Linh La Giới

- Phòng ngự dù có mạnh mấy đi nữa, có Hứa Khánh đại ca ở đây, cũng có thể giết chết nó như thường!
 
Một gã mặc thanh bào ở bên cạnh, gật đầu ánh mắt sáng ngời rất nhanh nói.
 
- Điều đó đương nhiên! Hứa Khánh đại ca là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, thợ săn ba sao của Công hội thợ săn!
 
Người kia cũng tán thành nói.
 
Mấy tu luyện giả bao vây bên ngoài này đều là thực lực cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp. Mà tám người bên trong vòng vây đang đánh giết Kim cổ Thú, có một người đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, còn những người khác, cũng đều là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp. Thực lực của đội ngũ thợ săn này chỉ là đội ngũ quy mô nhỏ, nhưng thực lực tổng thể cũng tương đối mạnh, nên mới dám xâm nhập tới chỗ này của địa phương Ám Hắc.
 
- ô? Hướng nam có người tới gần!
 
Tu luyện giả hắc bào chợt biến sắc, nhíu mày nói.
 
ở chung quanh thân thể mấy người bọn họ. đều. có từng đoàn linh lực vận chuyển bao quanh thân thể, có tác dụng để chống đỡ năng lượng của trận chiến đấu kịch liệt giữa Kim cổ Thú cùng đám người Hứa Khánh trong kia lan tràn trúng phải.
 
- Ừ! Quả thật có một tu luyện giả đang tới gần. Tuy nhiên. khí tức không tính, là mạnh lắm, phỗng chừng cũng chỉ là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp hoặc bát cấp thôi!
 
Gã mặc thanh bào cảm ứng một chút, nhướng mày một cái đáp.
 
Bọn họ ở trong này đánh giết Kim Cổ Thú, đương nhiên cũng lo lắng có đội ngũ săn bắn khác xuất hiện cướp đoạt, cho nên lúc nào cũng phóng thần thức tra xét ở phụ cận có người tới gần hay không.
 
- Thạch Trang Kỳ! Ngươi đi ngăn người này lại, cứ nói nơi này có Kim Cổ Thú, Phi thường nguy hiểm, để hắn đi vòng đường khác, không nên đi ngang qua đây!
 
Người mặc hắc bào thoáng trầm ngâm, sau đó mở miệng nói với người bên cạnh so ra có vẻ trẻ tuổi hơn.
 
- Được!
 
Người trẻ tuổi đó lên tiếng trả lời, theo sau thân ảnh chớp động, hướng về phía nam rất nhanh đi tới.
 
Sau thời gian vài lần hô hấp!
 
"Ồ?"
 
"Người này. là một người trong số mười mấy khí tức kia! Chẳng lẽ, hắn tới ngăn cản ta?" Hạ Ngôn thấy trước mắt dần dần xuất hiện một thân ảnh, thân hình không khỏi hơi chậm lại một chút, rồi dừng lại.

 
- Chào!
 
Người tới là Thạch Trung Kỳ. Không đợi Hạ Ngôn mồ miệng nói chuyện, Thạch Trung Kỳ bình thần cất tiếng chào. Hắn vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, kỳ thật cũng hơi có chút sửng sốt, bởi vì Hạ Ngôn thoạt nhìn rất trẻ tuổi, so với mình còn trẻ han nhiều, thế mà trẻ tuổi như vậy cũng đã có thực lực cảnh giới Linh Hoàng thất cấp thậm chí là bát cấp, quả thật khiến cho Thạch Trung Kỳ có chút không ngờ.
 
- Đội ngũ thợ săn chúng ta đang đánh giết một con Kim Cổ Thú trưởng thành ở phía trước, nơi đó Phi thường nguy hiểm, cho nên Phiền ngươi đi vòng đường khác đi!
 
Thạch Trung Kỳ trên mặt mang theo ý xin lỗi nhẹ nhàng nói với Hạ Ngôn.
 
- Kim Cổ Thú? Dã thú?
 
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời.
 
Hiện tại tuy rằng Hạ Ngôn còn chưa bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng lại hoàn toàn nắm giữ lực lượng phép tắc không gian cửu trọng. Tu luyện giả cỡ như thếch Trung Kỳ, đương nhiên không thể nhìn ra cảnh giới của Hạ Ngôn. Hơn nữa, Hạ Ngôn còn tu luyện Đại Ẩn Tàng Thuật, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần nhất cấp, nhị cấp, chỉ sợ đều không thể nhìn thấu cảnh giới thực của Hạ Ngôn.
 
Mà Hạ Ngôn ngược lại có thể nhìn ra Thạch Trung Kỳ này thực lực là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp.
 
- Xin chào! Ta là người của Tinh Đấu Điện tới địa phương Ám Hắc lịch lãm. Ngươi vừa mới nói Kim cổ Thú kia, ta còn chưa bao giờ gặp qua, rất ngạc nhiên, không biết có thể đi tới xem được không?
 
Hạ Ngôn nhìn Thạch Trung Kỳ cười hỏi.
 
- Ồ?
 
Thạch Trung Kỳ thân hình hơi nhích động, bộ dáng có vẻ khó xử.
 
- Ngươi yên tâm! Ta chì qua đó xem thôi! Sẽ không quấy nhiễu gì các ngươi!
 
Hạ Ngôn nheo mắt lại, tiếp tục nói.
 
"Dịch Phong nói thực lực của người này là cảnh giới Linh Hoàng thất cấp, bát cấp, hơn nữa người này trẻ tuổi như thế hẵn là không có uy hiếp gì với chúng ta Hơn nữa người này còn là người của Tinh Đấu Điện."
 
Thạch Trang Kỳ, vừa xoay chuyển tròng mắt, vừa rất nhanh lóe lên ý niệm trong đầu.
 
- Được rồi!
 

Thạch Trung Kỳ gật gật đầu nói với Hạ Ngôn:
 
- Ngươi đi theo ta!
 
"Vù! Vù!"
 
- Đây là Kim cổ Thú?
 
Hạ Ngôn rất nhanh liền nhìn thấy một con dã thú hình thể to lớn đại khái bằng hai ba người trưởng thành, toàn thân da lông màu vàng, đang liên tục rống lên từng hồi giận dữ, từng đạo từng đạo móng vuốt chụp tới, kèm theo lực lượng gào thét dường như có thể xé rách không gian.
 
Linh lực ở trong cơ thể hơi vận chuyển. Hạ Ngôn liền thoải mái ngăn cản những năng lượng tứ tán tung tóe kia
 
- Thạch Trung Kỳ?
 
Gã mặc hắc bào nhìn thấy thếch Trung Kỳ dẫn theo một tu luyện giả áo bào trắng tới đây, hắn nhướng mày.
 
- Dịch Phong đại ca, hắn là tu luyện giả của Tinh Đấu Điện thành Tinh Đấu, là tới địa phương Ám Hắc lịch lãm. không có thấy qua Kim Cổ Thú cho nên muốn đến xem!
 
Thạch Trang Kỳ vội chì Hạ Ngôn nói với Dịch Phong.
 
- Chào các vị thợ săn!
 
Hạ Ngôn ôm quyền mỉm cười nói:
 
- Ta chỉ xem náo nhiệt, sẽ không ảnh hưởng tới các người.
 
Hạ Ngôn nhìn thấy trước ngực những người này đều đeo huy hiệu thợ săn, hiển nhiên là thợ săn tinh cấp của Công hội thợ săn.
 
- ừ!
 
Mấy người bao vây bên ngoài, cũng hướng về phía Hạ Ngôn Khẽ gật đầu. Tuy nhiên trong ánh mắt, đều mang theo một chút vẻ đề phòng.
 
Đám tám người Hứa Khánh đang chiến đấu kịch liệt cùng Kim cổ Thú, tự nhiên là không có thời gian chú ý tới bên này.

 
"Kim Cổ Thú này phòng ngự thật mạnh! Da lông đó có thể so với thần khí phòng ngự trung cấp, hoàn toàn có thể luyện chế được mấy bộ." Hạ Ngôn không khỏi thầm nghĩ trong lòngT
 
Hắn nhìn thấy tám tu luyện giả kia, không ít người đều sử dụng thần khí công kích trực tiếp đánh trúng Kim Cổ Thú, nhưng lại không phá được phòng ngự của Kim cổ Thú, nhiều lắm là đâm ra một chút vết máu trôi thần Kim Cổ Thú.
 
"Tám người này hiển nhiên không phải một lần hai lần chung sức săn giết dã thú, bọn họ phối hợp thực ăn ý!" Hạ Ngôn hơi nheo mắt lại, nhìn động tác của tám tu luyện giả. Tám người này hợp lực vây công Kim Cổ Thú, có thể nói không một kẻ hở. Loại hình thức bao vây đánh giết này, đối phó với dã thú rất hữu hiệu. Nhưng xem ra Kim Cổ Thú này trí tuệ tương đối cao, loại phương thức vây công này chỉ sợ cũng khó có hiệu quả.
 
"Người mặc lam bào kia là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, lực công kích bộc phát ra vượt qua mười triệu độ! Mỗi lần đánh trúng Kim Cổ Thú, đều làm cho Kim Cổ Thú rít gào liên tục!" Hạ Ngôn rất nhanh phân tích trận chiến đấu kịch liệt tại hiện trường: "Kim Cổ Thú phòng ngự tuy rằng mạnh, tuy nhiên nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị đánh chết. Ta thấy nhiều lắm cũng tiếp qua thời gian tàn một nén nhang, Kim Cổ Thú sẽ bị đánh chết."
 
Lúc này Kim Cổ Thú đã muốn chạy trốn, nhưng bát kể phá vây hướng nào cũng đều lập tức bị đánh bật trở lại. Trên lớp da lông màu vàng cũng dần dần bị nhuộm thành màu máu. Cặp đồng tử vằn tia máu đỏ của nó trọn trừng tròn xoe.
 
- Grừ!
 
"Ầm!"
 
"Phù!"
 
- Không xong! Kim Cổ Thú này sắp cuồng bạo rồi!
 
Hứa Khánh, người duy nhất có cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, cao giọng quát to:
 
- Mọi người mau lui lại! Kim Cổ Thú cuồng bạo, ngàn vạn lần không được để nó đánh trúng chính diện!
 
Bảy người kia căn bản không cần Hứa Khánh nói, cũng đã nhanh chóng "vù" một cái thổi tui về phía sau.
 
Từng đoàn từng đoàn năng lượng hung bạo không ngừng khuấy động không gian. Vô số dòng khí linh, lực không ngừng công kích ra bốn phương tám hướng, Hạ Ngôn cảm nhận được mặt đất dưới chân, đều chấn động kịch liệt cả lên. Trên mặt đât nham thạch cứng chắc, vậy mà xuất hiện mấy trăm vết nứt tối đen. Mà con Kim Cổ Thú vốn khí tức càng ngày càng yếu, không ngờ lực lượng lập tức lại tăng vọt Toàn bộ thân hình đều tăng lớn gập đôi, nhất là một đôi móng vuốt lại biến thành màu đỏ sẫm nhìn thấy thật ghê người.
 
- Trời ạ! Không ngờ lại cuồng bạo rồi!
 
Thạch Trung Kỳ kinh hoàng kêu một tiếng, sắc mặt lập tức đều trở nên trắng bệch.
 
- Kim Cổ Thú này bình thường cũng sẽ không cuồng bạo sao?
 
Hạ Ngôn đứng cách Thạch Trung Kỳ không xa. tự nhiên hỏi một câu.
 
- Ừ! Trong mấy năm nay, chúng ta đã giết chết không ít Kim Cổ Thú trường thành ở các hiểm địa, nhưng chỉ có hai lần vào thời khắc cuối cùng Kim Cổ Thú tiến vào trạng thái cuồng bạo. Kim Cổ Thú sau khi cuổng bạo cực kỳ hung hãn, tuy rằng phòng ngự giảm xuống rất nhiều, nhưng mà công kích thì lại vượt hơn xa Kim Cổ Thú bình thường.
 
Thạch Trung Kỳ trầm trọng gật gật đầu, sắc mặt lại từ màu trắng chuyển thành màu đỏ.
 
Hạ Ngôn cũng gật gật đầu, Thạch Trung Kỳ nói không sai. Hiện tại lực lượng của Kim Cổ Thú không ngờ đã tăng lên gần gập đôi, hơn nữa tốc độ cũng tăng lên một mảng lớn. vốn trước đó tu luyện giả có thể dễ dàng tránh thoát công kích của nó, lúc này chỉ sợ cũng khó có thể thoải mái tránh né.

 
- Ta đến ngăn chặn nó, các ngươi toàn lực công kích, mau một chút giết chết nó!
 
Thân ảnh Hứa Kháah sau khi lui về phía sau, lập tức lớn tiếng hô hào. Rồi lập tức cắn răng một cái, thân ảnh bay thẳng tới, một đạo kiếm quang đen nhánh cũng từ trong cơ thể hắn quét tới hướng con Kim Cổ Thú cuôngbạo kia.
 
- Tất cả đài đồng loạt ra tay đánh giết! Phòng ngự của Kim Cổ Thú cuồng bạo giảm xuống rất nhiều. Mau mau giết chết nó!
 
Người tên là Dịch Phong cũng vừa la lên vừa theo sát phía sau vọt tới.
 
Mười lăm tu luyện giả, toàn bộ ra tay.
 
Hạ Ngôn, tự nhiên là đứng ở tại chỗ, hắn cũng không muốn đẫn tới hiểu lầm. Hắn cùng với những người này vừa mới gặp mặt, nếu như tùy tiện ra tay đánh chết Kim cổ Thú, thực có thể sẽ dẫn tới hiểu lầm. Tốt hơn là trước quan sát rồi tính sau.
 
"Vù!"
 
"Ầm!
 
- Không xong!
 
Hứa Khánh cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, bị Kim Cổ Thú chụp một trảo đánh trứng ngay mặt, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thân hình bị chấn bay ra ngoài. Tuy nhiên, hắn rất nhanh lại lắc mình một cái, tiếp tục liều chết phóng tới. Trong mười lăm người này, chỉ có hắn thực lực manh nhất, nếu Kim Cổ Thú lựa chọn công kích những người khác, chỉ sợ không người nào có thể ngay mặt ngăn cản được một trảo của nó.
 
- Grừ!
 
Kim Cổ Thú bị từng đạo từng đạo kiếm quang cùng thần thông đánh trúng, thương thế càng lúc càng nghiêm trọng. Sau đó nó ra sức đạp mạnh trên mặt đất, phóng thẳng tới phía Hứa Khánh, người có lực sát thương lớn nhất đối với nó. Hai móng vuốt thật lớn kẻo theo toàn bộ thân hình đồ sộ của nó hung hăng nện xuống đinh đầu Hứa Khánh.
 
- Hứa Khánh đại ca cẩn thận!
 
Thạch Trung Kỳ khẩn trương vội vàng hô một tiếng, đồng thời tưng một kiếm đâm vào phía sau lưng cổ thú.
 
- Liều rồi!
 
- Tới đây đi, súc sinh!
 
Hứa Khánh tập trung ánh mắt, hơi thở trầm xuống, trong ánh mắt nhìn Kim Cổ Thú với thân thể cao lớn đang đánh tới phía mình, đúng là không có tránh né, hắn chọn ngay mặt cứng chọi cứng. Hai tay đẩy về phía trước, dưới chân cũng bước tới một bước. Một vầng bóng đen do thần khí phòng ngự hình thành, đồng thời mờ rộng bao chung quanh thân thể hắn. Thời gian chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủn, liền bị Kim Cổ Thú kia hung hăng ngay mặt va chạm vào.
 
"Ầm!"
 
"Hứa Khánh phải bị thương nặng rồi!" Hạ Ngôn khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn và) Trận đấu. Kim Cổ Thú này sau khi cuồng bạo, lực lượng cũng đã vượt hơn mười triệu độ, thậm chí có thể đạt tới gần hai mươi triệu độ. Mà Hứa Khánh ngay mặt đối kháng, cho dù có thần khí phòng ngự thất cấp, cũng không thể triệt tiêu được lực lượng khổng lồ như thế
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận