Linh Vũ Cửu Thiên

Thiết Hán ở bên cạnh cũng là người biết hàng, hắn không nhịn được mà phát ra thanh âm tán thán. Tay cầm lấy loan đao, ngón tay cong lại búng lên thân đao một chút.

Đing! Loan đao phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe, dư âm không hề cùn chút nào, biểu hiện ra tính chất tinh thuần rất tốt.

Thân loan đoan tinh thuần như thu thủy, dưới ánh đèn phát ra quang mang mê người. Phần che tay của loan đoan giống như thiên nga giương cánh, hai cánh xòe ra phân minh trông vô cùng sống động, ở giữa còn khảm một viên tinh linh màu tím, nhìn qua không giống như một lợi khí sát nhân chút nào mà giống một tác phẩm nghệ thuật hơn nhiều.

-Mị ảnh loan đao hoàn mỹ, có chứa lực lượng lôi điện…

Thiết Hán phát ra tiếng khen tấm tắc:

-Một cây đao như vậy, bán đấu giá thì cũng phải được hơn 20 vạn đồng vàng đi?

Đông Phương Thần cười khổ nói:

-Thằng cháu của ta cứ yên tâm đi, ta hãm hại ai cũng không hãm hại bằng hữu của ngươi. Các ngươi dùng mệnh đổi lấy mấy thứ này trong lòng ta rất rõ ràng!

Thiết Hán cười hắc hắc buông loan đao xuống. Hàn Phi không khỏi mỉm cười đối với hai chú cháu ngược lại có chút hứng thú. Đương nhiên Thiết Hán suy nghĩ như thế nào lòng của Hàn Phi hoàn toàn minh bạch.

Có người, cả đời cũng không có được bằng hữu chân chính một phút nào cả, cũng có người chỉ cần quen một phút đồng hồ có thể coi là bằng hữu cả đời này. Mà Thiết Hán không thể nghi ngờ là bằng hữu đáng kết giao nhất! Cái chuôi mị ảnh loan đao này cùng linh lực nỏ khác là Hàn Phi thu được trên người một mị ảnh thám báo. Tên thám báo kia trốn ở trên ngọn cây đánh lén, nhưng bị Hàn Phi sớm có kinh nghiệm phản đánh lén thành công.

Đối phương cũng có thực lực sơ cấp hải dương võ sĩ, hành động cực kỳ mau lẹ. Nếu như không phải dưới tình huống bất ngờ bị Hàn Phi đả thương trước tiên, hắn vị tất có thể thành công đánh chết được. Đương nhiên thu hoạch cũng rất phong phú.

Mà lực lượng hộ oản là từ trong tay một đội trưởng man tộc thám báo thu được. Trải qua giám định của Đông Phương Thần nó là vu khí cấp tinh phẩm, giá cả cũng không rẻ.

Vu khí chính là pháp khí mà Vu Sư của Man tộc luyện chế ra. Nó có hiệu quả giống như linh pháp vật phẩm vậy. Lực lượng hộ oản là chế tạo riêng cho võ sĩ, có tác dụng câu thông với lực lượng trong cơ thể con người, võ sĩ nhân tộc cũng có thể áp dụng được. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Ba kiện vật phẩm này có giá trị tối cao, còn lại kém hơn không ít, bao gồm cả mấy món linh vũ khí:

-Đông Phương Thần trên giấy liệt kê ra một danh sách, cuối cùng thu mua với giá cả 57 vạn đồng vàng.

-Linh lực nỏ là có chứa cấm chế, nhờ người xóa đi rất tốn hao, mà người sử dụng loan đao cũng không nhiều lắm, cho nên giá cả không được tốt…

Đông Phương Thần chà tay có chút xấu hổ nói rằng.

Tuy rằng một năm tiền buôn bán qua tay lão có tới hàng trăm vạn, thế nhưng thu mua một món lớn như vậy cũng không nhiều lắm. Có thể được điểm công trạng khảo hạch của gia tộc khá lớn, huống chi đây là lần Hàn Phi giao dịch đầu tiên, tuyệt đối là tiền đồ vô lượng. Khi cần mượn hơi, tự nhiên phải khách khí một chút.

Cái giá này đương nhiên có chênh lệch với thực tế, nhưng mà chênh lệch như vậy cũng hợp lý với lợi nhuận của Tụ Bảo Các phường. Cho nên Hàn Phi phi thường thỏa mãn:

-Ta hiểu rồi, chúng ta thành giao đi!

-Được!

Hàn Phi sảng khoái làm cho Đông Phương Thần trên mặt lộ vẻ vui mừng:

-Ta lập tức lấy tiền cho ngươi, được rồi. Hàn Phi các hạ xin hỏi ngươi còn muốn mua cái gì không? Ta ở đây có không ít thứ tốt, linh vũ khí cao cấp, áo giáp, vật phẩm trang sức linh pháp, linh dược, tài liệu quý hiếm,…tất cả đều có, giá cả cũng phải chăng!

Hàn Phi trong lòng khẽ động nói:

-Có linh thảo dược tề trăm năm không?

-Linh thảo trăm năm à…

Đông Phương Thần trên mặt lộ ra một chút ngượng nghịu:

-Nếu như là linh thảo dược tề phổ thông, ta ở đây có không ít, thế nhưng trên trăm năm thì…

-Không sao, không có thì thôi.

Hàn Phi cười cười nói, ở đây không mua được thì cùng lắm đi tìm mập mạp quan quân nhu. Nghe lời của Thiết Hán thì mập mạp kia có nhiều phương pháp, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

-Đợi đã …

Đông Phương Thần cắn răng, hắn ra ánh mắt với võ sĩ đứng bên cạnh, đối phương hiểu rõ liền cấp tốc rời khỏi đây.

Một lát sau, võ sĩ cầm theo một cái một rương nho nhỏ trở về. Đông Phương Thần cẩn thận tiếp nhận cái rương đặt trước mặt Hàn Phi mà mở ra.

Ở trong cái mộc rương chỉ có thể dùng từ tinh xảo để hình dung, đặt ba bình dược tề trắng nõn như ngọc. Nắp hộp vừa mở ra, một khí tức lạnh lẽo lập tức đập vào mặt Hàn Phi.

-Đây là Tuyết Ngọc bình sao?

Hàn Phi kinh ngạc hỏi thăm.

Tuyết Ngọc là một chủng ngọc thạch trân quý sản xuất ở nơi có nhiều tuyết. Bên trong có chứa lực lượng băng sương, là tài liệu cao cấp chế ra linh pháp vật phẩm hệ băng. Nó cũng có thể là dược bình chứa thuốc, Hàn Phi trước đây đã từng nghe nói qua, nhưng ngày hôm nay lần đầu nhìn thấy.

-Không sai…

Đông Phương Thần mỉm cười nói:

-Ba bình này là linh dược, được tinh luyện ra từ Ly Quang Băng Ngọc thảo trăm năm. Khó có được nhất là ba bình linh dược này đều được chế từ linh thảo cùng một chỗ, năm cũng giống nhau như đúc, cho nên cuối cùng luyện thành tinh phẩm chất lượng vô cùng tốt.

Lão cẩn thận vô cùng lấy một bình trong rương ra ngoài, vừa mở cái bình, khí trắng từ trong bình tràn ra. Nhiệt độ chung quanh bỗng nhiên giảm xuống, thư phòng ấm áp trong nháy mắt biến thành một mảnh băng thiên tuyết địa, mùi thơm nhàn nhạt cũng theo đó tản ra.

Hàn Phi rõ ràng cảm nhận được lực lượng băng sương ẩn chứa đầy bên trong bình ngọc. Một lọ linh dược này chỉ sợ chưa uống xong đã bị đóng băng cả người lại rồi.

-Loại linh dược này vốn định cấp cho một khách nhân, nhưng mà tới thời gian nhận hàng hắn còn chưa có tới, cho nên nếu như ngươi cần mà nói…

Đông Phương Thần nhanh chóng đóng bình lại, thở dài một hơi nói.

-Muốn! nhất định phải mua được nó!

Thanh âm Dạ Võ Đế chợt vang lên trong đầu Hàn Phi, từ thanh âm có thể thấy được nàng rất gấp gáp.

Hàn Phi đã sớm quen với việc Dạ Võ Đế xuất quỷ nhập thần, thần sắc không đổi mà hỏi thăm:

-Không tồi, xin hỏi ba bình này giá bao nhiêu tiền?

-Muốn hết cả ba bình sao?

Đông Phương Thần lấy làm kinh hãi, suy nghĩ một chút nói rằng:

-Ta vốn lấy của khách nhân kia 100 vạn đồng vàng, vậy cũng cho ngươi giá này đi.

-Những linh dược thảo trăm năm bình thường có giá trị khoảng trên dưới 20 vạn. Nhưng mà Ly Quang Băng Ngọc thảo phi thường hi hữu, giá cả tự nhiên cao hơn một chút. Nếu như ngươi tu luyện băng hệ đấu khí mà nói cực kỳ thích hợp. Cho dù không phải, so với dược liệu trăm năm phổ thông khác cũng hơn rất nhiều.

Đông Phương Thần giải thích bổ sung một câu.

Kỳ thực không cần hắn giải thích, Hàn Phi cũng quyết định mua xuống rồi. Không bởi vì gì khác, chính là vì Dạ Võ Đế nhấn mạnh một lần.

-Ta mua!

Hàn Phi thẳng thắn nói rằng:

-Vậy trừ vào tiền vừa nãy đi, như vậy ta còn phải trả 47 vạn đồng vàng cho ngươi…

Cái số tiền này cũng không dễ có, trong chiếc nhẫn nạp vật của hắn không còn đủ hai vạn, ngay cả số lẻ cũng còn thiếu rất xa!

-Huynh đệ, nếu như chưa có tiền mà nói, ta còn mười vạn, ngươi có thể cầm trước đi!

Thiết Hán ở bên cạnh nói rằng.

Hàn Phi cười nói:

-Thế này sao được? Thiết Hán đại ca không cần phải xen vào, số tiền này ta lấy ra được!

Trầm ngâm một chút, Hàn Phi nói với Đông Phương Thần: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Đông Phương quản sự, chẳng biết nơi này có tiếp nhận thế chấp không? Ta có một số tài liệu quý hiếm, có thể vượt quá số tiền còn thiếu. Trong vòng một tháng ta sẽ trả hết cả lợi tức, ngươi xem thế nào?

Thế chấp như vậy là phương thức rất thông thường. Đông Phương Thần vui vẻ nói rằng:

-Không có vấn đề gì, ngươi là bằng hữu của Thiết Hán, nửa thành lợi tức ta bỏ qua, chỉ cần sau này tới nhiều hơn là được rồi, ha hả!

Nửa thành lợi tức cũng có vài vạn đồng vàng, số tiền này thể hiện thành ý của Đông Phương Thần.

Trong bầu không khí hòa hợp, hai bên hoàn thành giao dịch. Hàn Phi lấy trong chiếc nhẫn nạp vật ra một phần giáp xác của sa trùng làm vật thế chấp. Việc này thực sự làm cho Thiết Hán cùng Đông Phương Thần chấn động một hồi.

Ba bình Ly Quang Băng Ngọc thảo vừa tới tay, thanh âm của Dạ Võ Đế hầu như khẩn cấp vang lên trong đầu Hàn Phi:

-Đi, trở về!

-Lẽ nào buổi tối dùng không được sao?

Hàn Phi giật mình nói rằng:

-Không cần phải gấp như vậy chứ?

-Ngươi biết cái gì?

Dạ Võ Đế trách cứ nói, uy phong của quân vương không thể nghi ngờ đã hiển lộ ra: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Không nên nhiều lời, dựa theo lời của ta mà làm!

Hàn Phi nhất thời tức giận! không sai, Dạ Võ Đế giúp đỡ hắn rất nhiều thế nhưng loại giúp đỡ này cũng không phải là không có hồi báo đi. Không nói tới tốn hao mua linh dược, tối thiểu hắn đã cho Dạ Võ Đế một nơi sinh tồn. Dễ dàng cho đối phương thời gian lớn lên trong người mình, song phương chỉ có quan hệ lợi ích bình đẳng.

Dạ Võ Đế tuy rằng danh chấn nghìn năm, nhưng chỉ là một thần hồn cũng không có khả năng làm hắn cúi đầu xưng thần. Lại càng không phải vì giúp đỡ của Dạ Võ Đế mà phải ăn nói khép nép!

-Xin lỗi, ta không phải là khôi lỗi hay thủ hạ của nàng!

Hàn Phi lạnh lùng nói rằng:

-Đồ ta mua tới, ta dùng lúc nào là chuyện của ta!

Dạ Võ Đế nhất thời trầm xuống, Hàn Phi cũng không để ý tới nàng, cùng Thiết Hán đi tới Hồng Ma Phường tiếp tục uống rượu.

Đợi lúc nửa đêm, Hàn Phi mang theo một thân đầy rượu đi vào ký túc xá. Lúc tắm, thanh âm của Dạ Võ Đế mới yếu ớt vang lên:

-Xin lỗi, là ta quá sốt ruột rồi!

Không ngờ là xin lỗi rồi! Hàn Phi đúng là không ngờ Dạ Võ Đế lại xin lỗi mình. Hắn nguyên tưởng rằng đối phương sẽ không để ý tới mình nữa, nói không chừng còn có thể làm ra cái gì đó để làm mình ăn quả đắng.

-Ta nhận lời xin lỗi của nàng!

Hàn Phi tùy ý nói rằng, tuy rằng không thấy Dạ Võ Đế tồn tại, thế nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được một một cỗ tức giận không thuộc về chính mình mọc lên, trong lòng không khỏi cười thầm một chút.

-Ta nghĩ Ly Quang Băng Ngọc thảo đối với nàng hẳn rất hữu dụng đi?

Hắn dùng khăn mặt lau khô thân thể, phủ thêm một lớp áo ngoài đi ra ngoài phòng tắm.

-Được rồi, nàng đã thừa nhận sai lầm vậy trước hết ta dùng một lọ được rồi!

Tức giận lập tức nổi lên…nhưng mà Hàn Phi còn chưa kịp nghe thấy Dạ Võ Đế phát tác thì đã thấy nàng ôn nhu nói rằng:

-Một bình không được, phải ba bình một lúc mới được…

-Ba bình?

Hàn Phi giật mình nói rằng:

-Đây là linh dược thảo trăm năm đó, ba bình dùng cùng một lúc ta làm sao có thể chịu được!

-Ngươi sai rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui