Linh Vũ Thiên Hạ

Mộc Vương vừa mới dứt lời, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt rung động. Dùng ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn Lục Thiếu Du. Chuyện hai mươi năm trước trong lúc điều tra hắn cũng biết rõ ràng, thanh niên trước mắt xưng huynh gọi đệ với lão tổ không ngờ khi trước lại bị Thải Hồng cốc ép vào trong Thị Hoang thế giới.

Chính vì biết rõ những thứ này cho nên Mộc Vương mới rung động, người mà hắn phái đi điều tra được, hai mươi năm trước thanh niên này chỉ mới có tu vi Phá Giới cảnh mà thôi. Mà một năm trước người có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai đỉnh phong đã bị một chưởng đánh chết, thực lực như thế, chỉ có thời gian hai mươi năm, chuyện này đối với Mộc Vương mà nói, hắn vô cùng khiếp sợ.

Nhìn đạo thân ảnh trước mắt, Mộc Vương không khỏi thầm nghĩ trong lòng, Thải Hồng cốc, sợ rằng một khi Phương Chí Thành gì đó biết rõ, nếu như người đệ tử mà lúc trước hắn đuổi giết trong khoảng thời gian ngắn đã tới độ cao như vậy, mà người này ngay cả Vạn Tù Chi Tôn Huyết Thiên Đế cũng phải tán thưởng, rung động, sợ rằng sẽ hối hận tới mức thối ruột thối gan a.

- Thải Hồng cốc.

Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong mắt hiện lên hàn ý nhàn nhạt, lúc trước hắn bị đuổi giết ẩn nấp khắp nơi, mãi cho tới khi tiến vào trong Thị Hoang thế giới, chỉ chớp mắt cũng đã hai mươi năm.

Ánh mắt Mộc Vương khẽ chuyển động, nói:

- Chuyện đằng sau ta đã để cho Bạch Kinh Đường tự mình đi xử lý. Lần này người định đối phó với Thải Hồng cốc thế nào?

Lục Thiếu Du cũng đứng dậy, đi hai bước, bỗng nhiên đứng chắp tay, trong mắt hiện lên hàng mang, nói:

- Hai mươi năm trước ta đã từng nói qua, hai mươi năm sau ta tất diệt Thải Hồng cốc.

- Thải Hồng cốc này chỉ cần lật tay là có thể diệt, thế nhưng dù sao Thải Hồng cốc cũng là người của Chiến Thiên liên minh, nghe nói còn có quan hệ với Thiên Thủy môn.


Mộc Vương nhíu mày nói.

- Chiến Thiên liên minh thì thế nào? Nếu như bọn họ muốn bảo toàn mặt mũi, ta không ngại đối chọi với cả Chiên Thiên liên minh. Lần này ta cũng giết không ít người của Chiến Thiên liên minh và Vạn Thiên liên minh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nói:

- Về phần Thiên Thủy môn, cũng phải trả giá thật nhiều.

- Lần này người định mang theo bao nhiêu người?

Mộc Vương hỏi Lục Thiếu Du:

- Kẻ cuối cùng chưởng môn muốn đối phó là Thiên Thủy môn, Thiên Thủy môn cũng có thực lực không kém, còn có ghế hộ pháp ở trong Vạn Thiên liên minh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, nhìn bầu trời ngoài đình viện, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo:

- Ta muốn Thất Sát môn xuất động tất cả tinh nhuệ, tất cả, ba ngày sau xuất phát tới Vạn Cổ thế giới.

Xuất động tất cả tinh nhuệ của Thất Sát môn, thực lực tổng thế rất mạnh, trong lòng Mộc Vương còn đang suy nghĩ, lúc này nghe vậy ánh mắt run lên, lập tức gật đầu nói:

- Vậy chơi lớn hơn một chút đi, ta đi sắp xếp, ba ngày sau xuất phát. Thế nhưng nhiều người như vậy rời khỏi Thị Hoang thế giới, đi qua đường hầm không gian cũng bất tiện.

- Không sao, đường hầm thế giới hiện tại đang ở trong tay Thải Vân thương hội, phái người đi nói qua một tiếng là được.

Lục Thiếu Du nói.

- Ta hiểu rồi.

Nói xong, Mộc Vương tức tốc đi sắp xếp, còn lại Lục Thiếu Du một mình đứng chắp tay trong đình viện, ánh mắt nhìn lên trên ánh trời chiều như máu, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo, âm hàn, lẩm bẩm nói:

- Phương Chí Thành, ta sắp trở lại, ngươi chuẩn bị cho tốt đi.


Ba ngày sau, sáng sớm, khi phía đông vừa mới bắt đầu sáng rõ, dưới bầu trời hơi sáng, mây mù bao phủ từng dãy núi, đỉnh núi màu xanh hiện lên, mặt đất như được phủ một tầng lụa mỏng.

Trên Huyết Sát thâm uyên, trong sơn mạch bao la lúc này có không dưới ba mươi vạn đệ tử bày trận, khí tức sắc bén, bên trên có mấy trăm đạo thân ảnh lơ lửng đạp không mà đứng, khí tức hùng hậu lan tràn, đều có uy năng khiến cho không gian vặn vẹo.

- Mộc Vương, chuyện ở đây giao cho ngươi.

Trong tầng trời thấp, Lục Thiếu Du đạp không mà đứng, miệng nói với Mộc Vương.

Mộc Vương mặc long bào màu vàng, không giận mà uy khẽ phất tay nói:

- Đi đi, trong Thị Hoang thế giới này sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, ta sẽ ở trong môn chờ tin tức tốt của người.

- Đi.

Lục Thiếu Du gật đầu, lập tức phất tay một cái, trong khoảnh khắc, trên Huyết Sát thâm uyên, vô số khí tức hùng hồn lập tức tuôn ra. Đám người Kim Viên, Thất Kiếm, Thất Sát, Âm Minh Dạ Xoa, Độc Long, Tam Thú tương, Viêm Hỏa, từng đạo thân ảnh lướt đi, thân thể được từng đạo quang mang bao phủ lướt tới không trung. Mục tiêu chính là hơn ba trăm đầu khôi lỗi tọa giá khổng lồ giống như che khuất ánh sáng bầu trời trên không trung.

Trong Huyết Sát thâm uyên, Thất Sát môn lúc này lại có động tĩnh quy mô lớn như vậy khiến cho tất cả mọi người lập tức chú ý, cơ hồ tất cả cường giả Thất Sát môn đều xuất động, mấy chục vạn đệ tử tinh nhuệ nhất, khí tức mênh mông, cuồn cuộn kinh thiên động địa như vậy khiến cho người ta không khó liên tưởng ra. Sợ rằng Thất Sát môn lại chuẩn bị có hành động nào đó.

Nhìn động tĩnh quy mô lớn của Thất Sát môn, sau đó lại rời khỏi Thị Hoang thế giới, cả Thị Hoang thế giới sôi trào. Ai cũng hiểu, sợ rằng Thất Sát môn muốn đối phó với thế lực lớn nào bên ngoài a. Xuất động nhiều cường giả như vậy, đại chiến như vậy không cần phải nghĩ.

Trên đài cao của đình viện, An Thi Dao nhìn đường hầm thế giới, sau khi nhìn thấy một đạo thân ảnh cuối cùng tiến vào đường hầm không gian nàng mới thu hồi ánh mắt, khẽ than một tiếng.


- Nhị tiểu thư, Thải Hồng cốc kia lần này sợ rằng sẽ bị Thị Hoang thế giới xóa tên a.

Hoàng chủ sự ở sau lưng An Thi Dao nói.

An Thi Dao khẽ mở miệng, nói:

- Một Thải Hồng cốc nho nhỏ cần gì phải làm ra hành động quy mô như vậy, mục tiêu chính thức của Thiếu Du chính là Thiên Thủy môn.

- Thiên Thủy môn này trong Chiến THiên liên minh cũng có được ghế hộ pháp, thực lực trong môn cũng không phải bình thường. Lần này trời sắc biến sắc rồi.

Trong mắt Hoàng chủ sự hiện lên vẻ rung động, lập tức cười khổ.

Sáng sớm hôm sau, sắc trời còn chưa sáng, trong thành Thải Hồng đã có một đám người rậm rạp, đông nghịt đi tới quảng trường trong thành Thải Hồng. Hôm nay là ngày náo nhiệt nhất, tất cả mọi người đều muốn chiếm một vị trí tốt, có thể quan sát rõ ràng việc trọng đại ngàn năm có một này.

Ngoài thành Thải Hồng, bốn phía là núi vây quanh, từng ngọn núi đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, thời gian dần dần trôi qua, trên dãy núi xanh biếc có mây mù lượn lờ, có cảm giác vô cùng mờ ảo. Khi sáng đầu tiên chiếu xuống thành Thải Hồng, trong toàn bộ thành Thải Hồng lập tức có vô số khí tức phóng lên trời.

Quảng trường to lớn như vậy có đệ tử Thải Hồng cốc cao ngất đứng chung quanh để bảo vệ trật tự, khí tức sắc bén tràn ngập khiến cho người có gan nhỏ một chút nhìn qua lập tức có cảm giác run sợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận