Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

Vương Lăng lúc này trong lòng mới nhẹ nhõm, lời nói của hắn thực sự đem lại rất nhiều ích lợi.

Đầu tiên giúp cho quân đội đế quốc rút lui, giải trừ nguy cơ cho Huyết Linh đoàn, không gây thù với Mạn Đà đế quốc.

Thứ hai, tạo cơ hội cho hắn xây dựng danh tiếng, do cả thổ phỉ là người dân trong trấn nên việc thổi phồng tên tuổi hắn là không khó. Hơn phân nửa đàn ông trong trấn là người Huyết Linh đoàn cùng uy tiếng của Bạch Đồ dối với tầng lớp hạ lưu rất lớn nên đám quan quân, nhà giàu cũng không thể ảnh hưởng được.

Thứ ba, tạo điều kiện tiên quyết cho sự biến mất của thổ phỉ, do cả đám thổ phỉ đều che mặt nên ít khi thấy mặt cũng không quan tâm chỉ có Bạch Đồ cùng Hùng Hải là quen biết Chu Phi thì hắn cũng không lo. Nếu đế quốc biết tin hắn là anh hùng cũng chỉ cho là hắn ăn may thôi vì chỉ có đế quốc biết sự tình thực hay chính xác hơn là Chu Khương cùng Chu Phi là rõ ràng nhất. Hắn biết đế quốc sẽ không dại mà làm lớn chuyện này.

Vương Lăng dự định ở trấn này xây dựng một tiêu cục hộ tống bảo hộ hàng hóa trên danh nghĩa để hắn dễ dàng hoạt động. Vương Lăng được Chu Phi cấp cho một phòng còn cho người bảo vệ bên ngoài, Vương Lăng cũng không từ chối vui vẻ vào phòng.

Ngay sau đó hắn theo cửa sổ dùng ‘Phi Quang Dực’ quay lại doanh trướng. Đến nơi Vương Lăng thấy cả đám người đang bản tán sôi nổi thì cũng biết mấy người nói về vấn đề gì. Thấy Vương Lăng tiến vào cả đám người yên lặng nhìn hắn, Tô Dịch cũng lộ vẻ thán phục, nàng chỉ cho hắn biết về việc của Chu Bảo không ngờ hắn lại nhanh có cách giải quyết như vậy. Vương Lăng cười nhìn cả đám người đang mong đợi hắn nói.

-Được rồi. Ta đã giải quyết vấn đề quân đội xong xuôi rồi.

-Chủ nhân thật giỏi. Quả không uổng công thủ lĩnh mà huynh đệ bọn ta tín nhiệm.

Bạch Đồ khâm phục nhìn hắn, không chỉ hắn mà ai trong doanh trướng cũng thán phục Vương Lăng không thôi, bây giờ bọn chúng không hối hận khi đi theo Vương Lăng.

Vương Lăng lúc này mới nói lại vấn đề độc dược cho cả đám người nghe, từ đó suy ra lợi ích làm cả đám người há mồm nhìn hắn. Vương Lăng không bận tâm phân phó công cuộc sau này.

Hắn chỉ định để từng người trong doanh trướng mất tích trở lại làm dân chúng rao tin, đồng thời phân phó người tìm nơi xây dựng tiêu cục.

Không làm thổ phỉ nữa không ai phản đối, có công việc bảo hộ cùng vận chuyển hàng hóa cũng có thêm thu nhập cùng số tiền cung cấp của Vương Lăng đủ để phát triển, tên tiêu cục lấy tên Bạch Linh.

Nếu hỏi làm tiêu cục kiếm được bao nhiêu thì phải nói là rất nhiều, không phải cái gì cũng bỏ vào giới chỉ được, do giới chỉ là một dạng pháp tắc không gian nhưng rất khó kiểm soát nên khi lấy đồ vật ra không xác định được rõ vị trí sẽ gây hỏng hóc nhiều thứ, cùng còn một số hoạt động không công khai như buôn bán nô lệ hay linh thú, ma thú. Nắm được những thông tin này có lợi cho hắn sau này.

Cả đám người đồng ý với mọi thứ Vương Lăng sắp xếp. Hắn thì nhanh chóng muốn quay về Cuồng Long thủ đô, còn một tháng nữa là đến việc nhập học mà hắn vẫn chưa học được luyện đan nên khá nôn nóng.

Hắn để Long Tam cùng Tử Y Tiên, đám Hồng Liên hộ tống Tô Dịch và tỷ muội Linh Mộng cùng về Vương phủ. Linh Lung cũng biết Vương Lăng là người nàng nhận làm nô bộc tuy có chút thất vọng nhưng rõ lợi ích đem lại sau này thì cao hứng càng thêm tò mò không biết vì sao Vương Lăng có thể giải Ngưng Linh đan của nàng. Nàng cũng không phản đối thậm chí háo hức đi với tỷ tỷ nàng.

Vương Lăng tìm Tử Y Tiên nói chuyện riêng nên không ai làm phiền. Vương Lăng lúc này mới đem chuyện hắn nhặt được tài bảo kể cho Tử Y Tiên do hắn có thể nhận ra vết xăm hoa mai khi thấy thân thể nàng nên càng thêm chắc chắn.

Tử Y Tiên biết tin thì mới cùng Vương Lăng đi đến phần mộ kia, do bia vẫn chưa khắc tên mà hắn lại không biết tên phụ thân nàng nên đánh tạm ghi ‘Tử Y Tiên phụ thân chi mộ’, hắn vốn dĩ trước kia do đọc một tiểu thuyết nào đó tuy không nhớ rõ nhưng hắn lại có ấn tượng sâu sắc với một nhân vật Tử Y Tiên có tính cách giống nữ nhân hiện giờ đang ở bên cạnh hắn.

Hắn đặt tên nàng cũng không phải theo sở thích nhất thời mà muốn thay đổi số phận nữ nhân trong cuốn tiểu thuyết ấy. Vương Lăng thấy nàng khuôn mặt trầm lặng mới vỗ nhẹ vai nàng cười nói:

-Muốn khóc cứ khóc. Đừng kiềm nén

Tử Y Tiên nghe vậy cũng không kiềm chế mà ngồi xuống mà thút thít. Từ khi ở bên cạnh Vương Lăng nàng rất dễ bộc lộ cảm xúc, cũng do nàng yên tâm bên cạnh hắn, ở bên cạnh hắn nàng có thể là chính nàng không cần phải giấu mọi cảm xúc vào lòng.

Vương Lăng thì để nàng dựa vào người khóc cùng suy nghĩ về Long Tam, người này hắn cảm thấy có vấn đề, cũng không phải do hắn mà do sự tồn tại của hắn.

Hắn không tin Long gia lại để một đôi huynh đệ ruột thịt canh chừng hắn, còn về tại sao Long Tam lại trở thành ca ca ruột của nàng sau này có cơ hội hắn sẽ thâm nhậm Long gia tìm kiếm thông tin.

Vương Lăng nhớ đến lọ thuốc kia ngay lập tức lấy ra ‘Lộ Xuân Thủy’ giúp nàng khôi phục dung mạo. Hắn lấy tay áo lau đi những giọt nước mắt sau đó đưa nàng lọ ‘Lộ Xuân Thủy’, nàng cầm tỏ vẻ không hiểu, Vương Lăng cười nhìn nàng.

-Cái này là Lộ Xuân Thủy có thể giúp nàng xóa bỏ vết xẹo kia, vật này cũng là cha nàng để lại. Nàng có thể dùng, dù nàng quyết định dùng hay không ta cũng không bận tâm.

-Lăng, chàng thật tốt. Ta sẽ dùng.

-Nàng chắc chắc.

-Ừm. Ta không phải vì muốn xinh đẹp hơn mà vì ta muốn tự hào mà đi bên cạnh chàng.

-Dù nàng không dùng thì nàng cũng có thể tự hào.

Tử Y Tiên lắc đầu nhìn hắn, vẻ mặt cảm kích cùng hạnh phúc.

-Chàng không quan tâm nhưng cũng có người xung quanh quan tâm. Ta muốn được nhiều người công nhận ta có thể xứng đáng ở bên cạnh chàng.

Vương Lăng cảm động nhìn nàng, hắn hứa tự hứa sẽ bảo vệ nàng cả một đời. Sau khi dùng ‘Lộ Xuân Thủy’ kia thì vết sẹo quả nhiên biến mất thay vào đó là một khuôn mặt xinh đẹp, kiều diễm, thập phần mê người.

Vương Lăng cũng đơ người công nhận vẻ đẹp nàng không thua kém gì Tô Dịch cùng Hàn Bắc Nguyệt. Thấy Vương Lăng si mê nhìn nàng làm Tử Y Tiên vừa xấu hổ cùng tự hào. Quay về nhà trọ cả đám người há hốc mồm đánh giá Tử Y Tiên, có chút ngưỡng mộ. Vương Lăng không nói gì nữa quay về chỗ Chu Phi

Vương Lăng quay về chỗ Chu Phi, hắn cần thêm thông tin về Chu gia nên mới tìm cơ hội dò xét. Biết hắn muốn đi vào hoàng thành thì Tử Y Tiên cùng Tô Dịch lo lắng muốn cản nhưng Vương Lăng lại khăng khăng muốn đi làm hai nàng cũng đành chịu.

Hai nàng biết Vương Lăng rất có bản lĩnh nhưng hoàng thành được canh chừng rất nghiêm nên rất khó thoát ra nhưng nghỉ đến việc hắn có thể không chỉ giải vây,mà còn lợi dụng đế quốc làm hai nàng cũng yên tâm.

Vương Lăng cũng biết việc hắn làm rất nguy hiểm, dù giải được độc hay không thì hắn đều phải chết không nghi ngờ nhằm đảm bảo giữ bí mật.

Chu Khương chỉ có một đứa con trai là Chu Bảo nên không muốn nó bị bất cứ vấn đề gì. Việc tranh đấu vương vị còn diễn ra rất gay gắt trong gia tộc, nếu hắn không có con trai thì rất dễ bị người trong tộc đẩy ngã nên hắn mới quý trọng Chu Bảo như vậy.

Vương Lăng không biết Vạn Độc Môn muốn khống ché Mạn Đà đế quốc như thế nào nhưng hắn nghe Tô Dịch nói Vạn Độc Môn có một loại độc có thể khống chế tinh thần người dùng nhưng trí khôn lại biến mất dễ bị phát hiện.

Trải qua 3 ngày đi đường, Vương Lăng cuối cùng cũng đến kinh thành. Chu Phi để Vương Lăng trú trong một nhà trọ đợi hắn bẩm báo rõ ràng với Chu Khương, Vương Lăng cũng không ý kiến, hắn biết Chu Phi là một cánh tay đắc lực của Chu Khương nên mới để hắn đi hộ tống Độc tiên sinh.

Ngồi buồn chán trong phòng, Vương Lăng biết Chu Phi cũng cần thời gian để hắn vào hoàng thành nên cũng tốn cả tuần, việc này không chỉ muốn người ngoài không biết mà còn để người nào biết cũng không biết sự tồn tại của Độc tiên sinh.

Vương Lăng viết một bức thư giao cho một tên thủ hạ của Chu Phi nói hắn đi tìm thuốc chữa bệnh.

Sau đó Vương Lăng nhanh chóng thay y phục đem lại hình dạng của bản thân đi sắp xếp vài thứ.

Quay lại Vương phủ hắn biết đám người Tô Dịch, Tử Y Tiên, tỷ muội Linh Mộng cùng Thanh Loan và đám Hồng Liên đang ở trong cảnh viện của hắn nên nhanh chóng theo vào.

Thấy được Vương Lăng, Tử Y Tiên cùng Tô Dịch và Linh Mộng chạy đến hỏi han làm hắn cũng phải chật vật trả lời. Biết hắn ở đây một tuần ngay sau đó mới đi vào trong hoàng thành, Vương Lăng nói chuyện với đám nữ nhân một chút thì Hồ Ngạn nghe tin hắn về cũng đến găp.

Biết Hồ Ngạn là mẫu thân Vương Lăng nên cả đám nữ lễ phép chào hỏi, ở đây chỉ Tử Y Tiên là nghe Vương Lăng kể lại mọi chuyện biết hắn không thực sự là Vương Lăng nhưng nàng không quan tâm chỉ biết cùng hắn trải qua mọi chuyện.

Hồ Ngạn không khỏi kinh hãi nhìn mấy nàng thấy ai cũng xinh đẹp ngời ngợi thì khâm phục Vương Lăng không thôi. Vì đều là nữ nhân nên cả đám người rất dễ nói chuyện, lại sau đó không chú ý đến Vương Lăng nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui