Linh Vũ Cửu Thiên

Chết ở trong miệng Ốc Kim là một linh cung võ sĩ thám báo người Man tộc. Hình thể của nàng mạnh mẽ thướt tha, trên mặt nàng coi bôi đầy nước thuốc ngụy trang nhưng vẫn có thể nhìn ra nàng còn rất trẻ tuổi. Nhưng là cặp mắt to tròn kia đã mắt đi thần thái từ lâu, chết không nhắm mắt nhìn trừng trừng lên bầu trời.

Hàn Phi khẽ phất tay vuốt hai mắt nàng lại, thuận tiện tháo hồn bài trên cổ nàng xuống. Ốc Kim cũng đã đi lấy hồn bài của một Man tộc thám báo khác chạy tới.

-Làm tốt lắm…

Hàn Phi dùng sức nhu nhu cái đầu của Ốc Kim nói rằng:

-Chúng ta đi!

Càng đi về phía bắc, nguy hiểm càng cao! Ngoại trừ những bẫy rập ùn ùn kéo tới, hoàn cảnh hiểm ác cũng mang tới phiền toái không nhỏ với Hàn Phi. Khu săn bắn này núi non trùng điệp nơi nào cũng có, ở đây không có linh thú hay dã thú lớn nào cả, thế nhưng độc trùng rắn rết lại có rất nhiều. Một khi xông vào địa bàn của chúng, chúng sẽ hung mãnh công kích, làm cho rất nhiều phiền nhiễu.

Màn đêm buông xuống, một vầng trăng sáng treo trên không trung. Ánh trăng thê lương tiêu sái đi ngang qua rừng rậm. Hàn Phi sau một ngày bôn ba cũng tìm được một nơi nghỉ ngơi ở trên một sơn lĩnh.

Đây là một thạch động xen giữa hai khối đá núi lớn, vị trí tương đối mỏng, miễn cưỡng có thể dung nạp được một người khom lưng đi vào. Bên trong thạch động rất sạch sẽ cũng không có xà trùng đáng ghét. Hàn Phi lấy một khối linh tinh chiếu sáng nho nhỏ đặt vào khe của bích động. Sau đó hắn lấy một tấm thảm từ trong nhẫn nạp vật ra chải lên trên mặt đất, sau đó đặt một bộ đồ dùng nấu ăn dùng cho dã ngoại lên.

Đồ dùng nấu ăn của thám báo là đặc chế, có chứa hỏa hệ linh pháp trận đặc thù, không cần châm lửa cũng có thể đun nóng thức ăn cùng nấu canh được. Nó rất tiện lợi vì không có khói lửa làm bại lộ ra ví trí của mình.

Nước rất nhanh được đun sôi, đồ ăn gia vị mới mẻ cuồn cuộn bên trong nồi canh, tản mát ra mùi thơm mê người. Ốc Kim đang ngồi xổm chông chừng ở trước cửa không nhịn được mà quay đầu lại nức nở vài tiếng, một bộ dạng thèm nhỏ dãi.

-Tất nhiên không thiếu phần của ngươi rồi!

Hàn Phi cười nói. Có chiếc nhẫn nạp vật tốt như thế này, thực vật cho vào trong không gian cũng được, chạy đi xa xa cũng không phải lo lắng vấn đề ăn uống. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Một người một lang ăn uống no đủ xong, Ốc Kim nằm ở cửa động mà nghỉ ngơi. Hàn Phi cũng thu hồi linh tinh chiếu sáng, ngồi xếp bằng trên thảm, ngưng thần tiến nhập vào trạng thái tu luyện.

Cũng không biết vì sao, linh khí thiên địa ở khu săn bắn này tương đối loãng. Nơi này mà tiến vào trong thiên địa linh võng so với nơi khác thì trắc trở hơn không ít. Ban ngày hắn cùng độc hạt võ sĩ chiến đấu, trên thực tế còn không còn hoàn toàn tiến vào trong linh võng thì đã kết thúc chiến đấu.

Chậm rãi nhắm mắt lại. Hàn Phi chìm trong hải dương ý thức, lần thứ hai tiến nhập vào vũ trụ vô biên vô hạn tinh hải.

Tinh vân bốn phía loãng mà ảm đạm, những linh tuyến tinh tế cấu thành linh võng thật lớn nhất thời bị gián đoạn. Mà ở trong tinh vân mênh mông, hầu như không nhìn thấy có bao nhiêu ngôi sao có ánh sáng tồn tai, đại biểu cho tại đây cũng không có võ sĩ giống như hắn.

Tỉ mỉ tìm tòi một phen, Hàn Phi rốt cuộc cũng buông tha, ngăng liên hệ với linh võng, chuyển sang nội thị.

Tu luyện bên trong thánh Võ học viện đế đô nửa năm, tinh nguyệt khí hải của hắn giống như mặt trời mọc bừng bừng sức sống. Tiên thiên chân khí từ trong đan điền sinh ra cuồn cuộn rót vào, hóa thành ngũ hành đấu khí hùng hồn lưu chuyển tới kinh mạch toàn thân. Không thời khắc nào là không cường hóa cốt nhục kinh mạch của hắn.

Thân thể con người là một cấu tạo kỳ diệu không gì sánh được. Nhìn một thân thể nho nhỏ như vậy, nhưng có thể dung nạp được lực lượng rất lớn tồn tại. Mỗi một tấc da thịt, mỗi một giọt máu, thậm chí mỗi một tế bào, dường như đều tồn tại một vũ trụ. Nó không ngừng bỏ cũ lấy mới hấp thu lực lượng, mạnh mẽ kéo dài không dứt. Tư vị tuyệt vời khi tu luyện rất khó để dùng ngôn từ mà hình dung, cảm giác không ngừng tăng lên võ đạo đỉnh cao làm cho người ta rất mê say!

Nửa năm, dựa vào phụ trợ của võ hồn tháp, Hàn Phi từ sơ cấp hải dương võ sĩ tiến tới cao cấp. Tốc độ như vậy là cực nhanh rồi, nhưng làm cho hắn khó chịu chính là Huyền Môn Sinh Tử Quyết vẫn ở trạng thái tứ trọng thiên đỉnh không thể đột phá được bình cảnh.

Nguyên thần võ thai trong đan điền quang mang sáng lạn, bị vây trong biên giới của hóa anh, phảng phất chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào là có thể thành công, thế nhưng một bước cuối cùng này thủy chung thế nào cũng không thể thành công được.

Mong muốn lúc này có thể hoàn toàn đột phá! Hàn Phi mở mắt lui ra khỏi trạng thái nội thị. Tay trái vung lên, một cái chai thủy tinh trong suốt thình lình hiện ra trong lòng bàn tay.

Hắn mở bình ra, một hương dược thảo nồng nặc từ trong bình tràn ra làm cho tinh thần hắn hơi rung lên. Hàn Phi đưa chai thủy tinh lên trên miệng uống một ngụm tinh quang dịch thể màu lục nhạt.

Lục dịch vừa mới vào bụng, lập tức hóa thành linh lực tinh thuần tới cực điểm tiến nhập vào bên trong kinh mạch. Cuối cùng tụ lại ở giữa tinh khí hãi, trong đó bộ phận lớn đã bị quang huy đấu khí chiến thần mà Dạ Võ Đế dung thân hút lấy.

Loại nước thuốc này có tên là dịch thảo huyền tinh, tới từ huyền tinh thảo trong thiên địa, trải qua dược sư cao giai tinh luyện mà thành, giá trị của một bình nho nhỏ này cũng vượt lên trước một vạn đồng vàng.

Rất nhiều đệ tử thế gia giàu có muốn tăng nhanh thực lực của mình, cũng dùng rất nhiều dược vật quý hiếm để phụ trợ tu luyện. Loại dịch huyền tinh thảo này cũng là một trong số đó, trong chất lỏng này chứa đựng thiên địa linh lực rất tinh thuần, có thể nhanh chóng bù đắp khí lực của võ sĩ cùng linh lực của pháp sư.

Nhưng là dùng linh dược đề thăng thực lực hiệu quả nhanh chóng thế nhưng cũng không thể vững chắc bằng tự thân tu luyện được. Nếu như dùng nhiều, lúc đột phá bình cảnh càng phải dùng nhiều linh dược tốt hơn giúp đỡ, như vậy sẽ hình thành một vòng tuần hoàn ác tính. Cho nên tới bây giờ Hàn Phi cũng không chọn phương pháp này để tăng cường thực lực bản thân. Thế nhưng hắn không cần nhưng có người cần.

Dạ Võ Đế tăng trưởng thời gian dài ở trong cơ thể Hàn Phi, thời gian nàng ngủ ngày càng nhỏ đi, linh lực cũng cần ngày càng nhiều hơn. Thậm chí xuất hiện tình huống tranh đoạt thu nạp linh lực với Hàn Phi.

Cho nên để tránh ảnh hưởng cho việc tu luyện của Hàn Phi, nàng chọn dùng ăn linh dược để giải quyết vấn đề này.

Tuy rằng Hàn Phi cũng không rõ vì sao Dạ Võ Đế bị vây trong trạng thái thần hồn cần nhiều linh lực như vậy, thế nhưng hắn không chút do dự đáp ứng.

Dịch Huyền Tinh Thảo mỗi ba ngày một lọ, một tháng ít nhất phải tiêu hao mất hơn mười vạn đồng vàng. Trong thời gian ngắn ngủi nửa năm ở đế đô, Hàn Phi đã tiêu gần như sạch tiền mình kiếm được. Tốc độ tiêu hao khiến cho người khác phải nghẹn họng mà nhìn. “Chỉ còn lại hai bình cuối cùng, không biết ở yếu tắc có bán thứ nay hay không nữa…” Nhìn vào cái bình không, Hàn Phi thì thào lẩm bẩm.: “Mong rằng cũng không quá đắt.”

-Hừ…

Thanh âm của Dạ Võ Đế chợt vang lên trong đầu của Hàn Phi, nàng khẽ hừ một tiếng:

-Thế nào? Có phải đang tiếc đúng không? nói cho ngươi biết, lực lượng của ta càng mạnh đối với ngươi mới càng có lợi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi cười ha hả nói rằng:

-Đâu luyến tiếc gì đâu, vì đại tỷ ta dù đập nồi bán sắt cũng không tiếc ha ha!

Hắn đối với tiền trước nay đều không có chú ý nhiều, tiêu nhiều kiếm nhiều. Tài nghệ sang sư của hắn là không tồi, cho dù đôi khi quẫn bách một chút, nhưng đại đa số thời gian túi tiền lúc nào cũng căng phồng. Không cần phải nói cái khác, giáp xác sa trùng trong nhẫn nạp vật của hắn cũng giá trị mấy trăm vạn đồng vàng, một chút cũng không thiếu tiền!

Thế nhưng một câu nói cuối cùng của Dạ Võ Đế, làm cho Hàn Phi sắc mặt lập tức xám ngắt:

-Dùng hai bình này xong cũng không mua nữa. Loại dịch Huyền tinh thảo phổ thông này đối với ta cũng không có tác dụng rồi. Phải mua loại thảo dược trăm năm ấy, không có huyền tinh thảo, dùng loại linh thảo khác cũng được!

Dịch huyền tinh thảo trăm năm! Hàn Phi nhất thời không biết nói gì, huyền tinh thảo trong linh thảo cũng không tính là đặc biệt. Thế nhưng bất luận loại thảo dược gì nếu qua một trăm năm, giá trị sẽ tăng lên vô cùng lớn. Hàn Phi thật ra cũng gặp được dịch huyền tinh thảo trăm năm rồi, một lọ cũng phải tới hai mươi vạn đồng vàng!

Đó là bởi vì linh thảo tương đối hi hữu, mà nhu cầu càng lớn, rất nhiều người mạo hiểm cùng dong binh không ngại nguy hiểm tiến vào trong các nơi nguy hiểm ở đại lục mà đào móc. Không chỉ nói trăm năm, vài chục năm linh thảo cũng đào đi. Những loại trên trăm năm chỉ có thể tồn tại ở nơi nguy hiểm vô cùng, giá cả tự nhiên cũng không giống bình thường. Hàn Phi không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác yết hầu có chút khô.

-Ha hả, dịch trăm năm đó một tháng ta chỉ cần hai bình là đủ rồi!

Dạ Võ Đề cười khẽ nói:

-Tối đa nửa tháng nữa ta có thể giao chiến thần quang huy này cho ngươi hoàn toàn nắm giữ trong tay. Hơn nữa….

-Hơn nữa cái gì?

Hàn Phi trong lòng khẽ động.

Dạ Võ Đế thản nhiên nói rằng:

-Ngươi hẳn không quên trong nhẫn nạp vật của ngươi có hai khôi lỗi võ sĩ đi? Chỉ cần thần hồn lực lượng của ta khôi phục được phân nửa. Hoàn toàn có thể rời khỏi khí hải của ngươi tiến vào trong khôi lỗi võ sĩ chiếm quyền khống chế thần hồn khôi lỗi. Chỉ cần một đầu ngón tay là có thể giết tiểu cẩu chiến sủng của ngươi rồi!

Hàn Phi ánh mắt nhất thời sáng ngời. Hai khôi lỗi võ sĩ này hắn để trong chiếc nhẫn nạp vật đã thật lâu rồi. Không gian chiếm dụng một chút nhưng lại không có tác dụng gì cả, nhưng mà bỏ đi thì cũng thật đáng tiếc. Hiện giờ nghe thấy ý tứ của Dạ Võ Đế, khôi lỗi võ sĩ này có thể biến thành khôi lỗi chiến đấu cường đại, quả thực là bảo khố rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tiếp qua một năm hắn sẽ đi tới Hàn thị võ đường tiếp Hàn Bích Tuyền đi ra. Tới lúc đó phỏng chừng không thể thiếu việc tranh đấu với Hàn Thiên Quân rồi. Tuy rằng hắn không tự tin tới lúc đó có thể đột phá Thiên Không võ sĩ, thế nhưng dù sao một mình thì lực bạc. Nếu như có Dạ Võ Đế tương trợ, như vậy thành công quay về có thể nắm chắc hơn một chút.

-Được! ta nhất định nghĩ ra biện pháp, nàng yên tâm đi. Cho dù không mua được cũng phải cướp cho nàng!

Hàn Phi nói chắc như đinh đóng cột. Cùng lắm thì quay về yếu tắc làm vài món linh vũ khí hoàng kim cấp, kiếm tiền còn không đơn giản sao?

-Như vậy là tốt nhất, ta đi ngủ…

Dạ Võ Đế ngáp một cái, lập tức không còn tiếng động. Hàn Phi cũng không có tâm tư luyện công nữa, suy nghĩ tới tận muộn mới nặng nề đi ngủ. Một đêm vô sự, sáng sớm hôm sau, hắn rời khỏi sơn động tiến vào trong rừng rậm, bắt đầu một ngày nguy hiểm.

Trong bốn năm ngày sau đó, hắn cùng Ốc Kim tung hoành ngang dọc trong khu săn bắn. Số lượng man tộc thám báo ngã trên Nhật Tinh Kim Kiếm cùng móng vuốt của Ốc Kim không ngừng tăng lên, số lượng hồn bài cũng dày lên một đống.

Ngày thứ bảy, Hàn Phi mang theo một thân sát khí đi về yếu tắc Hồng Hà, hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui