Linh La Giới

- Ong ong!
 
Thần Hi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành, kiếm khí sắc bén xoay tròn bắn ra thổi qua da thịt mọi người làm cho người ta không rét mà run.
 
Hạ Ngôn không nói bất cứ một lời nào, một kiếm đánh ra mang theo lực lượng không thể địch nổi, trực tiếp đâm về phía Tịch Phá Thiên đang đứng tập trung tinh thần phòng thủ ở ngoài mười mấy thước.
 
- Không!
 
Tịch Phá Thiên rống to một tiếng, trong mắt một màu đỏ rực, vũ khí trong tay hết sức đánh ra, linh lực bùng nổ bắt đầu tràn ra muốn ngăn cản công kích của Hạ Ngôn. Nhưng, tốc độ của hắn quá chậm.
 
Hơn nữa, cho dù hắn có thể ngăn cản được, lực lượng của hắn đấu với Hạ Ngôn cũng chỉ là châu chấu đá xe.
 
- Phốc!
 
Trường kiếm vào thịt, máu tươi văng khắp nơi. Một kiếm này trực tiếp đâm xuyên qua ngực Tịch Phá Thiên!
 
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người sửng sốt, vào lúc chưa một ai kịp phải ứng lại, Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn đã nhanh chóng thu hồi. Con ngươi Tịch Phá Thiên dần dần phóng to, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin.
 
Đến tận giờ phút này, hắn vẫn không tin Hạ Ngôn thật sự dám giết hắn!
 
Nếu Hạ Ngôn chỉ là Đường chủ Thánh đường bình thường, vậy có lẽ thật sự không dám mạo hiểm giết hắn ở nơi này. Nhưng Hạ Ngôn không phải Đường chủ bình thường, sau lưng hắn có Thiên Cung thần bí.
 
Ngay cả Bàng Nguyên Điện chủ Thánh điện đều muốn lôi kéo Hạ Ngôn.
 
Tịch Phá Thiên chỉ là một tộc trưởng gia tộc ở quận thành, Hạ Ngôn còn không coi ra gì. Giết rồi thì thôi, chỉ cần không để lại nhược điểm trực tiếp, vậy không ai có thể làm gì được hắn.
 
- Vút!
 
Lại một kiếm chém ra, một đạo kiếm khí trực tiếp phụt ra, xẹt qua yết hầu trưởng lão kia. Kiếm khí sau khi chém đứt cổ trưởng lão này vẫn chưa tiêu tan, trực tiếp cuốn về phía đám đông hộ vệ Tịch gia ở phía sau.
 
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm liên tục vang lên. Đường quốc lộ ngoài thành dường như biến thành địa ngục trần gian.
 
Liên tục mấy đạo kiếm khí Hạ Ngôn đánh chết mấy tên trưởng lão Tịch gia. Lúc mới bắt đầu còn có người muôn đánh trả, nhưng sau khi chết vài người, tất cả mọi người bắt đầu lựa chọn chạy trốn.
 
Chỉ có chạy trốn mới có cơ hội sống sót, thực lực đối phương quá mạnh mẽ.
 
Ngay cả tộc trưởng cảnh giới Linh Sư đều bị đối phương đánh chết bằng một chiêu, một cơ hội ngăn cản cũng không có. Đám bọn họ chỉ mới ở cảnh giới Hậu Thiên, vậy càng không có cơ hội. Người có nhiều đến đâu, ở đây cũng vô dụng.
 
- Chết đi!
 
Mỗi một kiếm Hạ Ngôn chém ra, đều có ít nhất một người Tịch gia ngã xuống bỏ mạng.
 

Chỉ qua thời gian một chén trà nhỏ, trong khu vực này cũng chỉ còn một mình Hạ Ngôn còn đứng. Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh đậm đặc, từng vòi máu từ trong thân thể chảy ra, nhuộm mặt đất thành màu nâu đen.
 
Đoàn xe Tịch gia tổng cộng hơn trăm người, số người tử vong hơn tám mươi, còn lại đều chạy thoát. Đám trưởng lão và những người quan trọng của Tịch gia ở đây toàn bộ bị giết chết.
 
Kỳ thật nếu Hạ Ngôn muốn không tha một người nào, vậy những người kia một tên cũng đừng hòng chạy thoát. Chẳng qua sát tâm của Hạ Ngôn còn chưa đủ quyết tuyệt, cho nên có một bộ phận nhỏ chạy thoát. Nói đến cùng, tâm địa Hạ Ngôn còn không đủ ngoan độc.
 
"Lúc này đây. Tịch gia hoàn toàn xong đời!" Đứng giữa đống thi thể, Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng.
 
Từ sau khi Hạ Tử Hân chết đi, Hạ Ngôn liền quyết định không hề nương tay với bất kỳ kẻ địch nào. Hạ Tử Hân chết khiến tâm tình Hạ Ngôn như có một loại lột xác, đối với kẻ địch quyết không thể buông tha.
 
-Vù!
 
Hạ Ngôn xoay người, bóng màu xám rất nhanh biến mất khỏi đường cái, ở ngoài mấy dặm, Hạ Ngôn gặp một đám người Hạ gia tới thu dọn hàng hóa.
 
- Trở về! Số hàng lần này của Tịch gia, không cần đoạt nữa.
 
Hạ Ngôn nói với một hộ vệ đội trưởng của Hạ gia.
 
- Vâng!
 
Hộ vệ đội trưởng kia lên tiếng trả lời.
 
Tuy rằng Hạ Ngôn không công khai thân phận, nhưng hộ vệ đội trưởng hoàn toàn phục tùng lệnh người đeo mặt nạ này, đây chính là do chính tộc trưởng dặn bảo. Hai lần trước, hắn cũng gặp người đeo mặt nạ này. Hiện tại người ta kêu bọn họ trở về, bọn họ tự nhiên không có bất kỳ do dự nào.
 
Buổi chiều, Hạ Ngôn thay đổi y phục trở lại Thánh đường, làm như không có bất cứ chuyện gì xảy ra, sinh hoạt bình thường.
 
- Đường chủ!
 
Hạ Ngôn vừa trở lại Thánh đường không lâu, một quản sự Thánh đường liền đi tới.
 
- Chuyện gì?
 
Hạ Ngôn đưa mắt hỏi.
 
- Đường chủ! Tộc trưởng Tịch gia cùng rất nhiều trưởng lão đều bị người giết ở ngoài thành. Người của Tịch gia đến Thánh đường muôn xin Thánh đường hồ trợ điều tra rõ ràng.
 
Quản sự kia vội vã nói.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn cười cười.

 
- Tịch Phá Thiên cũng đã chết?
 
Hạ Ngôn cố ý hỏi.
 
- Đã chết, các trưởng lão Tịch gia thực lực hơi mạnh một chút, cũng toàn bộ đã chết.
 
Quản sự kia hít sâu một hơi, trả lời. Chuyện như vậy, bao nhiêu năm nay chưa từng xảy ra ở thành Ngọc Thủy này.
 
- Ừ! Đi ra ngoài gặp người của Tịch gia.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, ra khỏi nội điện.
 
Rất nhiều người của Tịch gia đều tụ tập ngoài Thánh đường, rất nhiều nữ quyến đều gào khóc yêu cầu Thánh đường phân xử.
 
"Thánh đường làm chủ? Thánh đường sẽ làm chủ, he he!" Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng.
 
- Đường chủ đến!
 
Một gã con cháu Tịch gia nhìn thấy Hạ Ngôn, hô lên một câu.
 
- Gặp qua Đường chủ đại nhân!
 
Mọi người Tịch gia đều cùng nhau quỳ gối hướng về Hạ Ngôn.
 
- Chuyện của Tịch gia, vừa rồi quản sự đã nói với ta. Các ngươi cảm thấy rằng, chuyện này là ai làm? Tịch gia, có cừu nhân gì không?
 
Hạ Ngôn vừa hỏi vậy, mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
 
Thành Ngọc Thủy này ai cũng biết kẻ thù lớn nhất của Tịch gia chính là Hạ gia. Nhưng Đường chủ là người của Hạ gia, vậy.
 
- Đường chủ! Chúng tôi hoài nghi là người của Hạ gia làm.
 
Một gã con cháu Tịch gia có lá gan khá lớn đứng ra lớn tiếng nói, sắc mặt đỏ bừng nhìn Hạ Ngôn.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nhìn về phía người này.
 

- Hạ gia? Thực lực Hạ gia tương đương Tịch gia, như thế nào có thể giết chết nhiều người Tịch gia như vậy đây?
 
Hạ Ngôn lắc đầu:
 
- Ta dám kết luận, việc này nhất định không có liên quan gì với Hạ gia. Như vậy đi, ta sẽ phái người điều tra chuyện này, chờ khi có kết quả sẽ thông báo cho Tịch gia các ngươi. Hiện tại, các ngươi đều trở về chờ tin tức đi.
 
- Đúng rồi! Tịch gia các ngươi nếu có phát hiện manh mối gì cũng có thể thông báo cho Thánh đường. Yên tâm, ở khu vực thành Ngọc Thủy xảy ra chuyện như vậy, Thánh đường nhất định sẽ không làm ngơ!
 
Hạ Ngôn nhìn mọi người, chậm rãi nói.
 
Người của Tịch gia đưa mắt nhìn nhau. Tuy nhiên, bọn họ chỉ có thể về gia tộc chờ tin tức.
 
Gần xẩm tối, tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long đến Thánh đường, Hạ Ngôn gọi ông ta vào nội điện nói chuyện.
 
Trong nội điện, lúc này chỉ có hai người.
 
- Đường chủ! Tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên đã chết!
 
Lúc trước Hạ Phi Long nghe được tin tức này cũng một lúc lâu không dám tin. Ông ta cảm thấy được có chút khó có khả năng, ông cũng phái người đi tìm hiểu, cuối cùng chứng minh là thật mới tới Thánh đường.
 
Hạ Phi Long cảm thấy có thể là Hạ Ngôn làm. Bởi vì hai lần cướp hàng của Tịch gia trước đó đều là Hạ Ngôn ra tay, sau đó để ông ta bố trí người chuyển hàng hóa đi. Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên nói không đoạt, sau đó buổi chiều liền truyền đến tin tức Tịch Phá Thiên cùng các trưởng lão bị người giết chết ở ngoài nơi hoang dã.
 
- Vãn bối đã biết, người của Tịch gia đã đến.
 
Hạ Ngôn gật đầu nhìn Hạ Phi Long.
 
- Ha ha! Tịch Phá Thiên đã chết, vậy thì chuyện trở nên dễ dàng rồi.
 
Hạ Phi Long cười ha hả nói:
 
-Kế tiếp,Hạ gia sẽ nghĩ biện pháp tiếp thu Phường thị khu Nam của Tịch gia, khống chế việc buôn bán ở thành Ngọc Thủy. Sau đó, lại nghĩ biện pháp đoạt lại những thành trấn trước kia Tịch gia khống chế.
 
- Những việc này đều từ tộc trưởng và các vị trưởng lão trong tộc quyết định là được.
 
Hạ Ngôn lắc đầu, không tính quản chuyện này, hắn cũng không có tinh lực cùng thời gian để quản.
 
- Vâng, Đường chủ!
 
Hạ Phi Long đáp lời.
 
Tại gia tộc, Hạ Phi Long có thể gọi thẳng tên Hạ Ngôn, nhưng ở trong Thánh đường, Hạ Phi Long cũng không dám hô thẳng tên hắn.
 
Trong lòng Hạ Phi Long tuy rằng khẳng định Tịch Phá Thiên là do Hạ Ngôn giết chết, nhưng cũng không hỏi rõ. Tịch Phá Thiên chết, sao phải quản hắn tại sao chết? Quan trọng là. kết quả! Đối với Hạ gia mà nói, kết quả này mới là trọng yếu nhất.
 
- Đường chủ! Điều lệ khen thưởng đã lập ra rồi, người xem qua không?
 
Hạ Phi Long lại hỏi.
 

Điều lệ khen thưởng là Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão lập ra.
 
- Không cần, việc này đều từ tộc trưởng quyết định mà làm. Vãn bối không tham gia.
 
Hạ Ngôn cười cười.
 
Hạ Phi Long coi trọng ý kiến của Hạ Ngôn, việc này đều phải nói qua với Hạ Ngôn.
 
- Đúng rồi, tộc trưởng! Trong tộc cần kim tệ không.
 
Hạ Ngôn hỏi.
 
Gia tộc phải nhanh chóng phát triển, rất có khả năng cần rất nhiều kim tệ để duy trì. Tuy rằng hợp tác với thương hội Chu Vận có thể tiết kiệm được rất nhiều tài chính, nhưng là mua sắm phường thị, cửa hàng. khẳng định cần gia tộc bỏ vốn.
 
Hạ Phi Long cũng có chút lo nghĩ về chuyện này, tuy nhiên hiện tại giai đoạn khó khăn nhất đều đã vượt qua, Hạ Phi Long thầm tính chỉ cần qua một năm, Hạ gia liền có thể có đủ tài chính đến nắm giữ việc buôn bán thành Ngọc Thủy.
 
Hạ Phi Long đưa thời gian phát triển gia tộc nói ra, Hạ Ngôn lắc đầu.
 
Hạ gia về sau muốn phát triển tới thành Tử Diệp, phải rất nhanh nắm giữ và lớn mạnh việc buôn bán ở thành Ngọc Thủy này.
 
- Vãn bối hiện tại cấp cho gia tộc 500 vạn kim tệ trợ giúp gia tộc mở rộng thế lực. Tuy nhiên tiền này xem như tư nhân vãn bối đầu tư vào việc làm ăn của gia tộc, về sau tiền gia tộc kiếm được, vãn bối chiếm một nửa lợi nhuận.
 
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.
 
-Hả?
 
Hạ Phi Long hơi sửng sốt.
 
500 vạn? Hạ Phi Long nghĩ rằng mình nghe nhầm.
 
500 vạn kim tệ, đây tuyệt đối là một khoản tài chính khổng lồ. Kỳ thật, cho dù Hạ Ngôn không đầu tư khoán tiên này, rất nhiều chuyện của Hạ gia cũng đều là do Hạ Ngôn định đoạt. Hạ Ngôn nói cái gì, Hạ Phi Long tộc trưởng nho nhỏ này cũng không dám phản bác. Hạ Ngôn nói vậy khả năng cũng chỉ là lấy cớ mà thôi.
 
- Không có vấn đề! Đường chủ, người Hạ gia nghe lời ngươi. Nếu không phải có Đường chủ, Hạ gia chúng ta chỉ sợ hiện tại đã bị Tịch gia bức ra khỏi thành Ngọc Thủy rồi.
 
Hạ Phi Long từ trong khiêp sợ tỉnh táo lại, vội vàng nói với giọng kiên định.
 
- Được! Lát nữa vãn bối sẽ đưa kim phiếu 500 vạn đến gia tộc.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu.
 
Hạ Ngôn trong lòng suy nghĩ về sau rèn Thần khí cần phải có Kim lực, có khả năng sẽ hao phí rất nhiều kim tệ, cho nên mới nói vậy. Bằng không, hắn căn bản không quan tâm đến kim tệ này.
 
Sau khi Hạ Phi Long rời khỏi, Hạ Ngôn bắt đầu suy nghĩ chuyện tiếp theo phải làm. Chuyện Tịch gia hiện tại đã giải quyết coi như xong xuôi, kế tiếp cũng nên chuẩn bị đi Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Hư Ao Chi Cảnh. Hỏa Phượng Hoàng đã nhiều ngày không xuất hiện, cũng khôngbiết hiện đang bận rộn việc gì.
 
Nghĩ đến Hỏa Phượng Hoàng là Đại tiểu thư của thương hội Chu Vận, Hạ Ngôn lắc đầu cười cười.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận