Linh La Giới

Trong sát na khi Hạ Ngôn thu công. Xung quanh không gian cũng phát sinh kịch liệt chấn động khí lãng quanh thân thể như bốn con giao long trong nhát hướng về bốn phía xung quanh lao ra. Những cây cối ở gần đó bị khí lãng đánh vào liền gãy ngang, quang mạnh ra đằng xa.
 
Âm thanh hỗn loạn của cây cối đổ gãy một hồi sau mới dần hết.
 
Hạ Ngôn chứng kiến sức phá hoại của chính mình cũng không khỏi kinh hãi.
 
"May mắn là không phải phủ viện Hạ Gia, nếu không, sợ rằng toàn bộ tiểu viện sẽ bị phá huỷ. Cho dù là những kiến trúc ở phía xa cũng cũng có thể bị ảnh hưởng. Khi đó tất cả mọi người trong tộc sẽ chạy tới tìm hiểu xem truyện gì xảy ra?!"
 
Sâu bên trong rừng các lại điểu thú bị doạ cho kinh sợ, trong lúc nhất thời tất cả đều bay ra khỏi rừng cây, từ trên không trung bay vòng quanh kêu rống, tìm nơi chạy trốn.
 
"Bây giờ nội lực của ta đã hoàn toàn chuyển hoá thành linh lực rồi!" Hạ Ngôn song chưởng nắm chặt. "Toàn thân lực lượng cảm giác mạnh hơn trước kia mấy lần. Một kích toàn lực không biết có thể có thể phát ra bao nhiêu độ uy lực?!Tốc độ hiện tai của ta có thể nhanh hơn bao nhiêu?
 
Hạ Ngôn hai chân khép lại, hai tay buông xuống.
 
Đột nhiên hạ thấp trong tâm dụng lực đạp mạnh lên mặt đá, thân thể nhanh chóng hướng không trung bay lên.
 
Dư lực mạnh mẽ làm Hạ Ngôn nhảy lên cao tới mấy chục thước.
 
"Đạp nhẹ một cái có thể nhảy cao đến như vậy, linh lực quả là so với nội lực mạnh mẽ hơn rất nhiều. " Hạ Ngôn trong lòng ý niệm chợt loé, thân hình liền vận chuyên linh lực phóng xuống một cái, thân hình hắn liền chuyển hướng về phía trước bay tới, thân hình với một tốc độ nhanh hơn hạ xuống mặt đất.
 
Một tiếng động nhỏ vang lên Hạ Ngôn liền vững vàng hạ xuống bề mặt tảng nham thạch.
 
Trước kia Hạ Ngôn sử dụng nội lực căn bản không thể làm như vậy, tỷ như trên không trung không thể lập tức chuyển hướng. Quán tính, làm cho Hạ Ngôn đôi khi cũng phải bất lực. Trên không trung không có bất cứ điểm tựa nào. Muốn dùng không khí làm trợ lực quả là rất khó.
 
Nhưng bây giờ khi có thể khống chế dược linh lực, liền có thể từ trên không trung có điểm tựa, rất nhanh chuyển hướng. Mặc dù không thể khống chế thân thể lâu dài như vậy nhưng có thể trong nháy mắt làm phát sinh biến hoá thật lớn, đây vốn là điều Hạ Ngôn trước đây căn bản là không thể tưởng tượng.
 
Đây chính là sức mạnh của linh lực trong cơ thể, linh lực có thể trong nháy mắt thông qua một trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo tới bất cứ bộ vị nào trên cơ thể.
 

Tuy rằng trước kia nội lực ở trong kinh mạch vận chuyển cũng vô cùng mau lẹ nhưng so sánh với linh lực bây giờ thì chậm hơn rất nhiều. Linh lực, trong một đường kinh mạch có thể nháy mắt bị Tụ linh huyệt hấp thu rồi chuyển sang một đường kinh mạch khác. Khả năng vận chuyển linh lực trong phút chốc này có thể làm cho sức chiến đấu của người tu luyện có công kích mạnh mẽ hơn, sức chiến đâu lớn hơn.
 
Đứng trên tảng nham thạch, Hạ Ngôn sắc mặt dần ngưng trọng.
 
"Không được!" Hạ Ngôn lắc đầu:" Ta bây giờ đã đem nội lực hoàn toàn chuyển hóa thanh linh lực, sau này trong cơ thể hoàn toàn không còn nội lực nữa. Nhưng linh lực không phải từ thể nội sinh ra mà phải hấp thu từ thiên địa linh lực bên ngoài. Mà ta bây căn bản không thể cảm giác được thiên địa linh lực bên ngoài. Càng đừng nói là hấp thu. "
 
Mới vừa rồi Hạ Ngôn thử thúc động Tụ linh huyệt cảm nhận thiên địa linh lực bên ngoài, nhưng căn bản là không có bất cứ hiệu quả gì.
 
"Quên đi, chờ khi có thời gian hỏi thánh hoang gia gia, có lẽ bây giờ không phải lúc, chờ một thời gian nữa mới được." Suy nghĩ chốc lát chân mày Hạ Ngôn giãn ra, trong mắt tinh quang chợt loé, nhìn về phía thổ cẩu vui mừng.
 
"Đại công cáo thành, thổ cẩu, chúng ta trở về thôi. " Hạ Ngôn cười nói với thổ cẩu "Mấy ngày tới phải hảo hảo làm quen với linh lực mới có này, làm cho vũ kỹ và linh lực có thể ăn ý phối hợp!"
 
"Ngao" thổ cẩu hưng phấn gào lên.
 
"Hả?" Đột nhiên Hạ Ngôn ngưng trọng.
 
Hắn cảm giác được phía trước cách đó không xa có một tia động tĩnh dị thường.
 
"Chẳng lẽ có người tới?" Hạ Ngôn trầm ngâm nói. Mắt hơi nhíu lại.
 
Tiếng động này rất nhỏ, hẳn là không phải do dã thú làm ra.
 
"Xoạt"
 
Hạ Ngôn ngũ quan vừa mở ra rất nhanh nghe đựơc trong rừng cây truyền tới tiếng bước chân rất nhỏ.
 
"Quả nhiên là nhân loại, dã thú không thể có tiếng bước chân như vậy" Hạ Ngôn nhấp nháy, ánh mắt ngưng trọng "Nơi này người bình thường căn bản là không thể đến, có thể tới đây chắc chắn là người có thực lực không tầm thường, tu luyện giả đến nơi này làm gì?"

 
"Ngao"
 
Thổ cẩu cũng nhe răng trợn mắt nhìn về phía rừng cây phía trước. Lúc này một đạo thân ảnh dần dần từ trong rừng cây rậm rạp đi ra.
 
Hạ Ngôn chăm chú, hắn nhận ra người này, chính là kẻ giao chiến cùng hắn ở hội trường cực hạn khiêu chiến, hắn dùng vũ khí là thiết trảo, thực lực đạt tới Linh sư sơ kỳ.
 
"Hắn tới nơi này làm gì?" Hạ Ngôn thầm nói trong lòng.
 
"Hắc hắc. "
 
Tây Xuyên nhìn thấy Hạ Ngôn, hắc hắc cười lớn.
 
"Rốt cuộc tìm được rồi, tiểu tử này, lại chốn ở nơi này. Nếu không phải kinh động đám điểu thú này, sẽ không thể dễ dàng tìm được. " Tây Xuyên cười lạnh thấp giọng nói.
 
"Ngươi là ai?" Hạ Ngôn cố ý hỏi.
 
Hắn gần đây dùng thân phận Linh La cùng Tây Xuyên giao chiến, mà hiện tại hắn đang là Hạ Ngôn.
 
"Ngươi là Hạ gia Hạ Ngôn đúng không?" Tây Xuyên không trả lời Hạ Ngôn, mà sắc giọng âm trầm hỏi.
 
Hạ Ngôn gật đầu nói:"Không sai, ta chính là Hạ Ngôn, ngươi là ai?sao lại biết ta?"
 
"Ha ha, như vậy là không lầm rồi, ta là ai không quan trọng, bất quá bây giờ ta muốn giết ngươi!" Tây Xuyên đắc ý lãnh tiếu, ánh mắt âm u nhìn một chút về bốn phía.
 
"Kỳ quái, cái tên quỷ dị kia còn chưa tới chỗ này, chẳng lẽ không tìm được sao? Như vật càng tốt, vậy để ta đánh chết tên tiểu tử này." Tây Xuyên tự thầm thì.

 
Người hắn nói đương nhiên là hắc y nhân, sát thủ Tô Ly.
 
"Giết ta? Ta cùng ngươi không oán không cừu, trước nay cũng chưa từng quen biết, người vì sao muốn giết ta?" Hạ Ngôn nhíu mày.
 
"Tiểu tử kia, nói nhiều như vậy làm gì, bất qua ta cho ngươi cũng không sao, ngươi cùng ta không quen biết, cũng không có bất cứ cừu oán gì. Nhưng có người trong Ngọc Thuỷ thành muốn giết ngươi" Tây Xuyên ha ha, cười nói.
 
Trong lúc nói chuyện trên tay đã lấy ra đôi thiết trảo ngăm đen, trong cơ thể linh lực vận chuyển.
 
Mà Hạ Ngôn cũng đã sớm đề phòng linh lực súc thế. Tuỳ thời có thể phát động công kích.
 
"Oh?" Hạ Ngôn đột nhiên cười, " Ngươi nói có người muốn giết ta chẳng lẽ là Tịch Phá Thiên tộc trưởng Tịch gia?"
 
Hạ Ngôn đầu tiên đương nhiên nghĩ đến Tịch Phá Thiên. Tại Ngọc Thuỷ thành hận hắn nhất sợ rằng chỉ có Tịch Phá Thiên thôi. Ngoài Tịch Phá Thiên ra còn có lão Mã và Từ Dương Thuỷ. Bất quá, Mã gia cùng Từ gia Hạ Ngôn cảm giác bọn họ không có lá gan to như vậy, cũng không có thực lực mời một cường giả Linh sư như Tây Xuyên ra tay.
 
"Quả nhiên thông minh!" Tây Xuyên ánh mắt chợt loé, "Như vậy, bây giờ ngươi có thể chết được rồi, ha ha, thời gian không còn sớm, giết ngươi xong ta còn chạy trốn nữa. "
 
Tây Xuyên hơi thở trầm xuống, thân hình rất nhanh hướng về Hạ Ngôn vọt tới, khóe miệng mang theo nụ cười âm hiểm, hai chân đạp trên mặt đất như một cơn lốc rất nhanh vượt qua khoảng cách mấy chục thước.
 
Hắn nghĩ sẽ giết chết Hạ Ngôn một cách dễ dàng, Linh sư giao chiến với hậu thiên căn bản không cần phải dùng nhiều sức.
 
Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ:" Ta vừa rồi thực lực mới được đề thăng, vừa hay có kẻ đến đây cho ta làm thí nghiệm thực lực, Tây Xuyên là ngươi xui xẻo, đáng đời!"
 
Ý niệm trong đầu vừa hiện, Hạ Ngôn trong trường kiếm trong tay chém tới, dó là Linh La kiếm pháp!
 
Linh La kiếm trong không trung phát ra một đạo kiếm khí rất nhanh quét qua hướng Tây Xuyên đang lao tới.
 
Tây Xuyên tâm thần chấn động, hai mắt trợn tròn, đang đã lao tới quán tính quá lớn không thể lập tức dừng lạ. Thân thể hướng về bên phải tránh qua, mới có thể vất vả né tránh được kiếm khí kinh nhân kia.
 
"Sao có thể? Hậu thiên cường giả sao có thể tuỳ tiện chém ra kiếm khí?" Tây Xuyên trong lòng khiếp sợ, mồ hôi lạnh chảy a.
 

"Bất hảo, Hạ Ngôn, không lẽ là Linh sư sao?" Tây Xuyên thân hình run lên, nhưng thân thể vẫn hướng về phía trước phóng tới.
 
Trong tay hắc thiết trảo tảo ra hàn quang, nhanh chóng đánh ra một trảo mang theo một đạo tàn ảnh cùng tiếng rít chói tai. Không chút nào lưu tình hướng Hạ Ngôn đánh tới.
 
Mặc dù trong lòng kinh hãi, nhưng Tây Xuyên kinh nghiệm chiến đấu phong phú, động tác vẫn mau lẹ vô cùng, không có chút hoa lệ dư thừa.
 
"Quoảng.!"
 
Hạ Ngôn Trong mắt thấy rõ thiết trảo hưởng ngực mình chụp tới. Ở hội trường cực hạn khiêu chiến Hạ Ngôn không thể thấy rõ lộ tuyến của thiết của Tây Xuyên, mà bây giờ lai vô cùng dễ dàng nhìn thấy quỹ tích của thiết trảo.
 
Thổ cẩu bên người Hạ Ngôn ngoe nguẩy cái đuôi. Thân thể liền chuẩn bị như vồ mồi, tuỳ thời có thể phóng tới Tây Xuyên. Nó cũng biết ý tứ của Hạ Ngôn cho nên không lập tức xông vào trận chiến.
 
Hạ Ngôn thân thể vừa động, mũi chân khẽ điểm, thân thể liền liền lướt ngang sang phải. Đôi thiết trảo của Tây Xuyên lướt qua vạt áo của Hạ Ngôn.
 
"Thật nhanh!" Tây Xuyên, lúc này có thể Hạ Ngôn đã là Linh sư rồi.
 
Cường giả hậu thiên, không khả năng có tốc độ như vậy. Không phải, tốc độ vô cùng đáng sợ, Tây Xuyên căn bản là trong thời điểm đó cũng không thể nhìn thấy rõ động tác né tránh của Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn khẽ nghiêng người ra sau, cổ tay chém về phía trước. Trường kiếm mang theo tiếng xé gió kèm theo hàn quang chợt lóe, hướng tới cổ họng Tây Xuyên cách đó hai thước.
 
Một kiếm này của Hạ Ngôn cũng không dùng toàn lực. Hắn nghĩ cũng không muốn một kiếm liền sát tử Tây Xuyên mà muốn dùng Tây Xuyên để dần dần làm quen với linh lực khổng lồ trong cơ thể. Cho nên một kiếm này đại khái chỉ dùng một nửa lượng cùng tốc độ. Nếu như là toàn lực xuất thủ, Tây Xuyên xuyên sợ rằng không thể tránh được một kiếm này.
 
Lúc này Tây Xuyên khuôn mặt đã muốn biến thành màu đen, hắn có cảm giác, đối với Hạ Ngôn, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ. Mới vừa rồi Hạ Ngôn tránh khỏi công kích của mình một cách nhẹ nhàng. sau đó trường kiếm với quỹ tích quỷ dị chém tới.
 
Với tư thế này người bình thường căn bản không thể chém ra một kiếm, mà Hạ Ngôn lại có thể.
 
Tây Xuyên xuyên giật mình, hắn đột nhiên nghĩ đến Linh La trong hội trường cực hạn khiêu chiến. Hình như cũng cùng một loại kiếm kỹ!Ý niệm tron đầu nhanh như chớp hiện lên, một cỗ hàn khí từ chân dâng lên tới đầu
 
Tây Xuyên hàm răng cắn chặt, thiết trảo vừa đánh ra liền mạnh mẽ thu lại, đón đỡ một kiếm xé gió đang chém tới, đồng thời hai chân đạp mạnh lên mặt đất dùng tốc độ mau lẹ hơn lúc trước toàn lực thối lui.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận