Linh La Giới

Bộ Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm có sáu mươi bốn thức. Kỳ thật, khi Hạ Quý Vũ mới diễn luyện được hai ba thức là Hạ Ngôn đã nhận ra vấn đề. Tuy nhiên, Hạ Ngôn vẫn không bảo Hạ Quý Vũ dừng lại mà để hắn diễn luyện toàn bộ bộ kiếm pháp này.
 
Hạ Ngôn sở dĩ muốn xem trọn bộ kiếm pháp này là muốn tinh luyện bộ kiếm pháp này một lượt! Sau khi tinh luyện sẽ diễn luyện lại cho Hạ Quý Vũ và Hạ Mang quan sát. Còn bọn hắn có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì đành phải trông chờ vào ngộ tính của bọn hắn. Hạ Ngôn cũng không thể bắt tay vào dạy dỗ bọn chúng từng loại võ kỹ được.
 
- Bộ kiếm pháp này trong số các bí điển bất nhập lưu cũng được coi là một loại võ học thượng thừa. Hạ Quý Vũ, Hạ Mang, hai người các ngươi nhìn kỹ này!
 
Bộ trường bào màu trắng của Hạ Ngôn khẽ động, thân ảnh hắn đã loé lên. Hạ Quý Vũ chỉ cảm thấy bàn tay trống rỗng, thanh kiếm mình đang cầm đã nằm trong tay Hạ Ngôn. Hai chân Hạ Ngôn phiêu động, thân thể biến hoá chậm hết mức có thể. Hắn liên tiếp thi triển từng thức kiếm một.
 
Ánh mắt Hạ Quý Vũ và Hạ Mang lập tức sáng ngời. Hạ Ngôn vừa mới thi triển chiêu đầu tiên là bọn họ đã nhận ra đây chính là bộ kiếm pháp Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm mà bọn hắn đang tu luyện.
 
Hạ Ngôn cố ý để những động tác của mình thật chậm chính là để hai người có thể thấy rõ ràng được. Bộ kiếm pháp Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm này vốn có không ít chỗ khiếm khuyết. Tuy nhiên, chúng đã bị Hạ Ngôn loại bỏ ra, những khiếm khuyết kia cũng không còn tồn tại nữa.
 
- Hình như bộ kiếm kỹ mà Hạ Ngôn tiên sinh thi triển chính là Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm mà Hạ Quý Vũ và Hạ Mang đang tu luyện.
 
Một tộc nhân đứng xa xa quan khán, ánh mắt chợt loé lên.
 
- Đúng thế, không sai! Chính là bộ Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm. Hạ Ngôn tiên sinh đang dạy cho hai người kia.
 
Một tộc nhân trẻ tuổi khác cũng mang theo chút ghen tị nói.
 
- Vận khí của hai người đó cũng thật tốt! Không ngờ lại được Hạ Ngôn tiên sinh tự mình dạy bảo!
 
Một tộc nhân trẻ tuổi mặc trường bào màu làm chắt miệng nói.
 
Những tộc nhân của Hạ gia đứng vây quanh xem, trong lòng đều có chút hâm mộ. Có thể được Hạ Ngôn tiên sinh chỉ điểm cũng coi như một loại hưởng thụ vô cùng tốt đẹp trong cuộc đời!
 
Hai mắt của Hạ Mang và Hạ Quý Vũ tròn xoe, không dám có chút lơ là nào. Bọn họ vốn cũng đã rất hiểu bộ kiếm pháp này, hiện tại tuy Hạ Ngôn đã biến đổi đôi chút, khiến nó hơi khác so với nguyên bản nhưng bọn họ lý giải cũng không khó.
 
Chỉ mười mấy lần hô hấp, bộ kiếm pháp này đã được Hạ Ngôn thi triển từ đầu tới cuối. Đương nhiên, vốn có sáu mươi tư thức hiện tại cũng đã còn mười hai thức cực kỳ đơn giản.
 
- Hạ Quý Vũ, Hạ Mang.

 
Hạ Ngôn thu tay lại, trả kiếm cho Hạ Quý Vũ, nói:
 
- Kiếm chiêu không chú trọng nhiều ít mà xem sự tinh gọn. Bộ kiếm pháp này vốn có sáu mươi tư thức kiếm, mà hiện tại đã bị ta tinh giảm xuống còn có mười hai thức. Tuy rằng số lượng chiêu thức ít đi nhưng uy lực lại mạnh hơn lúc trước gấp mười lần. Các ngươi đều ghi nhớ hết các chiêu thức rồi đúng không?
 
- Chúng ta nhớ rồi, Hạ Ngôn tiên sinh!
 
Sắc mặt hai người đỏ lên, cung kính đáp. Bọn họ nhìn ra được những kiếm chiêu Hạ Ngôn thi triển tuy chỉ có mười hai thức nhưng uy lực lại lớn hơn rất nhiều!
 
- Ừm! Ghi nhớ chỉ mới là bước đầu tiên, kế tiếp các ngươi cần lý giải lĩnh ngộ! Chỉ có lĩnh ngộ mới có thể thông thuận, mới phát huy ra uy lực lớn nhất của kiếm kỹ.
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu!
 
Những tộc nhân của Hạ gia còn lại cũng có không ít người muốn thỉnh giáo Hạ Ngôn về võ kỹ nhưng trong lòng lại do dự. Dù sao, địa vị của Hạ Ngôn trong số con cháu Hạ gia cũng giống như thần linh. Lúc này, từ xa xa, một gã hộ vệ của Hạ gia đang bước nhanh tới.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh.
 
Gã hộ vệ kia dù còn khá xa nhưng đã lên tiếng.
 
Hạ Ngôn quay người lại, đưa mắt nhìn tên hộ vệ này. Rất nhanh, hắn đã tới cạnh Hạ Ngôn, ôm quyền thi lễ.
 
- Có chuyện gì?
 
Hạ Ngôn hỏi.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh, Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng đã tới Hội khách đường rồi. Bát Trưởng lão đã đi tới phường thị. Hộ vệ của Tam Trưởng lão cho biết Tam Trưởng lão đang bế quan, ai cũng không được quấy nhiễu cho nên.
 
Tên hộ vệ kia đã đi tìm Tam Trưởng lão và Bát Trưởng lão, rồi cuối cùng mới đi gặp Hạ Ngôn.
 
- Ta biết rôi! Đi, đi tới Hội khách đường.

 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, ánh mắt hơi híp lại, khoé miệng lộ ra một tia cười lạnh. Theo đó, hai chân hắn bước về phía Hội khách đường của Hạ gia.
 
Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng lúc này trong lòng cũng rất bất an. Hai người bọn họ tuy rằng đều thuộc hạng người tâm cơ thâm trầm, tuy nhiên đó là đối với người bình thường. Hai người bọn họ lúc trước đều từng gián tiếp tham gia sự kiện của Tống gia và Lục gia, cho nên trước mặt Hạ Ngôn, bọn họ không dám giờ thủ đoạn nào ra. Nếu là Hạ Ngôn thật sự quyết tâm tiêu diệt hai gia tộc bọn hắn thì chỉ sợ cũng không có chút khó khăn nào.
 
Trong Hội khách đường của Hạ gia, hai người đều nôn nóng đi đi lại lại, trên mặt mang theo vẻ đau thương. Tuy rằng Hạ Ngôn gọi bọn họ tới gặp đã nói lên rằng Hạ Ngôn không thật sự chân chính muốn ra tay với hai gia tộc này nhưng trong lòng vẫn không kìm nổi tràn đầy vẻ hoảng sợ.
 
Cộp cộp.
 
Hai người chờ chừng thời gian một nén nhang thì từ bên ngoài đột nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân. Hai người lập tức dừng lại, đưa mắt nhìn về phía bên ngoài. Quả nhiên thân ảnh của người khiến hai người nãy giờ bất yên đã xuất hiện trong tầm mắt. Hai người lập tức đi tới phía cánh cửa, hướng ra bên ngoài ôm quyên nói lớn:
 
- Hạ Ngôn tiên sinh.
 
Hạ Ngôn đảm nhậm chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt thì cũng không còn đảm nhiệm chức vị Chấp sự Thánh điện thành Tử Diệp nữa.
 
- Ừm!
 
Hạ Ngôn nhìn hai người này, khẽ gật đầu, hai chân bước tới, thân mình đã vào trong phòng. Sau đó hắn chỉ về hai chỗ ngồi rồi nói:
 
- Mời hai vị ngồi, chúng ta nói chuyện chút.
 
Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng liếc mắt nhìn nhau, nơm nớp lo sợ đi tới hai chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống.
 
- Hai vị, các vị biết ta gọi hai ngươi tới là có chuyện gì rồi chứ!?
 
Chờ hai người ngồi xuống. Hạ Ngôn cười cười nhìn về phía hai người hỏi.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh vừa mới trở về thành Tử Diệp đã gọi chúng ta tới đây, chúng ta cũng không biết là có chuyện gì?! Ha ha, ta vừa rồi cũng vừa cùng Đổng Tộc trưởng nói qua chuyện này.
 

Tề Tộc trưởng cười cười, ánh mắt hơi đảo qua Đổng Tộc trưởng, trong miệng nói.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh nếu có gì cần phân phó thì cứ nói. Tề gia và Đổng gia chắc chắn sẽ cố hết sức!
 
Đổng Tộc trưởng cũng lập tức lên tiếng.
 
Tề gia và Đổng gia dù sao cũng là đại gia tộc của một chủ thành, về những tin tức bên ngoài cũng coi như linh thông. Bọn họ biết thân phận của Hạ Ngôn là người tu luyện Thiên Cung, cũng biết nửa năm trước Hạ Ngôn đã từng so đấu với một gã Linh Tông cực kỳ lợi hại của đại lục, cuối cùng đánh chết tên cường giả Linh Tông đó. Nghe nói ngay cả Thánh Hoàng cũng tới quan khán trận chiến đó. Hơn nữa Hạ Ngôn còn chiếm được một trong tam đại thần khí của đại lục là Kinh Lôi Kiếm.
 
Hai người này biết rõ rằng thực lực của Hạ Ngôn giờ đã là Linh Tông hậu kỳ.
 
Trong mắt hai vị Tộc trưởng này, cường giả Linh Tông hậu kỳ gần như đã được coi là mạnh nhất rồi! Trong hai gia tộc này, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ mới là Đại Linh Sư mà thôi! So với Linh Tông thì kém xa tới vạn dặm. Mà Linh Tông hậu kỳ thì lại càng là cảnh giới không thể với tới.
 
Cho nên, Hạ Ngôn tuy rằng còn trẻ tuổi nhưng hai lão già này ở truớc mặt Hạ Ngôn vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực. Hơn nữa, tuy rằng Hạ Ngôn còn ít tuổi, nhưng luận về tâm cơ thì người bình thường cũng không thể sánh bằng được. Đối với điểm này bọn họ đã sớm biết rõ.
 
- Ha ha. Tề gia và Đổng gia, cùng với Hạ gia ta gần như chiếm tỉ lệ tương đương nhau về chuyện làm ăn ở thành Tử Diệp này.
 
Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt hơi đổi, đột nhiên hơi thở lại trầm xuống nói:
 
- Ta không ngại nói thẳng cho hai vị Tộc trưởng biết.
 
- Hạ gia chúng ta, hiện tại lực lượng chủ yếu là ở thành Tử Nguyệt. Tương lai khẳng định sẽ phát triển tới Thánh thành. Nhưng ở thành Tử Diệp, chuyện làm ăn ở đây chúng ta cũng không từ bỏ. Hiện tại, cục diện của thành Tử Diệp như thế này là cục diện mà Hạ gia ta muốn duy trì.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chớp động, nhìn chăm chăm vào mặt hai người nói:
 
- Hai vị nếu muốn phá vỡ loại cục diện này thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nói thẳng ra là nếu hai vị đang âm thầm làm một số động tác bất lợi nho nhỏ cho Hạ gia ta thì cuối cùng cũng có thể sẽ rỏi vào kết cục như Lục gia và Tống gia mà thôi!
 
Nghe Hạ Ngôn nói tới đây, thân mình hai người này run lên, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.
 
- Tộc trưởng của Hạ gia ta là Hạ Phi Long đã bước vào cảnh giới Linh Tông. Dù ở thành Tử Nguyệt, vũ lực của Hạ gia ta cũng không thua kém gì hai đại gia tộc kia.
 
Hạ Ngôn không đợi hai người mở miệng, lại nói tiếp:
 
- Mà ở thành Tử Diệp, người phụ trách chuyện làm ăn của Hạ gia là Tam trưởng lão và Bát trưởng lão. Ta cũng có thể nói cho các ngươi biết rằng, ngày mai. Tam Trưởng lão Hạ Trường Hà của Hạ gia sẽ là cường giả Linh Tông!
 
- Cái gì?

 
Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng đều mở to hai mắt; nhìn về phía Hạ Ngôn hô lớn.
 
Cho dù lấy thân phận và địa vị của hai người nhưng lúc này cũng không thể binh tĩnh được.
 
Bọn họ rất rõ ràng lời nói của Hạ Ngôn chỉ sợ là không giả. Nhưng Tam Trưởng lão của Hạ gia rõ ràng còn chưa đạt tới cảnh giới Linh Sư, cho dù là trong số những người tu luyện giả hậu thiên cũng coi như là loại thấp kém. Vì sao, như thế nào mà lập tức có thể trở thành cường giả Linh Tông!?
 
- Điều này sao có thể?
 
Hai người hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn.
 
- Không có gì là không thể! Tương lai, Hạ gia sẽ ngày càng có nhiều cường giả Linh Tông!
 
Tay áo Hạ Ngôn buông xuống.
 
- Ta gọi hai ngươi tới đây, việc chính là không muốn Tề gia và Đổng gia biến mất khỏi thành Tử Diệp. Đây cũng là kết quả mà ta không muốn nhìn thấy. Tinh lực và mục tiêu chủ yếu của Hạ gia là ở Thánh thành đối với thành Từ Diệp thì bảo trì cục diện như hiện nay cùng là đủ rồi!
 
Hai tên Tộc trưởng này chấn kinh hồi lâu rồi mới dần khôi phục bình thường. Tuy nhiên vè kinh hãi trong mắt rất lâu cũng không tiêu tan.
 
- Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi có thể yên tâm. Tề gia nhất định sẽ hoàn toàn hợp tác với Hạ gia!
 
Tề Tộc trưởng chợt biểu lộ thái độ của mình.
 
- Đổng gia cũng sẽ hoàn toàn hợp tác với Hạ gia trên tất cả các mặt!
 
Đông Tộc trưởng cũng gật mạnh đấu. kiên quyết nói.
 
- Vậy là tốt rồi, cũng không có chuyện gì nữa. Nếu hai vị Tộc trưởng cũng không thắc mắc chuyện này nửa thì có thể trở về rồi!
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu đứng lên cười nói.
 
Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng lập tức đứng lên, thi lễ cáo từ, nhanh chóng bước đi rời khỏi Hội khách đường Hạ gia.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận