Linh Chu

Một lão giả hơi có vẻ phúc hậu trong đó hai mắt sáng ngời, hai tay mang theo thần hoa, trong tay nắm một đầu thiết giáp dị thú, nói:

- Tiêu Tương, Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu chính là nhà của ngươi, ngươi cũng không muốn thấy Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu bị diệt như vậy chứ, còn không mau thỉnh Thần Vương đại nhân lui binh.

Dạ Tiêu Tương bị Tần di phong bế đan điền, giam cầm tu vị, lộ ra đặc biệt nhu nhược, hàm răng óng ánh nhẹ cắn môi, đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, trong đôi mắt lộ vẻ vẻ cảm động, nói:

- Lần này ngươi là vì ta mới tới Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu sao?

Nàng sợ mình lại một lần nữa tự mình đa tình, thật giống như lúc ở Tuyệt Sắc Lâu.

Nàng không thể tin được Phong Phi Vân sẽ vì nàng lại làm ra động tác lớn như thế, khiến cả Thần Đô đều chấn động, biến cả Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu thành chiến trường.

Phong Phi Vân nói:

- Ta từng đáp ứng Hồng Nhan, phải mang ngươi trở về bình yên vô sự.

Nghe nói như thế, Dạ Tiêu Tương lại cười khổ nhẹ gật đầu, thật lâu sau, mới gian nan nói:

- Cảm ơn.

Hai chữ "Cảm ơn" đại biểu cho lễ phép và khách khí, nhưng cũng đại biểu cho xa lạ.


Giữa bằng hữu chân chính, người yêu chính thức không cần nói ra hai chữ này.

- Không cần cám ơn.

Lời Phong Phi Vân còn chưa dứt, thân thể liền biến mất tại chỗ, một đao bổ tới Tần di.

Tần di tu vị cũng không tầm thường, từ đầu đến cuối đều chú ý đến trên người Phong Phi Vân, ngay khi Phong Phi Vân khẽ động nàng liền cắn răng một cái, đâm tới Dạ Tiêu Tương đâm tới, muốn trước hết giết Dạ Tiêu Tương, sau đó lại liều mạng với Phong Phi Vân.

Nhưng nàng vẫn xem thường tốc độ của Phong Phi Vân.

PHỐC.

Ánh đao như thủy mạc rơi xuống, chém bay cánh tay thứ hai của Tần di, cùng với cây quải trượng trong tay nàng rơi xuống trên mặt đất, phát ra một tiếng "Loảng xoảng" .

Phong Phi Vân rơi xuống bên người Dạ Tiêu Tương, một tay kéo nàng qua, bảo hộ trước người, bổ ra đao thứ hai, trực tiếp đánh bay Tần di ra ngoài, đao khí cuồng bạo khiến lục phủ ngũ tạng trong cơ thể nàng đều bị cắn nát, tựa như chó chết rơi xuống trên mặt đất, không chút động đậy.

Phong Phi Vân lôi kéo cánh tay Dạ Tiêu Tương, nói nhỏ bên tai nàng:

- Từ giờ rốt cục ngươi không cần sợ nàng nữa.

Động tác Phong Phi Vân thật sự quá nhanh, tất cả đều xảy ra trong tốc độ ánh sáng, mấy lão giả Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia còn chưa kịp phản ứng, Tần di đã chết dưới đao của Phong Phi Vân rồi.

- Đáng giận.

Trên tay mấy vị lão giả này ngưng tụ ra Tử Phủ linh khí, từng người đánh ra một đạo tử sắc sát quang, đồng thời giết tới Phong Phi Vân.

Dạ Tiêu Tương lo lắng thay Phong Phi Vân, sợ hắn không phải đối thủ của mấy vị lão bối Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu này.

Bành.

Phong Phi Vân điều động dị thú chiến hồn chi lực, trực tiếp ngưng tụ ra chín ngàn chín trăm ba mươi hai đạo lực lượng, một quyền đánh ra ngoài, trực tiếp đánh bay mấy vị lão giả kia, thân thể bị lực lượng khổng lồ đánh cho rách tơi tả̉, máu tươi rơi vãi đầy mặt đất.

Lực lượng Phong Phi Vân hiện giờ vẫn không thể chống lại nửa bước cự phách, nhưng giết chết những tu si thế hệ trước này cũng không phải việc khó.

- Theo ta đi.

Phong Phi Vân lôi kéo Dạ Tiêu Tương, lao ra bên ngoài Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.


Tay Dạ Tiêu Tương bị Phong Phi Vân nắm chặt, tình cảm trong lòng vô cùng phức tạp, có nữ tử nào không hi vọng nam nhân vì nàng xông quan giận dữ, nhưng Phong Phi Vân lại không phải vì nàng, mà là vì Nam Cung Hồng Nhan.

Nam Cung Hồng Nhan chính là muội muội tốt nhất của nàng, nàng sao có thể sinh ra lòng ganh tỵ được.

Có lẽ cùng Nam Cung Hồng Nhan quay về Thần Đô là một việc sai lầm, trong lòng Dạ Tiêu Tương nghĩ như thế.

Toàn bộ thành vực chung quanh Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu đều đã bị cao thủ Phong gia Phong Phi Vân mời ra phong tỏa, bố trí rất nhiều tầng kết giới, trừ phi là tuyệt đỉnh cường giả mới biết ở đây xảy ra một hồi đại chiến..

Thành vực tuy rằng bị phong tỏa, nhưng tu sĩ trong Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu vẫn truyền tin tức này ra ngoài.

Có người đuổi đến cứu viện.

Một cổ lực lượng mãnh liệt cuộn trào từ thiên mạc phương bắc truyền đến, phát ra lực lượng khiến tâm thần người sợ run.

- Đây là... Đây là lực lượng của Tứ phẩm linh khí.

Phong Phi Vân tự nhiên cũng cảm nhận được cổ sát uy kinh khủng này, ánh mắt nhìn về thiên mạc phương bắc, trông thấy một đạo vầng sáng màu xanh da trời, đánh nát phong tỏa không gian cực bích, bay nhanh về phía Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.

Đó là một kiện Tứ phẩm linh khí.

Một vị cự phách nắm giữ một kiện nhất phẩm linh khí, có thể ngàn dặm hủy diệt một tòa cổ thành.

Chỉ là nhất phẩm linh khí đã có uy lực đáng sợ như thế, Tứ phẩm linh khí lại càng thêm khủng bố, toàn bộ Thần Tấn vương triều cũng không tìm ra vài món, chỉ có thế lực tu tiên cấp bậc như Tứ đại môn phiệt mới có thể nắm giữ lấy Tứ phẩm linh khí, đây mới thực là trấn thế sát binh.

Tựa như "Huyết nhân thần quán" mà Tất Ninh Suất trộm được từ chỗ Dương Giới chi Vương vậy, đó chính là Tứ phẩm linh khí.


Linh khí một khi đạt đến Tứ phẩm, liền có thể được xưng là "Trấn thế sát binh", ở Thần Tấn vương triều, chỉ cần nắm giữ lấy một kiện Tứ phẩm linh khí, là có thể chèo chống một tiên môn và gia tộc khổng lồ, có thể bảo trì tiên môn muôn đời không suy.

Tứ phẩm linh khí uy năng tuy rằng khủng bố, nhưng tế luyện thập phần gian nan, tài liệu cần thiết rất nhiều, rất nhiều đều là thần tài hiếm thấy, ở Thần Tấn vương triều rất khó tìm được.

Hơn nữa cho dù tìm đủ tài liệu, cũng nhất định phải có Đại Luyện Khí Sư tự tay tế luyện, cơ hồ phải hao phí một thân tâm huyết của một vị Đại Luyện Khí Sư mới có thể tế luyện thành công một kiện Tứ phẩm linh khí.

Hơn nữa tế luyện thành công Tứ phẩm linh khí, còn cần thời gian vạn năm để uẩn dưỡng linh tính, chỉ có khi linh tính khí linh Tứ phẩm linh khí đạt đến trình độ nhất định thì kiện linh khí này mới có thể được xưng là Tứ phẩm linh khí.

Coi như là Phong gia hiện giờ, cũng không có một kiện Tứ phẩm linh khí.

Tứ phẩm linh khí khắp toàn bộ Thần Tấn vương triều cộng lại chưa đủ hai mươi kiện, mỗi một kiện đều có danh tiếng, mang theo sắc thái truyền kỳ, một khi tế ra Tứ phẩm linh khí, tất nhiên sẽ phát sinh đại sự sơn băng địa liệt.

Mặc dù là cự phách, nếu bị lực lượng bổn nguyên của Tứ phẩm linh khí đánh trúng, cũng sẽ thân tử đạo tiêu, bị phai mờ thành tro tàn.

Bổ nguyên lực lượng của kiện Tứ phẩm linh khí này đã bị kích phát, chỉ đánh ra một đạo sát quang liền trực tiếp gạt bỏ một vị nửa bước cự phách của Thần Vũ quân, thân thể bị bốc thành khói xanh.

Kiện Tứ phẩm linh khí này bị lam sắc quang mang chói mắt bao lấy, căn bản không thấy rõ hình dạng, càng không biết là kiện nào trong số Tứ phẩm linh khí.

Ầm ầm.

Tứ phẩm linh khí khí tức hoàn toàn bạo phát ra, áp bách khiến vô số Thần Vũ quân bạo thể mà vong, tử thi chồng chất như núi, máu tươi tụ tập thành sông, lực lượng khổng lồ, khiến người cảm giác tim đập nhanh.`


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận