Linh La Giới

Sau khi hộ thuẫn thần khí phòng ngự của Hạ Ngôn bị huynh đệ Vương Đông Cực đánh tan, hào quang đen trắng hoàn toàn lộ ra ngoài, linh hồn Hạ Ngôn giấu trong màn hào quang này. Dưới tình huống bình thường, cho dù cường giả Linh Hoàng lúc này tiến hành công kích trực tiếp linh hồn Hạ Ngôn, chỉ sợ đều có thể dễ dàng gạt bỏ linh hồn Hạ Ngôn. Nhưng tình huống hiện tại, kết quả ngoài dự đoán của mọi người.
 
Sau khi Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ đồng thời phát ra một đòn, dường như đã nhìn thấy hào quang đen trắng bị đánh tan, Hạ Ngôn tan thành mây khói. Nhưng. làm cho bọn họ không thể tưởng tượng chính là công kích của hai người không ngờ biến mất một cách quỷ dị sau khi tiếp xúc với hào quang đen trắng. Hai người cảm nhận được, lực lượng của mình dường như bị hào quang đen trắng kia hòa tan.
 
- Điều này sao có thể?
 
Vưong Hóa Vũ từ vừa rồi lẻn vào trong sân thi đấu đến hiện giờ đã không biết lần thứ mấy nói cụm từ "Điều này sao có thể" rồi.
 
Vương Đông Cực lại tức giận toàn thân run rẩy, ngay cả lời cũng không nói ra được.
 
Woaaaaa
 
Một lát sau, trong hào quang đen trắng truyền ra tiếng nước chảy róc rách, hào quang đen trắng giao nhau dần dần hình thành hình tượng một người. Đầu, bụng, cánh tay, chân.
 
Trong lúc hào quang chuyển động, hình dáng người này dần dần trở nên rõ ràng trong không gian.
 
"Năng lượng công kích của Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ bị ta hấp thu, không ngờ thật sự dung hợp vào trong năng lượng bản thân ta, trợ giúp ta đúc lại thân hình. Hiện tại, ta lại hy vọng bọn họ công kích ta thêm vài lần!" Ý niệm này dần chuyển động trong đầu Hạ Ngôn.
 
Khi hắn biết Đại Thôn Phệ Thuật của mình có thể hấp thu công kích của hai người, liền không hề lo lắng, ngược lại còn hoan nghênh hai người công kích. Đại Thôn Phệ Thuật quả nhiên là công pháp nghịch thiên. Loại năng lực hấp thu này, quả thực khiến người ta không thể hiểu nổi. Cho dù là Thánh Hoàng cũng căn bản không biết năng lượng công kích gạt bỏ linh hồn Hạ Ngôn rốt cục biến mất như thế nào.
 
- Ngưng.
 
Hạ Ngôn quát nhỏ một tiếng trong đầu, hắn cảm giác được thời cơ đã chín muồi, liền bắt đầu khống chế năng lượng đen trắng, bắt đầu ngưng tụ kinh mạch. Loại khống chế này, tự nhiên mà thành, cũng không cần Hạ Ngôn tốn nhiều tâm thần để khống chế. Chỉ cần hơi chút tiến hành dẫn đường, năng lượng liền tự động ngưng tụ thành các bộ phận thân thể
 
- Ta cũng không tin, giết không chết ngươi!
 
Vưong Hóa Vũ nghiến răng nghiến lợi, tóc rối tung, phát ra tiếng rống như dã thú.
 
Linh lực, lại cuồn cuộn tràn ra.
 
- Giết không chết! Giết không chết! Giết không chết! Chỉ có linh hồn đều giết không chết! Rốt cục phải như thế nào mới có thể giết chết ngươi.
 

Tinh thần Vương Đông Cực đều muốn hỏng mất.
 
Hắn vừa rồi thiêu đốt linh hồn, tinh thần vốn bị thương rất nặng, hiện tại lại bị kích thích, gần như không thể khống chế tư tưởng mình. Hai mắt một màu đỏ đậm, điên cuồng vung tay, một luồng đao khí màu xanh lại đánh úp về phía Hạ Ngôn.
 

 
Công kích của hai người, trong khoảnh khắc tiếp xúc hào quang đen trắng của Hạ Ngôn.
 
- Tới tốt lắm!
 
Hạ Ngôn cười hắc hắc:
 
- Đại Thôn Phệ Thuật! Hấp thu toàn bộ cho ta.
 
- Kinh mạch ngưng tụ hoàn thành!
 
- Cốt cách ngưng tụ hoàn thành!
 
- Ồ? Kinh mạch thật nhỏ? Kỳ quái! Không đúng! Một trăm lẻ tám đường kinh mạch, những kinh mạch nhỏ bé kia không phải không thể vận chuyển linh lực sao?
 
Hạ Ngôn kinh ngạc cảm ứng từng kinh mạch vừa hoàn thành trong thân thể.
 
Người tu luyện có một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Một trăm lẻ tám đường kinh mạch này là thông đạo người tu luyện phóng thích năng lượng bản thân. Tương liên với một trăm lẻ tám đường kinh mạch là hơn một ngàn kinh mạch thật nhỏ, cũng không thể vận chuyển linh lực.
 
Nhưng sau khi Hạ Ngôn ngưng tụ kinh mạch lần nữa, không ngờ toàn bộ đều có linh lực!
 
Lúc này, Hạ Ngôn giật mình không nhỏ. Nên biết, Hạ Ngôn từng chuyên môn hỏi Thánh Hoàng, từ trong miệng Thánh Hoàng biết được cho dù bước vào cảnh giới Linh Hoàng, những đường kinh mạch thật nhỏ kia cũng không thể vận chuyển linh lực. Nhưng hiện tại, những đường kinh mạch nhỏ trong thân thể Hạ Ngôn không ngờ đều có linh lực chảy qua.
 
"Trước tiên mặc kệ, đúc lại thân thể rồi tính sau!" Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn khẽ chuyển, trước tiên đặt vấn đề kinh mạch ra một bên, tiếp tục đúc lại thân thể làn da.
 
Đồng thời thân thể Hạ Ngôn không ngừng hoàn thiện, hào quang đen trắng cũng dần dần giảm bớt, càng ngày càng loãng. Thân thể cảnh giới Linh Hoàng chính là năng lượng thuần túy ngưng tụ, cho nên người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng mới có thể cảm ứng được lực lượng pháp tắc trong thiên địa, mới có thể sống lâu vạn năm.
 

Linh Hoàng chính là được sinh ra ứng với pháp tắc thiên địa, ra khỏi phạm trù người thường.
 
- Giết!
 
Huynh đệ Vương Đông Cực còn đang phóng thích linh lực cường đại không ngừng công kích Hạ Ngôn. Mỗi lần oanh kích, Hạ Ngôn đều vận chuyển bộ phận thứ hai của tâm pháp Linh La, cũng chính là Đại Thôn Phệ Thuật, hoàn toàn hấp thu năng lượng công kích này, chuyển hóa thành một bộ phận của năng lượng bản thân, trợ giúp hắn đúc lại thân hình. Cũng chính là nói, huynh đệ Vương Đông Cực không chỉ không sinh ra ảnh hưởng đối với Hạ Ngôn, ngược lại còn trợ giúp Hạ Ngôn đúc lại thân hình.
 
- Chết tiệt!
 
Tộc trưởng Tuần gia sắc mặt đen như mực. Hắn trơ mắt nhìn thân hình Hạ Ngôn dần dần được đúc thành hình.
 
Thân là tộc trưởng một trong năm thế lực Thánh thành, hắn đương nhiên biết một số huyền bí về cảnh giới Linh Hoàng, biết Hạ Ngôn hiện tại đã là cường giả Linh Hoàng.
 
Lúc Hạ Ngôn là Linh Tông đỉnh, Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ liên thủ cũng không thể đánh chết Hạ Ngôn. Hiện tại hắn bước vào cảnh giới Linh Hoàng, hai người chỉ sợ sẽ bị Hạ Ngôn đánh chết.
 
- Ha ha! Tuần tộc trưởng, như thế nào lại giận thành như vậy chứ?
 
Thường tộc trưởng cười ha hả cố ý hỏi.
 
- Hừ!
 
Tộc trưởng Tuần gia liếc mắt nhìn Thường tộc trưởng một cái, hừ lạnh.
 
Tộc trưởng Hà gia cũng ngậm miệng không nói, trong đôi mắt tam giác không ngừng lóe lên vẻ ác độc. Nhưng bất kể trong lòng bọn họ có cảm giác gì, tình thế hiện tại dường như không thể thay đổi.
 
- Xích
 
Khi những tia sáng đen trắng cuối cùng biến mất, Hạ Ngôn rốt cục hoàn toàn đúc lại thân hình.
 
"Ồ, quần áo còn chưa mặc!" Hạ Ngôn nhướn mày, nhìn áo bào trắng trên mặt đất, ngón tay ngoắc một cái, hút áo bào trắng vào trong tay, theo sau cánh tay khẽ rung, mặc áo bào lên người.
 

Vừa rồi thân thể Hạ Ngôn Nhập Hư, quần áo trên người tự động rơi xuống. Đương nhiên, Nhẫn Linh La cùng vài món thần khí của Hạ Ngôn bởi vì dung hợp linh hồn dấu vết của hắn nên cũng không hiện ra
 
Trong sân, Hạ Ngôn sau khi đúc lại thân hình đưa mắt nhìn Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ sắc mặt tái nhợt. Hai người này cũng ngừng công kích, bốn con mắt phẫn nộ gắt gao nhìn Hạ Ngôn đối diện.
 
- Đây. chính là cảnh giới Linh Hoàng. Pháp tắc không gian.
 
Lúc này Hạ Ngôn rõ ràng cảm ứng được trong thiên địa, mơ hồ tồn tại một loại lực lượng pháp tắc. Năng lượng phong tỏa không gian của Vương Đông Cực, Hạ Ngôn cũng cảm ứng được rõ ràng.
 
"Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ này lĩnh ngộ pháp tắc không gian cũng thật sự là có hạn a!" Lúc này Hạ Ngôn cũng tự nhiên biết Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ có thể vận dụng lực lượng pháp tắc đến mức độ nào.
 
"Cũng may bọn họ vận dụng lực lượng pháp tắc có hạn, nếu không vừa rồi, ta ngay cả chưa thể sử dụng hết mười phần lực lượng chỉ sợ đã bị đánh chết." Hạ Ngôn cũng may mắn thở phào không thôi."
 
"Kỳ quái. Tụ Linh Huyệt của ta."
 
Khi Hạ Ngôn vận chuyển linh lực, Tụ Linh Huyệt theo sau rung động một hồi, biểu tình trên mặt Hạ Ngôn lập tức đọng lại.
 
Trước kia, khi Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn xảy ra một lần lột xác, từ Tụ Linh Huyệt bình thường trở thành màu trắng xám, linh lực đi qua Tụ Linh Huyệt có chứa điểm sáng màu trắng bạc. Linh lực như vậy có năng lực chữa thương phi thường nhanh chóng.
 
Hiện tại.
 
"Chẳng lẽ, Tụ Linh Huyệt của ta lại lột xác?" Cặp mắt Hạ Ngôn trợn to.
 
Lúc này Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn không ngờ biến thành màu trắng bạc, mơ hồ phát sáng. Đứng vậy, quả thật là hoàn toàn khác Tụ Linh Huyệt lúc trước, đã xảy ra biến hóa thật lớn.
 
"Chuyển!" Hạ Ngôn khẽ hô thầm, linh lực liền trải rộng tất cả kinh mạch của hắn. Không chỉ có một trăm lẻ tám đường kinh mạch, còn có hơn một ngàn kinh mạch thật nhỏ kia. Tất cả linh lực đều tỏa ra một màu trắng sáng, quả thật khác hẳn linh lực khi trước. Linh lực lúc trước, có xen lẫn rất nhiều điểm sáng màu trắng xám, hiện tại toàn bộ linh lực đều sáng lên!
 
"Thật là tốt, hiện tại linh lực của ta." Hạ Ngôn kích động, sắc mặt hơi ửng đỏ.
 
Tuy rằng hiện tại không biết linh lực của mình có năng lực độc đáo nào, gần như tất cả kinh mạch toàn thân đều có thể vận chuyển linh lực đã khiến Hạ Ngôn mừng như điên.
 
"Lực cắn nuốt".
 
Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, bộ phận thứ hai của tâm pháp Linh La ngay lập tức vận chuyển,
 
- Crắc
 
Không gian xung quanh bị Vương Đông Cực phong tỏa phát ra một tiếng giòn tan, trực tiếp vỡ tan. Linh lực trong không gian chung quanh vạn thước trong khoảnh khắc bị Hạ Ngôn hút vào thân thể. Không gian bị Vương Đông Cực phong tỏa đã không tạo thành bất kỳ trở ngại nào cho Hạ Ngôn nữa.

 
"Ha ha ha. thật sự là sảng khoái!" Hạ Ngôn đứng ở xa xa, cảm thụ được linh lực tràn ngập trong cơ thể phát ra tiếng cười ha ha. Hiện tại, Hạ Ngôn vận chuyển Đại Thôn Phệ Thuật trực tiếp hấp thu tất cả linh lực trong không gian vạn thước xung quanh.
 
***
 
- Thánh Hoàng đại nhân. Hạ Ngôn. hắn đã là cảnh giới Linh Hoàng?
 
Đôi mắt đẹp của Hỏa Phượng Hoàng chuyển từ trên người Hạ Ngôn sang Thánh Hoàng.
 
- ừ, đã là Linh Hoàng rồi!
 
Thánh Hoàng gật đầu:
 
- Hơn nữa, phi thường lợi hại, hơn xa so với Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ. Thậm chí, còn mạnh hơn cả ta!
 
Nghe được Thánh Hoàng nói vậy, các nàng đều hưng phấn đỏ mặt lên.
 
Thánh Hoàng cảm thấy được, Hạ Ngôn lĩnh ngộ pháp tắc không gian dường như còn cao hơn cả hắn. Hắn lĩnh ngộ pháp tắc không gian là ở tầng thứ hai. Mà Hạ Ngôn, dường như cao hơn tầng thứ hai! Mà Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ kia đều chỉ là tầng thứ nhất! Chỉ là Hạ Ngôn vừa mới bước vào cảnh giới Linh Hoàng, vì sao có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc sâu như vậy chứ?
 
- Thật sao? Vậy thật là tốt, Hạ Ngôn ca ca có thể giết chết hai tên hỗn đản kia!
 
Tiểu Thanh hưng phấn yêu kiều hô lên.
 
Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ liếc nhau, yên lặng nhìn Hạ Ngôn. Nếu là người nào ánh mắt đủ tinh tường, nhất định có thể phát hiện ngón tay của hai người này không ngờ đang run lên nhè nhẹ.
 
- Vương Đông Cực, Vương Hóa Vũ!
 
Hạ Ngôn sau khi thoáng kiểm tra thân thể của mình, rốt cục lên tiếng.
 
Hạ Ngôn vừa lên tiếng, thân hình Vương Hóa Vũ cùng Vương Đông Cực đều hơi run lên một hồi.
 
- Hắc hắc! Vừa rồi các ngươi đánh ta nửa ngày, hiện tại nên là lúc ta đánh trả chứ hả? Ha ha. Nếu các ngươi có thể ngăn cản một chiêu của ta, ta liền tha cho các ngươi!
 
Hạ Ngôn cười nhìn về phía hai người.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận