Linh Chu

Phong Phi Vân liên tục phục dụng ba viên Thiên Tủy Đan, cũng cần tạm thời củng cố vài ngày, kế tiếp là chuẩn bị đột phá Thiên Mệnh tứ trọng.

Phong Phi Vân đi ra khỏi phòng bế quan, mặc quần áo đen cứng cáp, mang theo mũ rộng vành màu đen, đi ra khỏi cửa hàng linh thạch, trước đi vào long mạch dưới đất, nhìn thấy Long Thương Nguyệt và bàn tình huống thần đô với nàng.

- Mẫu thân của ta nghe tin ta chết, bệnh không dậy nổi?

Ánh mắt lạnh như băng của Long Thương Nguyệt sinh ra một tia rung động.

Phong Phi Vân nói:

- Kỷ phi nương nương tu vị cao tuyệt, sẽ không dễ dàng sinh bệnh, có lẽ không có trở ngại, ngươi không cần quá lo lắng.

Long Thương Nguyệt lắc đầu, nói:

- Phong Phi Vân, ta có thể nghe lời ngươi giả chết, nhưng mà ngươi nhất định phải nói với mẫu thân của ta biết, ta còn chưa chết, bảo nàng yên tâm.

Người tu vị cao đều có nhân tâm.

Nếu bị bệnh thì còn nghiêm trọng hơn thân thể bị bệnh.

Hai mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Phong Phi vân, mang theo một tia thần sắc cầu xin.

Nói thật ra, nếu có thể thì Phong Phi Vân đánh chết cũng không muốn đi gặp Kỷ Linh Xuân.

Phong Phi Vân trầm tư sau nửa ngày, nói:

- Đợi tất cả bố trí thỏa đáng, ta nhất định sẽ đi gặp Kỷ phi nương nương, báo nàng bình an.


Kỷ Linh Xuân thông minh vượt qua Long Thương Nguyệt gấp mười lần, nếu để cho nàng biết rõ Long Thương Nguyệt và Phong Phi Vân không chết, như vậy nàng tất nhiên sẽ tính toán của mình, nói không chừng sẽ phá hư kế hoạch của Phong Phi Vân, dưới tình huống không có nắm giữ đại cục thần đô, Phong Phi Vân tự nhiên sẽ không muốn gặp nữ nhân thông minh và xảo trá này quá nhiều.

Về phần nữ ma, nàng vẫn luyện hóa ma huyết như trước, giống như có lẽ tiến vào thời kỳ mấu chốt rồi.

Phong Phi Vân không có làm kinh động tới nàng, liền rời khỏi long mạch dưới đất, chạy về phía hoàng thành thì sắc trời đã tối, chiến đấu hôm nay đã chấm dứt, rất nhiều tu sĩ ngự không mà đi, đường cái hoàng thành cổ xưa, rất nhiều dị thú qua lại, có tu sĩ tiên phong đạo cốt ngồi trên lưng dị thú đi từng bước.

- Ngươi đã tới1

Trên mặt Tất Trữ Suất mang theo mũ phật thật to, hắn tươi cười như em bé mặt béo, đột nhiên xuất hiện sau lưng Phong Phi Vân.

Tên này vốn không cao, mũ bảo hiểm lại lớn, giống như trên đầu vai có một khí cầu lớn, nhãn cầu to lớn kinh người.

- Ngươi lên chiến đài?

Phong Phi Vân không cảm thấy kinh ngạc chút nào cả.

Tất Trữ Suất cũng tham gia cuộc chiến phò mã, cùng báo danh với Phong Phi Vân.

- Hôm nay thật sự quá kịch liệt, hiện tại có rất nhiều cao thủ trẻ tuổi, ta căn bản không có cơ hội ra tay.

Tất Trữ Suất khó thở, vốn hắn suýt nữa leo lên chiến đài, nhưng mà bởi vì mang mũ bảo hiểm quá to cho nên bị người ta một cước dẫm lên mũ bảo hiểm, cho nên dẫm hắn rơi xuống đất, chio nên mất đi cơ hội lên chiến đài chiến đấu.

Nghe được Tất Trữ Suất giảng thuật, Phong Phi Vân không nhịn được cười ra tiếng, nói:

- Vận khí của ngươi quá kém

Tất Trữ Suất lắc đầu, nói:

- Hẳn là vận khí của ta quá tốt mới đúng, nếu không phải tên kia giẫm ta một cái rơi xuống đất, nói không chừng ta đã chết trên lôi đài.

- Có quá khoa trương hay không?

Phong Phi Vân động dung.

- Không khoa trương một chút nào cả, tên kia tu vị thật sự quá cao, hơn nữa ra tay không có lưu người sống, toàn bộ bị hắn đánh chết bằng một chiêu. Tổng cộng chiến bốn mươi ba trận, ngay cả bốn mươi ba thiên tài tuấn kiệt đều chết trong tay hắn, giết tới cuối cùng không ai dám lên đài nữa.

Nội tâm Tất Trữ Suất vẫn còn đầy sợ hãi.

- Khoác lác a! Thần Tấn vương triều nhiều thiên tài tuấn kiệt như vậy, người nhìn hắn không thoải mái cũng không ít, vì sao không có ai koong ngăn cản được một chiêu của hắn chứ?

Phong Phi Vân không tin.

- Thôi đi! Phong Phi Vân ngươi quá ếch ngồi đáy giếng, đừng tưởng rằng ngươi là thiên tài cấp sử thi thì có thể xem thường tuấn tài trong thiên hạ, hôm nay xuất hiện mười mấy người không phải tầm thường, chiến lực không dưới thiên tài cấp sử thi.

Tất Trữ Suất nói:


- Ta mang ngươi đi xem!

Phong Phi Vân vẫn có mấy phần chờ mong với cuộc chiến phò mã này, nói không chừng có thể mượn đám thiên tài tuấn kiệt này ma luyện bản thân, làm cho tu vị của mình tiến thêm một bước.

Tất Trữ Suất thông qua con đường bí mật, mang Phong Phi Vân đi tới một bí phủ dưới đất.

Có rất nhiều tu sĩ xâm nhập vào đây, hơn nữa tu vị không thấp.

Không chỉ có tu sĩ trẻ tuổi, ngay cả cường giả thế hệ trước cũng hiện thân, có tăng có tục, có đệ tử tiên môn, có vương công quý tộc, phần lớn đều là nhân vật ngoài Thiên Mệnh Cảnh.

- Niw này là sòng bạc ngầm lớn nhất thần đô, tin tức về cuộc chiến phò mã tất nhiên sẽ được truyền vào đây trước tiên.

Tất Trữ Suất quen việc dễ làm, mang Phong Phi Vân đi tới đại điện đánh bạc.

Tuy nơi này nằm sâu dưới lòng đất, nhưng mà hết sức phồn hoa, có mười tám viên linh châu lớn như chậu rửa mặt đang lơ lửng ở phía trên, giống như mười tám mặt trăng tròn chiếu sáng cung điện này.

- Ta áp sáu mươi viên linh thạch, Đông Phương Kính Thủy nhất định sẽ vượt qua, tiến vào đợt thứ hai!

Một tu sĩ trung niên béo nói ra, ánh mắt như mắt rắn.

- Này! Lão huynh, Đông Phương Kính Thủy là áp ba mươi bồi một ah! Cho dù thắng cũng không kiếm được nhiều lắm!

- Ngươi hiểu cái rắm, Áp Đông Phương Kính Thủy lợi nhuận không nhiều, cho nên một lần ta áp sáu mươi viên linh thạch mua Bắc Minh Phá Thiên, tỷ lệ của Bắc Minh Phá Thiên là ba mươi bồi một!

...

Tất Trữ Suât chà xát tay, hơi ngứa tay nói:

- Cuộc chiến phò mã là thịnh hội của tu tiên giới, cả thần đô, thậm chí là sòng bạc của Thần Tấn vương triều cũng mở giao dịch, nơi này có một cung điện đánh bạc, nghe đồn ngay cả phiệt chủ bốn đại môn phiệt cũng đặt cược tại đây.

Phong Phi Vân lần đầu tiên đi tới nơi như thế này, ngẩng đầu nhìn lại, khắp nơi đều là tu sĩ lui tới.


Trên vách tường đánh bạc treo rất nhiều ngọc bài, phía trên ghi lại tỉ lệ đặt cược.

- Lý Tiêu Nam tiến vào đợt thứ hai, tỉ lệ đặt cược năm mươi bồi một!

- Tây Việt Lan Sơn tiến vào đợt thứ hai, tỉ lệ đặt cược mười bồi một!

- Mục Tinh Tử đoạt khôi thủ cuộc chiến phò mã, một bồi mười.

- Bắc Minh Phá Thiên đoạt được khôi thủ cuộc chiến phò mã, một bồi mười!

...

... ...

Tỉ lệ đặt cược khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt.

Còn có tiểu nhị phục vụ đánh bạc đang không ngừng thay đổi, thay thế ngọc bài trên vách tường, bởi vì đạt được tin tức khác nhau cho nên tỉ lệ đặt cược cũng cải biến.

- Ám Vực Thiếu chủ Minh Tinh Tử hôm nay tại chiến đài chữ hoàng giết bốn mươi ba người, trong đó còn có hai người là vương giả trẻ tuổi, đối thủ một chiêu mất mạng, huyết chiến đài, chấn nhiếp toàn trường.

- Xem ra tỉ lệ đặt cược Mục Tinh Tử đoạt khôi thủ biến hóa rồi.

Quả nhiên sau khi tin tức truyền đi, tiểu nhị đánh bạc nhanh chóng tháo ngọc bài Ngọc Tinh Tử xuống, phủ lên một cái ngọc bài mới.

Vốn là "Một bồi mười", hiện tại biến thành "Một bồi tám".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui