Linh Vũ Thiên Hạ

An Thi Ngọc nói xong với Lục Thiếu Du, đôi mắt sáng nhìn về phía Lục Thiếu Du, chớp động một lát rồi giao Lục Thiếu Du một chiếc nhẫn trữ vật rồi nói:

- Lục tiên sinh, khôi lỗi tọa giá và Phi Hổ chiến hạm của tiên sinh tổng cộng đấu giá được ba trăm mười lăm ức bốn ngàn vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm. Sau khi Thải Vân thương hội khấu trừ hai thành Lục tiên sinh còn nhận được Hai trăm năm mươi hai ức ba ngàn vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm. Lại khấu trừ ba mươi mốt ức tám trăm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm tài liệu luyện khí của Lục tiên sinh lần trước. Lục tiên sinh còn lại hai trăm bốn mươi chín ức, hai ngàn một trăm mười hai vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm.

Lục Thiếu Du thật không ngờ, vốn hắn cho rằng mình chỉ còn thiếu Thải Vân thương hội một chút tiền, thế nhưng ai ngờ cuối cùng lại có kết quả như vậy. Không ngờ hắn lại còn thu lại được hai trăm bốn mươi chín ức hai ngàn một trăm mười hai vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm. Không ngờ đồ vật hắn tự luyện chế lại có giá cao như vậy.

Cố nén sự kích động trong lòng, Lục Thiếu Du nhận chiếc nhẫn trữ vật trong tay An Thi Dao, hắn có cảm giác giống như sau một đêm trở thành phú hào. Hai trăm bốn mươi chín ức hơn hai ngàn vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm a, đây chính là một khoản tiền lớn.

An Thi Dao giao nhẫn trữ vật cho Lục Thiếu Du, cười nói:

- Cho nên một chút tiền Lục tiên sinh thiếu Thải Vân thương hội chúng ta ta cũng không sợ. Ta sợ Thải Vân thương hội còn thiếu nợ tiên sinh a.

Lục Thiếu Du cười nhạt, kết quả này hắn cũng thật không ngờ, tâm thần rót vào trong chiếc nhẫn trữ vật mà An Thi Dao đưa cho hắn, sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức nghi hoặc. Trong nhẫn trữ vật cũng không quá lớn, trong nhẫn trữ vật chỉ có bốn mươi chín ức hai ngàn một trăm mười hai vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm mà thôi.

Mà còn hai trăm ức tinh thạch thế giới sơ phẩm lại đổi thành một loại tinh thạch thế giới màu xanh, năng lượng ẩn chứa bên trong càng thêm nồng đậm.

Lục Thiếu Du lập tức nhận ra số tinh thạch này chính là tinh thạch thế giới trung phẩm, một khối tinh thạch thế giới trung phẩm có giá trị bằng một ngàn tinh thạch thế giới sơ phẩm.

Nhưng mà nói như vậy, cho dù là kẻ ngốc cũng không cầm tinh thạch thế giới trung phẩm đi đổi lấy tinh thạch thế giới sơ phẩm. Tuy rằng số lượng của tinh thạch thế giới trung phẩm nhiều, thế nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong lại chênh lệch không ít.

Trong tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du, lúc này trong nhẫn trữ vật không có hai trăm ức tinh thạch thế giới sơ phẩm, thế nhưng lại có hai ngàn vạn tinh thạch thế giới trung phẩm.

Trên lý luận là giá trị bằng hai trăm ức tinh thạch thế giới sơ phẩm, thế nhưng ai cũng biết, trên thực tế tinh thạch thế giới trung phẩm này tốt hơn nhiều, cho nên Lục Thiếu Du đã chiếm tiện nghi.

An Thi Dao nhìn Lục Thiếu Du đang nghi hoặc nói:

- Tinh thạch thế giới sơ phẩm của Lục tiên sinh quả thực quá nheieuf, cho nên Thải Vân thương hội ta tự mình quyết định đổi tinh thạch thế giới sơ phẩm của Lục tiên sinh thành tinh thạch thế giới trung phẩm, không biết Lục tiên sinh có thỏa mãn không?

Lục Thiếu Du gật đầu rồi nói với An Thi Dao:

- Đa tạ Thi Dao cô nương.

Hoàng chủ sự ở bên cạnh đã không nhịn được mà xen miệng vào nói:

- Lục chưởng môn, lần này chưởng môn tới đây không biết có mang tới khôi lỗi tọa kỵ và Phi Hổ chiến hạm hay không? Chúng ta sắp không chịu nổi áp lực rồi a.

Lục Thiếu Du nghe vậy cười cười, tay ném ra hơn mười chiếc nhẫn trữ vật cho Hoàng chủ sự. Trong này đều là Phi Hổ chiến hạm và khôi lỗi tọa giá, còn có khôi lỗi tọa giá nhị cấp cùng với khôi lỗi do đám người Vấn Thân Mạc dựa theo Thiên Linh lục luyện chế ra.

Phi Hổ chiến hạm và khôi lỗi tọa giá đều chiếm không gian cực kỳ lớn, nhẫn trữ vật bình thường cũng không lớn, thậm chí nhẫn trữ vật bình thường còn không chứa nổi Phi Hổ chiến hạm, cần phải có nhẫn trữ vật lớn hơn cho nên Lục Thiếu Du mới móc ra nhiều nhẫn trữ vật như vậy.

Hoàng chủ sự tiếp nhận nhẫn trữ vật trong tay Lục Thiếu Du, tâm thần rót vào bên trong, khuôn mặt thoáng cái trở nên kinh ngạc, sau đó chuyển thành kinh hỉ, nhịn không được sợ hãi than:

- Tám chiếc Phi Hổ chiến hạm, hai mươi khôi lỗi tọa giá nhị cấp, ba mươi khôi lỗi tọa giá nhất cấp.

An Thi Ngọc nghe vậy cũng kinh ngạc không thôi, lần trước Lục Thiếu Du mới cầm ba mươi mấy ức tài liệu luyện khí mà thôi.

Lục Thiếu Du cười cười, nói:

- Chỉ có nhiêu đó thôi.

Tám chiếc Phi Hổ chiến hạm, hai mươi khôi lỗi tọa giá nhị cấp, ba mươi khôi lỗi tọa giá nhất cấp, đây chính là thành tích mà Lục Thiếu Du luyện chế ra lần thứ hai.

Số lượng ở lần luyện chế thứ nhất tương đối ít, Lục Thiếu Du thất bại rất nhiều lần mới thành công. Lần thứ hai thì lại không giống vậy, tu vi thực lực so với lần đầu tiên mạnh hơn rất nhiều, độ quen tay cũng tăng lên, tốc độ luyện chế đương nhiên tăng lên một mảng lớn.

Mà tỉ lệ thất bại trong tay Lục Thiếu Du cũng giảm đi, cho nên số lượng luyện chế ra cũng rất nhiều.

Tăng thêm trong mấy trăm vạn nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du cũng có rất nhiều tài liệu luyện khí, kỳ thật tám chiếc Phi Hổ chiến hạm, hai mươi bộ khôi lỗi tọa giá nhị cấp, ba mươi bộ khôi lỗi tọa giá nhất cấp này còn không phải là toàn bộ số mà Lục Thiếu Du luyện chế ra.

Trong lòng Lục Thiếu Du không quên giữ lại làm nội tình cho Phi Linh môn. Thứ tốt ít nhất hắn cũng nên giữ lại một chút.

Lục Thiếu Du hiểu rõ, tiền rất quan tọng, thế nhưng so với việc phát triển Phi Linh môn mà nói, thực lực còn quan trọng hơn. Bán Phi Hổ chiến hạm và khôi lỗi tọa giá chỉ là bởi vì hắn còn muốn tiếp tục phát triển Phi Linh môn mà thôi.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hoàng chủ sự, Lục Thiếu Du lần nữa giao cho Hoàng chủ sự một danh sách mua sắm dài nói:

- Hoàng chủ sự, ta còn muốn mua một ít vật luyện khí, dựa theo danh sách này mà thu mua. Đồng thời còn mua gấp mười lần số lượng, vẫn quy củ cũ. Tới lúc đó sẽ tính toán.

Lần này Lục Thiếu Du tới đây đã tính toán giá cả trước, cho nên chỉ mua sắm tài liệu luyện khí trong vòng năm mươi ức đổ lại, còn có một ít linh dược, thế nhưng sau khi nhìn thấy Phi Hổ chiến hạm và khôi lỗi tọa giá hắn luyện chế được hoan nghênh như vậy cho nên Lục Thiếu Du mới tạm thời tăng số lượng lên gấp mười lần.

Hoàng chủ sự xem một lát rồi gật đầu nói:

- Không thành vấn đề, ta đi sắp xếp. Trong Thải Vân thương hội hiện tại cũng có, lần này Lục chưởng môn không cần phải đợi.

Lục Thiếu Du nghe vậy nghi hoặc không thôi, số lượng lớn như vậy không ngờ Thải Vân thương hội cũng có thể lấy ra.

An Thi Dao ở bên cạnh giải thích nói:

- Ta biết rõ lần sau sợ rằng số lượng tài liệu luyện khí và tu luyện Lục chưởng môn cần không ít, cho nên ta đã sớm chuẩn bị, tránh làm chậm trễ thời gian của Lục tiên sinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui