Linh Hồn Bị Hoán Đổi


Tần Liễu vẫn đang ngồi đối mặt với Âu Dương Hoa tại tầng hầm, cô ta kể hết ra những gì xảy ra từ lúc linh hồn cô ta nhập vào Lữ Phương.
Âu Dương Hoa nghe tới việc cô ta nhờ Tôn Vinh, một người không chuyên nghiệp hành động, cô thầm hy vọng hắn sẽ để lại nhiều dấu vết, như vậy thì có lẽ Lãnh Bá Ninh có thể dễ dàng nhận ra và bắt được hắn.
“Tôi thấy cuộc sống của cô hiện tại đang khá tốt, cô còn muốn gì nữa?” Âu Dương Hoa nhìn quanh, lúc này tuy không nên chọc giận kẻ bắt cóc nhưng cô không nhịn được.
“Cô hỏi tôi muốn gì sao? Cô nhìn tôi xem, già nua, xấu xí.

Đáng lẽ tôi phải vừa trẻ vừa đẹp lại vừa giàu sang mới đúng nếu cô không tranh giành thân xác đó với tôi.” Tần Liễu nói.
“Với tính cách của cô thì sớm muộn gì cũng sẽ lại tán gia bại sản mà thôi.” Âu Dương Hoa đáp lại, cô không thấy mình có gì sai khi đòi quyền sở hữu thân xác này.
“Sao lại tại tôi? Công ty Âu Dương phá sản là do hai tên khốn nạn Mạc Phi và Ngô Đình Ân, chuyện này tôi quản được sao? Là do tính cách của tôi sao?” Tần Liễu tức giận đáp lại.
Thực ra thì cô ta nói vẫn có ý đúng, nếu không phải vì Mạc Phi và Ngô Đình Ân, cô ta vẫn có thể sống sung sướng với thân phận Âu Dương Hoa trong một thời gian dài.

Tuy nhiên, Âu Dương Hoa vẫn không chấp nhận việc cô ta đổ lỗi cho cô.
“Ít nhất thì mọi chuyện xảy ra là do ý tưởng phá thắng xe của cô.” Vấn đề này họ đã nói nhiều lần, và lần này Tần Liễu vẫn không thể cãi được.

Cô ta bật cười “Được lắm, tất cả là do tôi chứ gì? Tôi không thèm tranh cãi với cô nữa, bây giờ thì cô đã nằm trong tay tôi rồi, tôi sẽ tìm cách từ từ hành hạ cô.

Nếu tôi đã không có được cuộc đời tôi mong muốn thì cô cũng sẽ phải bị như vậy.”
Nghe thấy vậy, Âu Dương Hoa tạm yên tâm là Tần Liễu không có ý định giết mình, và cũng chưa nghĩ ra trò tra tấn nào.

Nếu mọi chuyện thuận lợi, cảnh sát có thể cứu cô trước khi Tần Liễu kịp làm gì.
Hai người lại ngồi đối mặt nhau, có vẻ Tần Liễu chỉ nghĩ là muốn bắt Âu Dương Hoa về nên vẫn chưa nghĩ ra nên làm gì.

Lúc này, Tôn Vinh gọi tới bảo muốn gặp mặt ở phòng khách.

Tần Liễu khó chịu vô cùng, hắn giờ đã hết giá trị lợi dụng nên cô ta không muốn dính tới nữa.

Nhưng Tôn Vinh cứ bảo là chuyện rất quan trọng nên Tần Liễu đành phải miễn cưỡng rời đi.
Vừa vào phòng khách, cảnh sát liền ập ra khống chế cô ta.
“Lữ Phương, bà đã bị bắt vì tội bắt cóc.” Trịnh Hòa nói và bảo với Lãnh Bá Ninh “Có cần nhường cho anh phần giải cứu nạn nhân không?”
Lãnh Bá Ninh không đáp, cứ thế đi tới tầng hầm.
***
Trịnh Hòa bàn với Vạn Minh về vụ bắt cóc vừa diễn ra không lâu “Sếp biết không, cái bà Lữ Phương đó, tâm thần bất ổn.

Cứ luyên tha luyên thuyên về việc gì mà cô ta là Tần Liễu rồi đổi hồn qua lại gì đó.

Thế nên có lẽ tòa án sẽ cho chuyển bà ta vào trại tâm thần.


Các cháu bà ta bảo rằng lúc trước thần kinh của bà rất tỉnh táo, nhưng đúng là sau cơn đột quỵ thì bắt đầu có biểu hiện bất thường.”
Vạn Minh ngẫm nghĩ, và cảm thấy nếu đúng là có chuyện hoán đổi linh hồn thì có thể giải thích được rất nhiều việc.

Tuy nhiên, việc đó vẫn quá khó tin để ông nghĩ đó là sự thật.
“Cô gái tên Tần Liễu đó quả là liên quan đến những chuyện kì lạ.

Tôi nghe một người bạn quản giáo của tôi kể rằng tên Ngô Đình Ân ở trong tù khi xem tin tức và biết lời khai của Lữ Phương, hắn ta tin như thật, cứ lẩm bẩm là thì ra là vậy.” Trịnh Hòa lại nói tiếp.
“Tay Ngô Đình Ân này lúc trước có ý định tán tỉnh cả Âu Dương Hoa và Tần Liễu, có lẽ hắn đã nảy sinh tâm lý bất thường không phân biệt được cả hai người nên khi nghe tin này mới dễ tin như vậy.” Vạn Minh nói “Cô Tần Liễu đó, nghe nói bây giờ cuộc sống đang rất tốt phải không?”
“Phải, cú tông xe năm nào có lẽ là bước ngoặt đời cô ta, từ một người thất nghiệp tương lai mờ mịt giờ lại là chủ tịch một công ty đang lên.

Cứ đà này thì có lẽ còn thành công hơn cả Âu Dương Hoa.

Tên Lãnh Bá Ninh này cũng không ngoan thật, bỗng nhiên lại quen được một cô gái giàu có.”
“Cậu cũng có thể tìm cho mình một cô gái giàu có khác mà.

Xét ra cậu cũng đâu có thua kém Lãnh Bá Ninh.” Vạn Minh cười nói.

“Thôi xin, tôi có đối tượng riêng rồi.

Mà nhớ lại lúc trước vì nghi ngờ mối quan hệ giữa Lãnh Bá Ninh và Tần Liễu mà chúng ta đã cấm anh ta điều tra vụ án của Mạc Phi.

Không biết anh ta có để bụng mà không phát thiệp cho chúng ta không đây?”
“Thiệp gì?” Vạn Minh hỏi.
“Sếp chưa nghe nói sao, tháng sau họ sẽ tổ chức tiệc cưới mà.

Cả hai đã đăng ký kết hôn rồi.” Trịnh Hòa đáp.
…-HẾT-
….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui