Linh La Giới

Sau khi cáo biệt với viện trưởng Liễu Vân. Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân rời khỏi khu vực dành cho đệ tử trọng tâm của học viện.
 
Lý Nguyên Xuân gặng hỏi Hạ Ngôn rốt cuộc hắn tu luyện thế nào mà lại thăng cấp nhanh như vậy? Lý Nguyên Xuân mặc dù cũng là đã là linh sư trung kỳ. Nhưng giờ đây hắn đã ba mươi lăm tuổi. So với Hạ Ngôn thời gian hắn tu luyện hơn hẳn hai mươi năm. Hơn nữa trong quá trình tu luyện cũng thường được viện trưởng Liễu Vân chỉ điểm. Khi xưa Lý Nguyên Xuân có thể đột phá từ cảnh giới hậu thiên lên cảnh giới tiên thiên cũng là do Liễu Vân trợ giúp!
 
Hai mươi năm trời, nếu Hạ Ngôn tu luyện hai mươi năm thời gian, chỉ sợ rằng đã sớm bước vào cảnh giới linh sư hậu kỳ rồi. Sự chênh lệch này quả là quá lớn.
 
Đối với những câu hỏi này của Lý Nguyên Xuân cũng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể cười khổ ứng phó. Cũng may là Lý Nguyên Xuân tính cách cũng phóng khoáng, không quá gượng ép Hạ Ngôn. Hai người rất nhanh đã đi tới nơi ở hiện tại của Hạ Ngôn trong học viện.
 
"Hạ Ngôn, đệ hiện giờ không cần học tập tu luyện với những đệ tử sơ cấp nữa. Chờ khi thông qua khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm của học viện, thì sẽ tới nơi tu luyện dành cho những đệ tử trọng tâm ở sau núi!" Lý Nguyên Xuân nhìn Hạ Ngôn một chút, khẽ cau mày rồi nói.
 
Hạ Ngôn lập tức hỏi: "Lão ca viện trưởng cũng ở sau núi sao?"
 
Lý Nguyên Xuân lắc đầu cười nói: "Dưới viện trưởng còn có ba phó viện trưởng, tất cả bọn họ đều ở ngoài học viện. Ta thì ở cùng một chỗ với viện trưởng, tất nhiên là không ở trong học viện rồi."
 
"Ba phó viện trưởng?" Hạ Ngôn trước đó cũng không hề biết là học viện còn có ba vị phó viện trưởng.
 
Sắp tới khảo hạch tấn chức đệ tử trọng tâm, hẳn là do mấy lão giả này phụ trách. Phó viện trưởng chắc hẳn là thực lực rất mạnh.
 
"Đúng vậy! Tử Diệp học viện có tất cả ba vị phó viện trưởng. Trong đó có hai người phụ trách dạy các đệ tử trọng tâm của học viện. Một người còn lại chuyên lo các sự vụ liên quan tới học viện Tử Diệp! Ha ha, cứ mỗi ba năm học viện Tử Diệp chúng ta sẽ phái ra vài đệ tử ưu tú cùng các học viện nhất lưu khác trên đại lục tiến hành luận bàn." Lý Nguyên Xuân nói.
 
"Chính vì vậy, trong học viện của chúng ta cũng định kỳ có một kỳ chính thức luận bàn giữa các đệ tử trong học viện. Nếu cứ trường kỳ bế môn không giao lưu với bên ngoài. Thì sợ rằng không tới mười năm học viện chúng ta từ nhất lưu học viện sẽ rớt xuống học viện nhị lưu mất."
 
Trên Long đại lục, số lượng siêu cấp học viện và nhất lưu học viện là không nhiều lắm, nhưng số lượng nhị lưu học viện thì rất nhiều. Muốn bảo toàn địa vị của mình thì phải làm cho học viện không ngừng lớn mạnh.
 

"Luận bàn?" Hạ Ngôn nhíu mày, có chút khó hiểu.
 
" Ha ha!" Lý Nguyên Xuân cười ha ha rồi nói, "Luận bàn, chính là đệ tử của học viện sẽ so đấu với nhau. Bên nào dành thắng lợi sẽ dành được rất nhiều chỗ tốt. Tỷ như có thể tiến vào kinh các của học viện đối phương quan khán các bí tịch trong đó."
 
Như vậy thì quá tốt rồi, thật không ngờ! Phải biết rằng kinh các của một học viện thì một cái gia tộc không thể so sánh được. Một học viện nhất lưu thành lập ít ra cũng đã được trăm năm, lâu hơn thì có thể hơn ngàn năm. Thời gian dài tích luỹ như vậy thì tất nhiên số lượng bí tịch tất nhiên là vô cùng lớn. Đối với những đệ tử bình thường mà nói thì chỉ mấy bản bí tịch thôi là quá đủ rồi. Nhưng Hạ Ngôn lại bất đồng, đối với số lượng bí tịch có thể nói là không hạn chế. Cho nên Hạ Ngôn khi nghe thấy có thể có thể quan khán bí tịch trong kinh các của đối phương thì ánh mắt không khỏi sáng lên.
 
Nếu có thể quan khán những bí tịch trong học viện siêu cấp, vậy thì. Trong lòng Hạ Ngôn không khỏi dậy sóng!
 
"Đúng vậy, Nhưng đây chỉ là một trong những chỗ tốt có thể đạt được mà thôi. Những thứ tốt hơn có thể có được khi tham gia luận bàn giữa các học viện là gì thì chính bản thân ta cũng không biết được!" Lý Nguyên Xuân khoát tay nói.
 
Hạ Ngôn trong lòng chấn động, hít vào một hơi làm cho tâm thần chấn tĩnh trở lại.
 
"Ta bây giờ ngay cả kinh các của học viện Tử Diệp cũng chưa được phép vào mà đã nghĩ tới vào kinh các của người ta, quá nôn nóng rồi, quả là không ổn. Huống hồ độ cứng cỏi tinh thần của ta hiện giờ dung nhập bí tịch nhân cấp không có vấn đề gì nhưng nếu là thiên cấp bí tịch hẳn là sẽ không dễ dàng gì. Thiên cấp bí tịch so với nhân cấp bí tịch dung hợp sẽ khó khăn hơn nhân cấp bí tịch mười lần a!" Hạ Ngôn ngay lập tức khu trừ tạp niệm trong đầu.
 
"Lão ca, ta không định sẽ ở hậu viên của học viện!" Hạ Ngôn liền nói.
 
"Oh!" Lý Nguyên Xuân ngẩn ra "Vậy đệ định ở lại nơi này. Nhưng nơi này quá đơn sơ!"
 
"Không đệ định sẽ tìm mua một tiểu viện ở bên ngoài!" Hạ Ngôn nói.
 
Tuy rằng nơi ở của các đệ tử trọng tâm cũng là những phòng ốc riêng biệt. Nhưng rốt cuộc vẫn có chút bất tiện. Trên người Hạ Ngôn có quá nhiều bí mật, nếu để người khác khám phá ra, có thể mang tới không ít phiền toái.
 
"Mua một tiểu viện?" Lý Nguyên Xuân cười nói "Lão đệ, mua một tiểu viện ở Tử Diệp thành cần tới hơn mười vạn kim tệ đấy! Đệ có nhiều tiến như vậy sao?"

 
Mười vạn kim tệ là con số không hề nhỏ!
 
"Có, nếu chỉ là tiền thì không thành vấn đề!" Hạ Ngôn cười nói, "Chỉ là, đệ không biết làm thế nào để mua thôi. Trước kia ở gia tộc, tiểu viện của đệ cũng là từ gia tộc mà có. Cho nên không biết người ta mua phòng ốc thế nào!"
 
"Chuyện này hết sức đơn giản, chỉ cần đi Thánh điện của Tử Diệp thành đăng ký, sau đó ký tên vào khế ước và giao tiền là xong." Lý Nguyên Xuân chậm rãi nói, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn "Lão đệ, đệ hình như chưa đăng ký dong binh?"
 
"Chưa từng, ngay cả tổng bộ dong binh đệ còn chưa từng tới!" Hạ Ngôn lắc đầu, nghi hoặc nhìn Lý Nguyên Xuân nói.
 
"Vậy thì đi đăng ký thân phận dong binh đi, hắc hắc. Có thân phận dong binh khi mua nhà sẽ được chiết khấu, có thể tiết kiệm được không ít kim tệ. " Lý Nguyên Xuân bàn tay vừa xoa xoa đầu thổ cẩu vừa mở miệng nói, "Lão đệ, thổ cẩu của đệ thật tuyệt, ta rất thích nó!"
 
Thổ cẩu bị Lý Nguyên Xuân xoa đầu, cái miệng hơi mở, hai mắt màu lục lim dim.
 
"Đăng ký thân phận dong binh có phải khảo hạch không vậy?" Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
 
Tại mỗi chủ thành và quận thành đều có một cái tổng hội dong binh. Cũng giống như Thánh điện, Thánh đường, có thể tiến vào tổng bộ của dong binh cũng là mơ ước của rất nhiều người.
 
Sau khi đăng ký thân phận dong binh xong, thì có thể sử dụng thân phận này ở bất kỳ thành thị nào trên đại lục này. Đương nhiên muốn trở thành dong binh thì điều quan trọng nhất chính là thực lực. Mà tổng hội dong binh cũng có khảo hạch để kiểm tra thực lực người tới đăng ký, ví dụ như hoàn thành một nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này sẽ không được trả phí. Khi nhiệm vụ hoàn thành có thể chính thức trở thành dong binh. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì không thể trở thành dong binh được.
 
"Không sao, lão ca của ngươi tại tổng hội dong binh cũng có chút qua lại với người phụ trách ở dó. Như vậy đi trong vài ngày tới đệ cũng không có việc gì phải làm cả, ngày mai ta với đệ đi tới tổng hội dong binh. " Lý Nguyên Xuân cười hắc hắc rồi nói. " Hắc hắc, có ta đứng ra bảo lãnh đệ có thể ngay lập tức trở thành một dong binh."
 
"Sau đó dùng thân phận dong binh để mua phòng ốc, vậy là sẽ được chiết khấu!" Lý Nguyên Xuân cười nói.

 
"Hảo, vậy xin đa tạ Liễu đại ca!" Hạ Ngôn cũng tươi cười nói.
 
Có thể giảm giá chút nào hay chút ấy! Mặc dù bây giờ Hạ Ngôn không thiếu kim tệ, nhưng sau này thì không nói trước được. Nếu có thể tiết kiệm được không ít kim tệ hiển nhiên là chuyện tốt rồi. Có sự bảo lãnh của Lý Nguyên Xuân nên không phải khảo hạch như vậy thì sẽ đỡ lãng phí không ít thời gian.
 
Buổi sáng ngày hôm sau Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân cùng nhau đi tới tổng hội dong binh! Dừng chân trước tòa nhà tổng hội dong binh Hạ Ngôn không khỏi phải lắc đầu!
 
"Tổng hội dong binh Tử Diệp thành so với Ngọc Thủy thành lớn hơn rất nhiều!" Hạ Ngôn cảm thán!
 
Tại Ngọc Thuỷ thành hội trường cực hạn khiêu chiến và đấu giá hội đã là rất lớn rồi nhưng so với tổng hội dong binh ở đó vẫn không tính là cái gì. Nhưng so với tổng hội dong binh ở Tử Diệp thành này thì thật là một trời một vực.
 
Ở phía ngoài đại sảnh tổng hội dong binh thấy có rất nhiều tu luyện giả ra vào tấp nập.
 
Hạ Ngôn phát hiện bọn họ đa phần đều đeo lệnh bài chứng minh thân phận của các dong binh thực thụ.
 
Để trở thành một dong binh thực lực không hẳn phải quá mạnh mẽ. Nhưng kinh nghiện thực chiến phải hết sực phong phú. Một tu luyện giả cho dù chỉ mới đả thông mấy chục kinh mạch võ đạo nhưng nếu kinh nghiệm phong phú vẫn có thể hoàn thành khảo hạch của tổng hội dong binh, và trở thành một dong binh thực thụ. Hạ Ngôn ngày trước tại Tội Ác Sâm Lâm gặp Bạch Hoa và hơn hai mươi người đi cùng hắn, bọn họ đều là những dong binh chính thức. Đương nhiên cấp bậc của bọn họ là rất thấp.
 
Bất quá khảo hạch dành cho dong binh quả thật chẳng có khó khăn gì đáng kể. Chỉ cần bỏ một chút thời gian để hoàn hành là có thể trở thành dong binh.
 
"Tử Diệp thành là chủ thành, đương nhiên Ngọc Thủy thành không thể so sánh được!" Lý Nguyên Xuân nhìn Hạ Ngôn cười rồi nói.
 
"Lão ca, nhiệm vụ của dong binh là những gì?" Hạ Ngôn đối với những nhiệm vụ của dong binh hoàn toàn mù mịt.
 
Lý Nguyên Xuân khẽ nhướng hai mày, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: "Đại khái, nhiệm vụ của dong binh cũng chỉ có rất ít nhiệm vụ mạo hiểm. Ví như nhiệm vụ tầm bảo, liệp sát. Đương nhiên, dong binh có thể chọn nhiệm vụ để tiến hành, bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ tại tổng hội. Ví như thổ cẩu của đệ bị thất lạc có thể tới đây dăng ký phát hành nhiệm vụ, sẽ có người nhận nhiệm vụ tìm nó giúp đệ!"
 
Nghe xong Hạ Ngôn không khỏi cười khổ một chút. Xem ra nhiệm vụ quả không khó, những nhiệm vụ nguy hiểm không nhiều lắm. Bất quá để trở thành một dong binh thực thụ hẳn là đều trải qua không ít chém giết sinh tử.
 

Ngay khi tiến vào tòa nhà tổng hội dong binh, bắt gặp đầu tiên là một đại sảnh hình tròn rất lớn. Trong đại sảnh lúc này có tới hơn một ngàn dong binh đang nghỉ ngơi.
 
Có người uống rượu, có người thì đang tán dóc với kẻ khác.
 
Đại đa số những người ở đây là vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về. Có hơn phân nửa dong binh ở đây là người ở các dong binh đoàn. Số còn lại là những dong binh tự do.
 
Mà nơi này cũng là nơi phát hành nhiệm vụ và cũng là nơi tiếp nhận nhiệm vụ của các dong binh. Bọn họ sau khi tiếp nhận nhiệm vụ xong sẽ rời đi.
 
Tại góc bên phải của đại sảnh có mấy cái quầy rất hoa lệ. Ở mỗi quầy đều có vài nhân viên nhiệm vụ và tiếp nhận nhiệm vụ của dong binh, trước mặt các nàng là những chồng sổ sách lớn. Thoạt nhìn công việc thật hỗn tạp.
 
Lý Nguyên Xuân dẫn theo Hạ Ngôn tiến vào phía sau đại sảnh. Mãi tới cuối hành lang, Lý Nguyên Xuân mới dừng lại rồi chỉ vào một cánh cửa gỗ màu đỏ nói: "Đây chính là nơi đăng ký thân phận dong binh!"
 
Hắn vừa dứt lời thì từ bên trong cánh cửa bước ra một gã đại hán dường như cũng là một dong binh, sau lưng người này đeo một thanh đao.
 
"Người phụ trách nơi này là Mộc Thác, chúng ta đã là bằng hữu hơn mười năm nay rồi. Ha ha, ta sẽ tác động với hắn một chút chuyện này chắc hẳn không thành vấn đề" Lý Nguyên Xuân vừa tiến vào phòng vừa nói.
 
Hạ Ngôn gật đầu cười, cũng theo Lý Nguyên Xuân tiến vào phòng.
 
"Mộc Thác!" Lý Nguyên Xuân vừa bước vào phòng đã lớn tiếng hô.
 
Hạ Ngôn thấy trong căn phòng này có một lão giả khoảng hơn năm mươi tuổi, thân hình thấp nhỏ gầy gò, nhưng hai tròng mắt hữu thần.
 
"Lý Nguyên Xuân! Ngươi lúc này rảnh rỗi hay sao mà tới thăm ta? Ta nhớ không lầm thì lần cuối cùng chúng ta uống rượu với nhau đã cách đây nửa năm rồi!" Thấy Lý Nguyên Xuân tiến vào lão giả này cũng ha hả cười nói, nhanh chóng đứng dậy tiến tới.
 
Trên bàn trước mặt lão giả này có một chồng lớn danh sách. Trên đó ghi lại rất nhiều tin tức. Xem ra đúng là nơi này để đăng ký thân phận dong binh.!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận