Linh Chu

Vẫn tiến hành như thường lệ, tang sự thần vương và Nguyệt công chúa để sau.

Sắc mặt La Phù công chúa hơi đổi, Tấn đế nói ra lời này đương nhiên đã hoài nghi nàng rồi.

Tấn đế đương nhiên không phải người ngu, không có khả năng bởi vì Long Thần Nhai và Bắc Minh Mặc Thủ diễn song hoàng thì thật sự cho rằng La Phù công chúa làm chuyện này.

Nhưng mà phủ thần vương bị diệt, thần vương và Nguyệt công chúa bị luyện chế, đây chính là đánh mặt của hoàng tộc, sẽ bị tu sĩ trong thiên hạ chế nhạo, nhất định phải có một chuyện phân tán sự chú ý của mọi người.

Chuyện này chính là cuộc chiến phò mã.

Một trận chiến này là phải làm, La Phù công chúa gả cho ai không trọng yếu, trọng yếu là trong tranh đấu quyền lực nàng đã thua rồi.

Hôm nay trên triều đình, tuy không ai có thể chứng minh nàng giết thần vương và thân muội muội, nhưng mà tát cả mọi người sẽ hoài nghi lên người nàng, cho dù là Tấn đế tin tưởng nàng cũng không thể làm gì, cũng không thể chiếm được ủng hộ.

Đã như vậy thì chỉ có thể buông tha nàng.

Tấn đế cuối cùng bổ nhiệm tam công và cửu khanh phụ trách cuộc chiến phò mã, còn đề cao quy cách đại chiến lần này, không những có thể cưới được La Phù công chúa là hoàng gia thiên nữ, còn có thể có cơ hội trở thành thần vương.

Thần đô nghênh đón náo nhiệt mới, ánh mắt vạn người chú mục, thảm án phủ thần vương dần dần ít có người đàm luận, dù sao đàm luận về người chết có ý nghĩa gì chứ?

Không những cưới được công chúa đẹp nhất thiên hạ, còn có khả năng trở thành thần vương, cơ hồ tất cả thiên tài tuấn kiệt nhiệt huyết sôi trào.

Những tu sĩ lớp già ở các thế lực tu tiên lớn cũng bắt đầu giống trống khua chiêng bố trí, lấy linh khí đỉnh cấp nhất ra, dùng nội tình tông môn tu tiên lúc khẩn cấp lấy ra dùng, tất cả đều muốn thắng cuộc chiến này.

Ngoại hình rất giống lâu đài cổ, tang thương cổ xưa, bên trong có hỏa diễm đang thiêu đốt, năm ba tiểu nhị đang vây quanh đống lửa, khoog ngừng bỏ khoáng thạch vào trong lò.


Linh thạch chính là tài nguyên không thể thiếu của tu tiên giới, chỉ cần tu vị đạt tới cảnh giới nhất định thì phải cần linh thạch.

Có cửa hàng kinh doanh linh thạch, sau lưng chắc chắn có thế lực không nhỏ ủng hộ, bằng không chắc chắn sẽ bị cướp.

Nhưng mà tòa cửa hàng kinh doanh linh thạch này hơi rách rưới một ít, làm cho người ta hoài nghi nó có được năng lực kinh doanh linh thạch hay không.

Vào đêm hai đạo thân ảnh đi tới bên ngoài cửa hàng linh thạch, đội mũ rộng vành màu đen, trên mũ rộng vafh có mật vân lưu động, thần thức không cách nào nhìn xuyên qua.

- Chính là nơi này?

Một người áo đen hơi thấp nói ra.

- Không sai!

Một người áo đen thân hình cao lớn đi vào trong cửa hàng linh thạch, tiểu nhị bên trong nhìn sang, trong đó một tiểu nhị mặc quần áo vải xám mang theo mũ quả dưa chạy tới, tiểu nhị không ngốc, hắn không nhìn thấu tu vị hai người này.

Tiểu nhị này tuổi cũng không nhỏ chút nào, nhưng mà lại nhỏ gầy, trên mặt tươi cười, nói:

- Hai vị tiên gia, hiện tại cửa hàng linh thạch đã đóng cửa, thỉnh buổi sáng đi tới đây!

Oanh!

Người áo đen thân hình cao lớn đột nhiên ra tay, năm ngón tay bắn ra linh quang, hơn vạn đạo tử phủ linh khí đánh ra ngoài, giống như biển cả màu tím, đánh vào ngực tiểu nhị.

Quả thật là không hề có dấu hiệu.

Đây tuyệt đối là cao thủ tu tiên, ít nhát là Thiên Mệnh tứ trọng, lực lượng một kích này sợ rằng có thể đè sập một ngọn núi nhỏ.

Oanh!

Hơn vạn đạo tử phủ linh khí đánh lên ngực tiểu nhị, nhưng lại giống như đá chìm vào biển, cơ hồ tất cả linh khí biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Nếu có người bên ngoài nhìn thấy, tất nhiên sẽ rớt cả mắt, một tiểu nhị bình thường không ngờ cường đại như vậy, đứng bất động cũng có thể dễ dàng hóa giải một kích của tu sĩ Thiên Mệnh tứ trọng, tu vị như vậy ít nhất cũng đạt tới nửa bước cự phách.

Chỉ có thể nói rõ cửa hàng linh thạch này cất dấu bí mật không ai biết.

Tuy cửa hàng linh thạch này không lớn, nhưng mà tất cả tiểu nhị cộng lại cũng hơn hai mươi người, chỉ là tiểu nhị bìn thường đã có tu vị như thế, người khác thì sao?

Trước đống lửa không ngừng thiêu đốt, những tiểu nhị kia đã dừng tay lại, ánh mắt lợi hại nhìn qua hai người áo đen.

Bá!


Bóng người lóe lên.

Sau một khắc hơn hai mươi tiểu nhị đã vây quanh hai người áo đen này.

Có người đóng cửa lớn cửa hàng linh thạch lại, một tòa trận pháp Hỗn Nguyên Càn Khôn bạo phát ra ngoài, bao phủ toàn bộ cửa hàng linh thạch.

Hai người áo đen vẫn bình tĩnh đứng đó, khí độ phi phàm.

Vừa bắt đầu đã như vậy, hắn vẫn đứng bình bình đạm đạm đứng ở nơi đó, nhẹ nhàng run rẩy tro bụi trên người, tươi cười trên mặt biến mất, mang theo sát ý nói:

- Các ngươi rốt cuộc là kẻ nào?

Trên đỉnh đầu tiểu nhị này có một thần lô lơ lửng, có hơn vạn đạo hào quang màu xanh và thần lô đụng vào nhau, khín thế bàng bạc hiện ra, trực tiếp éo không khí cứng lại.

Người áo đen thân hình cao ngất nói:

- Bạch nhật thanh thiên ngoại!

Năm chữ này chẳng khác gì chú ngữ, "Tiểu nhị" trong cửa hàng linh thạch đều biến sắc, hai mắt nhìn nhau.

Oanh!

Cửa gỗ trong cửa hàng linh thạch mở ra, một lão giả trên người đầy miếng vá, tóc trắng xóa, chòm râu dài tới tất nhưng làn da lại tinh tế như hài đồng, đôi mắt vô cùng sáng, thì thầm:

- Thần hà tinh khung xử! Ngươi là?

Phong Phi Vân tháo mũ rộng vành xuống, chắp hai tay sau lưng, lỗi lạc đứng trong nội viện, ánh mắt nhìn qua bốn phía, nói:

- Ngươi chính là lão đại Thần Hà cấm vệ?


Hai người áo đen này chính là Phong Phi Vân và Tất Trữ Suất, bọn họ đi ra khỏi long mạch dưới đất liền đi tới nơi này.

Cửa hàng linh thạch này chính là một mật địa, chỉ có thần vương mỗi thời đại mới biết được nơi này.

- Bái kiến thần vương đại nhân!

Lão giả kia kinh sợ cúi đầu, mà những tiểu nhị khác quỳ xuống, cả đám kính sợ không hiểu.

Mỗi một siêu cấp tiên môn đều có lực lượng bí ẩn và cường đại nhất của mình, bình thường sẽ không lộ ra ngoài ánh sáng, cũng giống như Bắc Minh phiệt.

Những lực lượng bí ẩn này cũng được xưng là "Nội tình" của một thế lực, là lực lượng trung thành nhất, giống như tử sĩ vậy, không tới thời khắc sinh tử tồn vong sẽ không xuất hiện.

Phủ thần vương thành lập hơn sáu ngàn năm, thần vương mỗi thời đại đều là nhân vật kinh thiên động địa, tự nhiên vô cùng khủng bố.

Bằng không thần vương lấy cái gì giám thị cả Thần Tấn vương triều? Ba đại thiên hầu tọa trấn Thần Vũ quân, nhưng mà đó cũng chỉ là lực lượng bên ngoài, một góc của băng sơn.

Bất luận thế lực gì muốn trường tồn lâu dài, đều khó có khả năng mang tất cả lực lượng của mình bay ra ngoài ánh sáng.

Thần Hà cấm vệ chính là tử sĩ do thần vương thứ bảy Long Xuyên Phượng bồi dưỡng, số lượng cực nhỏ, nhưng mà là tu sĩ cực kỳ cường đại.

Những tiểu nhị trong cửa hàng linh thạch này đều là Thần Hà cấm vệ, nhưng mà chỉ là một bộ phận của Thần Hà cấm vệ mà thôi.

Còn có một ít Thần Hà cấm vệ có được thế lực của mình, cũng có thân phận khác, chỉ có thần vương mới có thể triệu hồi bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận