Linh Chu

Mọi cử động như nữ tử, lông mi thon dài chỉnh tề, hiển nhiên đã tu bổ cẩn thận, tóc mai chập chờn, mơ hồ có thể trông thấy lỗ tai xinh đẹp của hắn mang theo vòng tai rủ xuống, va chạm nghe âm thanh lách tách.

Phong Phi Vân cắn chặt hàm răng, như lâm đại địch, lại lui ra phía sau hai bước, ho khan hai tiếng nói:

- Cô nương... Cô con em ngươi ah! Huynh đài, muốn đánh thì đánh, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì?

- Ha ha!

Cước bộ của hắn nhẹ nhàng, cũng không có đi giày, bước chân liên tục, mỗi bước đều đi ba thốn kim liên, bàn chân trơn bóng như ngọc, da thịt tinh tế tỉ mỉ, móng chân cắt tỉa gọn gàng, phía trên còn bôi hương thơm ngát, tư thế đi đường giống như công chúa hoàng gia được huấn luyện nghiêm ngặt, ánh mắt tu sĩ dưới chiến đài tỏa sáng, giống như một đám soi hoang nhìn thấy con dê béo.

- Đừng gọi ta huynh đài, gọi ta là Long Thanh Dương, đến từ Thiên Long vương triều.

Hắn nháy mắt mấy cái, bờ môi óng ánh chúm chím như hoa đào, ngón tay nhỏ nhắn vuốt sợi tóc, ánh mắt điềm đạm đáng yêu.

- Ngươi họ Long? Là người hoàng tộc?

Phong Phi Vân lại lui ra phía sau.

- Thiên hạ người họ Long nhiều không kể xiết, cũng không phải chỉ có hoàng tộc Thần Tấn vương triều mới có họ Long.

Long Thanh Dương ống tay áo bồng bềnh, nhu thân nhẹ ỷ, ánh mắt u oán, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười điên đảo chúng sinh giống như giai nhân tuyệt thế, cũng không khác gì thiếu nữ mười sáu gặp mối tình đầu.


- Ta chính là có người nhờ giết ngươi, Nhị Cẩu, nếu ngươi chết trong tay của ta, nhất định chớ có trách ta.

Long Thanh Dương thở dài, ngón tay hết sức nhỏ vuốt má, mặc dù là "Giết người" nhưng giọng hắn nói chuyện vẫn ôn nhu như nước.

Dưới chiến đài, đám người Đông Phương Kính Thủy, Lý Tiêu Nam sắc mặt cổ quái, Long Thanh Dương thật sự quá xinh đẹp, rất nhiều nam nhân tu vị cường đại chỉ sợ cũng bị hắn kéo lên giường.

Phong Phi Vân đứng cách hắn quá gần, có thể ngửi được hương thơm nhàn nhạt trên người của hắn, nếu hắn là nữ nhân, dung mạo của hắn có thể sánh ngang với La Phù công chúa, dụ chết người không đền mạng.

- Quả nhiên là cung đánh bạc ngầm mời ngươi tới.

Phong Phi Vân nghĩ thầm trong lòng, trong lòng thầm suy đoán vì sao cung đánh bạc ngầm lại có thế lực to lớn như thế, không chỉ có thể điều động thiên tài tuấn kiệt Tây Vực bảy mươi hai tiểu quốc, còn có thể mời cao thủ tuyệt đỉnh của Thiên Long vương triều.

Chỉ có một loại giải thích, chỗ dựa sau lưng cung đánh bạc ngầm chính là một trong bốn đại môn phiệt, "Tây Việt phiệt".

Chỉ có thế lực Tây Việt phiệt mới có thể bao trùm "Tây Vực phủ ", "Tây Vực bảy mươi hai tiểu quốc ", "Thiên Long vương triều ", "Ngọc Kiền vương triều ".

- Yêu nhân này không ngờ đi tới Thần Tấn vương triều." Hồng Diệp hoàng tử chạy tới, mặc áo giáp màu vàng, sau lưng còn có bốn lão giả.

Hồng Diệp hoàng tử tại Ngân Câu phiệt đánh một trận chấn động thế hệ trẻ Thần Tấn vương triều, chỉ dùng hơn ba mươi chiêu đánh bại Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng Yến Tử Vũ, bị đánh giá là tồn tại đồng cấp với Đông Phương Kính Thủy, Lý Tiêu Nam.

Có lực lượng chiến với nửa bước cự phách.

Hồng Diệp hoàng tử cùng Lý Tiêu Nam đều là thần đồ của Thần Linh Cung.

- Ngươi quen hắn sao?

Lý Tiêu Nam nói.

Hồng Diệp hoàng tử thân hình uy mãnh, hai mắt giống như chuông đồng, nói:

- Long Thanh Dương trong thế hệ trẻ Thiên Long vương triều thanh danh rất lớn, chính là một trong mấy người tu vị cao nhất, nhưng mà thanh danh của hắn không phải nổi danh bằng vào tu vị và thiên phú, mà là vì ‘ mỹ mạo ’ của hắn, ngay cả đệ nhất mỹ nhân Thiên Long vương triều cũng không đẹp bằng hắn.

- Hắn có một trận với rất nhiều đại nhân vật của Thiên Long vương triều, thế lực sau lưng lớn tới dọa người, chỉ cần hắn muốn giết một người, cho dù đối phương là cự phách cũng phải chết không thể nghi ngờ.


Có không ít tu sĩ nghe thấy lời này của Hồng Diệp hoàng tử thì nuốt nước bọt, Long Thanh Dương háo sắc đúng là đặc thù, nếu hắn là nữ nhân, tuyệt đối là nữ nhân phóng đãng nhất thiên hạ, nhưng không thể không thừa nhận mị lực của hắn khôn cùng, rất nhiều nam tử ở nơi này si mê hắn, không cách nào quan tâm tới giới tính.

Phong Phi Vân da đầu run lên, dưới chiến đài cùng trên chiến đài hoàn toàn là hai chủng cảm giác, may mắn ý chí của hắn cường đại, nếu đổi người khác đứng cùng chiến đài với Long Thanh Dương, nhất định sẽ bị hắn mê hoặc.

Cách mặt trời lặn vẫn còn mười phút.

Long Thanh Dương tế ra một tòa thủy cung, nhẹ nhàng nắm trong lòng bàn tay, thủy cung bay lên hóa thành cung điện màu xanh cường đại, trấn áp lên đầu Phong Phi Vân.

Đây là lực lượng vô cùng cường đại, hắn nhìn như ôn nhu động lòng người, nhưng mà một kích này cường hãn tới mức đáng sợ.

Thân thể của bốn lão giả trên võ đài chấn động, vội vàng hai tay ngưng kết ấn ký, tiếp tục gia trì trận pháp.

- Không ngờ tu vị tên lưỡng tính này cường đại như thế.

Thân thể Phong Phi Vân cường hãn, điều động chín ngàn chín trăm sáu mươi chín đạo dị thú chiến hồn trong cơ thể ngưng tụ bên ngoài làn da, trên làn da nổi lên chiến vân nhàn nhạt.

- Hồng Loan Xuất Thiên Hạ Bạch.

Chiến kiếm ra khỏi vỏ, yêu khí tung hoành, một đạo ánh sáng chói mắt bắn ra ngoài, hóa thành một con Hồng Loan đầy lửa to lớn.

Long Thanh Dương khoan thai cười cười, duỗi một ngón tay ra điểm về phía trước, một ngón tay trống rỗng hiện ra trước mặt hắn, trực tiếp nhấn chìm hỏa diễm của Hồng Loan Yêu Kiếm.

- Hồng Loan Yêu Kiếm bị hắn phá vỡ, Long Thanh Dương tu vị rất cường đại, nói không chừng có thể đánh bạy truyền nhân yêu kiếm.

Trong lòng Phong Phi Vân cũng thập phần ngưng trọng, tên lưỡng tính này tu vị quá cường đại, khẳng định đã đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng, đừng nói mình bây giờ không cách nào sử dụng lực lượng mạnh nhất, cho dù sử dụng thanh đồng linh thuyền cùng miểu quỷ ban chỉ cũng không thể đánh bại hắn.


Trừ phi có thể luyện hóa thêm hai viên thiên tủy linh đan, đạt tới thiên mệnh tứ trọng.

- Để cho ta đến vạch trần mũ rộng vành của ngươi, xem ngươi tuấn tú hay không tuấn tú.

Thân thể Long Thanh Dương hóa thành mười tám bóng dáng, hình thành liên tiếp, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Phong Phi Vân, ngón tay hết sức nhỏ ấn vào mũ rộng vành.

Nhưng mà hắn không thể làm được, tốc độ của Phong Phi Vân nhanh hơn hắn, Phong Phi Vân đã lướt ngang mặt đất,

- Ha ha, thú vị.

Long Thanh Dương thu thủy cung trên cao, trong thủy cung xuất hiện thác nước to lớn, nước chảy xuống bao phủ cả chiến đài.

- Ầm ầm.

Tiếng nước sôi trào giống thác nước như đúc.

Nước trong cung điện tuôn ra như sóng lớn, tràn ngập cả chiến đài, bởi vì chiến đài có thiết trí trận pháp bao phủ, những sóng nước này không thể chảy ra ngoài, vì vậy chồng chất trên chiến dài, càng để lâu càng dày, hóa thành một cột nước cao vài chục mét.

Đây là cột nước không có thứ gì chứa đụng, bốn phía đều là trong suốt, trung ương có sóng lớn mãnh liệt, còn đang kéo dài lên cao, rất nhanh đã vượt qua trăm mét, nước trong nội cung vẫn chảy ra như cũ, giống như bên trong chứa một biển lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận