Linh Chu

- Vì sao hắn lại rút đi?

Phong Phi Vân hỏi.

- Bởi vì hắn phát hiện hắn không cách nào đánh bại ta, hơn nữa vừa rồi trong chiến đấu với ta, hắn dường như có lĩnh ngộ, cho nên đã rút đi, hắn đi tìm hiểu những gì vừa đạt được.

Tô Quân nói.

- Thiên tư của người này đúng là đáng sợ!

Phong Phi Vân nhướng mày, có thể lĩnh ngộ đạo của người khác trong chiến đấu, sau dó chuyển hóa làm đạo của mình, phần lực lĩnh ngộ này đúng là làm cho người ta sợ hãi.

Tô Quân cười nói:

- Thiên tư của hắn không bằng ngươi, chỉ cần ngươi đột phá lên Thiên Mệnh tam trọng, ngươi sẽ có lực tranh phong với hắn, Tô Huyết, mang Phong huynh đi nghỉ ngơi, đêm nay hắn sẽ ngụ ở Thấm Tâm sơn trăng.

- Cái gì, hắn ở lại Thấm Thâm sơn trang?

Tô Huyết nói.

Phong Phi Vân nhìn nàng cười cười, sau đó cúi đầu, nói:

- Kính xin Tô cô nương chiếu cố nhiều hơn.

Tô Huyết lại đâm ra một kiếm, kiếm quang biến đổi như tia chớp, đâm thẳng tới yết hầu Phong Phi Vân.


mà Phong Phi Vân đã bay vào trong Thấm Tâm sơn trang, sau đó kêu lên:

- Tô cô nương, ngươi ở gian phòng nào, ta ý định mấy ngày này làm hàng xóm với ngươi.

- Muốn chết!

Đôi mắt dễ thương của Tô Huyết phát lạnh, cầm kiếm đuổi theo.

Kỷ Vân Vân đi tới bên cạnh Tô Quân, hơi lo lắng nói:

- Bọn họ náo như thế, không có chuyện gì chứ?

- Không sao!

Tô Quân mỉm cười, ôn nhu ôm Kỷ Vân Vân vào ngực.

Thấm Tâm sơn trang là một trang viên của Bà La vương quốc trong thần đô, nơi này rộng hơn ngàn mẫu, lại trồng nhiều kỳ hoa dị thảo, còn có rất nhiều kiến trúc cổ, hòn non bộ và đình đài, nhà thủy tạ và hành lang.

Phong Phi Vân cứ thế tạm thời ở lại trong trang viên Thấm Tâm sơn trang, ở một tòa tiểu viện biệt lập, còn có một lầu đài đặc biệt tao nhã lịch thiệp.

- Phong Phi Vân, cút ra đây!

Tô Huyết đi vào tiểu viện, giọng lạnh lùng quát lên.

Phong Phi Vân đi ra, đứng trên lầu ba lầu đài nhìn qua phía dưới, trêu chọc nói:

- Tô cô nương, ngươi không phải thật tới đây mời ta làm hàng xóm đấy chứ?

- Ngươi nghĩ thật hay!

Tô Huyết nói:

- Người bên ngoài tới tìm ngươi, đưa qua rất nhiều thứ.

- Nhanh như vậy?

Trong lòng Phong Phi Vân vui vẻ.

Phong Phi Vân đi tới Thấm Tâm sơn trang, đã phân phó Mã Phương đi Ngân Câu Phường, gọi người Ngân Câu Phường mang dị thú chiến hồn tới Thấm Tâm sơn trang.

Phong Phi Vân mua sắm dị thú chiến hồn số lượng lớn, cho dù là Ngân Câu Phường cũng tốn thời gian thật lâu trù bị, huống chi còn phải phong ấn dị thú chiến hòn, những việc này cần thời gian, Phong Phi Vân vốn cho rằng ít nhất hai ngày mới thu được dị thú chiến hồn, không nghĩ tới trong hôm nay đã có dị thú chiến hồn đưa tới.


Ngây Câu Phường làm việc hiệu suất rất cao.

Cách thánh địa hoàng tộc mở ra còn bốn ngày, Phong Phi Vân muốn trong bốn ngày này tu thành vạn thú chiến thể, một khi tu thành vạn thú chiến thể, lực công kích và phòng ngự của Phong Phi Vân sẽ tăng lên thật lớn.

Bốn ngày sau đó là thời gian lựa chọn người thừa kế thần vương, Phong Phi Vân phải trong bốn ngày này làm nhiều việc, mà đây cũng là đại sự của hoàng tộc, gần với hoàng đế đăng cơ, đến lúc đó người của hoàng tộc sẽ tề tụ.

Dị thú chiến hồn trước khi phục tùng đều mang theo dã tính và tàn bạo, căn bản không bị trói buộc.

Sau khi thuần phục dị thú chiến hồn, tương đối mà nói chúng ôn hòa hơn nhiều lắm, có thể sử dụng lực lượng cưỡng ép phong ấn vào trong thùng đặc thù, loại dị thú chiến hồn sau khi phục tùng này sẽ cung cấp cho đệ tử gia tộc tu luyện, tính nguy hiểm thấp đi rất nhiều.

Phong Phi Vân mang một con Xích Mao yển tu vị bảy trăm năm dung nhập vào trong thân thể, đối với người khác mà nói, dị thú chiến hồn dung nhập vào thân thể thì thân thể và lực lượng tăng lên, nhưng với Phong Phi Vân mà nói nó chỉ là thuốc bổ mà thôi.

Mỗi khi dung luyện dị thú chiến hồn vào thân thể, huyết mạch và xương cốt sẽ mạnh hơn một phần, cường độ thân thể cũng tăng lên rõ rệt.

Phong Phi Vân tiêu tốn hai ngày đã luyện hóa hơn một ngàn sáu trăm năm mươi lăm dị thú chiến hồn vào trong người, bên trong thân thể có chín ngàn chín trăm đầu dị thú chiến hồn, tăng thêm mới tế luyện Xích Mao Yển vào trong người, đã có được chín ngàn chín trăm linh một đầu.

Phong Phi Vân có thể cam giác rõ ràng lực lượng của mình tăng lên một đám lớn.

- Kỳ quái, ta hiện tại đã đạt tới Thiên Mệnh nhị trọng thiên, vì sao luyện nhập dị thú chiến hồn vẫn sinh ra chướng ngại?

Thời điểm luyện nhập dị thú chiến hồn tu vị sáu trăm năm, Phong Phi Vân lảm rất thành thạo, nhưng mà luyện hóa dị thú chiến hồn tu vị bảy trăm năm, trong người sinh ra lực bài xích, đang ngăn cản Phong Phi Vân tu hành vạn thú chiến thể.

- Đây tuyệt đối không phải dị thú chiến hồn bảy trăm năm mạnh hơn dị thú chiến hồn sáu trăm năm, nhất định là thân thể bài xích rồi, phượng hoàng có thể tu luyện vạn thú chiến thể, đó là bởi vì phượng phương là hoàng trong yêu thú, nhưng thân thể nhân loại rất khó trấn áp thú tính của vạn thú chiến thê.r

- Ta hiện tại cũng tu luyện Bát Tử Phượng Hoàng Thân tới cảnh giới tiểu thừa, có lẽ có thể cưỡng ép tu luyện.

Phong Phi Vân mang đầu dị thú chiến hồn thứ hai ra, mở phong ấn, sau đó trấn áp trong lòng bàn tay, bắt đầu dung luyện vào trong thân thể, lực cản lớn hơn vừa rồi, không chỉ có lực bài xích từ thân thể, ngay cả lực bài xích của dị thú chiến hồn cũng tuôn ra.

Nhưng mà Phong Phi Vân không có buông bỏ, tiếp tục luyện hóa, cưỡng ép dung nhập dị thú chiến hồn vào thân thể của mình.


Đầu chín ngàn chín trăm linh hai.

Đầu chín ngàn chín trăm linh ba.

Đầu chín ngàn chín trăm linh bốn.

...

Đầu chín ngàn chín trăm hai mươi ba!

Thời điểm Phong Phi Vân dung nhập hai mươi ba con dị thú chiến hồn tu vị bảy trăm năm vào trong thân thể, khí huyết trong người trở nên sôi trào, dị thú chiến hồn trong người cũng cuồng loạn, huyết dịch lao nhanh trong kinh mạch, muốn phá tan thân thể lao ra ngoài,

Lực bài xích này đã bắt đầu công kích thân thể Phong Phi Vân, trùng kích xương cốt của hắn kêu răng rắc.

- Tất cả dị thú chiến hồn đều cuồng bạo, cho dù là linh hồn phượng hoàng cũng không trấn áp được.

Phong Phi Vân tạm thời đỉnh chỉ tiếp tục luyện hóa dị thú chiến hồn vào trong người, bắt đầu trấn áp dị thú chiến hồn trong thân thể, thẳng tới khi tất cả dị thú chiến hồn bị trấn áp xuống, làn da đỏ thẫm của Phong Phi Vân mới từ từ khôi phục như ban đầu.

Hít sâu một hơi!

Lực lượng trong người Phong Phi Vân lại tăng lên một mảng lớn, Phong Phi Vân cảm giác được nếu mình có thể nhanh chóng đánh ra ngũ hổ chi lực, chỉ bằng vào thân thể tay không cũng có thể vật lộn với linh khí.

- Lực lượng thân thể của ta đã đạt tới cực hạn, trừ khi cảnh giới đột phá, mới có thể tiếp tục tăng lên lần nữa, như vậy có thể tiếp tục dung nhập dị thú chiến hồn vào trong người, nếu không thân thể có nguy cơ nổ tung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận