Linh Vực

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Niết Bàn cảnh...”.

Nói thầm một câu, hắn đột nhiên ý thức được, theo hồn lực, huyết mạch dung hợp, theo lực lượng tăng vọt, hắn sẽ không chịu khống chế tiếp tục hát vang tiến mạnh ở trên đột phá cảnh giới.

Hắn vì thế tiếp tục trùng kích.

...

Chiêu Hồn đảo.

Đám người Tống Đình Ngọc, Lạp Phổ tụ tập ở cạnh tường cung điện Hắc Diệu thạch, nhìn một cánh cửa bí cảnh không thể ngưng thực trên vách tường, sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng.

“Cổ Thú tộc bên kia, hẳn là đem cánh cửa bí cảnh Bạc La giới tạm thời phong cấm rồi. Cái này dẫn tới chúng ta không thể đi qua”. Một bàn tay của Lạp Phổ, từ trên tường đá đen sì sì dời ra, cánh cửa bí cảnh lóe ra trên vách tường dần dần biến mất: “Tống tiểu thư, ở Bạc La giới bên kia nhất định đã xảy ra một số chuyện, bằng không Cổ Thú tộc sẽ không phong bế cánh cửa bí cảnh bên kia. Nhìn từ trước mắt, chúng ta chỉ có thể chờ, chờ Tần Liệt chủ động từ Bạc La giới trở về, không có cách nào khác”.

“Chờ...”. Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tống Đình Ngọc tràn đầy cay đắng: “Chúng ta có thể chờ, nhưng những người tới từ Cơ gia, chỉ sợ không chờ được quá lâu”.

Lạp Phổ thở dài một hơi, nói: “Ta đã liên hệ Giác Ma tộc Tháp Đặc. Hắn có thể câu thông với gia chủ Tần gia lão, chỉ là... U Minh đại lục một khối đó đang ở thời khắc mấu chốt, Tháp Đặc cũng không thể phân thân”.

“Vậy phải như thế nào mới tốt”. Tống Đình Ngọc đau đầu hẳn lên.

Viêm Nhật đảo bên kia, ba lão nhân của Cơ gia đã càng ngày càng không kiên nhẫn, bọn họ muốn Tần Liệt mau chóng trở về, muốn đòi lại một cái giải thích.

Ba người bọn Cơ Nghiêu đều là cường giả Hư Không cảnh, thực lực cường đại là một mặt, lai lịch bối cảnh của bọn họ càng dọa chết người ta.

Trên Viêm Nhật đảo, Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp, Đường Bắc Đẩu loại cường giả ba tầng hồn đàn này, bất luận là cảnh giới hay thân phận, đều kém hơn một bậc.

Bọn họ còn không rõ Tần Liệt ở trong hư không loạn lưu rốt cuộc đã gặp phải cái gì.

Cũng bởi thế, bọn Lý Mục không thể thay thế Tần Liệt, không có cách nào giao thiệp với người tới từ Cơ gia.

Bọn họ chỉ có thể chờ đợi Tần Liệt quay về.

Nhưng ở thời khắc mấu chốt này, Bạc La giới lại xảy ra dị thường, cánh cửa bí cảnh vậy mà lại phong bế...

Tống Đình Ngọc quả nhiên là sứt đầu mẻ trán.

“Thật sự không được, thì hướng người tới từ Cơ gia nói rõ tình huống theo sự thực, cứ nói cánh cửa bí cảnh Bạc La giới phong cấm lại rồi”. Lạp Phổ bất đắc dĩ đề nghị.

“Chỉ sợ bọn họ cho rằng đây là lý do thoái thác”. Tống Đình Ngọc thở dài.

Lạp Phổ do dự một lát, nói: “Nếu không, ngươi dẫn bọn họ tới đây? Lấy cảnh giới tu vi của bọn họ, chỉ cần nhìn cánh cửa bí cảnh này một cái, hẳn là sẽ biết chúng ta nói là thật”.

“Như vậy thuận tiện không?”. Tống Đình Ngọc kinh ngạc.

“Cơ gia không phải sáu thế lực lớn, bọn họ trước kia tường an vô sự với Tần gia, ta lường trước bọn họ sẽ không làm bậy”. Lạp Phổ nói.

“Vậy ta đưa tin Viêm Nhật đảo, bảo bọn họ tiếp dẫn Cơ gia người tới lại đây?”. Tống Đình Ngọc trưng cầu hắn ý kiến.

Lạp Phổ gật gật đầu.

Tống Đình Ngọc chợt lấy ra đá tin tức truyền tin tức.

“Ai?”. Lạp Phổ đột nhiên quát nhẹ.

Bên ngoài Chiêu Hồn đảo, Tịch Diệt tông Lôi Diêm cùng Trầm Khôi, dẫn Khải Lý, Nạp Cát, còn có Sắt Lâm của Tạp Luân gia tộc, Hắc Tư Đặc đám tộc nhân Tu La tộc Tố Lạc giới, chậm rãi hiện ra.

“Trầm lão tiền bối ngài sao lại đến đây?”. Tống Đình Ngọc khẽ hô.

Trầm Khôi có chút xấu hổ, giải thích: “Tố Lạc giới xong rồi, tộc nhân Tạp Luân gia tộc hy vọng có thể mượn dùng cánh cửa bí cảnh nơi này, hướng tới Bạc La giới lánh nạn. Cái kia... Lúc trước Tần Liệt cũng đã đáp ứng Hắc Tư Đặc, sẽ làm ra bồi thường đối với chuyện sọ Ám Hồn thú nổ tung, cho nên ta liền dẫn bọn họ đi qua trước”.

“Ta chính là tộc trưởng Tạp Luân gia tộc, những quý tộc kia của Tu La giới, sau đây không lâu có thể sẽ mượn đường thế lực Nhân tộc của trung ương thế giới ở linh vực, đến Bạo Loạn chi địa tìm chúng ta gây sự”. Khải Lý tiến lên một bước, lấy lễ nghi Nhân tộc hướng Tống Đình Ngọc khom người thăm hỏi, sau đó tràn ngập áy náy nói: “Chúng ta ở Bạo Loạn chi địa không nán lại quá lâu được, còn xin Tống tiểu thư mở một mặt lưới, cho phép chúng ta hướng tới Bạc La giới. Theo ta được biết, Bạc La giới và trung ương thế giới của linh vực đã đứt liên hệ, nơi đó chính là chỗ dung thân chúng ta cần”.

“Cánh cửa bí cảnh bên kia bị phong cấm rồi”. Tống Đình Ngọc nói.

“Cái gì? Cánh cửa bí cảnh Bạc La giới phong bế rồi?”. Trầm Khôi kêu sợ hãi.

Tộc nhân Tạp Luân gia tộc vẻ mặt đều thâm trầm hẳn lên, trong mắt tràn đầy hoài nghi.

Sắt Lâm càng là nhịn không được quát: “Sao lại khéo như vậy?”.

“Sự thật như thế”. Tống Đình Ngọc giải thích.

“Ta không tin!”. Sắt Lâm hừ một tiếng, nói: “Có phải Viêm Nhật đảo các ngươi không chuẩn bị nhận nợ hay không? Đảo chủ của các ngươi đâu? Gọi đảo chủ của các ngươi đi ra trả lời!”.

“Trầm tiên sinh, ngươi đây là dẫn bọn họ đến khởi binh vấn tội hay sao?”. Sắc mặt Lạp Phổ trầm xuống.

“Trầm lão tiền bối, ngươi lần trước đưa tin cho ta, ta đã nói rất rõ: Tần Liệt tạm thời không ở Bạo Loạn chi địa, cần một đoạn thời gian mới có thể tới đây, ta lúc trước đã từng nói cho ngươi, chuyện về Tu La tộc, chờ hắn trở về nói sau”. Tống Đình Ngọc cũng bị thái độ của Sắt Lâm làm cho có chút tức, khẽ nhíu mày ngài, lại nói: “Ngươi sao có thể vội vã đem người dẫn đến Chiêu Hồn đảo?”.

Trầm Khôi xấu hổ hẳn lên, giải thích: “Tạp Luân gia tộc lưu lại Bạo Loạn chi địa thời gian dài, sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái, ta lo lắng cường giả Tu La giới không lâu sau đây bước vào Bạo Loạn chi địa, cho nên...”.

“Cho nên ở dưới tình huống chưa trải qua chúng ta cho phép, đã vội vã đem bọn họ dẫn vào Chiêu Hồn đảo?”. Sắc mặt Tống Đình Ngọc không quá dễ coi, bĩu môi tự giễu: “Chỉ sợ ở trong lòng Trầm lão tiền bối, ta nhất giới nữ lưu, không đại biểu được Viêm Nhật đảo đúng không?”.

“Cái này...”. Khuôn mặt già của Trầm Khôi cứng đờ.

Phen lời này của Tống Đình Ngọc, còn vừa vặn nói đến trên điểm mấu chốt.

Ở trong lòng Trầm Khôi còn có Lôi Diêm, chủ nhân thật sự của Viêm Nhật đảo vĩnh viễn đều là Tần Liệt, bọn họ cũng chỉ nhận Tần Liệt.

Tống Đình Ngọc trước kia chỉ là một nữ nhân không tiếng tăm gì trên Xích Lan đại lục, ở sâu trong lòng bọn họ, thật ra cũng chưa tán thành Tống Đình Ngọc ngồi vị trí cao ở Viêm Nhật đảo.

Cũng bởi thế, ở lúc Tống Đình Ngọc báo cho bọn họ Tần Liệt chưa trở về, bọn họ không lựa chọn chờ.

Mà là chủ động đến Chiêu Hồn đảo.

Một mặt, tất nhiên là bởi vì thế cục Tạp Luân gia tộc không quá ổn, một mặt khác, thật đúng là bởi vì trong lòng bọn họ có chút xem nhẹ Tống Đình Ngọc.

Cảnh giới không cao, xuất thân thấp hèn, lại là nhất giới nữ lưu. Tống Đình Ngọc thật đúng là chưa được bọn họ quá để ở trong lòng.

Cảm xúc trên mặt Trầm Khôi, làm Tống Đình Ngọc ý thức được nàng một lời nói trúng, trong lòng cũng có chút tức giận, nàng trực tiếp phát lời: “Trước khi Tần Liệt trở về, chuyện Tu La tộc tạm thời gác lại, mời các vị đi về trước đi”.

“Nếu không... An bài bọn họ ở trên Chiêu Hồn đảo chờ trước?”. Lôi Diêm đi ra hòa giải.

“Trên Chiêu Hồn đảo của chúng ta không có đất rảnh rỗi”. Lạp Phổ lạnh lùng nói.

Hắn tự nhiên mà vậy đứng về bên Tống Đình Ngọc.

Vài năm trước, Tần Liệt ở dưới Tháp Đặc an bài, hướng tới Bạc La giới, chậm chạp chưa trở về.

Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ hai nàng, chỉ cần hơi rảnh rỗi, sẽ đến Chiêu Hồn đảo.

Lạp Phổ thấy tất cả ở trong mắt.

Hắn biết Tống Đình Ngọc cảm tình sâu đậm đối với Tần Liệt.

Mặt khác, một đoạn thời gian gần đây, Viêm Nhật đảo luôn lặng lẽ hướng U Minh đại lục vận chuyển các loại vật tư khan hiếm, Tống Đình Ngọc càng là tích cực thu xếp, giúp ba đại chủng tộc của U Minh đại lục giải quyết rất nhiều phiền toái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui