Linh La Giới

- Rất đơn giản!
 
Thương Ẩn thấy sự việc dường như có thể thương lượng. Không khỏi thần sắc buông lỏng nói:
 
- Hạ Ngôn! Bí pháp thần thông của Linh La tâm pháp ghi lại trong nhẫn Linh La, ngươi hẵn cũng đều học được, có thể sử dụng rồi chứ? Không bằng, ngươi trả lại nhẫn Linh La cho ta, nhẫn Linh La này vốn thuộc về Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng.
 
- Phải không?
 
Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, cười nói:
 
- Nói không sai!
 
Thấy Hạ Ngôn gật đầu, lập tức sắc mặt Thương Ẩn càng đậm nét vui mừng.
 
- Nhẫn Linh La quả thật phải thuộc về Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhưng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng ngươi này thì lại có vấn đề.
 
Hạ Ngôn đột nhiển lộ sắc mặt nghiêm túc nói.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi có ý gì?
 
Thương Ản thu lại vẻ tươi cười. Thanh âm âm trầm kèm theo uy hiếp hỏi.
 
- Không có ý tứ gì! Nhẫn Linh La này vốn cũng không phải là vật của ngươi, mà nó hẳn là thuộc về Thương Đồ tiền bối. Ngươi muốn từ tay ta lấy được nhẫn Linh La, trừ Phi là giết chết ta! Hừ! Ngươi cũng đừng ôm mộng ta chủ động đưa nhẫn Linh La cho ngươi.
 
Hạ ngôn binh thán nói.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi thật sự cho rềng ta không dám giết ngươi?
 
Thương Ẩn phẫn nộ đủng đùng nhìn Hạ Ngôn nói như hét.
 
- Ha ha! Thương Ẩn! Ngươi hiện tại có thể ra tay, xem ngươi có thể giết chết được ta hay không. Tuy nhiên, ngươi cần phải hiểu rõ điều này, chỉ cầnngươi động thủ, chỉ sợ tất cả tu luyện giả của núi Thủ Vọng đều sẽ bị kinh động. Đến lúc đó, đừng trách ta nói ra chuyện nhẫn Linh La.
 
Hạ Ngôn cũng trầm giọng nói.
 
- Tiểu tử! Ngươi dám uy hiếp ta?
 
Toàn thân Thương Ẩn đều run run, hắn thật muốn tung một chưởng giết chết Hạ Ngôn tại đương trường, nhưng quả thật hắn không có nắm chắc mình có thể làm được.
 
- Ta cũng không dám uy hiếp Chưởng Khống Giả đại nhân.
 
Hạ Ngôn vừa cười vừa nói:
 
- Bây giờ xin mời Chưởng Khống Giả đại Nhân tránh ra, ta muốn đi vào Tiên Cảnh tu luyện, thời gian của ta rất quý giá. Chưởng Khống Giả đại nhân nếu muốn nói chuyện Phiếm đương nhiên cũng có thè tuy nhiên cầnđưa trước cho ta vài món Trần bảo làm thù lao.
 
- Ngươi. Hạ Ngôn! Ngươi giỗi lắm! Tuy nhiên ta cũng nói cho ngươi biết, sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi sẽ rơi vào tay ta. Đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!
 
Thương Ẩn nghiến răng nghiến lợi nói lời ác độc.
 
- Vậy ta sẽ mỏi mắt mong chờ.
 
Hạ Ngôn vừa nói dứt lời liền "vèo" một cái, tới phía sau Thương Ẩn, rồi tiếp tục bay đi về hướng Tiên Cảnh. Lần này, Thương Ẩn không có ngăn cản nữa.
 
Hắn biết rõ cho dù có chặn Hạ Ngôn lại cũng vô dụng, hắn căn bản là không ngăn cản được Hạ Ngôn tiến vào Tiên Cành. Tồn tại của Tiên Cảnh cùng với các loại điều kiện tiến vào Tiên Cảnh, đó đều. là do chủ nhân đầu tiên của Thần Châu quyết định, không phải một mình Thương Ẩn hắn có thể làm chủ được.
 
- Thật đáng giận!
 
Nhìn chằm chằm theo bóng Hạ Ngôn, Thương Ẩn không cam lòng siết chặt nắm tay.
 
"Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ cho ngươi hối hận thật sâu.Thương Ản thầm thề độc trong lòng.
 
Sau một lát, Hạ Ngôn tiến vào cột sáng pháp tắc.
 
"Quả là thẩn kỳ!"
 
"Trên núi Thủ Vọng không ngờ thần kỳ như thế! Cột sáng pháp tắc này chính là mô hình vận chuyển pháp tắc của vũ trụ." Hạ Ngôn cảm ứng được dao động pháp tắc ở quanh mình. Nhìn thoáng qua thực bình hòa, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng biết, nếu như có người quấy động vận chuyển của phép tắc này, chỉ sợ lập tức sẽ rơi vào phản phệ của pháp tắc.
 
Nghỉ chần một lát, Hạ Ngôn tản phát ra ý niệm tìm được hai lối vào Tiên Cảnh.
 
ở bên cạnh hai lối vào Tiên Cảnh này đều có đánh dấu, một cái là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. tiến vào Tiên Cảnh, cái kia là cường giả Thần chủ tiến vào Tiên Cảnh.
 
Tiên Cành, mỗi một lần Chỉ có thể một tu luyện giả đi vào, nếu trong Tiên Cảnh đang có người ở trong đó, như vậy người kia chỉ có thể chờ đợi ở ngoài, đến lúc người bên trong đi ra mới có thể vào.
 
"Vù!"
 
Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, xuất hiện tại lối vào Tiên Cảnh của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Ngay sau đó hắn lấy ra lệnh bài núi Thủ Vọng của mình cầm trên tay.
 
"Cũng không biết giờ này có tu luyện giả nào ở trong Tiên Cảnh hay Không. Cứthử xem sao!" Hạ Ngôn cầm lệnh bài núi Thủ Vọng trên tay, dưới chân một đạo linh lực chuyển động, thân thể hắn trong nháy mắt tiếp xúc với dao động năng lượng ở lối vào Tiên Cảnh.
 
"Vèo!"
 
Không có gặp phải trờ ngại gì, Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào trong không gian Tiên Cảnh.
 
"Ồ?"
 
Hạ Ngôn rất nhanh liền phát hiện mình đã rơi vào trong một không gian Phi thường quỷ dị. ở trong này không có bất kỳ vật gì, hơn nữa hắn hoàn toàn không nhìn thấy gì.
 
Nên biết rằng, cho dù là ở khu vực thời không loạn lưu tối đen, thị lực của Hạ Ngôn cũng sẽ không hoàn toàn biến mất. Nhưng ồ trong này Hạ Ngôn lại không nhìn thấy vật thể gì. Trước mắt là bóng tối tuyệt đối!
 
"Mắt của ta rõ ràng là mở to, nhưng ta lại không nhìn thấy gì, tất cả là bóng đen tuyệt đối!" Hạ Ngôn giật mình thầm nghĩ.
 
"Ồ?"
 
"Đây là năng lượng gì?" Rất nhanh. Hạ Ngôn liền phát hiện một loại năng lượng đang tiến vào trong thân thể của mình. Quá trình này hắn thấy quen quen.
 
"Đúng rồi, thời điểm ta từ Quang Ly Phân thế giới vừa mới Phi thăng lên Chủ. thế giới, đã gặp được cải tạo của Hỗn độn lực. Hiện tại tình huống này thật giống như lúc trước Hỗn độn lực cải tạo thân thể của ta.Hạ Ngôn nhớ tới Hỗn độn lực. Thật không thể tưởng tượng! Hạ Ngôn cảm nhận được năng lượng dần dần hội tụ càng ngày càng nhiều. Chính mình không cần làm bất cứ chuyện gì, năng lượng trong thân thể vẫn càng ngày càng nhiều.
 
Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa muốn trở thành cường giả Thần chủ, cầncó hai điều kiện căn bản chính là linh hồn và pháp tắc đạt tới đại viên mãn. Mà dấu hiệu trọng yếu nhát chính là có thể hóa thân thành pháp tắc
 
Bản thân tu luyện giả chính là một bộ phận pháp tắc vận chuyển trong thiên địa. Pháp tắc là chính mình, chính mình là pháp tắc. Khi bản thân mình hóa thân thành pháp tắc trong không gian. Chính mình đó là chúa tể, ngay cả pháp tắc thiên địa đều không thể ảnh hưởng đến khu vực của mình khống chế.
 
Thần chủ thực lực càng cường đại, như vậy không gian khống chế cũng sẽ càng rộng lớn.
 
Lúc này, Hạ Ngôn chậm rãi nhắm hai mắt lại, để mặc cho cồ lực lượng kia cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể của mình. Tâm linh hoàn toàn yên tĩnh, dường như hết thảy đều đã rời xa
 
Thời gian, lặng lẽ trôi qua, năng lượng đặc thù của Tiên Cảnh không ngừng cải tạo thân thể Hạ Ngôn. Loại cải tạo này nhìn như thong thả, nhưng mỗi thời mỗi khắc, thân thể của Hạ Ngôn đều sinh ra biến hóa thật lớn.
 
Hạ Ngôn có thể cảm giác được, mỗi thời mỗi khắc, chính mình đều đang trở nên cường
 
đại!
 
- Phong chủ đại nhân! Ngài tìm ta à?
 
Trên Thanh Dương Phong, trong cung điện của Thanh Dương Phong chủ. Lưu Dụ cung kính đứng đó, mà ở đối diện với hắn chính là Thanh Dương Phong chủ mà Hạ Ngôn đã gặp qua
 
-ừ.
 
Thanh Dương Phong chủ khẽ gật đầu đáp lễ Lưu Dụ.
 
- Lưu Dụ! Nếu ngươi nhìn thấy Đông Ngữ, thi bảo hắn lập tức tới gặp ta, có một chuyện
 
ta Cần hỏi hắn
 
Thanh Dương Phong chủ đưa mắt nhìn Lưu Dụ, lão biết lúc Đông Ngữ vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng chính là gặp được Lưu Dụ đầu tiên. Hiện tại Đông Ngữ đã rời Hỗn Độn Bí Cảnh, lại đi tiếp vảo Tiên Cảnh. Như vậy sau khi Đông Ngữ từ trong Tiên Cảnh đi ra, người hắn gặp lại đầu tiên có thể chính là Lưu Dụ. Cho nên, Thanh Dương Phong chủ mới cho gọi Lưu Dụ tới.
 
-Dạ!
 
Lưu Dụ lập tức đáp ứng, ngay sau đó nhíu mày hỏi:
 
- Phong chủ đại nhân! Nghe nói Đông Ngữ đã ra khỏi Hỗn Độn Bí Cảnh, vì sao không thấy hắn trở về Thanh Dương Phong vậy?
 
- Đông Ngữ hắn ròi Hỗn Độn Bí Cảnh, sau đó lại đi thẳng vào Tiên Cảnh tu luyện.
 
Ánh mắt Thanh Dương Phong chủ lóe sáng nói.
 
-Vây à?
 
Lưu Dụ hơi sửng sốt
 
Ngay sau đó lại cười nói:
 
- Cũng đúng! Đông Ngữ này ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh thu được hơn tám mươi vạn điểm tích phân, hắn có thể liên tục tiến vào Tiên Cảnh hoa tám mươi lần. Chỉ sợ không cầntới bao lâu, Đông Ngữ có thể trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ.
 
Nói không hâm mộ đó là giả đối. Tuy nhiên, Lưu Dụ thật ra không đố kỵ. Hắn cũng hy vọng Hạ Ngôn có thể sớm ngày trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ.
 
- Đúng vậy! Với năng lực của Đông Ngữ, trở thành cảnh giới Thần chủ cũng đúng là chuyện sớm hay muộn thôi. Chỉ sợ hiện tại, linh hồn và pháp tắc của hắn cũng đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn rồi.
 
Thanh Dương Phong chủ hít một hơi dài, nói.
 
- Thật vậy sao?
 
"Linh hồn và phép tắc đều đạt tới đại viên mãn?" Lúc này quả thực Lưu Dụ bị câu nói của Thanh Dương Phong chủ dọa cho hoảng sợ, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng như vậy.
 
- Trách không được Đông Ngữ hắn có thể ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm được hơn tám mưcri vạn điểm tích phân.
 
Lưu Dụ thở ra một hơi thật sâu, khẽ gật gù nói.
 
- Hắn có thể ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm vào tay hơn tám mươi vạn điềm tích phân núi Thủ Vọng, chuyện này cũng không phải linh hồn và pháp tắc đạt tới đại viên mãn là có thể làm được. Nếu ta đoán không sai, hắn rời Hỗn Độn Bí Cảnh cũng không phải bị dã thú trong Hỗn Độn Bí Cảnh giết chết mới rời đi, mà là tự hắn rời đi. Dưới tình huống bình thường, chỉ có cường giả cảnh giới Thần chủ ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh dành cho cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, mới có thể làm được như vậy. Mà Đông Ngữ hắn cũng không phải cảnh giới Thần chủ.
 
Ánh mắt Thanh Dương Phong chủ lóe sáng.
 
- Cái gì? Đông Ngữ hắn là như thế nào làm được?
 
Lưu Dụ đột nhiên mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi.
 
- Đầy cũng là điều ta muốn biết!
 
Thanh Dương Phong chủ hơi nheo mắt lại, lắc đầu nhè nhẹ:
 
- Trên hội nghị Phong chủ có người không có ý tốt nói Đông Ngữ là sử dụng phương pháp nào đó gian dối ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, ta cũng không tin. Cho dù thật là gian dối thì cũng là phương pháp gian dối khó lường. Hỗn Độn Bí Cảnh là do đại nhân chủ nhân đầu tiên của Thần Châu tự mình sáng lập ra, người nào có thể gian dối ở trong đó được chứ?
 
-Hừ!
 
Nói tới đây, Thanh Dương Phong chủ hừ lạnh một tiếng:
 
- Được rồi! Ngươi đi đi! Gặp Đông Ngữ thi bảo hắn đến gặp ta!
 
- Dạ, Phong chủ đại nhân!
 
Lưu Dụ rời khỏi cung điện, lại hít mạnh vào một hơi, sau đó lắc mạnh đầu.
 
"Không thể tin được!"
 
"Không ngờ Đông Ngữ tài giỗi như thế! Lúc trước thời điểm nhìn thấy hắn lần đầu tiên, còn tưởng rằng hắn chính là một người mới bình thường, không thể tưởng được, thật sự không thể tưởng được. Mấy người Mộc Sinh kia đúng là bi thảm!"
 
"Pháp tắc và linh hồn đều đạt tới đại viên mãn? Trời ạ! Đây chính là đã tương đương với cảnh giới chuẩn Thần chủ rồi! Đến khi nào thì ta mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy?" Lưu Dụ có phần kích động thầm nghĩ. Mắt hắn đỏ hừng hực, nhích động thân mình mau chóng bay đi về hướng khu vực cung điện chỗ cư ngụ của mình!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui