Linh Giả Chi Vương


Hai ngày sau khi trời còn chưa sáng hẳn , Lưu Phong đã tiến vào trong Viễn Chi thành , hắn ta đến sớm nhằm mục đích bán đi sáu cây Linh Huyết Thảo cho vị tiểu cô nương Hạ Âm kia.

Đến trước cửa hàng nhỏ , mặc dù là sáng sớm nhưng cửa hàng đã mở cửa , nhìn vào bên trong kia vị Hạ Âm cô nương vẫn đang chắm chú đếm sổ sách .
- Khụ khụ này Hạ Âm tỉ xinh đẹp có khách tới mua bán mà không ra tiếp đãi sao - Lưu Phong lên tiếng .
Hạ Âm liền nhìn ra ngoài thấy Lưu Phong đang đứng đó liền cười nói : Đây đây ta tới liền đây.

Hôm nay tiểu tử ngươi lại đến bán Linh Huyết Thảo sao , vận may của ngươi thật tốt đó a .
Hạ Âm nhìn Lưu Phong với đôi mắt đầy ẩn ý , Lưu Phong trong lòng như rơi bộp một cái nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra vui vẻ : Ha ha ta quả nhiên có vận may nghịch thiên mà , không những hái được nhiều Linh Huyết Thảo mà trong đại điển hôm trước ta đã thức tỉnh Linh Giả .

Hạ Âm nghe đến đây cũng liền bất ngờ : Vậy sao , ngươi đã thức tỉnh được tư chất như nào nói ta nghe xem .
Lưu Phong nói : Là tư chất Vô Sắc thượng , tỉ thấy sao tuy chỉ là tư chất thấp nhất nhưng ta cảm thấy đã rất là may mắn rồi , không như nhiều người khác không thể nào thức tỉnh được Linh Giả .
Thấy Lưu Phong không nản chí khi chỉ thức tỉnh được Bản Mệnh Linh Vật tư chất thấp nhất Hạ Âm liền dạy bảo : Ừm ngươi nghĩ vậy là tốt , không phải là cứ tư chất cao thì sẽ có thành tựu lớn , tư chất chỉ là một phần , còn lại chủ yếu dựa vào sự cố gắng nỗ lực của bản thân.

Chỉ cần ngươi không ngừng cố gắng hơn nữa thì kết quả chắc chắn sẽ không tệ .
Nghe được những lời này Lưu Phong dường như có thêm động lực , hắn hỏi : Tỉ nói vậy chẳng lẽ tỉ cũng là một Linh Giả hay sao .
- Ha đúng vậy nha , ngươi nghĩ ở đây chỉ có ngươi là Linh Giả hay sao , nói cho ngươi một bí mật , bất cứ chủ một cửa hàng nào ở nói mua bán này đều là một Linh Giả chỉ là có sự khác biệt về tu vi .
Nghe đến đây Lưu Phong không khỏi bất ngờ , không ngờ Linh Giả trước kia như mặt trời trên cao nhưng thực chất xung quanh ta vẫn có rất nhiều , chỉ là trước kia bản thân mình là một người phàm , không thể tiếp xúc đến những người này .
Sau một hồi nói chuyện , Lưu Phong liền rời đi.

Hôm nay hắn ta bán được sáu cây Linh Huyết Thảo thu về được bảy viên linh thạch , đây cũng là một khoản lợi nhuận không nhỏ bây giờ trên người Lưu Phong tổng cộng có bốn mươi năm viên linh thạch nhưng Lưu Phong biết trên con đường sau này số linh thạch này không là gì cả .
Một lát sau Lưu Phong đến võ đài , nơi đây cũng đã tụ tập rất nhiều người khác.

Lưu Phong để ý những người đến trước liền chia thành ba khu vực , khu vực thứ nhất thì là một đám người đứng vây quanh vị tiểu công chúa của Viễn Chi thành Vân Tước kia.


Khu vực thứ hai là một đám người khác vây quanh vị Tuyết Ngân cô nương đã thức tỉnh được tư chất Lam Sắc thượng.

Khu vực ba là những người còn lại , có vẻ những người còn lại không muốn dây vào cảnh minh tranh ám đấu của hai người Vân Tước và Tuyết Ngân nên đã tập hợp vào một chỗ.

Lưu Phong thấy vậy nên biết điều liền tiến đến đám người còn lại .
Lúc này ở trên cao liền có ba đạo thân ảnh phi thân xuống võ đài khiến cho mọi người ở đây liền giật mình nghĩ tưởng có kẻ dám tấn công giữa thanh thiên bạch nhật.

Thì ra đó là hai người nam nhân ở đại điển kiểm tra tư chất hôm trước đi với một người mĩ phụ .
Ngươi nam nhân có vẻ ngoài nghiêm trang kia nhìn thấy cảnh tượng đám người chia làm ba khu vực riêng biệt cũng không quan tâm mà liền nói : Có vẻ tất cả các đã đến đầy đủ , bây giờ ta sẽ giới thiệu cho các ngươi một người .

Sau đó hắn ta liền hướng ánh mắt của mình tới vị mĩ phụ đứng ở kia , tận sâu trong ánh mắt không kìm nén khỏi sự ngưỡng mộ : Đây chính là Diễm Kì hiệu trưởng của học viện thành Viễn Chi , nàng chính là người sẽ đưa các ngươi tham gia vào học viện , các ngươi còn không mau bái chào .
Thấy vậy cả đám người liền cung kính cúi đầu bái chào .
Người mĩ phụ kia thấy vậy liền nói : Được rồi các ngươi bây giờ mau theo ta tới học viện , hôm nay là buổi nhập học đầu tiên của các ngươi nên sẽ có nhiều việc phải xử lí .
Nói xong nàng liền đi ra khỏi võ đài , mọi người thấy vậy liền nháo nhào đi theo , đi được một lúc mọi người đã đến trước học viện , đây là lần đầu tiên Lưu Phong nhìn học viện ở khoảng cách gần như vậy , trước kia hắn ta chỉ dám đứng ở xa nhìn lại .
Vị mĩ phụ kia bỗng nhiên nói : Các ngươi muốn bước vào cánh cổng của thư viện phải có lệnh bài thân phận mới có thể bước qua , nếu không sẽ bị trận pháp của học viện ngăn chặn lại ở bên ngoài .
Nói xong nàng liền đi qua cánh cổng học viện , bước qua cánh cổng Lưu Phong như bước vào một thế giới mới , cảnh tượng hiện ra trước mắt Lưu Phong là một đám tiểu hài tử đang đi qua đi lại , trên tay còn cầm một vài cuốn sách .
Trong lòng Lưu Phong thầm nghĩ : Vậy là ta đã chính thức gia nhập học viện rồi sao .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận