Linh Vũ Thiên Hạ

Nhưng hai Tử Kim Huyền Lôi Sử này không có ý trêu chọc, thấy Lục Thiếu Du từ xa đã bỏ đi.

Trên con đường này cũng không có phát hiện dấu vết thánh vật Tuyên Cổ Điện, nhưng tìm kiếm mấy ngày, Lục Thiếu Du cũng phát hiện khí tức không gian trước mặt càng ngày càng cuồng bạo, loại cuồng bạo này hắn cảm thấy quen thuộc.

Đông Phương Tử Quỳ cũng phát hiện Tử Lôi Huyền Đỉnh chấn động một ít, loại chấn động này làm cho Đông Phương Tử Quỳ và Lục Thiếu Du tin tưởng hướng này là đúng, từ Tử Lôi Huyền Đỉnh chấn động mà nhìn, bọn họ cách Tử Lôi Huyền Đỉnh chân chính không xa.

Sưu sưu!

Hai người có cảm giác thì gia tốc tiến lên phía trước.

Lúc này trên một ngọn núi có trên trăm thân ảnh hội tụ, cả không gian Thánh Cảnh chỉ có hơn hai trăm người mà thôi, lúc này đã có một nửa tụ tập nơi này, dường như lòng phòng bị thấp hơn không ít.

- Chư vị, thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh đã thức tỉnh, cho nên tuyệt đối không phải bất cứ người nào chúng ta có thể đối phó, đến thời điểm này chúng ta phải liên thủ, bằng không dù là ai cũng không thể chiếm được Tử Lôi Huyền Đỉnh, cho nên ta hy vọng chúng tạm thời bỏ đề phòng, cùng áp chế thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, chúng ta cũng đều là đệ tử Tuyên Cổ Điện, ta tin tưởng mọi người sẽ tín nhiệm nhau.

Một đại hán trung niên khí tức âm hàn nói ra, bên cạnh hắn còn có một thanh niên khí tức thô bạo và một mỹ phu nhân và đại hán âm hàn dáng người cao lớn.

- Lôi Dạ sử, chúng ta liên thủ, đến lúc đó thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh do ai nhận chủ?

Trong đám người có một nữ tử hỏi thăm đại hán khôi ngô, người vừa nói chuyện chính là Lôi Dạ sử.

Nhìn thấy nữ tử hỏi thăm, đại hán khôi ngô bên cạnh Lôi Dạ sử hơi động, nói: 


- Thải Thanh, muốn nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, vậy phải xem cơ duyên của mình, ai cũng có cơ hội, nhưng mà hiện tại không liên thủ áp chế Tử Lôi Huyền Đỉnh thì không có cơ hội, nếu ngươi không nguyện ý liên thủ, cũng không có ai cầu ngươi, ngươi đi là được.

Nàng kia nghe vậy, đôi mắt động động, lại nói:

- Lôi Hồn sử, cho dù không liên thủ với các ngươi, các ngươi cũng không có quyền lợi bảo ta rời đi, mỗi người trong Thánh Cảnh đều có thể tiến đến, thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh mỗi người đều có thể nhận chủ.

Đại hán khôi ngô nói với Thải Thanh:

- Ngươi nói đúng, nhưng hiện tại chúng ta liên thủ trước, ngươi muốn đục nước béo cò là đánh sai chủ ý rồi, ngươi không muốn góp phần lại muốn nhận chủ Tử Lôi Huyền Đỉnh, muốn lợi dụng chúng ta đi đối phó Tử Lôi Huyền Đỉnh hay sao, bằng không ngươi một mình đi đối phó Tử Lôi Huyền Đỉnh, bằng không cứ rời đi.

- Ta gia nhập.

Sắc mặt Thải Thanh nặng nề, lập tức cắn răng gật đầu, loại tình huống này nàng không có lựa chọn khác.

Những người chung quanh vốn không muốn liên thủ với kẻ khác, lúc này nghe được Thải Thanh nói với Lôi Hồn sử, Lôi Dạ sử hai người, sắc mặt biến hóa, không nói thêm gì nữa, bọn họ cũng không có nắm chắc chiến được Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Đại hán khôi ngô nhìn qua hai người khác, nói:

- Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh, hai người các ngươi thế nào, gia nhập hay rời đi.

Hai người này chính là Lục Linh cùng Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh lẳng lặng đứng đó, khí tức âm hàn như cửu u địa ngục, nói:

- Lôi Hồn sử, chúng ta không có ý định gia nhập các ngươi, cũng không có ý định rời khỏi, thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh trước khi nhận chủ không thuộc về ai, sư huynh đệ chúng ta cũng không muốn làm bia đỡ đạn cho kẻ khác, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết. Chúng ta còn tự mình nghĩ biện pháp, các ngươi đi đối phó của các ngươi, thứ cho chúng ta không làm bia đỡ đạn.

Khi Lục Linh nói xong, sắc mặt không ít người khó coi, vừa rồi có một ít người cảm thấy không có lựa chọn khác, trong mắt đã dao động, ở đây cũng đều là người thông minh, chuyện bảo bọn họ làm pháo hôi, không ai nguyện ý cả.

Mắt thấy mọi người phản ứng, ánh mắt Lôi Hồn sử âm trầm nhìn Lục Linh.

Ánh mắt đảo qua mọi người, mỹ phu nhân chậm rãi đi tới, nhìn Lục Linh nói: 

- Lục Linh, đừng tưởng rằng ngươi là người Thần Lôi Điện thì chúng ta không đụng tới ngươi, quy củ chính là quy củ, ngươi muốn khiêu chiến chúng ta, còn chưa đủ tư cách, hoặc là gia nhập, hoặc là rời đi, bằng không có thể thử xem chúng ta có động tới ngươi hay không.

Đối mặt mỹ phu nhân, Lục Linh cùng Lôi Tiểu Thiên hai người không thể chống lại, bởi vì đó là Dạ Mị Thân Vương.

Sưu sưu...


Bỗng dưng có âm thanh xé gió vang lên, hai thân ảnh bay tới, lập tức đáp xuống bên cạnh mọi người, ba nam tử trung niên, còn có một trung niên nho nhã gầy gò.

- Là Phi Long Thân Vương, Hỏa Lôi sử, Bôn Lôi sử, còn có Kim Lôi sử.

Nhìn trung niên nho nhã và ba người kia, trong đám người sinh ra dao động, trong đám người có một Thân Vương cùng ba Tử Kim Huyền Lôi Sử, đội hình này không thấp.

- Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh, các ngươi gặp phiền toái sao?

Ánh mắt bốn người tới đảo qua Lôi Hồn sử và Lôi Dạ sử, cuối cùng nhìn Lôi Tiểu Thiên cùng Lục Linh.

- Bái kiến Kim Lôi sử Diêm Cương sư huynh, chúng ta khá tốt, trước mắt còn không có phiền toái gì lớn.

Lôi Tiểu Thiên cùng Lục Linh hành lễ với người này.

Trước mắt là Kim Lôi sử Diêm Cương, đệ tử điện chủ Kim Lôi Điện điện Kim Tuyên Hồng Tôn, Tuyên Cổ Điện ai cũng biết, cả Tuyên Cổ Điện, Thần Lôi Điện cùng Kim Lôi Điện quan hệ tốt nhất, điện chủ Thần Lôi Điện Thiên Lôi tử và điện chủ Kim Lôi Điện Kim Tuyên chính là bạn tri kỉ.

Thần Lôi Điện là nơi nhân số ít nhất trong Tuyên Cổ Điện, nhưng mà Kim Lôi Điện rất tốt với Thần Lôi Điện.

Nghe Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh nói thế, Diêm Cương khẽ gật đầu, lại nhỏi hai người: 

- Vậy là tốt rồi, muốn nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, nhiều người mới dễ áp chế một ít, cơ hội cũng lớn hơn một chút, bằng không các ngươi theo ta và Phi Long Thân Vương chứ?

- Đương nhiên.

Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh không chút do dự đồng ý, dùng giao tình của Thần Lôi Điện cùng Kim Lôi Điện, bọn họ tự nhiên tin tưởng Diêm Cương.


- Diêm Cương, ngươi có ý tứ gì?

Dạ Mị nhìn Diêm Cương, đôi mắt không dễ nhìn.

- Dạ Mị Thân Vương, tất cả mọi người là người Tuyên Cổ Điện, làm gì động khí, ta cảm thấy phía trước có liên quan tới thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, chuyện trọng yếu nhất hiện tại chính là tìm thánh vật nha?

Trung niên nho nhỏ cực kỳ hữu lễ, nói với Dạ Mị Thân Vương, ánh mắt lại đảo qua ngọn núi đang tỏa sáng trước mặt.

Đôi mắt Dạ Mị Thân Vương nặng nề nhìn trung niên nho nhã, nói: 

- Phi Long, ngươi có ý gì, không liên thủ, muốn áp chế thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Nam tử trung niên nho nhỏ gọi là Phi Long cười nói với Dạ Mị: 

- Dạ Mị Thân Vương, liên thủ và không liên thủ, đến lúc đó lại nói, tình huống bây giờ không phải quá rõ ràng, đến lúc đó quyết định mới tốt.

Ánh mắt Dạ Mị âm trầm nhìn Phi Long, nội tâm không thoải mái, há mồm nói: 

- Phi Long ngươi còn không biết, phía trước có cửa vào, đã sớm có mấy người xông vào, cuối cùng hài cốt không còn, thần hồn câu diệt, khí tức trong đó chắc chắn là thánh vật, ngay cả ta cũng không nắm chắc xông vào, hiện tại không nói liên thủ, chỉ sợ hậu quả khó lường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận