Linh La Giới

Hai người rời khỏi phòng Hạ Ngôn, chỉ chốc lát tạt ngang qua rừng cây, liền đi tới loạn thạch trận ma quỷ.
 
Dương Khai ở phía trước, Hạ Ngôn và Tiêu Tử Minh ở phía sau, rất nhanh liền ẩn vào biến mất trong loạn thạch trận. Loạn thạch trận này đối với người tu luyện Thiên Cung mà nói gần như không có bất cứ uy hiếp gì. Nhưng nếu như người ngoài tới nơi này, không biết cách đi ung dung trong loạn thạch trận, vậy có thể sẽ lâm vào trong trận và không thể đi ra.
 
Đương nhiên, nếu là cường giả Linh Tông cũng có thể trực tiếp phi hành trên không trung xuyên qua loạn thạch trận này.
 
Ở vị trí trung tâm, hơn mười cái Ma Quỷ Trận u tối, sắp thành hàng chỉnh tề. Phía sau Ma Quỷ Trận đó là Tháp tu luyện trong Thiên Cung, cao ngất đụng mây không nhìn tới đỉnh, mà bên trái Tháp tu luyện là Ngọc Hoa Trì phía bên phải là bảo khố của Thánh Hoàng.
 
Thánh Hoàng rất khuyến khích người tu luyện, khắc khổ tu luyện để tăng lên thực lực. Vật phẩm trong bảo khố Thánh Hoàng, tất cả đều là tài sản riêng do Thánh Hoàng thu thập, ông lấy vật phẩm của mình cho người tu luyện Thiên Cung sử dụng, có thể thấy được tâm tư này hy vọng người tu luyện Thiên Cung có thể tăng nhanh thực lực của mình như thế nào.
 
Mà vì sao Thánh Hoàng phải làm vậy, người tu luyện Thiên Cung vẫn đều cho rằng đây là vì Thánh Hoàng muốn Đại Lục Long Chi xuất hiện càng nhiều cường giả chống đỡ sự xâm phạm đến từ Đại Lục Ám Dạ đối diện Tội Ác Sâm Lâm.
 
Về phần trong chuyện này còn có nhân tố khác thì người khác không thể biết!
 
- Dương Khai đại ca! Sau khi huynh bước vào cảnh giới Linh Tông, có phải cảm giác được trong một trăm lẻ tám đường kinh mạch đột nhiên xuất hiện nhiều đường kinh mạch nhỏ liên hợp hay không?
 
Ba người đang đi trong loạn thạch trận, Hạ Ngôn đột nhiên mở miệng hỏi. Dương Khai hiện tại là Linh Tông trung kỳ, bước vào cảnh giới Linh Tông đã hơn mười năm.
 
Nghe được câu hỏi của Hạ Ngôn, Dương Khai hơi hơi liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, dưới chân cũng không có bất cứ hành động gì dừng lại, vẫn đang di chuyển rất nhanh trong loạn thạch trận.
 
Sau khi Dương Khai nhìn Hạ Ngôn, lại xoay người, lên tiếng cười khẽ nói:
 
- Bất cứ người tu luyện nào sau khi bước vào cảnh giới Linh Tông đều có thể cảm giác được càng có thêm nhiều đường kinh mạch rất nhỏ liên hợp. Khi ta bước vào cảnh giới Linh Tông, cũng rất mê muội, liền hỏi Bao giảng sư, phụ trách ta tu luyện lúc đó. Bao giảng sư nói cho ta biết, những kinh mạch nhỏ này thực ra cũng là một loại đường kinh mạch, tuy nhiên lại không cách nào được người tu luyện đả thông.
 
Vừa nói Dương Khai vừa lắc đầu.
 
- Hạ Ngôn! Đệ làm sao biết được sự tồn tại của kinh mạch rất nhỏ chứ?
 
Dường Khai dường như tùy ý hỏi, tiếp đến còn nói:
 
- Trước khi người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Tông thì không thể cảm ứng những kinh mạch rất nhỏ này. Kỳ thật, những kinh mạch rất nhỏ này vẫn luôn tồn tại trong cơ thể, cũng không phải người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Tông mới có.
 
- Thật giống như.

 
Dương Khai dừng một chút, thân thể linh hoạt lách qua mấy đám loạn thạch phía trước.
 
- Tỷ như nói những người tu luyện bình thường không thể tu luyện, những người bình thường không tu luyện được. Trong cơ thể bọn họ cũng cũng có đường kinh mạch cũng giống như người tu luyện chúng ta, chỉ là bọn họ không thể đả thông những đường kinh mạch này, cho nên sẽ không thể sinh ra nội lực trong cơ thể.
 
- Ha ha! Trong thời gian mới vừa bước vào Linh Tông, ta nhiều lần có ý đả thông những đường kinh mạch rất nhỏ, nhưng vẫn không thể thực hiện. Khi đó giảng sư của ta nói cho ta biết, những kinh mạch này căn bản không thể đả thông, ông còn nói giỡn, nếu như có thể đả thông kinh mạch rất nhỏ, vậy có thể vô địch rồi.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi hãy ngẫm lại đi!
 
Dương Khai nói rất tùy ý.
 
- Những người tu luyện chúng ta, chỉ cần đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch thì đã lợi hại như vậy. Mà những đường kinh mạch rất nhỏ, nếu như đả thông toàn bộ, vậy quá biến thái rồi? Linh lực ở bên trong thân thể vậy còn không thể mạnh hơn trăm lần so với hiện tại sao?
 
Nghe Dương Khai nói, HạNgôn gật gật đầu. Tiêu Tử Minh ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu. Tiêu Tử Minh vẫn chưa bước vào cảnh giới Linh Tông. Lấy hắn không thể cảm ứng được những đường kinh mạch nhỏ này, tuy nhiên hắn cũng thật sự nghe tỉ mỉ. Tiêu Tử Minh cách cảnh giới Linh Tông cũng chỉ có một bước, một đoạn thời gian hắn tu luyện trong Thiên Cung sau này, tất nhiên, sẽ bước vào cảnh giới Linh Tông.
 
- Những điều này ta sẽ không nói cho đệ, sau này đệ ở Thiên Cung tiến hành tu luyện, giảng sư của đệ cũng sẽ nói với đệ.
 
Dương Khai lại nói tiếp:
 
- Hạ Ngôn! Đệ còn chưa nói làm sao đệ biết sự tồn tại của những kinh mạch rất nhỏ này?
 
Vừa rồi Dương Khai đã hỏi qua một lần, tuy nhiên ngay sau đó hắn còn nói về điều khác. Hạ Ngôn cũng không tiếp tục trả lời.
 
- Ta có thể cảm thấy được những kinh mạch rất nhỏ này!
 
Hạ Ngôn hồi đáp, đây cũng không có gì cần dấu.
 
- Cái gì?
 
Thân hình Dương Khai thoáng ngừng, nhanh chóng xoay người ngừng cước bộ, mới vừa rồi hắn còn tưởng rằng Hạ Ngôn biết sự tồn tại của những kinh mạch rất nhỏ này là vì nghe một số cường giả Linh Tông nói qua, nhưng không nghĩ tới bản thân Hạ Ngôn cũng cảm ứng được những kinh mạch rất nhỏ này.
 
- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ người đã.
 

Dương Khai trợn tròn mắt với vẻ mặt khó thể tin.
 
Lúc này mới ngắn ngủn ba tháng!
 
Phải biết rằng, trong ba tháng này Hạ Ngôn cũng không phải tu luyện trong Thiên Cung, mà là về gia tộc xử lý một chuyện, vậy khẳng định về mặt tu luyện sẽ không thể toàn tâm toàn ý.
 
Thời gian ba tháng, từ Đại Linh Sư đỉnh bước vào Linh Tông?
 
Điều này thật đơn giản sao?
 
Dựa theo tình huống bình thường, Hạ Ngôn quả thật không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn đột phá đến cảnh giới Linh Tông. Nhưng ở Hư Ảo Chi Cảnh, Hạ Ngôn có được truyền thừa của chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh. Đó tự nhiên, không giống bình thường. Trong nhẫn Linh La của Hạ Ngôn còn có một bình sứ lớn chứa Bích Lộ Huyền Thủy.
 
Người bình thường đương nhiên không thể giống được.
 
- Đệ đã bước vào cảnh giới Linh Tông!
 
Hạ Ngôn cười cười.
 
Vù.
 
Sau một tiếng vang rất nhỏ, bên người Hạ Ngôn bắt đầu tụ tập linh lực. Đây là năng lực đặt biệt của Linh Tông khống chế linh lực. Một đoản linh lực ngưng tụ sinh động ở chung quanh thân thể Hạ Ngôn.
 
- Quả nhiên.
 
Sắc mặt Dương Khai đỏ lên, cảm giác linh lực Hạ Ngôn khống chế, rất ngạc nhìn thán phục nói:
 
- Đệ quả nhiên đã bước vào cảnh giới Linh Tông!
 
- Điều này quả thực.
 
Dương Khai thì thào nói:

 
- Hạ Ngôn! Đệ quả thực chính là quái vật đấy! Trời ơi! Đệ mới có mười sáu tuổi… Linh Tông! Ta ngất! Điều này sao có thể chứ? Hạ Ngôn! Rốt cuộc đệ tu luyện như thế nào?
 
Dương Khai gần như rít gào, hung hăng lắc lắc đầu, đôi mắt kích động muốn đỏ lên. Mà Tiêu Tử Minh ở bên cạnh cũng đồng dạng có vẻ khó tin, tuy nhiên sắc mặt Tiêu Tử Minh cũng có chút trắng bệch.
 
Hắn vừa mới trải qua tẩy lễ ở Ngọc Hoa Trì lúc này mới tới điểm giới hạn của cảnh giới Linh Tông, vẫn còn chưa bước vào Linh Tông. Mà Hạ Ngôn vẫn chưa tiến vào Ngọc Hoa Trì nhận tẩy lễ cũng đã bước vào Linh Tông. Hơn nữa, khi Hạ Ngôn chưa bước vào cảnh giới Linh Tông thì linh lực cường hãn hơn nhiều so với Linh Tông sơ kỳ bình thường, chênh lệch này càng lúc càng lớn nha!
 
- Đệ đã từng dùng qua một số đan dược cao cấp!
 
Hạ Ngôn suy nghĩ nói:
 
- Đệ đã từng có được một số đan dược cao cấp cho nên tốc độ tu luyện nhanh hơn người bình thường.
 
- Đan dược cao cấp? Đan dược cấp tám? Hạ Ngôn! Chẳng lẽ đệ đã dùng qua đan dược cấp chín trong truyền thuyết sao?
 
Dương Khai nhanh chóng truy hỏi
 
Đan được cấp chín là đan được trong truyền thuyết. Chỉ có Luyện đan sư có cấp bậc Linh Hoàng mới có thể luyện chế. Mà cường giả Linh Hoàng lại vị tất có thể luyện đan, cho nên đan dược cấp chín rất thưa thớt. Chỉ là những người tu luyện Thiên Cung bọn họ cũng gần như không gặp qua đan được cấp chín, cho nên đan được cấp chín mới được gọi là đan được trong truyền thuyết.
 
Hạ Ngôn suy nghĩ: "Bích Lộ Huyền Thủy này cũng có thể so với đan dược cấp chín."
 
Hạ Ngôn gật gật đầu:
 
- Ừa! Đệ đã dùng qua đan dược cấp chín rồi!
 
- Khó trách!
 
Dương Khai giật mình, đôi mắt sáng lên.
 
- Hạ Ngôn! Vận khí của đệ rất tốt.
 
- Đi! Chúng ta đi gặp Dạ lão, cho đệ tiến vào Ngọc Hoa Trì. Thât không biết, sau khi đệ từ trong Ngọc Hoa Trì đi ra, đến tột cũng sẽ lợi hại bao nhiêu!
 
Dương Khai trong lòng hơi chút ganh tị và hâm mộ. Tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng quá lớn. Dương Khai cũng không phải loại người ganh tị. Thực lực Hạ Ngôn càng mạnh, đối với trận doanh phái học viện bọn họ càng có lợi. Dương Khai cũng không truy hỏi lai lịch của đan dược cấp chín của Hạ Ngôn, đó là bí mật của một người.
 
Khi khảo hạch, có thể nhìn thấy khuôn mặt u tối của Giản tuần thị và Trương tuần thị vậy càng sảng khoái hơn.
 
Nghĩ vậy, Dương Khai cũng không kiềm nổi phải cười lên ha ha.

 
Mấy bóng người liên tiếp chợt lóe, ba người Hạ Ngôn đã từ trong loạn thạch trận đi ra.
 
- Dạ lão có lẽ đang ở trong phòng khống chế, nếu không chắc ở trong Ma Quỷ Trận, ông phụ trách quản lý Ma Quỷ Trận này. Sau khi đóng mở Ma Quỷ Trận, bản thân Dạ lão cũng sẽ tiến vào trong Ma Quỷ Trận tiến hành tu luyện.
 
Đôi mắt Dương Khai nhìn về phía phòng khống chế.
 
- Ma Quỷ Trận tổng cộng có năm mươi cái, chia làm năm khu. Ma Quỷ Trận ba khu đầu thông thường đều do Linh Tông sơ kỳ và trung kỳ chúng ta sử dụng, khu thứ tư còn lại là Linh Tông hậu kỳ và còn có ba vị tuần thị sử dụng. Ba vị tổng quản của Điện Hoàng Giả cũng sẽ đến đó sử dụng. Khu thứ năm bình thường đều do Dạ lão sử dụng.
 
Năm mươi Ma Quỷ Trận kỳ thật đều hoàn toàn giống nhau, mỗi một Ma Quỷ Trận đều có thể có bảy cấp khó khăn. Tuy nhiên, Ma Quỷ Trận của ba khu đầu bình thường đều mở ra ba cấp bậc khó khăn, khu thứ tư bình thường mở ra cấp bậc khó khăn thứ tư. Khu thứ năm bình thường mở ra cấp bậc khó khăn thứ năm.
 
Phương thức mở ra như vậy, cũng tiện quản lý, sẽ không quá hỗn loạn. Người tu luyện Thiên. Cung cũng biết những quỷ định đó. không cần thiết mỗi một lần tiến vào Ma Quỷ Trận đều hỏi Dạ lão một cách tỉ mỉ về từng Ma Quỷ Trận có độ khó khăn như thế nào.
 
-Hả?
 
Lúc này bỗng một luồng linh lực từ Ma Quỷ Trận phía sau đột nhiên thoát ra. Tiếp theo, bóng người màu xám bạc chợt lóe.
 
- Là Hạ Ngôn? Hạ Ngôn! Ngươi đã trở lại?
 
Bóng người này chính là Lưu tuần thị. Lưu tuần thị từ trong Ma Quỷ Trận khu thứ tư đi ra, liền nhìn thấy Hạ Ngôn, thân hình tự nhiên rất nhanh đi chuyển đến trên không trung, miệng cười dò hỏi.
 
- Bái kiến Lưu tuần thị!
 
Hạ Ngôn vội thi lễ.
 
Dương Khai và Tiêu Tử Minh cũng đều lập tức thi lễ cung kính, chào hỏi ân cần.
 
- Ha ha! Trở về là tốt rồi. Như thế nào, ngươi muốn vào trong Ma Quỷ Trận thử tu luyện sao? Ta thấy, Hạ Ngôn nên bắt đầu từ Ma Quỷ Trận với độ khó cấp hai đi.
 
Đôi mắt Lưu tuần thị phát sáng nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra ý cười.
 
Lúc ấy khi Hạ Ngôn khảo hạch, một lần liền thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp một. Ma Quỷ Trận với độ khó cấp một đối với Hạ Ngôn mà nói không có gì khó. Hiệu quả tu luyện, tự nhiên sẽ không quá tốt, không thể đạt tới hiệu quả tu luyện lớn nhất.
 
- Lưu tuần thị! Hạ Ngôn vẫn chưa trải qua tẩy lễ Ngọc Hoa Trì. Hiện tại Hạ Ngôn muốn tìm Dạ lão, nhờ Dạ lão mở Ngọc Hoa Trì ra để Hạ Ngôn qua tẩy lễ Ngọc Hoa Trì!
 
Hạ Ngôn còn chưa kịp nói thì Dương Khai ở bên cạnh thay Hạ Ngôn nói.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận