Linh Chu

Tất Trữ Suất cười như điên, nói:

- Ấn ký thần vương tương đương một kích toàn lực khi thần vương còn sống, nghe nói trong bảy thần vương có hai thần vương là chân nhân, nếu có thể điều động ấn ký bọn họ lưu lại, đủ chém giết siêu cấp cự phách, con mẹ nó, dù sao cũng trốn koong thoát, hôm nay cũng phải kéo mấy siêu cấp cường giả làm đệm lưng.

Trận sát kiếp này không chỉ có sát thủ đỉnh cấp của Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung, còn có tử sĩ Bắc Minh phiệt bồi dưỡng, một ít nhân vật đứng đầu thế hệ trước cũng ở trong đó, cao thủ thật sự quá nhiều, nhiều vô số kể.

Không chỉ muốn chém giết Phong Phi vân, càng muốn tiêu diệt Long Thương Nguyệt.

Long Thương Nguyệt vừa chết, La Phù công chúa gả cho người khác, như vậy không ai có thể cạnh tranh vị trí Tấn đế với Long Thần Nhai.

Vì đạt được Thần Tấn vương triều, trả cái giá nào cũng đáng.

Chung quanh đều là phế tích, sương mù bao phủ, hàn khí bức người, trên đỉnh đầu có tầng mây đen trấn áp, không nhìn thấy trời xanh.

Trong mông lung có mấy đạo nhân ảnh bay tới, toàn thân bao phủ trong áo đen, có từng đạo khói đen bay chung quanh thân thể bọn họ, bọn họ như có cái kén đen đang bao phủ.

Bọn họ đều là sát thủ cao cấp nhất, giờ phút này không có sử dụng ẩn nặc thuật, bởi vì căn bản không cần phải ẩn nặc thân hình, trực tiếp giết ra, tốc chiến tốc thắng.

- Đến rồi, tỏng cộng tám tên, bốn tên Thiên Mệnh ngũ trọng, bốn tên còn lạ đều là Thiên Mệnh tứ trọng.

Long Thương Nguyệt nói ra.

Tất Trữ Suất trốn sau một bức tường tan nát, thầm kêu một tiếng:


- Trời ơi, sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng, cho dù là Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu cũng không nhiều.

Bốn sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng này hoàn toàn khác với mấy thiên tu sĩ Thiên Mệnh ngũ trọng khác, bốn người này sát khí mạnh mẽ, sát ý càng đậm, hoàn toàn không nghi ngờ bọn họ có thực lực ám sát nửa bước cự phách.

Tu sĩ Thiên Mệnh ngũ trọng lúc trước là tử sĩ Bắc Minh phiệt bồi dưỡng, hoàn toàn không thể so sánh với sát thủ được Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung bồi dưỡng, đây mới thật sự là sát thần, Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung cần tốn hao rất nhiều tài nguyên mới có thể nuôi dưỡng ra được.

Phong Phi vân một mình đứng trong cuồng phòng, tóc dài phiêu dật, quần áo như sắt đúc thành, hắn đứng thẳng nơi đó, trong tay cầm Thiên Tủy Binh Đảm, hóa thành trường thương, thân thể biến mất tại chỗ, xông thẳng tới.

Phốc!

Một sát thủ bị mũi thương đâm xuyên yết hầu, mũi thương run lên, cổ nổ tung, máu tươi bay tứ tung.

Hai thanh chiến binh sau lưng hắn đâm ra, trên chiến binh có cổ văn chìm nổi, có khắc phù văn, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lực lượng cũng cường đại.

Đây là hai sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng, hai mắt bọn họ không mang theo hào quang tính mạng nào, giống như hai người chết, nhưng rõ ràng lại có hô hấp, hút linh khí vào gọi lôi điện ra.

Tốc độ của bọn chúng tự nhiên cực nhanh, nhưng mà tốc độ của Phong Phi Vân còn nhanh hơn, thân thể như gió, tránh thoát hai thanh chiến binh này trường thương ra tay giống như tia chớp màu trắng.

Phốc!

Lại một tên sát thủ ngã xuống, giống như con diều mất phanh.

- Rốt cuộc là người phương nào phái các ngươi tới?

Trường thương của Phong Phi Vân chỉ vào mi tâm tên sát thủ thứ ba, mũi thương có hào quang màu trắng bắn ra ngoài, sắc bén tới cực điểm.

Đối phương không nói một câu, trong miệng phun ra tiểu kiếm màu xanh, phía trên dính đầy nọc độc, ăn mòn cả không khí...

- Muốn chết!

Phong Phi Vân một thương đâm xuyên mi tâm của người nọ, trên đầu tên này có lỗ to bằng đầu ngón tay, máu đen chảy ra, thời điểm hắn phun tiểu kiếm đã nuốt kịch độc vào.

Một thanh tiểu kiếm nhiễm độc bị Phong Phi Vân đánh bay, đánh vào thân thể tên sát thủ thứ tư, tiểu kiếm đâm xuyên thân thể người nọ, thân thể bốc cháy ngọn lửa màu xanh, ba hô hấp dã hóa thành tro tàn.

Trong tiểu kiếm có độc tính cực mạnh, làm cho người ta líu lưỡi.

Tám tên sát thủ đã chết bốn tên, còn bốn tên sát thủ cấp sát thần Thiên Mệnh ngũ trọng.

Bốn tên này vây Phong Phi vân vào giữa, ngưng tụ sát vực khổng lồ, giống như tường đồng vách sắt.


Bốn người đồng thời ra tay, dùng thuật pháp và chiêu thức cường đại nhất giết qua, Phong Phi Vân điều động tinh lực toàn thân, mang Thiên Tủy Binh Đảm hóa thành một ngàn chuôi tiểu kiếm, bao phủ toàn thân, tranh phong với bốn tên này.

Phong Phi Vân vừa giao thủ vừa di động tới gần phế tích đại điện kia, dẫn bốn tên sát thủ vào trong phế tích.

- Ấn ký thần vương, khải!

Phong Phi Vân đánh ra một đạo ấn quyết, đánh vào lòng đât,s sau đó thân thể bay lên né tránh.

Bốn tên sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng phát hiện nguy hiểm, với tư cách sát thủ, cảm ứng nguy hiểm chính là bản năng, bọn chúng muốn thoát đi nhưng đã chậm rồi.

Oanh!

Một đạo kim quang từ trong lòng đất vọt lên, dài chừng ba mươi thuốc, tinh khí trùng thiên, kim quang sáng ngời, bốn tên sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng bị kim long nuốt vào bụng.

Đây đương nhiên không phải kim long chân chính, chỉ là ấn ký linh lực thần vương thứ bảy lưu lại thôi, phía trên nhiễm long hoàng chi khí cho nên mới có hình thái như kim lòng.

Sau khi lực lượng màu vàng bị đánh tan không còn, hóa thành sương mù màu vàng, bên trong có huyết vụ rơi xuống, là bốn tên sát thủ Thiên Mệnh ngũ trọng, bọn chúng chết hài cốt không còn thừa.

Phong Phi Vân còn chưa có thở dốc, một đạo sát khí cường đại hơn từ trong hư không lao xuống.

Bá!

Một đạo sát khí này đâm vào lưng Phong Phi Vân, thiếu chút nữa chém hắn thành hai khúc.

Bị lực lượng này trùng kích, Tất Trữ Suất nằm rạp trên đất, không cách nào đứng lên, giống như bị ngọn núi ngàn vạn cân đè xuống.

Thân thể Long Thương Nguyệt run rẩy, thiếu chút nữa không cách nào đứng thẳng được.


Đây là lực lượng cấp bạc cự phách, khí thế cự phách hoàn toàn bộc phát, mây đen trên bầu trời cuồn cuộn, bay ra một đạo kiếm quang như máu, phía trên có núi thây biển máu chìm nổi, một bóng đen cao tới trăm mét hiện ra trên đỉnh đầu.

Thân ảnh khổng lồ giấu đằng sau cự nhân.

Đây là sát thủ cấp bậc cự phách.

Phong Phi Vân không dám chần chờ, lập tức dẫn động một đạo ấn ký thần vương, vô số tinh khí ngưng tụ, tụ tập trwor về, hóa thành bóng người màu vàng to lớn, mặc chiến bào, đỉnh đầu thanh vân bao phủ, cầm chiến phủ trong tay, chẳng khác gì kim giáp chiến thần.

Đây là ấn ký thần vương đời thứ ba.

Nghe nói thần vương đời thứ ba tu thành chân nhân cảnh, tại vị một ngàn sáu trăm năm, chính là cuồng nhân chiến đấu xưng hùng cả đời.

Đạo ấn ký này ẩn chứa ý chí chiên đấu của thần vương đời thứ ba, cao tới vài trăm mét, trực tiếp đâm thẳng vào đạo thân ảnh tối sầm trên bầu trời.

- Thần Vương Cổ Chiến Ấn!

Trên bầu trời có tiếng kinh hô truyền tới.

Một hư ảnh cây búa màu vàng bổ xuống, chém phá mây đen, huyết vũ tung tóe, huyết vũ rơi xuống bốc cháy, thiêu đốt trong không khí, chẳng khác gì lưu tinh.

Hư ảnh cây búa này mang theo lực lượng không thể ngăn cản, giống như có thể khai thiên tích địa, mặc dù là sát thần cấp bậc cự phách cũng không thể chịu nổi một kích này.

Một cự phách vẫn lạc, thi thể rơi xuống, huyết dục quá nặng nề, rơi xuống đất tạo thành hố sâu, trong hầm có hỏa diễm đang bốc cháy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận