Linh La Giới

Hạ Lương Tài là cháu đích tôn của Hạ Trường Hà. về thiên phú tu luyện cũng cực kỳ bình thường, hiện nay đã hơn năm mươi tuổi nhưng là ngay cả một trăm lẻ tám đường kinh mạch trong cơ thể cũng không có hoàn toàn đả thông. Trước đây bao hy vọng hắn đều ký thác hết vào trên người Hạ Kỳ đứa con của mình. Nhưng trời không thuận lòng người, thiên tư tu luyện của Hạ Kỳ quả thật không kém. tu luyện rất thuận lợi. thế nhưng ngay thời điểm một trăm lẻ tám đường kinh mạch được đã thông, bắt đầu ngưng tụ Tụ Linh huyệt, không ngờ lại bị tẩu hỏa nhập ma. từ đó về sau không gượng dậy nổi hơn nữa thời gian sống sót cũng không còn bao lâu.
 
Nếu không thể trị dứt thương thế này. Chỉ sợ nhiều lắm cũng chỉ còn sống vài năm nữa thôi. Nếu không phải Hạ Ngôn đột nhiên từ Chủ thế giới trở lại Phân thế giới, vợ chồng Hạ Lương Tài cũng Chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Kỳ đứa con của mình chết đi. Nhưng Hạ Ngôn đại nhân trở về cũng mang theo một tia hy vọng cho bọn họ.
 
Chỉ có điều thân phận của Hạ Ngôn tôn quý xiết bao. Hạ Ưng Khúc Tộc trưởng Hạ gia cùng các vị Thái thượng trưởng lão. đều đã hạ lệnh rõ ràng: bất cứ người nào cũng tuyệt đối không thể quấy nhiều Hạ Ngôn đại nhân. Nếu có kẻ vị phạm sẽ trục xuất khỏi Hạ gia.
 
Cho nên. lúc này mới khiến Hạ Lương Tài do dự. rốt cuộc có nên đi tìm Hạ Ngôn xin cứu trị cho Hạ Kỳ đứa con mình hay không.
 
- Đừng nói nữa. để ta suy nghĩ một chút!
 
Hạ Lương Tài nhíu hai hàng lông mày gần như sát vào nhau, thần sắc trên mặt vô cùng ngưng trọng, không ngừng đi tới đi lui trong sân.
 
Mà thể tử của hắn cũng ổn định lại. đứng ở một bên nhìn Hạ Lương Tài.
 
- Ôi!
 
Đột nhiên. Hạ Lương Tài thở dài một tiếng thật mạnh:
 
- Liều mạng, không phải chỉ là một cái mạng già thôi sao! Vì Kỳ nhi không còn gì để mắt nữa! Ta phải đi gặp mặt Hạ Ngôn đại nhân!
 
Sắc mặt của Hạ Lương Tài lúc này khôi phục lại bình thường, trong lòng hắn đã hạ quyết định.
 
Nhìn thân ảnh trượng phu rời đi. phụ nhân chóp chớp mắt rai lệ. trong lòng không ngừng thảm cầu nguyện: "Nhất định thành công! Nhất định phải thành công!"
 
Hạ Ngôn gặp Hạ Ưng Khúc trong tiểu viện, liền giao bản bí điển cuối cùng cho Hạ Ưng Khúc, sau đó cũng không có dây dưa nhiều lời. rời khỏi tiểu viện. Mà Hạ Ưng Khúc đương nhiên là lặng lẽ đi theo phía sau. dáng vẻ khiêm cung, trong miệng nói ra một ít lời ca tụng.
 
- Hạ Ngôn đại nhân! Tộc trưởng đại nhân!
 
Hạ Lương Tài vừa mới đến ngoài tiểu viện này. tuy nhiên cũng không có đi vào. mà chờ ở ngoài cửa. Nhìn thấy Hạ Ngôn cùng tộc trưởng Hạ Ưng Khúc từ bên trong đi ra. liền lên tiếng kêu.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Lương Tài.
 
Còn Hạ Ưng Khúc chợt hơi đổi sắc. chán mày cau lại:
 
- Hạ Lương Tài! Ngươi muốn gì?
 

Hạ Lương Tài hơi cúi đầu. hình như là ở trong lòng đã muốn nói ra lời nói hắn đã diễn tập vô số lần nhưng thấy Hạ Ngôn và Tộc trưởng Hạ Ưng Khúc đều đứng lại. lại nói:
 
- Hạ Ngôn đại nhân! Ta muốn thỉnh cầu ngài ra tay cứu ni Hạ Kỳ con ta.
 
- Chuyện gì xảy ra?
 
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
 
- Hạ Ngôn đại nhân! Hắn tên là Hạ Lương Tài là hậu đại dòng chính của trưởng lão Hạ Trường Hà.
 
Sợ Hạ Ngôn tức giận. Hạ Ưng Khúc vội lên tiếng nói. Hắn cũng biết Hạ Ngôn có quan hệ rất thán thiết với Hạ Trường Hà đã chết đi. căn cứ vào đó hẳn là hắn sẽ không tức giận.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn thoáng sửng sốt.
 
Ánh mắt lóe sáng một cái. không khôi cẩn thận quan sát Hạ Lương Tài. Hắn sớm đã biết tam gia gia Hạ Trường Hà đã chết đi. nhưng chưa từng hỏi tới hậu nhân của Hạ Trường Hà. trong lòng không khỏi thầm mắng minh.
 
"Mặc dù tam gia gia đã mất. nhưng cũng có thể có con cháu trên đời. ta như thế nào
 
không nhớ tới phải chiếu cố cho hậu nhân của tam gia gia chứ? Thật là đáng chết!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, không khỏi thở dài một tiếng.
 
- Ngươi kêu là Hạ Lương Tài?
 
Hạ Ngôn ôn hòa hỏi.
 
Hạ Lương Tài tuy rằng nhìn qua so với Hạ Ngôn già hơn nhiều lắm. nhưng đúng danh nghĩa hắn lại là văn bối của Hạ Ngôn.
 
- Đúng vậy! Ta gọi là Hạ Lương Tài!
 
Hạ Lương Tài thấy Hạ Ngôn không có nổi giận, trong lòng cũng thờ phào một hơi. thân thể cũng hơi rung rung, có vẻ kích động trả lời.
 
- Con của ngươi bị làm sao?
 
Hạ Ngôn lại hỏi.
 
Mới vừa rồi Hạ Lương Tài này thỉnh cầu minh cứu trị con hắn. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy tư chất của Hạ Lương Tài rất kém. gần như không khác gì người thường.

 
- Hạ Ngôn đại nhân! Hạ Kỳ con của Hạ Lương Tài ở thời điểm tu luyện lại bị tẩu hỏa nhập ma. hiện tại chỉ có thể nằm ở trên giường, không thể hành động gì được.
 
Hạ Ưng Khúc lập tức tiếp lời nói.
 
- À! Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, bây giờ đi thăm Hạ Kỳ xem!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
 
ở trên người Hạ Ngôn còn có không ít quả quý báu đem về từ Chủ thế giới, cứu trị Hạ Kỳ hẳn là không có vấn đề. Là hậu nhân của tam gia gia. Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
 
- Cảm tạ Hạ Ngôn đại nhân!
 
Mắt Hạ Lương Tài lập tức đỏ lên. hắn cũng không nghĩ tới. Hạ Ngôn đại nhân lại dề nổi chuyện như thế. lập tức liền đáp ứng cứu trị cho đứa con minh.
 
- Hạ Lương Tài! Còn không mau dẫn đường!
 
Hạ Ưng Khúc nhìn Hạ Lương Tài cười khì một tiếng nói.
 
Hắn cũng nhìn ra được Hạ Ngôn đại nhân là người rất trọng tình nghĩa, theo chuyện xảy ra tại Đằng Long tửu lâu. hay là theo chuyện hiện giờ đều có thể nhìn ra được.
 
Ba người, đi về hướng hậu viện. Trên đường đi. Hạ Lương Tài nói một lần kỹ càng tỉ mỉ tình trạng Hạ Kỳ tâu hòa nhập ma như thế nào. Hạ Ngôn vừa nghe vừa gật đầu. Tu luyện giả từ Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên, thời điểm ngưng tụ Tụ Linh huyệt tuy rằng bình thường không có nguy cơ tâu hòa nhập ma. nhưng điều này cũng không phải tuyệt đổL có một bộ phận cực nhỏ tu luyện giả cũng có thể sẽ bị tâu hòa nhập ma.
 
Hạ Kỳ con của Hạ Lương Tài này đúng là nằm trong sổ cực nhỏ vận khí không tốt đó.
 
Trong một tiểu viện hơi hẻo lánh. Hạ Ngôn thấy một gã trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt. Có một gã người hầu đang phụ giúp người này ăn cơm. bị Hạ Lương Tài kêu đi ra ngoài.
 
- Phụ thân.
 
Hạ Kỳ nhìn thấy ba bóng người vào phòng, cố hết sức quay người nhìn, đầu tiên là thấy phụ thân của mình.
 
Hạ Lương Tài nhìn Hạ Kỳ nói:
 
- Hạ Kỳ! Hạ Ngôn đại nhân cùng Tộc trưởng đại nhân đến đây!
 
- Tộc trưởng đại nhân!

 
Lúc này Hạ Kỳ mới nhìn thấy rõ người bên cạnh phụ thân mình, đúng là Hạ Ưng Khúc Tộc trưởng Hạ gia. hắn mấp máy môi nói một câu. lại nói tiếp:
 
- Hạ Ngôn đại nhân?
 
Hạ Kỳ. còn không biết thân phận của Hạ Ngôn đại nhân này. cái tên này thực xa lạ. Mặc dù trước kia hắn có nghe nói qua danh tiếng Hạ Ngôn, nhưng hiện giờ hắn hoàn toàn không có khả năng Hên hệ hai cái tên này là một.
 
Cái danh tự kia. quả thực chính là một tổn tại như trong truyền thuyết, cũng khó trách Hạ Kỳ không thể lập tức Hên tường tới.
 
Hạ Ngôn cũng không nói chuyện, rất nhanh tán phát ra linh lực. liền đã tra xét rõ ràng tình trạng thân thể của Hạ Kỳ.
 
- Không có gì. dùng một quả này thì có thể khỏi hẳn!
 
Hạ Ngôn nói xong khẽ phất tay một cái. thu hồi linh lực của mình.
 
Kinh mạch của Hạ Kỳ, cũng không có bị tổn thương gì. hơn nữa Tụ Linh huyệt đã thành hình, chỉ là ở thời điếm cuối cùng bị hòng mất. không thế xoay tròn như bình thường. Nên nội lực bế tắc ở trong cơ thể. thời gian lâu dài máu không thể lưu thông mà ra.
 
Hạ Ngôn nói xong, sau đó xuất ra một quả Sinh Mệnh Quả. đưa đến trước người Hạ Lương Tài:
 
- Cho Hạ Kỳ ăn vào trái này. hắn có thể khỏi hẳn. Hạ Kỳ tư chất không tệ. về sau tu luyện cố gắng một chút, bước vào cảnh giới Linh Hoàng cũng không phải không có khả năng!
 
Hạ Lương Tài hơi sửng sốt:
 
- Cũng rất có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng?
 
Hạ Lương Tài thật đúng là chưa bao giờ nghĩ tới đứa con của mình có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Tuy nhiên. Hạ Kỳ tu luyện quả thật khắc khô cố gắng, bằng không cũng không có thể trẻ tuổi như vậy đã bắt đầu ngưng tụ Tụ Linh huyệt, sắp bước vào cảnh giới Linh Sưễ
 
Hạ Ngôn đưa ý thức tiến vào không gian nhẫn Linh La. lấy một số Nhất Nguyên Đan để vào trong một hộp gấm Càn Khôn, sau đó lấy hộp gấm Càn Khôn ra. Sau khi Hạ Kỳ dùng Sinh Mệnh Quả. tất nhiên thương thế sẽ khỏi hẳn. cũng chính là cảnh giới Linh Sư. Tu luyện giả cảnh giới Linh Sư dùng một viên Nhất Nguyên Đan liền có thể bước vào cảnh giới Linh Tông.
 
- Hạ Lương Tài!
 
Hạ Ngôn xuất ra hộp gấm càn khôn, đưa đến trước mặt Hạ Lương Tài còn nói thêm:
 
- Trong hộp gấm này là một ít Nguyên Đan đợi Hạ Kỳ thân thể khỏi hẳn, sau đó tu dưỡng thời gian trong nửa tháng, là đủ có thể giao Nguyên Đan cho Hạ Kỳ sử dụng. Nhớ kỹ. mỗi một lần chỉ có thể sử dụng một viên Nguyên Đan!
 
Hạ Lương Tài tiếp nhận hai kiện đồ vật Hạ Ngôn đưa cho hắn. mặt phát đỏ bừng lên. môi ngập ngừng, trong lúc nhất thời không ngờ nói không ra lời.
 
"Thật là quá may mắn!" Hạ Ưng Khúc nhìn cảnh trước mắt thầm nghĩ trong lòng.
 
Qua một lúc sau. Hạ Lương Tài ổn định tâm tinh, hướng về Hạ Ngôn thi lễ thật sâu. trong miệng nói:
 
- Đa tạ Hạ Ngôn đại nhân ban ân! Ân đức của Hạ Ngôn Đại nhân, vĩnh viễn không quên!
 

- Hạ Trường Hà gia gia. đối với ta có ân tinh lớn lao.
 
Hạ Ngôn lắc lắc đầu. chỉ nói một câu nói lại chuyên ánh mắt nhìn về phía Hạ Ưng Khúc nói:
 
- Hạ Ưng Khúc! về sau đối với Hạ Kỳ phải đặc biệt chú ý một chút!
 
- Hạ Ngôn đại nhân yẻn tâm! Ta biết nên làm thế nào!
 
Hạ Ưng Khúc lập tức đáp ứng. kỳ thật vừa rồi thời điểm Hạ Ngôn nói đến thăm Hạ Kỳ hắn đã có phần hối hậu, trong lòng không ngừng tự nhủ: hăn phải sớm chú ý tới cha con Hạ Lương Tài mới đúng.
 
- Được rồi! Ta phải đi đây!
 
Hạ Ngôn nhìn ra bên ngoài lại đột nhiên xoay người nhìn Hạ Kỳ nằm trên giường nói:
 
- Hạ Kỳ! Ta hy vọng có thể gặp ngươi ở Chủ thế giới, cố gắng tu luyện đi!
 
Trong lòng Hạ Kỳ sớm đã vô cùng kích động, lúc đầu hắn quả thật không nghĩ tới Hạ Ngôn đại nhân này là ai. nhưng đến sau lại. hắn đã biết: Hạ Ngôn đại nhân này chính là nhân vật truyền kỳ tương truyền trong mấy thế hệ của Hạ gia. Tuy nhiên lúc này. hắn nói chuyện còn phải cố hết sức.
 
Nghe được lời nói của Hạ Ngôn. Hạ Kỳ chỉ có một ý niệm không ngừng quay cuồng trong đầu: "Hạ Ngôn đại nhân! Ta nhất định phải trở thành cường giả cảnh giới Linh Hoàng! Hạ Ngôn Đại nhân! Ta nhất định có thể gặp ngài ở Chủ thế giới!"
 
"Vù!"
 
Kế tiếp trong nháy mắt. Hạ Ngôn đã biến mất ở trong phòng. Thân ảnh nhoáng một cái. đã tới chỗ ở tạm thời của mình ở Hạ gia.
 
- Gấu!
 
Thổ Cẩu. lúc này cũng đã chạy về. đang ở trong sân. nhìn thấy Hạ Ngôn hiện thân trong viện, lập tức kêu một tiếng.
 
- Chủ nhân! Ta có một loại cảm giác!
 
Thổ Cẩu ngẩng đầu. ánh mắt xanh biếc nhìn Hạ Ngôn, nhép miệng nói
 
- Ồ? Ngươi còn có cảm giác gì?
 
Hạ Ngôn nhìn Thổ Cẩu. cười cười, tùy ý hỏi một câu.
 
- Chủ nhân! Ta dường như sắp bắt đầu lột xác. ta cảm giác trong cơ thể của ta có một loại dao động lực lượng kỳ quái Phi thường mãnh liệt, nhưng dường như còn thiếu một cái gì đó!
 
Thổ Cẩu nghiêng cái đầu to đùng, đảo tròng mắt xanh biếc, cong cái đuôi ngắn ngủn lên.
 
nói.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận