng ra, để lộ ra một đôi kim liên bảy tấc. Bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn, dùng một bàn tay đều có thể nắm được toàn bộ.

Lục Ly Vi có một loại cảm giác bị làm nhục, đặc biệt Phong Phi Vân không dùng chữ "Ngủ", lại dùng chữ "Kỵ", tựa hồ coi nàng trở thành một con ngựa, một con la.

- Kỵ liền kỵ đi! Phong Phi Vân ngươi tốt nhất sau khi cỡi ta thì hãy giết ta. Nếu không rốt cuộc sẽ có một ngày ta để ngươi nếm thử cảm giác bị kỵ.


Lục Ly Vi nói.

- Ha ha, cái đó thì cầu còn không được.

Phong Phi Vân ngạc nhiên, yêu nữ này thật đúng là không thể dùng lẽ thường mà suy đoán.

- Ta để ngươi bị một bọn đàn ông kỵ.

Lục Ly Vi cười lạnh một tiếng.

- Tâm lý trả thù của nữ nhân thật đúng là đủ mạnh. Đáng tiếc con người của ta chưa bao giờ giết nữ nhân đã ngủ với ta... Đương nhiên, lại càng sẽ không để bị người kỵ, tâm trạng của ta cũng không có tốt như ngươi.

Tay Phong Phi Vân trượt dần từ bàn chân nàng hướng về phía trên, vuốt ve qua bắp chân xinh đẹp tuyệt trần đang khép chặt. Hắn vén lên chiếc váy màu tím tới tận trên bắp đùi tinh tế trắng như tuyết chỉ to như miệng bát, rồi siết mạnh, quả là cực kì co dãn.

Lục Ly Vi thân thể đã có hơi khép chặt, không hề thong dong giống như vừa rồi nữa. Trên đùi bị Phong Phi Vân sờ soạng làm ngứa ngáy, thật giống như có những dòng điện đang chảy trên lớp da.

Nửa người dưới của nàng thì cả làn váy đều bị tốc lên, để lộ ra khố da cừu xinh xắn màu tím nhạt, nó gắt gao có thể che khuất một mảnh thần bí chi địa ở phần cuối bắp đùi kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận