Linh La Giới

- Quy tắc khảo hạch môn Nhân Tinh Đấu Điện chúng ta rất đơn giản!
 
Lý Thiên Tầm thở ra hít vào một hơi, nhìn xuống hơn một vạn người tu luyện tham gia khảo hạch phía dưới.
 
- Tất cả mọi người sẽ tiến vào Mộng cảnh thí luyện.
 
Mộng cảnh thí luyện này là không gian đặc thù do Điện chủ Tinh Đấu Điện Thủy Vụ đại nhân sử dụng thần thông vô thượng sáng tạo ra, chuyên đùng đề Tinh Đấu Điện chúng ta khảo hạch môn nhân.
 
Mộng cảnh thí luyện sẽ khảo nghiệm thực lực, thiên phú, nghị lực và một số nhân tố khác của các ngươi, ở trong Mộng cảnh thí luyện, một ngàn người có thể kiên trì đến cuối cùng sẽ trở thành môn Nhân của bản điện.
 
Số người còn lại toàn bộ bị loại bỏ, đây là quy tắc khảo hạch môn nhân của Tinh Đấu Điện chúng ta.
 
Khảo Hạch trưởng lão Lý Thiên Tầm đột nhiên vung cánh tay ở trong không trung một
 
cái.
 
- Hiện tại khảo hạch chính thức bắt đầu! Hãy xuất ra toàn bộ thực lực của các ngươi đi!
 
Theo câu nói cuối cùng của Khảo Hạch trưởng lão, không gian bốn phía quảng trường thí
 
luyện lập tức trở nên sáng ngời.
 
Từng đoản từng đoàn linh lực bắt đầu khởi động hình thành một mảnh hải dương linh lực mênh mông bát ngát, không ngờ bao lấy toàn bộ hơn một vạn người tu luyện đang chờ đợi tham gia khảo hạch ở trên quảng trường.
 
Phiến linh lực này có chút ôn hòa cũng không tạo thành thưChủg tồn gì đối với mọi người.
 
- Trương Thanh Tuyền! Ngươi tự bảo trọng!
 
Hạ Ngôn cảm giác được linh lực đang chạm dần vảo thân thể mình, biết khảo hạch lập tức bắt đầu liền vội vàng nói với Trương Thanh Tuyền bên cạnh.
 
- A!
 
Trương Thanh Tuyền trừng lớn mắt nhìn Hạ Ngôn, chiếc miệng nhỏ khẽ hé mở.
 
"Xích"
 
Chợt cảnh tượng trước mặt Hạ Ngôn biến đổi, sau đó hắn liền phát hiện mình không ngờ xuất hiện tại trên một mảnh sa mạc hoang vắng.
 
Trên bầu trời không ngờ trải đầy thái đương đang tỏa chiếu, xuống những tia nắng bỏng chày.
 
Toàn bộ bầu trời nơi nơi đều là thái dương.
 
- Đây là Mộng Cảnh Thí Luyện sao?
 
Hạ Ngôn trong lòng thất kinh, linh lực vận chuyển bao phủ toàn thân, ngăn cách không khí nóng bỏng ở bên ngoài cơ thể, không cho tiếp xúc vào da thịt minh.

 
Không gian này thật giống như một cái lò hỏa thiêu rất lớn, không gian nóng bỏng ngột ngạt.
 
Nếu phàm nhân tiến vào đây thì chỉ khoảng nửa khắc liền bị nung chín, cho dù là người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng bản thân bị hãm trong này cũng sẽ Phi thường gian nan. Hạ Ngôn khuếch tán ý thức ra xung quanh, chợt nhướng mày:
 
" ở bên ngoài ý thức của ta có thể đò xét được phạm vi ngàn dặm. nhưng ở trong không gian thí luyện này ý thức của ta không ngờ không có tác dụng!"
 
Hạ Ngôn cau mày, ý thức không thể dò xét không gian xung quanh, điều này khiến cho Hạ Ngôn càng thêm cẩn thận đề phòng bản phía.
 
"Vù"
 
Thân ảnh chớp động, Hạ Ngôn hướng về một phương hướng nhanh chóng bay đi.
 
- Ồ! Một người cũng không thấy!
 
Qua thời gian khoảng một chén trà nhỏ, Hạ Ngôn cũng không thấy được có bất cứ người nào trong không gian này, nơi này dường như chỉ có mình hắn.
 
"Chẳng lẽ Mộng cảnh thí luyện chỉ có một người tu luyện ở trong đó? Nhưng số lượng người tu luyện ước chừng có hơn một vạn một ngàn mà. vậy chẳng phải là phải chuẩn bị hơn một vạn không gian độc lập sao?"
 
Hạ Ngôn lắc đầu cảm thấy điều này khó có thể thực hiện. Sáng tạo một không gian cũng cần hao phí lượng lớn tinh lực.
 
Hơn một vạn không gian vậy thật sự quá khùng bố rồi!
 
"Quên đi, trước mặc kệ những chuyện này đã.
 
Dựa theo lời Khảo Hạch trưởng lão nói, chỉ cần ở trong này kiên trì đến cùng là có thể thông qua khảo hạch!"
 
Hạ Ngôn xoay chuyền ánh mắt, thân ảnh đột nhiên dừng lại. Sau đó Hạ Ngôn liền ngồi xếp bằng trên mặt đất, lại bắt đầu tiến vào tu luyện.
 
Trong không gian này ngoại trừ rất nhiều vầng thái dương trên bầu trời, ý thực không thể sử dụng ra, nhưng phương diện khác quả thật cũng không sai biệt lắm so với bên ngoài. Linh lực, lực lượng pháp tắc cũng không khác gì với bên ngoài.
 
"Oanh ầm ầm"
 
Đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên trở nên chấn động.
 
Toàn bộ sa mạc đều cát bụi bay đầy trời, dường như ngày tận thế hùy diệt thế giới sắp
 
đến vậy.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhanh chóng mở ra, cành giác nhìn về bốn phía.
 
- Đây là.đây là vật gì?
 
Hạ Ngôn nhìn thấy xung quanh phía ngoài mấy ngàn mét lấy mình làm trung tâm, có vô số dã thú đầu đen đang hung ác xông về phía mình.

 
"Hưu"
 
Quang hoa chợt lóe, Hạ Ngôn liền bay lên trên bầu trời, đồng thời một đạo kim quan bắn ra.
 
Một đầu dã thú ở ngoài ngàn mét bị kim quang bắn trúng rên rỉ một tiếng, rốt cuộc co giật rồi lăn ra chết tại chỗ.
 
Thi thể của nó lập tức bị gót sắt của hàng vạn hàng nghìn dã thú dẫm qua.
 
" ừ, thực lực bình thường, không khó giết.
 
Tuy nhiên số lượng này cũng quá nhiều một chút"
 
Hạ Ngôn lơ lửng trong không trung, ánh mắt quét nhìn dã thú càng ngày càng gần, trong lòng suy nghĩ.
 
"Hưu hưu hưu"
 
Từng đạo từng đạo kim quang rát nhanh bắn ra.
 
Mỗi một đạo kim quang đều lấy đi tánh mạng một đầu dã thú. Những dã thú này thực lực kém hơn nhiều so với Địa Hành Long.
 
Cho dù là thực lực Linh Hoàng nhất cấp cũng có thể dễ dàng giết chết những dã thú này.
 
Qua thời gian ngắn ngủi mấy lần hô hấp, Hạ Ngôn đã giết chết chừng mấy chục dã thú đầu đen. Tuy nhiên, đối với đàn thú khổng lồ mà nói, số lượng dã thú bị Hạ Ngôn giết chết căn bản không tính là gì.
 
Đàn thú mênh mông vô bờ kéo dài đến tận chân trời.
 
"Rống!"
 
Một đầu dã thú phát lên tiếng gầm giận dữ, thanh âm rung trời.
 
Sau đó, những dã thú khác cũng đều rống lên một tiếng.
 
Đôi mắt to lớn chớp động hung quang, hung hăng nhìn vào thân ảnh Hạ Ngôn đang ở trong không trung.
 
- Hừ! Các ngươi có hung hãn hơn nữa cũng không thể làm gì được ta. Trừ khi các ngươi có thể ngưng tụ năng lượng công kích từ xa giống như Địa Hành Long kia.
 
Hạ Ngôn lạnh lùng cười, kim quang bắn ra bốn phía, không ngừng giết chết dã thú màu đen.
 
"Rống"
 
Đúng lúc này, một đầu dã thú trong đàn mạnh mẽ từ trên mặt đất Phi lên lao về phía Hạ Ngôn hung hăng trực tiếp va chạm tới. Hạ Ngôn chấn động, hắn tuyệt đối không nghĩ tới dã thú này không ngờ biết Phi hành.

 
Ngay cả Đại Hành Long cũng không thể Phi hành, mà loại dã thú này không ngờ có thể Phi hành.
 
Đây không phải dựa vào lực nMy của nó mà bắn lên, mà xác thực là Phi hành.
 
Dã thú màu đen trong không trung há lớn chiếc mõm to cắn xuống người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tuy rằng kinh ngạc nhưng phản ứng của hắn nhạy bén tới cỡ nào.
 
Dã thú màu đen nảy nếu muốn cắn trứng Hạ Ngôn vậy cũng rất khó. Thân ảnh chợt lóe, Hạ Ngôn liền tránh khỏi đầu dã thú này, ngón tay chỉ ra, kim quang liền xuất, dã thú bay lên kia liền bị giết chết rồi rơi xuống dưới. Tiếp theo, đầu dã thú thứ hai, đầu thứ ba, đầu thứ tư đều bay lên công kích Hạ Ngôn.
 
- Không ổn rồi!
 
Hạ Ngôn biến sắc.
 
"Dã thú quá nhiều, nếu tiếp tục như vậy sợ rằng chỉ lát nữa trên trời dưới đất đều bị loại dã thú này chiếm cứ."
 
Lại xuất hiện mấy dã thú nữa công kích, Hạ Ngôn chấn động trong lòng. Dã thú cuồn cuộn không ngừng đang chen chúc mãnh liệt lao về phía Hạ Ngôn.
 
- A?
 
Trương Thanh Tuyền đang ở trong một không gian tương tự với Hạ Ngôn.
 
Nàng đồng dạng gặp phải rất nhiều dã thú màu đen.
 
Những đã thú màu đen này con nào con nấy đều Phi thường hung mãnh, hơn nữa điện mạo xấu xí, vô cùng dọa người.
 
- Giết chết các ngươi!
 
Trương Thanh Tuyền bị một dã thú dẫn đầu công kích, lập tức mặt hoa giận dữ. Từ trên thân thể mèm mại của nàng một đạo kiếm quang màu bạc lóe ra, hiển nhiên là một Thần Khí công kích phẩm chất tương đối cao.
 
Nơi nào kiếm quang màu bạc đi qua, từng đầu từng đầu dã thú màu đen bị chém giết.
 
Tuy nhiên, đám dã thú vô cùng vô tận này vĩnh viễn cũng không thể giết hết Dã thú trong không gian nơi Trương Thanh Tuyền tuy rằng hình thể giống với dã thú nơi chỗ Hạ Ngôn.
 
Tuy nhiên thực lực lại thấp hơn nhiều so với đã thú chỗ Hạ Ngôn. Xem ra, đã thú trong Mộng cảnh thí luyậi này cũng có liên quan tới thực lực người tu luyện tham gia khảo hạch.
 
Người tu luyện thực lực càng mạnh, dã thú gặp phải thực lực càng cao. Mộng cảnh thí luyện khảo nghiệm người tu luyện không chỉ thực lực bản thân, còn có nghị lực, thiên tư! Nếu chỉ có mỗi thực lực mạnh cũng chưa chắc có thể thông qua Mộng cảnh thí luyện.
 
Môn nhân mà Tinh Đấu Điện muốn thì thiên tư và nghị lực còn quan trọng hơn thực lực một chút
 
Cho nên, cho dù là người tu luyện cảnh giới dưới Linh Hoàng cũng vị tất không thể thông qua khảo hạch.
 
Mà đại đa số Linh Hoàng cũng không thể thông qua khảo hạch.
 
- Lực lượng không gian pháp tắc!
 
Sau thời gian một nén nhang, Hạ Ngôn không thể không sử dụng tới lực lượng pháp tắc. Dã thú quá nhiều, nếu không phong tỏa không gian thì Hạ Ngôn cũng sẽ bị những dã thú này chôn sống. Sau khi sử dụng không gian phong tỏa, tốc độ của dã thú màu đen rõ ràng chậm lại rất nhiều. Tuy nhiên, Hạ Ngôn không ngờ không thể hoàn toàn giam cầm những dã thú này.
 
Với cảnh giới Hạ Ngôn, thậm chí có thể trực tiếp giam cầm Linh Hoàng dưới tứ cấp.
 
Nhưng lại không cách nào giam cầm những dã thú màu đen này. Tuy nhiên ngẫm lại cũng phải, nếu lực lượng pháp tắc có thể hoàn toàn giam cầm những dă thú này, vậy thí luyện sẽ trở nên không còn ý nghĩa quá lớn nữa. Tốc độ dã thú giảm bớt, áp lực lên Hạ Ngôn lập tức giảm đi rất nhiều. Tốc độ hắn giết chết dã thú quả thực kinh người, cùng với tốc độ hắn đánh giết dã thú thì khó khăn cũng dần ngangbằng lại.
 

" Không biết hiện tại có bao nhiêu người đã không kiên trì được nữa, bị đuổi ra khỏi Mộng cảnh thí luyện."
 
Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
 
" Những dã thú này vô cùng vô tận, cho dù là ta cũng sớm hay muộn sẽ bị chúng nó hao hết sạch linh lực."
 
Hạ Ngôn lắc đầu không có cách nào, chỉ có thể tiếp tục kiên trì
 
- A! Chết ta rồi.
 
Trong một Mộng cảnh thí thí luyện, một người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng nhất cấp hoảng sợ kêu thảm thiết một tiếng.
 
Hắn thật sự cầm cự không được nữa, không thể đối phó với một lượng lớn dã thú vậy quanh. Trước đó bị cắn đứt một cánh tay, sau đó toàn thân đều. liên tục lọt vào công kích nghiêm trcrag, cuối cùng nhìn thấy cảnh một đầu dã thú cắn về phía đầu minh. Bỗng nhiên lúc đó người tu luyện này phát hiện mình đã về tới quảng trường thí luyện.
 
- ồ? Ta chưa chết sao?
 
Người tu luyện này ngạc nhiên nhìn xuống thân thể minh.
 
Mới vừa rồi thân thể bị dã thú cắn xé thành mảnh nhỏ không ngờ vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu.
 
- Kỳ quái! Ta làm sao lại chưa chết?
 
Người tu luyện này vui mừng thật sự, cảnh tượng vừa rồi vẫn còn in rõ trong đầu hắn. Lúc này, trôi quảng trường thí luyện đã có không ít người tu luyện khôi phục lại thần trí
 
Đương nhiên, phần lớn người ở đây vẫn còn đang lâm vào trong một loại trạng thái thất thần.
 
- Thì ra chỉ là ảo giác của ta. trách không được lại gọi là Mộng cảnh thí luyện. Tuy nhiên, tất cả thoạt nhìn cũng rất chần thật, so với hiện thực không có bất cứ gì khác nhau.
 
Không ít người tu luyện đã hiểu ra.
 
Đương nhiên cũng có rất nhiều người sớm biết Mộng cành thí luyện đều là ào cành mà không phải là chân thật
 
- Những người tu luyện bị loại xin mời lập tức rời khỏi quảng trường thí luyện, phía ngoài sẽ có môn Nhân của Tinh Đấu Điện phụ trách thu lại lệnh bài khảo hạch của các ngươi và đưa các ngươi ra khỏi Tinh Đấu Điện.
 
Xin mọi người hãy phối hợp. ai không phối hợp hết thảy đều giết chết!
 
Những người tu luyện mới vừa rồi bị đánh chết ở trong Mộng cảnh thí luyện sau khi phục hồi tinh thần lại, chợt nghe thấy thanh âm uy nghiêm vô thượng từ trên đỉnh đầu áp chế xuống.
 
Sau khi toàn thân đại chấn, đều lập tức cất bước đi ra phía ngoài Khảo Hạch Viện. Đúng vậy, bọn họ đã thất bại, thất bại nhất định phải lập tức rời khỏi Tinh Đấu Điện.
 
- Ta không ngờ lại thất bại. Ta.ta không ngờ không thể trở thành môn nhân của Tinh Đấu. Điện!
 
Không có cơ hội! Mỗi người đều chỉ có một cơ hội tham gia khảo hạch! Đọi lần khảo hạch tiếp theo sau hai mươi năm nữa cũng không thể tham gia khảo hạch.
 
- Quên đi, không thể trở thành môn nhân Tinh Đấu Điện ta vẫn có thể trở thành cường
 
già!
 
Những người tu luyện bị loại phát ra đủ loại thanh âm ngôn luận, có người thất vọng, có người tuyệt vọng, cũng có người không quá để ý tới.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận