Linh Vũ Thiên Hạ

- Mấy đứa con của Lục Thiếu Du nghe nói có quan hệ không nhỏ với các thế lực đỉnh cấp bên ngoài, ở trong khu vực mật địa, Nhân giới mật địa, Hoàng gia, Tiết gia, Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc cũng có người, những việc này chính là phiền toái.

Bên cạnh trung niên tục tằng, một phu nhân xinh đẹp nói nhỏ, trang phục diễm lệ, ánh mắt như hoa đào, không ít người chung quanh bị nàng hấp dẫn.

- Bối cảnh bên ngoài của Phi Linh Môn thế nào ta không quan tâm, nơi này chính là thế giới Thượng Thanh, không cho phép người ngoài nhúng tay vào, ta đoán chừng bọn họ cũng không có lá gan đó, về phần Hoàng gia, Tiết gia, Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc thì không cần để ý tới, bất cứ quan hệ Nhân tộc nào đều không bằng chúng ta, chờ nhổ tận gốc Phi Linh Môn xong, người của bọn chúng ở trong Nhân giới mật địa cũng không thể đi nơi nào.

Hoài Như Danh trầm giọng nói, dường như đã tính trước.

Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, điểm này không có quá nhiều cố kỵ, sau lưng mọi người đều có quan hệ, so với Hoàng gia, Tiết gia... còn mạnh hơn nhiều.

- Hai ngày sau chúng ta sẽ dựa theo kế hoạch hành động sao?

Phu nhân xinh đẹp nhìn Hoài Như Danh, nói:

- Do ngươi dẫn người đi vùng biển trên trời đối phó Lục Du Thược, những người khác đồng thời vây công Phi Linh Môn, nhổ tận gốc bọn chúng.

- Đúng vậy, Lục Du Thược cũng trốn không thoát, lúc này ta đã làm chuẩn bị vạn toàn, ta ngược lại muốn xem vô lượng Niết Bàn mạnh bao nhiêu.

Ánh mắt Hoài Như Danh đảo qua đại hán tục tằng và phu nhân xinh đẹp, lại nói:

- Không biết cường giả trong gia tộc các vị đã khởi hành chưa, lúc này chúng ta không được phép có sơ suất.

- Yên tâm đi, hai ngày sau sẽ tới đủ, đến lúc đó Lục gia không ai thoát được.


Mấy người gật đầu nói.

- Như thế vậy không sơ hở tý nào.

Sát ý trong mắt Hoài Như Danh bắn ra, nhìn hơn trăm người trên đại điện, nói:

- Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, sáng sớm hai ngày sau dẫn quân tới thế giới Vô Sắc, tiêu diệt Phi Linh Môn.

.........

Thời gian hai ngày đảo mắt là qua.

Sáng sớm, thế giới yên tĩnh, tất cả yên lặng.

Lúc này sương sớm đang thừa nhận chấn động rất mạnh.

Sáng sớm, trong thế giới Vô Sắc sơn mạch như son, dãy núi trọng điệp.

Hô.

Trên đỉnh núi, một nữ tử áo xanh đang ngồi đó, hào quang âm dương quanh người thu liễm, lập tức môi son khẽ mở phun ra một ngụm trọc khí.

Lục Du Thược từ từ đứng dậy, mái tóc dài thả sau đầu, da thịt tuyết trắng, mắt sáng như sao, nàng nhìn Lăng Thanh Tuyền ba người đã đến bên cạnh mình, nói nhỏ:

- Mẫu thân, ngươi cứ yên tâm đi, ta không có việc gì, cho dù bọn họ thi triển thủ đoạn hèn hạ gì ta cũng có nắm chắc rời đi, tính toán thời gian, đại ca, tam muội cũng sắp tới, chỉ cần chờ thêm một thời gian ngắn, đến lúc đó tất cả nguy cơ sẽ giải quyết dễ dàng.

Độc Cô Cảnh Văn đi tới, nhìn qua Lục Du Thược nói:

- Du Thược, ngươi hôm nay là người bị nguy hiểm lớn nhất, ngươi thật kiên trì đi một mình sao?

- Ân.

Lục Du Thược gật gật đầu, nói:

- Một mình ta là được rồi, ta ngăn chặn một ít người của bọn chúng, áp lực của Phi Linh Môn sẽ nhỏ đi không ít. Huống chi, Lục gia ta há có chuyện không chiến mà lùi, đây không phải phong cách của Lục gia.

- Vậy ngươi cẩn thận, đừng liều mạng, chỉ cần chờ đại ca và Âm nhi tới là được rồi.

Bắc Cung Vô Song nói với Lục Du Thược.

- Ta biết rõ, ta đi trước, Lục gia không dễ dàng bị người ta đánh bại như vậy. Ta cảm giác, bọn chúng đã bắt đầu hành động rồi, mọi người cẩn thận.


Lục Du Thược dứt lời, thân ảnh lóe lên biến mất không thấy.

- Không biết đám người Kinh Vân khi nào mới trở về đây, chỉ mong chúng ta có thể chèo chống tới khi đó.

Bắc Cung Vô Song nhìn bóng lưng Lục Du Thược biến mất, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.

- Trận chiến này không thể tránh khỏi, chiến đi!

Bắc Cung Vô Song lấy một khối linh hồn ngọc giản ra, nhìn hào quang trên đó, nói:

- Ta có thể cảm giác được, phiền toái của hắn đã được giải trừ, có lẽ hắn trên đường trở về.

- Vậy là tốt rồi, lúc này chúng ta nên xem Diệt Linh Minh có thể rung chuyển Phi Linh Môn chúng ta hay không.

Trên ngọn núi, mấy bóng dáng xinh đẹp đứng đó, bọn họ hoàn toàn không sợ hãi chiến đấu.

Vùng biển trên trời, thân là người thế giới Vô Sắc, ai cũng biết vùng biển này.

Vùng biển trên trời là nơi khó có người đặt chân tới, tuy vùng biển này khổng lồ, bình thường cũng có một ít động vật biển chiếm cứ, nhưng nó so với cả thế giới Vô Sắc lại không tính là cái gì.

Hai ngày gần đây vùng biển này biến thành tiêu điểm của thế giới Vô Sắc, Lục Du Thược Phi Linh Môn sẽ chiến một trận hóa giải tất cả ân oán với Diệt Linh Minh tại đây, mọi người rất chờ mong được xem chiến đấu.

Sáng sớm, từ các nơi trong thế giới Vô Sắc có vô số thân ảnh tới đây. Cách khá xa một ít thậm chí đã khởi hành từ hai ngày trước, trận chiến này rất đáng xem.

Người trong thế giới Vô Sắc nhiều không kể xiết, bởi vậy cho nên trong thời gian ngắn nơi đây đã tụ tập trăm vạn người..

Càng có nhiều thân ảnh không ngừng lao tới đây, tiếng náo động xôn xao vang vọng cả vùng biển.

- Nhị tiểu thư Lục Du Thược Phi Linh Môn xuất chiến, không biết Diệt Linh Minh phái người nào xuất chiến đây?


- Sợ rằng là Hoài Như Danh, nghe nói Hoài Như Danh cũng là Tuyên Cổ Cảnh cao giai, bản thân hắn có thực lực nửa hỗn độn, rất là cường đại.

- Lúc trước Hòa gia Hòa Minh bị Lục Du Thược đánh bại bằng một chiêu, đơn đả độc đấu Hoài Như Danh khó chống lại Lục Du Thược.

- Cũng không nhất định, ta nghe nói Hoài Như Danh dường như là Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, cũng là cường giả, không nhất định sẽ thua Lục Du Thược, không có vài phần nắm chắc, ta tin tưởng Diệt Linh Minh cũng không ngu xuẩn muốn đánh một trận hóa giải tất cả ân oán với Phi Linh Môn.

- Hiện tại không biết ai thắng ai thua, Diệt Linh Minh cùng Phi Linh Môn giao phong mấy trăm năm, nếu như Lục Thiếu Du vẫn còn, Diệt Linh Minh này làm gì dám động tới Phi Linh Môn.

- Con cái Lục gia ở bên ngoài có giao tình sâu đậm với mấy thế lực đỉnh cấp, thời điểm này có lẽ đã trở về rồi.

- Ngươi cũng biết đây là thế lực bên ngoài, dù sao khó có thể nhúng tay vào chuyện trong Thượng Thanh thế giới chúng ta, nếu Lục gia có thể có quan hệ với thế lực đỉnh cấp trong Thượng Thanh thế giới, Diệt Linh Minh cũng cũng không dám động Phi Linh Môn.

- Ta suy đoán sau lưng Diệt Linh Minh cũng không biết đơn giản, bằng không làm gì dám động Phi Linh Môn, người sau lưng của Hoàng gia, Tiết gia, Tử Diễm Huyền Xà nhất tộc cũng không kém.

...

Từng tiếng nghị luận vang lên, vào lúc này cả vùng biển huyên náo rất xôn xao.

Vào lúc này trên không trung có chấn động rất nhỏ, lập tức xôn xao im bật, tất cả ánh mắt đều nhìn vào chấn động trên không gian.

Xoẹt.

Sau chấn động không gian là vết nứt không gian đen kịt, mấy ngàn thân ảnh từ bên trong đi ra, khí tức lăng lệ bao phủ cả vùng biển.chươgn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận