Linh Vực

Đáng tiếc, một khối Hồn Thú phân thân này của Tần Liệt chỉ là hờ hững nhìn hắn, ngữ khí bình tĩnh nói: “Hắn chính là ta. Ta chính là hắn.”

Một đám u hồn kia đột nhiên kịch liệt vặn vẹo, giống như bị kích thích cực lớn.

Một lát sau, hắn mới dần dần bình tĩnh trở lại, giống như đã thấy rõ chân tướng, suy sụp thở dài nói: “Tạp Đạt Khắc Tạp Đạt Khắc, xem ra ngươi so với ta còn thảm hơn, ta ít nhất còn chưa mất đi chính mình. Mà ngươi, thế mà bị một tiểu tử nhân tộc luyện hóa thành phân thân, thật đúng là đáng buồn.”

Hồn Thú phân thân của Tần Liệt, ở sau khi nhìn thấy một đám u hồn kia, một gốc cây linh hồn trong đầu lại sinh ra một ít chạc cây nho nhỏ.

Bản hồn của đại đa số tộc nhân Hồn tộc, tuy có thể biến ảo ngàn vạn, hóa thành một đám u ảnh, một mảng hồn hồ, một đám lửa xanh, nhưng diện mạo ban đầu nhất của linh hồn, thường thường đều là một gốc cây linh hồn.

Phân hồn của Tần Liệt, bộ dáng lúc ban đầu cũng là một gốc cây linh hồn, những cường giả bị hắn hóa thành hồn nô, đều có liên hệ kỳ diệu với cây linh hồn, đều đại biểu cho các cành cây trên cây linh hồn.

Rất rất nhiều ký ức vỡ vụn của phân hồn này, cũng ở trong cây linh hồn, có một bộ phận vẫn có thể bị đào bới ra.

Nhưng, khối phân hồn này vừa thấy một đám u hồn màu đỏ sậm kia, linh hồn bổn nguyên – cây linh hồn liền sinh ra một ít cành cây mới.

Các đoạn ký ức hỗn độn vô trật tự, cũng ở sau khi những cành cây đó sinh ra, bị Tần Liệt hiểu.

“Mai Áo, đã lâu không gặp rồi.” Hồn Thú phân thân của hắn đột nhiên nói.

“Ồ!” Một đám u hồn đó kinh dị nhìn Hồn Thú phân thân của Tần Liệt, như có chút không dám tin, nói: “Ngươi rốt cuộc là Tạp Đạt Khắc, hay là tiểu tử nhân tộc này? Ta cũng có chút nhìn không thấu.”

Lúc nói như vậy, một đám u hồn màu đỏ sậm kia chậm rãi diễn biến, thế mà cũng ngưng thành một gốc cây linh hồn nho nhỏ.

Chỉ là, một gốc cây linh hồn này tựa như toàn bộ cành lá đã chết héo, trụi lủi, không có chút sinh cơ, như tùy thời đều có thể hoàn toàn héo rũ tử vong.

Nhưng Tần Liệt lại rõ ràng, chỉ cần để tộc nhân Hồn tộc này rời khỏi nơi đây, chỉ cần để hắn cắn nuốt linh hồn, hắn liền có thể lão thụ nở hoa, có thể một lần nữa biến thành linh hồn đại thụ che trời rợp đất.

“Ngươi cảm thấy ta là Tạp Đạt Khắc?” Linh hồn phân thân của Tần Liệt cười cổ quái.

Tộc nhân Hồn tộc được xưng hô là Mai Áo sửng sốt một chút, thử cảm ứng một lát, đột nhiên cả kinh kêu lên: “Vì sao ở trên người ngươi còn có khí tức của đại hoàng tử?”

“Hồn tộc hồn nguyên truyền thừa, ở Tần gia cách đời truyền thừa, truyền thừa đến ta người này.” Một khối Hồn Thú phân thân kia nhếch miệng, nói: “Ta là chủ nhân của các ngươi, người thừa kế linh hồn của đại hoàng tử Hồn tộc, cho nên Trấn Hồn Châu có thể phù hợp khăng khít với ta.”

“Sao có thể?!” Mai Áo kinh hãi biến sắc.

Hồn Thú phân thân của Tần Liệt thản nhiên nói: “Sự thật như thế.”

Cũng ở giờ phút này, ngọn nguồn linh hồn của một khối phân hồn này -- linh hồn thụ, trong các cành cây mới sinh chợt tràn ra càng nhiều linh hồn toái niệm bí ẩn.

Lúc khối phân hồn này cảm giác, bản thể Tần Liệt cũng như thấy rõ vật nhỏ.

Hồn nguyên truyền thừa của Hồn tộc, so với huyết mạch truyền thừa của Linh tộc, Thần tộc, thâm uyên ác ma còn huyền diệu khó lường hơn.

Tộc nhân Hồn tộc, sinh ra đã là một đám linh hồn, căn bản không có thân thể, cũng bởi vì thế, Hồn tộc không có cái gọi là huyết mạch truyền thừa, bọn họ truyền thừa bắt nguồn từ linh hồn bổn nguyên.

Tần Thiên đảm nhận tộc trước đầu tiên của Tần gia, sau khi lấy vô thượng nghị lực đem linh hồn Hồn tộc đại hoàng tử muốn đoạt xá hắn dung hợp, biết rất nhiều huyền bí phương diện linh hồn của Hồn tộc, trở thành Hồn chi thuỷ tổ của nhân tộc, làm trình độ của nhân tộc ở trên linh hồn bước vào một thiên địa hoàn toàn mới.

Đáng tiếc Hồn chi thuỷ tổ vẫn bị cường giả Thần tộc bao vây tiễu trừ chém giết.

Tần Thiên sau khi dung hợp với linh hồn Hồn chi thuỷ tổ, đã bị khắc lên ấn ký Hồn tộc, chỉ cần hắn chết, con cháu Tần gia liền có khả năng một lần nữa đạt được hồn nguyên truyền thừa của Hồn tộc.

Nhưng, hồn nguyên truyền thừa của Hồn tộc thật sự huyền diệu khó lường, không phải lập tức có thể truyền thừa đến đời tiếp theo.

Sau Tần Sơn, sau nữa là Tần Hạo, còn có càng nhiều tộc nhân Tần gia, đều chưa từng đạt được hồn nguyên truyền thừa của Hồn tộc đại hoàng tử, cũng chưa có ai có thể điều động chí bảo Hồn chi thuỷ tổ Tần Thiên năm đó lưu lại cho Tần gia -- Trấn Hồn Châu.

Thẳng đến Tần Liệt sinh ra, chí bảo Trấn Hồn Châu Tần gia nắm giữ thế mà chủ động khắc vào mi tâm Tần Liệt.

Khi đó Tần Thiên và Tần Hạo đều kinh hãi đến cực điểm.

Bọn họ đều đương nhiên cho rằng, Tần Liệt chiếm được hồn nguyên truyền thừa, đều cực kỳ xem trọng hắn.

Đáng tiếc là, Tần Liệt từ nhỏ đến lớn chưa từng cảm giác được Trấn Hồn Châu tồn tại, chưa thể vận dụng lực lượng thánh khí Hồn tộc này, cũng chưa thể thức tỉnh huyết mạch Thần tộc.

Thẳng đến Tần Liệt chết đã ba trăm năm, sau đó chết mà sống lại, một viên Trấn Hồn Châu từ khi hắn sinh ra đã khảm vào mi tâm hắn, hắn lại hoàn toàn không biết gì cả mới thật sự tỏa sáng.

Sở dĩ như thế, là vì người được hồn nguyên thừa kế, chính là linh hồn thứ hai của hiện nay.

Rất nhiều chuyện, trước kia luôn mơ hồ không rõ, nhưng theo ký ức hỗn độn từng chút một tiết lộ, kết hợp lại thoáng cân nhắc, sự tình cũng liền dần dần trở nên rõ ràng hẳn lên.

Lúc này, một gốc cây linh hồn kia của phân hồn Tần Liệt, đã không ngừng tiết lộ chân tướng của hồn nguyên truyền thừa.

Biết được kỳ diệu của hồn nguyên truyền thừa, hắn cũng liền hiểu linh hồn của Hồn tộc đại hoàng tử, cách Tần Sơn, Tần Hạo hai đời, cuối cùng mọc rễ nảy mầm ở trong linh hồn hắn.

Đáng tiếc, bởi linh hồn thứ nhất không đạt được hồn nguyên truyền thừa, một viên Trấn Hồn Châu kia mãi chưa biểu lộ kỳ diệu.

Thẳng đến linh hồn thứ hai thức tỉnh, Trấn Hồn Châu phù hợp với linh hồn thứ hai, mới chính thức bừng sáng lên, hắn cũng bởi vậy có thể “chết mà sống lại”.

Những ý niệm này qua một lần ở trong đầu hắn, hắn chợt tỉnh ra, dần dần biết chỗ kỳ lạ của mình.

Tộc nhân Hồn tộc được xưng hô là Mai Áo, một gốc cây linh hồn kia lơ lửng, tựa như kinh dị vô cùng.

“Hắc hắc, không tin phải không?” Hồn Thú phân thân của Tần Liệt cười quái dị, trong con mắt như lửa biếc phóng ra các tia u quang.

U quang vặn vẹo, tụ tập ở trước người Hồn Thú, ngưng tụ thành một gốc cây linh hồn có chút rậm rạp.

- - đây là tướng mạo sẵn có của linh hồn tộc nhân Hồn tộc.

Lấy phân hồn ngưng tụ thành linh hồn thụ, từng cái cành lay động, cẩn thận nhìn mà nói, có thể từ trên những cành khô đó nhìn thấy khuôn mặt hồn nô bọn Kha Đế Tư.

- --------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui