Linh Chu

Đi đến dưới một ngọn núi tràn đầy kỳ thạch, xuyên qua một lối nhỏ, bên trong có một động phủ, truyền đến một tiếng rống to:

- Phong Phi Vân, không thể đưa ả đàn bà chết tiệt kia của Tà Tông trở về, ngươi đó là tự tìm đường chết ah!

Phong Phi Vân dừng bước, nhìn lại trong động phủ, đệ tử Phong gia bị giam ở bên trong nhiều đến trăm người, mới vừa kêu lên chính là Phong gia nghịch thiên tài tuấn Phong Lăng Cơ.

Phong Lăng Cơ chính là một người thiên tư cao nhất trong một đời tuổi trẻ Phong gia ngoại trừ Phong Phi Vân và Tiểu Tà Ma ra, đã từng là một thành viên trong Trừ Ma Liên Minh, đuổi giết qua Phong Phi Vân, nhưng lại thua trong tay Phong Phi Vân.

Trước kia hắn luôn bị bại không phục, nhưng hiện tại hắn lại phục rồi. Ở trước mặt đệ thất điện, bọn hắn ngay cả sức hoàn thủ cũng không có, nhưng Phong Phi Vân lại có thể bắt đi đệ thất điện điện hạ, đây là chênh lệch.

Lại có người rơi lệ đầy mặt tru lớn:

- Phong gia hôm nay phải diệt tộc, Phong Phi Vân ngươi là hạt giống cuối cùng của Phong gia chúng ta rồi, ngươi không thể đi chịu chết ah!

- Đúng vậy! Tuổi thọ của ngươi đã không nhiều lắm, vẫn nên thừa dịp trước khi chết, lưu lại cho Phong gia chúng ta một mầm mống đi! Phong gia cứ như vậy tuyệt hậu, ta không cam lòng ah!


- Đừng suy nghĩ nhiều, chơi yêu nữ Tà Tông kia đi, lưu cho Phong gia một hạt giống.

- Chơi yêu nữ Tà Tông, lưu cho Phong gia một hạt giống!

- Chơi yêu nữ Tà Tông, lưu cho Phong gia một hạt giống!

...

Những đệ tử Phong gia ia đều cho rằng hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cảm thấy Phong gia phải tuyệt hậu, đều đang cổ động Phong Phi Vân làm thịt Vạn Hương Sầm, lưu lại cho Phong gia một hạt giống, bằng không đợi đến khi Phong Phi Vân cũng chết đi, vậy thì Phong gia liền thật sự tuyệt hậu rồi.

Khắp núi khắp nơi đều là tiếng kêu gào như thế, khiến Phong Phi Vân cực kỳ xấu hổ, Vạn Hương Sầm đi theo đằng sau Phong Phi Vân càng ngay cả đầu cũng không ngẩng lên nỗi, chẳng lẽ nàng lại nói cho những đệ tử Phong gia này biết, nàng đã bị Phong Phi Vân cưỡng gian rồi sao?

- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo, tất cả mọi người xuất hiện đi! Cùng ta đi ngọn núi trung ương, Phong gia tổ trạch, đi vào trong đó tìm nữ tu sĩ Tà Đạo, ai có bản lĩnh thì lưu lại hạt giống cho các nàng đi!

Trong tay Phong Phi Vân lóe lên bạch quang, một thanh bạch thạch cự đao nắm trong tay, chém về phía trận pháp trong động phủ.

Bạch Long từ trên thân đao xông ra bay tới, phát ra tiếng Long ngâm rung trời động địa, trực tiếp chém nát bảy tầng cấm trận, thả hơn 100 tên đệ tử Phong gia bên trong ra.

Đây chính là trận pháp do tu sĩ cảnh giới Thiên Mệnh Tà Tông bày ra, những đệ tử Phong gia này liên thủ cũng không thể i rung chuyển, nhưng Phong Phi Vân lại một đao phá vỡ cả bảy tầng trận pháp, lực lượng bực này, khiến những đệ tử Phong gia kia rung động không thôi, rất nhiều người trong mắt đều lộ ra vẻ sùng bái.

Những đệ tử Phong gia này đều tràn ngập nhiệt huyết, sau khi trốn ra, liền đều đánh tới Vạn Hương Sầm, muốn tìm yêu nữ Sâm La đệ thất điện này tính sổ, đương nhiên trong đó cũng không ít người muốn Vạn Hương Sầm giúp Phong gia lưu lại chủng tử.

Phong Phi Vân hoành đao mà đứng, trên người lao ra một cổ khí phách Long ngâm Phượng minh, bảo hộ Vạn Hương Sầm trong ngực, nói đùa, dù nói thế nào, yêu nữ này hiện giờ cũng đã là nữ nhân của hắn, há có thể để những đệ tử Phong gia này đánh nàng tàn phế chứ..

- Các ngươi muốn tìm người Sâm La Điện đệ thất điện báo thù thì theo ta đi ngọn núi trung ương, chỉ cần đánh tan bọn hắn thì nữ nhân của Sâm La Điện đệ thất điện đều là của các ngươi.

Phong Phi Vân ôm thân hình như rắn nước của Vạn Hương Sầm cười nói:


- Nhưng tiểu mỹ nhân này, các ngươi lại không thể động.

Vạn Hương Sầm trong lòng phẫn nộ đến cực điểm, không chỉ đối với những đệ tử Phong gia kia, đồng thời cũng kể cả tên Phong Phi Vân đang sờ loạn khắp người nàng này, nếu không phải khổ nổi tu vị bị phong ấn thì nàng sớm đã giết hết mọi người ở đây rồi.

- Tốt! Dù thế nào hiện giờ chúng ta cũng nghe lời ngươi, coi như là lấy trứng chọi đá, chúng ta cũng phải cùng đám tà nhân Sâm La Điện đệ thất điện kia liều đến cá chết lưới rách.

Phong Lăng Cơ kêu lên.

- Phong Phi Vân, ngươi bây giờ chính là lão đại của chúng ta, hôm nay đàn ông Phong gia chúng ta sẽ cùng bọn họ liều mạng. Cho dù chết, cũng phải dùng máu tươi chứng minh chúng ta là người Phong gia thiết cốt boong boong.

Tất cả đệ tử Phong gia, đều đi theo sau lưng Phong Phi Vân, hạo hạo đãng đãng chạy tới ngọn núi trung ương, trên đường đi, nguyên một đám được thả ra, đội ngũ cũng càng ngày càng lớn mạnh, lúc đến dưới ngọn núi trung ương, đã có mấy vạn đệ tử Phong gia đi theo sau lưng Phong Phi Vân.

Quả thực chính là một người hô, mà vạn người ứng, dựng cờ khởi nghĩa, tịch quyển thiên hạ.

Tất cả đệ tử Phong gia đều ôm lòng hẳn phải chết, dù sao lực lượng cách xa thật sự quá lớn, hơn nữa bọn hắn cũng không chú ý tới lão giả vẫn một mực đi theo bên cạnh Phong Phi Vân kia, nếu có người chú ý tới, liền sẽ phát hiện lão giả này quả thật giống như đúc với bức họa mà hàng năm bọn hắn vẫn bái tế.

Tu sĩ Sâm La Điện đệ thất điện đều bị kinh động, mấy trăm vị Hắc Y Sâm La từ trên ngọn núi trung ương như một đám chim to màu đen bay xuống, tiếng xé gió không dứt bên tai.

Mấy trăm tên Hắc Y Sâm La đều là tinh anh đệ tử đệ thất điện, trên người mang theo một cổ hung lệ chi khí, bọn đệ tử Phong gia batf thật sự là phản rồi, phải lần nữa trấn áp bọn chúng mới được.


Oanh!

Phong Phi Vân ngửa mặt lên trời bổ ra một đao, một đạo Long hình đao lãng đã bay ra ngoài, cuốn khắp Thiên Mạc, chém chết mười tên Hắc Y Sâm La, huyết vũ bay lả tả, thi cốt văng khắp núi, rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang "BA~ BA~"

Những đệ tử Phong gia kia đều hung tính đại phát, cả đám đều đánh ra thuật pháp và kình khí, hơn vạn đạo quang hoa vọt thẳng lên, đánh cho mấy trăm tên Hắc Y Sâm La kia đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không còn

Phong Phi Vân đầu lĩnh, đi trên cổ đạo trên núi, gặp địch giết địch, gặp khấu tru khấu, những nơi đi qua đều lưu lại tử thi, những tử thi kia đều bị đệ tử Phong gia đập nát, hận ý trong lòng đều bạo phát ra..

Gia chủ Phong gia đời thứ nhất thì vẫn không nhanh không chậm đi theo sau lưng Phong Phi Vân, từ đầu đến cuối đều không nói qua một câu, nhìn qua bóng lưng Phong Phi Vân, trên mặt lộ vẻ tán thưởng, có chút nhẹ gật đầu.

Lúc đi đến sườn núi, Sâm La Điện đệ thất điện rốt cục có cao thủ chạy đến, đây là ba lão giả mặc tử kim hắc y, tóc hoa râm, nếp nhăn trên mặt như vỏ cây khô..

Ba vị lão giả này đã tu luyện hơn bốn trăm năm, chính là cảnh giới Thiên Mệnh đệ nhất trọng, nhân vật cấp bậc trưởng lão trong Sâm La Điện đệ thất điện.

Cảnh giới Thiên Mệnh tổng cộng có cửu trọng thiên, một khi đạt tới Thiên Mệnh đệ nhất trọng là có thể có được năm trăm năm tuổi thọ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận