Linh La Giới

Ngạo khí của Hạ Ngôn, khắc tận xương tủy.
 
Đây, mới là ngạo cốt chân chính!
 
Khi đó Hạ Ngôn ở Hạ gia Quang Ly Phân thế giới, bị người ta coi là phế vật, hắn vẫn tồn tại ngạo của mình. Bản thân mình không oán không thù với Nghiêm Hoa, mà Nghiêm Hoa này trước nhiều người vẫn lấy ngôn ngữ khích bác mình. Nếu mình vẫn không có một chút phản ứng, vậy không phải khiêm tốn, cúi thấp, mà là nhu nhược.
 
Nghe Hạ Ngôn nói lời này, Vạn La cùng Miêu Mỹ Mỹ trong lòng đều lộp bộp. Còn Dương Thu Vân, trên mặt lại mang theo ý cười, ánh mắt lóe lên đảo qua người Hạ Ngôn, trong lòng càng hèn mọn nghĩ:
 
"Thật là quá non nớt, đối kháng chính diện với Nghiêm Hoa, quả thật không biết lượng sức mình, tự tìm khổ mà!"
 
Đông đảo người Cửu Trọng Thiên xung quanh, nghe được Hạ Ngôn vào Tinh Đấu Bí Cảnh lại không thể tiến lên cảnh giới Thiên Thần, đều xôn xao. Có người lộ ra vẻ hả hê, cũng có người lắc đầu tiếc hận.
 
- Hả?
 
Ánh mắt Nghiêm Hoa hung lệ, ánh mắt bắn về phía Hạ Ngôn như một thanh kiếm nhọn. Không nghĩ tới Hạ Ngôn cũng dám cường ngạnh phản bác lại mình, ở Tinh Đấu Điện, Nghiêm Hoa được Khổng Hàn Thái thượng trưởng lão thu làm Đệ tử thân truyền, thực lực tăng mạnh, tiến triển cực nhanh, được tôn là đệ nhất thiên tài Tinh Đấu Điện, chưa từng bị người ta phản bác ngay mặt như vậy?
 
Ngay trăm năm trước, ở Thiên Ngoại Thiên Tinh Đấu Điện, Nghiêm Hoa từ chỗ Khổng Hàn nghe được cái tên Hạ Ngôn, trong lòng hắn liền sinh ra khúc mắc. Từ Thiên Ngoại Thiên tiến vào Cửu Trọng Thiên, lại cũng nghe mấy người bàn luận về Hạ Ngôn với mình, nói thiên tư Hạ Ngôn so sánh với mình. Cho nên Nghiêm Hoa mới không buông tha Hạ Ngôn như vậy.
 
Hôm nay một lần nữa tới Thống Chiến Viện, Nghiêm Hoa thấy Hạ Ngôn tu luyện từ trong Tinh Đấu Bí Cảnh đi ra, ngay cảcảnh giới Thiên Thần cũng không đột phá, trong lòng liền khinh miệt khinh thường.
 
Nếu như Hạ Ngôn thật sự đột phá cành giới Thiên Thần, hắn khẳng định mất hứng. Nhưng Hạ Ngôn không đột phá được cảnh giới Thiên Thần, trong lòng hắn cũng không vui vẻ gì. Bởi vì cái tên Hạ Ngôn lại có thể đặt ngang hàng với mình, nhưng Hạ Ngôn ở Tinh Đấu Bí Cảnh tu luyện trăm năm cũng không đột phá cảnh giới Thiên Thần, điều này làm cho trong lòng hắn có một tâm tình khuất mắc khó cời.
 
- Thật là lá gan không nhỏ, dám nói với ta như vậy? Tiến vào Tinh Đấu Điện tu luyện trăm năm, cũng không đột phá cảnh giới! Hừ, hôm nay ta giáo huấn tiểu tử ngươi, để cho ngươi biết ngoài trời có trời, trên người có người!
 
Nghiêm Hoa ở trước mặt nhiều người, bị Hạ Ngôn chống đối trực tiếp, lửa giận trong lòng vừa giảm xuống, lại thoáng cái bốc cao.

 
Nên biết, luận địa vị thì Nghiêm Hoa ở Tinh Đấu Điện thậm chí còn muốn cao hơn động chủ ba mươi sáu động thiên.
 
Thế nhưng địa vị này, Hạ Ngôn cũng không quan tâm như những người khác. Nếu Nghiêm Hoa khách khí với Hạ Ngôn, đương nhiên Hạ Ngôn cũng sẽ tôn kính hẳn.
 
Linh lực trong cơ thể Nghiêm Hoa một lần nữa nhanh chóng sôi trào, tiếp đó vung tay lên, lực pháp tắc vô hình vặn vẹo không gian trực tiếp mạnh mẽ bắt lấy Hạ Ngôn. Đối mặt với một trảo này, sắc mặt Hạ Ngôn cũng thoáng hết sức ngưng trọng. Một trảo này nhìn như uy lực không mạnh mẽ, thế nhưng Hạ Ngôn cảm giác được trong đó ẩn chứa một loại lực pháp tắc xa lạ.
 
"Là lực pháp tắc thời gian!"
 
Sắc mặt Hạ Ngôn hơi đổi, hắn cảm giác được vận chuyển linh lực cùng với ý nghĩ, đối mặt với lực pháp tắc đối phương tập kích, trở nên hết sức chậm chạp.
 
Loại cường giả giao thủ trình độ này, nếu không kịp vận chuyển linh lực chống lại, như
 
vậy chỉ có thể mặc cho người nhào nặn, không chút cơ hội đánh trả.
 
Chung Viễn Ly ở xa ngoài ngàn thước, chân mày nhăn lại, nhưng lúc này cũng không kịp tiến lên ngăn cản Nghiêm Hoa Bằng thân phận của hắn, cũng không thích hợp làm như vậy. Hơn nữa, Nghiêm Hoa này cũng không dám thực sự giết Hạ Ngôn.
 
"Không xong, Nghiêm Hoa lại trực tiếp ra tay đối phó Hạ Ngôn!"
 
Vạn La cau mày thầm nghĩ, thế nhưng hắn cũng không có cách nào. Hiện tại hắn cũng không bước vào cảnh giới Thiên Thần, căn bản không có khả năng ngăn được.
 
Ánh mắt nhìn một trảo kia, cảm giác không cách nào ngăn trả Tuy rằng một trảo này không chụp vào mình, thế nhưng bọn người Vạn La cũng có thể cảm giác được thật sâu cảm giác áp bách cường đại.
 
- Phá!
 

Toàn thân Hạ Ngôn rung động, quang mang vàng kim trong cơ thể bùng lên, đánh ra một quyền trực tiếp lên trên một trảo kia. Hai cỗ năng lượng va chạm tan vỡ, dần dần tiêu tán trong không khí
 
"Cái gì?"
 
"Tiểu tử này lại có thể chống lại một kích của ta?"
 
Trong lòng Nghiêm Hoa hung hăng cảkinh. Tuy rằng chỉ là một trảo tùy ý, thế nhưng dù là một lần công kích tùy ý, trong đó cũng ẩn chứa pháp tắc thời gian, căn bản không phải người cảnh giới Linh Hoàng có thể địch nổi.
 
Bản thân hắn là Thiên Thần cấp ba, không nói lực pháp tắc thời gian ảnh hưởng, chỉ cần lực lượng một trảo này đã cao đến năm trăm ức độ. Thế nhưng Hạ Ngôn lại có thể giãy thoát khỏi lực pháp tắc thời gian ảnh hưởng, đồng thời trực tiếp đánh tan một trảo của mình.
 
"Hạ Ngôn này, quả nhiên không tầm thường!"
 
T rong lòng Nghiêm Hoa lập tức toát ra một ý niệm như vậy.
 
Coi như là Vạn La, lực lượng bản thân cũng chỉ hơn hai trăm ức độ. Bằng lực lượng như vậy, căn bản không cách nào ngăn cản được một kích của Nghiêm Hoa. Hơn nữa lực pháp tắc thời gian ảnh hưởng, nếu đổi lại là Vạn La chống đỡ, sợ rằng linh lực cũng không thể phát ra được, sẽ bị Nghiêm Hoa trực tiếp bắt lấy, không thể nhúc nhích.
 
"Hả? Hạ Ngôn lại có thể chặn một kích của Nghiêm Hoa?"
 
Dương Thu Vân thoáng cái trợn tròn mắt Uy lực một trảo vừa rồi, hắn tự nghĩ cho dù mình vừa bước vào cảnh giới Thiên Thần cũng khó mà tiếp được.
 
Tuy rằng bản thân hắn đã vào cảnh giới Thiên Thần, đã bắt đầu lĩnh ngộ lực pháp tắc thời gian, thế nhưng Nghiêm Hoa là Thiên Thần cấp ba, uy lực lực pháp tắc thời gian hiển nhiên vượt xa mình. Hơn nữa, luận uy lực một trảo vừa rồi nhìn như không mạnh, thế nhưng cũng ẩn chứa đến năm trăm ức độ lực công kích, coi như là thần khí cấp tháp cũng sẽ bị một trảo kia dễ dàng xé thành mảnh nhỏ!
 
Hạ Ngôn, lại trực tiếp chống lại một trảo này! Lúc này trong lòng Dương Thu Vân cũng nhấc lên một cơn sóng lớn.

 
Hạ Ngôn ngăn cản một trảo của Nghiêm Hoa, làm cho tâm tư Nghiêm Hoa cũng yên lặng xảy ra biến hóa vi diệu. Vừa rồi là hèn mọn tuyệt đối, hiện tại hắn đối với Hạ Ngôn tự nhiên tăng thêm vài phần xem trọng.
 
Có thể ở cảnh giới Linh Hoàng ngăn cản được công kích của mình, Nghiêm Hoa cũng không nghĩ rằng mình cũng làm được như vậy.
 
- Không tệ!
 
- Xem ra ta thật sự xem thường ngươi. Hạ Ngôn, lại tiếp ta một kích thử xem!
 
Nghiêm Hoa nghiêm mặt nói, trên mặt hắn xác thật không còn khinh thị nữa.
 
Lời chưa dứt, linh lực đã ngưng tụ lại. Lần công kích lúc này hiển nhiên mạnh hơn vừa rồi rất nhiều, linh lực phát ra tiếng xẹt xẹt, không ngừng chớp động trong bàn tay Nghiêm Hoa
 
- Ha ha! Nghiêm Hoa!
 
Lúc này, rốt cục thân ảnh Hầu Phương Lôi chuyển động, tới gần đứng ra nói:
 
- Tuy rằng Hạ Ngôn không bước vào cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng lúc ở Tinh Đấu Bí Cảnh cũng đã thành công bước lên Thiên Thê Thế Giới cửu giai.
 
Giọng nói Hầu Phương Lôi cuồn cuộn vang lên, toàn trường đều có thể nghe rõ.
 
- Ồ?
 
Nghe vậy, Nghiêm Hoa lại sững sờ.
 
Nghiêm Hoa cũng không tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh, tình hình bên trong cũng chỉ nghe thấy, nhưng chưa thấy tận mắt. Tuy nhiên hắn cũng biết có thể bước lên Thiên Thê cửu giai, liền có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần. Hạ Ngôn này thành công tiến vào Thiên Thê Thế Giới cửu giai, nhưng làm sao không bước vào cảnh giới Thiên Thần chứ?
 
Ánh mắt Nghiêm Hoa không khỏi cẩn thận đánh giá Hạ Ngôn, chẳng qua linh lực tụ tập trên tay thong thả khôi phục bình ổn, sau đó tiêu tán mất

 
- Quả thật Như vậy!
 
- Chuyện này ta cũng không rõ ràng, tuy nhiên dù nói người bước vào Thiên Thê cửu giai, liền có thể bước và cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng cũng có ngoại lệ. Trong lịch sử Tinh Đấu Điện chúng ta, dường như cũng xuất hiện ha ba lần người bước lên Thiên Thê cửu giai, nhưng không thể đột phá cảnh giới Thiên Thần.
 
- Đương nhiên, chỉ cần cuối cùng bước trên Thiên Thê cửu giai, dù là không đột phá, thực lực cũng không phải Linh Hoàng cấp chín đỉnh có thể so sánh.
 
Hầu Phương Lôi liên tục nói, trong mắt lóe ra quang mang, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Hầu Phương Lôi nói đúng!
 
Thực lực Hạ Ngôn hiện giờ không phải Linh Hoàng cấp chín đỉnh có thể so sánh, thậm chí dù là Thiên Thần cấp một cũng không địch nổi Hạ Ngôn. Người vừa bước vào cảnh giới Thiên Thần cấp một, lực công kích bản thân cũng chỉ khoảng hơn hai trăm ức độ, cộng thêm thần khí, thần thông cùng với lực pháp tắc, hẵn có thể đạt đến hiệu quả công kích năm trăm ức độ.
 
Giống như Vạn La, cũng có thể cứng đối cứng với một Thiên Thần cấp một. Thế nhưng, thực lực giữa những Thiên Thần cấp một cũng không giống nhau, thậm chí có thể nói là chênh lệch rất lớn. Giống như Vạn La, còn chưa đột phá đã lợi hại như vậy, một khi chân chính bước vào cảnh giới Thiên Thần cấp một, thực lực tự nhiên sẽ tăng vọt lần nữa. Mặc dù mới bước vào cảnh giới Thiên Thần cấp một, thực lực cũng có thể ngang hàng với Thiên Thần cấp một đỉnh.
 
Cảnh giới ngang nhau, thực lực chênh lệch sẽ rất lớn. Đương nhiên, nói trên tổng thể, cảnh giới càng cao thực lực sẽ càng mạnh.
 
Dương Thu Vân vừa bước vào cảnh giới Thiên Thần cạp một, nếu như hắn liều mạng, sợ rằng cũng có thể bộc phát ra lực công kích bảy tám trăm ức độ. Thế nhưng chỉ nói lực công kích linh lực bản hân, hắn tối đa chỉ đạt hơn ba trăm ức, không vượt quá bốn trăm ức độ.
 
Thế nhưng Hạ Ngôn chỉ cần lực công kích linh lực bản thân đã hoàn toàn có thể ngăn cản lực công kích năm trăm ức độ của Nghiêm Hoa, có thể tưởng tượng thực lực Hạ Ngôn mạnh cỡ nào. Sợ rằng dù là Thiên Thần cấp một đinh cực kỳ lợi hại, cũng không thể đánh bại giết được Hạ Ngôn. Dù là Thiên Thần cấp hai bình thường, muốn chặn giết Hạ Ngôn, vậy hắn cũng có thể rút lui bình yên. Đương nhiên, Thiên Thần có thể nháy mắt di động.
 
Nghe Hầu Phương Lôi liên tục nói, Hạ Ngôn cũng không lên tiếng, chỉ là mặt không biểu tình đứng giữa không trung.
 
Còn những người khác, trong đầu bắt đầu nhảy ra đủ mọi ý nghĩ. Hạ Ngôn này hiện giờ đã lợi hại như vậy, nếu một ngày bước vào cảnh giới Thiên Thần, rốt cuộc sẽ lợi hại cỡ nào.
 
Không ít người đều thổn thức không thôi, ánh mắt sáng ngời nhìn Hạ Ngôn không biểu tình đứng giữa không trung.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận