Linh Vực

Nhưng Đồng Yên vẫn đanh mặt, thù hận trong lòng đối với Chu Tước tộc tựa như chưa thể toàn bộ tiêu tan hết.

Ngược lại là Xích Huyết Viên Vương, nghe nói bọn Đồng Anh đồng ý giao ra tất cả cho Đồng Yên, tựa như rốt cuộc có chút hứng thú.

“Cha ngươi, vốn nên là tộc trưởng Chu Tước tộc. Hắn chết... Là vì muốn hỗ trợ cả Cổ Thú tộc chúng ta.” Xích Huyết Viên Vương than thở một tiếng, “Có thể nói, hắn là bởi chúng ta mà chết. Nếu Chu Tước tộc do ngươi dẫn dắt, mấy người chúng ta đều đồng ý một lần nữa tiếp nạp Chu Tước tộc, cũng chỉ có ngươi, mới có thể khiến chúng ta đồng ý việc này.”

“Đồng Yên, chỉ cần ngươi chịu đáp ứng, ngươi muốn làm chúng ta thế nào cũng được!” Đồng Anh hô.

“Thế nào cũng được?” Đồng Anh hừ lạnh.

“Không sai.”

“Vậy ta muốn đem hài cốt cha ta chuyển qua tổ từ Chu Tước giới, muốn những lão gia hỏa năm ấy còn sống, quỳ gối trước hài cốt cha ta đi sám hối ba ngày ba đêm!” Đồng Yên lạnh lùng nói.

Đồng Anh nghĩ một chút, gật gật đầu, “Có thể!”

Đồng Yên sửng sốt một chút, nhìn bà ta thật sâu, hồi lâu sau mới nói: “Vậy được, ta đáp ứng các ngươi.”

“Đồng Yên, chờ ngươi ngồi lên vị trí tộc trưởng Chu Tước tộc, Cổ Thú tộc sẽ một lần nữa thành lập cánh cửa vực giới nối liền với Chu Tước giới!” Xích Huyết Viên Vương nói.

“Cám ơn Xích Huyết đại nhân.” Đồng Yên nói.

“Không, ngươi không nên cám ơn ta, tất cả cái này đều là ngươi cùng cha ngươi nên đạt được.” Xích Huyết Viên Vương lắc đầu.

“Ô!”

Ngay tại lúc này, vẻ mặt Tần Liệt khẽ động, thu được linh hồn tấn niệm của Hỏa Linh.

Hỏa Linh sau khi từ Trấn Hồn Châu bay ra, liền biến mất từ bọn họ bên này, cũng không biết đi đâu.

Tần Liệt âm thầm dặn dò nó, bảo nó không nên đi loạn ở Chu Tước giới, để tránh dẫn tới hiểu lầm.

Giờ phút này, Hỏa Linh như có phát hiện ở Chu Tước giới, nhưng nó ghi nhớ Tần Liệt phân phó, quả thật không làm loạn.

Nhưng hiện tại nó đang gọi Tần Liệt...

Thân là Hư Hồn Chi Linh Hỏa Linh, nay huyết mạch đã ở cấp tám, có rất nhiều đặc điểm kì dị.

Hỏa Linh là hỏa diễm tinh linh, một trong những sinh mệnh thể kì dị nhất trong thiên địa, mà Chu Tước giới... Lại là lấy lửa nóng rực nổi tiếng.

“Làm sao vậy?” Đồng Yên hỏi.

“Hỏa Linh có điều phát hiện.” Tần Liệt nói.

Lời vừa nói ra, toàn bộ Chu Tước đều khẩn trương hẳn lên, sắc mặt cũng đã thay đổi.

Bọn họ biết Hư Hồn Chi Linh ý nghĩa cái gì, biết Hỏa Linh nếu cường đại đến trình độ nhất định, quả thật chính là ác mộng của toàn bộ hỏa diễm vực giới.

Hỏa Linh, nghe nói ở sau khi huyết mạch cấp mười, có thể nuốt toàn bộ hỏa diễm linh lực, đem năng lượng hỏa diễm của một vực giới hấp thu hết.

Đây cũng là nguyên nhân vừa thấy Hỏa Linh, những Chu Tước kia đều chợt biến sắc – họ sợ Hỏa Linh đem Chu Tước giới tằm ăn rỗi.

“Đừng lo, không có ta ra lệnh, Hỏa Linh tuyệt đối sẽ không làm loạn.” Tần Liệt an ủi nói.

“Cùng đi xem chút?” Đồng Yên nói.

Tần Liệt gật đầu, “Được.”

Hắn theo liên hệ với Hỏa Linh, hướng nơi Hỏa Linh phát ra hô hoán bay đi, mọi người còn lại yên lặng đi theo.

Bao gồm Xích Huyết Viên Vương.

“Oanh ù ù!”

Một ngọn núi lửa thật lớn, trong chấn động rung núi, phun trào ra nham tương nồng đậm.

Khu vực đó trải rộng khe rãnh thâm u to lớn, ở trong khe rãnh có nham tương cuồn cuộn chảy.

Núi lửa phun trào, chính là một ngọn lớn nhất nóng rực nhất của Chu Tước giới, quanh năm không ngừng phun trào lửa cháy.

“Ta không đi qua nữa.” Chưa tới núi lửa đó, Lâm Lương Nhi đã bắt đầu rút lui có trật tự, nói: “Khí tức bên kia... Ta chịu không nổi.”

Nàng là Hàn Băng Phượng Hoàng, vốn ghét tất cả nơi nóng nực, ở lại Chu Tước giới một thời gian dài, nàng đã cảm thấy rất khó thích ứng.

Nơi đám người Tần Liệt muốn đi, nhiệt độ cao so với khu vực khác của Chu Tước giới cường đại hơn không chỉ gấp mười, nàng hoàn toàn không thể nán lại thêm.

“Không sao, ngươi ở lại bên ngoài là được.” Tần Liệt thông cảm nói.

“Hỏa Linh ở đâu?” Đồng Yên hỏi.

Tần Liệt chỉ hướng ngọn núi lửa phun trào kia, nói: “Ngay tại bên trong.”

Đồng Anh và Đồng Chân Chân các Chu Tước, nghe hắn nói như thế, đều khẽ biến sắc.

Vẻ mặt Đồng Yên cũng không quá tự nhiên, “Nó ở đó làm gì?”

“Nơi đó có chỗ nào đặc thù?” Tần Liệt kinh ngạc.

“Tổ từ Chu Tước tộc chúng ta, chính là ở trong ngọn núi lửa đó, ngọn núi lửa đó bắt đầu từ khi Chu Tước tộc chúng ta đến, mãi đến bây giờ cũng chưa từng phun trào lửa cháy. Tựa như, nó sẽ vĩnh viễn không dừng lại, ai cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì.” Đồng Yên nói.

Tần Liệt cả kinh, “Chu Tước các ngươi cũng chưa từng vào điều tra?”

“Nhiệt độ cao bên trong núi lửa, ngay cả Chu Tước cấp mười cũng có chút không chịu nổi.” Đồng Anh giải thích.

Tần Liệt kinh ngạc nói: “Chu Tước cấp mười cũng không chịu nổi?”

Đồng Anh và Đồng Yên đều gật đầu.

“Kỳ quái.” Tần Liệt chấn kinh.

“Tộc trưởng, tiểu thư.”

Lúc Đồng Anh và Đồng Chân Chân tới gần miệng núi lửa đó, từ trong miệng núi lửa đó thình lình toát ra ba con Chu Tước.

Ba con Chu Tước đó vỗ cánh, hướng Đồng Anh cùng Đồng Chân Chân hành lễ, sau đó cũng biến hóa thành người.

Ba con Chu Tước biến thành hai nam một nữ, đều là lão nhân, cũng đều là huyết mạch cấp chín.

Bọn họ đều là tộc lão bảo vệ Chu Tước tổ từ.

Bọn họ sau khi toát ra, Tần Liệt và Xích Huyết Viên Vương, còn có Đồng Yên mới từ nơi không xa bay đến.

“Đồng Yên!” Bọn họ kinh hô.

“Về sau, Đồng Yên sẽ là tộc trưởng Chu Tước tộc chúng ta.” Vẻ mặt Đồng Anh nghiêm túc nói.

Ba lão nhân Chu Tước tộc kia, nghe nàng nói như thế, trong mắt thế mà lại lóe ra một tia vui mừng.

Bọn họ cũng đều biết Chu Tước tộc hiện nay, ngược lại là Đồng Yên lưu lạc ở Bạc La giới có hi vọng đột phá đến Chu Tước cấp mười nhất.

Bọn họ còn biết, Đồng Yên ở Bạc La giới dẫn dắt một chi Chu Tước kia, chiến lực cực kì cường đại!

Mấy năm trước, lúc Đồng Yên dẫn dắt một chi Chu Tước, giúp bọn họ huyết chiến với Thương Viêm phủ, bọn họ đều đã từng kiến thức lực lượng của Đồng Yên.

Mà nay, bọn họ vừa thấy Đồng Yên, liền từ trên người Đồng Yên cảm giác được một cỗ khí tức càng thêm cường hãn.

Bọn họ không rõ Đồng Yên sau mấy năm, từng trải qua cái gì, lại có thể từ khí tức sắc bén trên người Đồng Yên, khẳng định chiến lực của Đồng Yên lại được nhanh chóng kéo lên!

Trong mấy năm, Đồng Yên luôn ở Hàn Tịch Thâm Uyên huyết chiến với ác ma, nàng vài lần thiếu chút nữa bị ác ma lĩnh chủ ngang cấp xé nát.

Từng lần tìm được đường sống trong chỗ chết, từng lần đột phá lột xác, làm lực chiến đấu cá nhân nàng vượt xa Chu Tước cùng cấp!

Cỗ sát khí nồng đậm trải qua sát kiếp mới có trên người nàng, khiến ba tộc lão Chu Tước cùng lúc chấn kinh, cũng thầm cảm thấy hưng phấn.

“Vị này là Xích Huyết Viên Vương.” Đồng Anh giới thiệu.

Xích Huyết Viên Vương hóa thành đại hán nhân tộc cường tráng, lạnh lùng nhìn ba tộc lão Chu Tước tộc kia, đột nhiên hừ lạnh một tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui