Linh Vực

Từ lôi điện linh lực hắn đánh ra, ở trong cơ thể người khác, hắn còn có thể mơ hồ cảm giác được, có thể mơ hồ nắm chắc động tĩnh cùng lực sát thương của linh lực.

“Hồn ảnh ngưng hiện trong hồn hồ, chẳng lẽ là mơ hồ diệu dụng chân hồn? Nhất định là như vậy!”.

Mắt Tần Liệt sáng lên, rất nhanh đoán ra mấu chốt, biết trải qua khoảng thời gian này khổ tu, theo hồn ảnh trong hồn hồ mơ hồ hiện ra, cảm giác lực của hắn đã tăng lên trên diện rộng.

Lôi điện lực hắn đánh ra ngoài, đến từ đan điền linh hải của hắn, có liên hệ vi diệu với hắn.

Trước kia, vì cảnh giới hắn không đủ, bởi vì cảm giác lực không đủ, hắn không thể ở sau khi linh lực rời khỏi bản thân, còn sâu sắc phát hiện được.

Hiện tại đã khác.

Chỉ cần là linh lực thuộc về hắn, cho dù đã thoát ly thân thể hắn, thoát ly đan điền linh hải, lấy cảm giác lực tăng cường của hắn, vẫn có thể mơ hồ bắt giữ được động hướng.

Bởi vì Khổng Tương không thể trong thời gian quá ngắn, đem lôi điện lực tới từ hắn thanh trừ ra ngoài cơ thể, cho nên hắn có thể xác định vị trí của Khổng Tương.

Nheo mắt, tay trái hắn ấn hướng mặt biển, hắc hắc cười khẽ lên.

“Hô hô hô!”.

Lòng bàn tay, từng luồng sương lạnh trắng xóa, như mây khói buông xuống, nhập vào trên mặt biển.

Vị trí tay trái hắn ấn hướng hư không, nước biển nhanh chóng kết thành băng thật dày, khối băng từ nhỏ biến thành lớn, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được lan tràn, hướng chung quanh ảnh hưởng.

Hắn muốn đem mặt biển phạm vi nhỏ quanh thân đều ngưng tụ thành khối băng, để Khổng Tương này lúc muốn lao ra khỏi mặt biển chịu thiệt buồn bực.

“Rắc!”.

Một khối băng cứng dày nửa thước đột nhiên vỡ ra, thân thể Khổng Tương đâm ra như kiếm.

Hắn ẩn nấp ở bên cạnh, chuẩn bị lao mạnh ra, muốn làm Tần Liệt bất ngờ không kịp phòng bị ứng chiến, muốn làm Tần Liệt trả giá đắt.

Kết quả hắn cắm đầu va ở trên đá băng cực dày. Thân thể hắn là lao vọt ra, nhưng vừa thò đầu, lại bị va chạm đầu váng mắt hoa.

Sau đó hắn lập tức nghe được tiếng cười quái dị của Tần Liệt.

Một cỗ khí tức lạnh tàn khốc, ở dưới sương mù trắng xóa đột nhiên tới gần, Khổng Tương lập tức ý thức được không ổn.

Đáng tiếc đã muộn.

Một con dao bằng hàn băng ngưng kết, từ trong sương lạnh màu trắng dẫn lộ hàn mang, một đao cắm ở lồng ngực Khổng Tương.

Khí lạnh thấu xương, từ trong dao băng mãnh liệt phóng ra, như tơ băng dây băng, đến thẳng lục phủ ngũ tạng của Khổng Tương.

Đã trải qua lôi điện tấn công, lồng ngực Khổng Tương đã bị thương nặng trước một bước, lại bị dao băng đâm phá tạng phủ, bị khí lạnh khắc nghiệt thẩm thấu.

Mặt ngoài thân thể Khổng Tương kết thành miếng băng mỏng rõ ràng, sinh cơ trong mắt hắn, theo khí lạnh thẩm thấu dần dần biến mất.

Tần Liệt đứng ở trên “Kiếm Hiệp chu” vươn tay, từ trên ngón tay Khổng Tương, đem một cái Không Gian giới chỉ thuộc về hắn cởi ra, lấy một luồng tinh thần ý thức dò xét một chút.

Trên mặt hắn lập tức toát ra ý cười vui vẻ, gật gật đầu, cười hắc hắc nói: “Lộ phí tới tay rồi”.

Nói xong, hắn một lần nữa bay xuống “Kiếm Hiệp chu”, một bàn tay ấn hướng rãnh linh thạch phía sau, cảm giác một chút, liền đại khái rõ ràng nguyên lý vận hành của “Kiếm Hiệp chu”.

“Kiếm Hiệp chu” là một loại Hải linh khí, thuộc về một chủng loại của linh khí, lấy linh thạch làm năng lượng thúc giục.

Ở trong rãnh khảm linh thạch, có một Linh Trận đồ tổng hợp, Linh Trận đồ tổng hợp kia do sáu Linh Trận đồ khác nhau tổ hợp thành, dùng để kích phát lực lượng của linh thạch, khống chế phương hướng “Kiếm Hiệp chu”.

Lấy trình độ của Tần Liệt ở trên Linh Trận đồ, tuy không thể lập tức xem hiểu huyền diệu của Linh Trận đồ tổng hợp này, nhưng tìm hiểu phương thức vận hành của “Kiếm Hiệp chu”, vẫn là vô cùng đơn giản.

Một luồng linh hồn ý niệm rơi vào trong “Kiếm Hiệp chu”, ý niệm đó ở trong một Linh Trận đồ hình dạng bánh lái nắm giữ phương hướng.

“Kiếm Hiệp chu” dưới chân hắn, lập tức gào thét hẳn lên, theo hắn ý niệm thay đổi, “Kiếm Hiệp chu” phi thường nhẹ nhàng biến ảo một cái phương hướng, hướng tới hải vực phía trước chợt xuất hiện vòng xoáy to lớn trước hết mà đi.

Về phần chiến đấu giữa Lam Tinh hội cùng chín người còn lại, Tần Liệt căn bản không có ý tứ muốn nhúng tay. Hắn đã lấy được Không Gian giới chỉ của Khổng Tương, trong Không Gian giới chỉ đó không hề thiếu linh tài vụn vặt, có gần trăm khối Địa cấp linh thạch.

Với hắn mà nói, có những linh thạch đó trong tay, hắn có thể thoải mái bước vào Bạo Loạn chi địa.

“Huynh đệ, mọi người cùng chung mối thù, hợp sức liều chết chiến một trận với Lam Tinh hội, có lẽ còn có hy vọng sống sót!”.

Khi hắn lao ra khỏi nơi thị phi này, một đại hán mặt đỏ rúc ở đáy biển, trốn đông trốn tây một hồi lâu, vội vàng thò đầu ra, hướng tới Tần Liệt kêu to.

“Tiểu huynh đệ, chớ đi, mọi người liên thủ tử chiến, nói không chừng đều có thể rời khỏi!”.

Lại có một người thò đầu, ở trên mặt biển kiệt lực giữ lại Tần Liệt, hy vọng Tần Liệt có thể quay đầu, theo bọn họ cùng nhau ứng phó võ giả Lam Tinh hội truy kích.

Những người này, đều ẩn nấp ở đáy biển, vừa tránh né Lam Tinh hội đuổi giết, vừa quan sát thế cục.

Tần Liệt biểu hiện lao vào, đem Khổng Tương đánh chết, khiến tinh thần những người này chấn động, những người đó đều cho rằng hắn là không nhìn được thủ đoạn không biết xấu hổ của Lam Tinh hội, muốn giúp bọn họ cùng nhau chống lại Lam Tinh hội.

Lại không biết, Tần Liệt chỉ là ôm ý nghĩ chém giết Khổng Tương, cướp lấy Không Gian giới chỉ của Khổng Tương làm lộ phí.

Cho nên hắn không nhìn những người đó thét to, không để ý những người đó chết sống, tự mình khống chế “Kiếm Hiệp chu”, hướng ngọn nguồn lúc trước tai nạn xảy ra mà đi.

“Vân ca!”.

“Vân ca! Khổng Tương đã chết, làm sao bây giờ?”.

“Cướp giết người này!”.

“Giết tiểu tử này trước!”.

Võ giả Lam Tinh hội lớn tiếng kêu quái dị, khống chế từng chiếc “Kiếm Hiệp chu”, muốn chặn đường Tần Liệt, muốn báo thù cho Khổng Tương.

“Để hắn đi qua!”.

Nhưng vào lúc này, Khâu Vân kia âm trầm quát một tiếng, ngăn trở mọi người truy kích, nói: “Đem người rúc ở dưới mặt biển giết trước!”.

Khâu Vân tựa như có tính toán khác. Theo hắn thấy, Tần Liệt dám xâm nhập khu vực lúc trước xuất hiện vòng xoáy to lớn, trong khoảng thời gian ngắn, khẳng định không có cách nào thoát thân, còn có khả năng cực lớn gặp nạn.

Cho nên hắn cũng không vội.

Khâu Vân ở trong mọi người uy tín rất cao, hắn hạ đạt mệnh lệnh, các võ giả Lam Tinh hội kia chỉ có thể nghe lệnh.

Bọn họ vì thế theo dõi kẻ rơi xuống nước điên cuồng đuổi giết.

Tần Liệt không chê “Kiếm Hiệp chu”, cười cười, từ trong Không Gian giới chỉ của mình lấy ra một tấm linh bản khắc họa Tăng Phúc Linh Trận đồ, đem nó nhét vào đầu mối then chốt năng lượng phía sau “Kiếm Hiệp chu”.

Khối Tăng Phúc linh bản này như một khối linh thạch, được khảm ở trong rãnh, vậy mà lại đem tốc độ kích phát linh thạch tăng lên ba thành!

Tần Liệt lưu ý ngọn nguồn năng lượng phía sau, phát hiện linh lực trong các khối linh thạch kia, tốc độ trôi đi rõ ràng nhanh hơn chút.

Tốc độ “Kiếm Hiệp chu” dưới thân hắn cũng so với toàn bộ võ giả Lam Tinh hội ngồi còn nhanh hơn vài phần.

Điều này làm hắn có thể càng thêm thong dong thoát thân, khiến các võ giả Lam Tinh hội kia, cho dù muốn đuổi theo, cũng không có cách nào đuổi kịp hắn.

Năm phút đồng hồ sau, hắn dẫn đầu thoát ly vòng chiến, tới hải vực phía trước.

Ở trên mặt biển khôi phục bình tĩnh kia, có rất nhiều “Kiếm Hiệp chu” và xác thuyền, nhưng lại không nhìn thấy một cái xác chết trôi.

Tần Liệt biết, vòng xoáy to lớn lúc trước toát ra, đem rất nhiều người nuốt vào, kéo vào đáy biển, tất cả mới không có thi thể xuất hiện.

“Cánh tay khổng lồ dưới đáy biển...”.

Tần Liệt đứng ở nơi vòng xoáy to lớn toát ra trước hết, cau mày suy nghĩ một lát, bỗng nhiên lấy linh lực lượn lờ toàn thân, cắm đầu lao về phía trong nước biển.

Hắn lặn thẳng tắp hướng tới đáy biển.

Hắn sau khi lặn xuống gần trăm mét, bỗng nhiên cảm giác được một cỗ khí huyết dao động làm hắn gần như hít thở không thông, trình độ mãnh liệt của khí huyết dao động đó, so với bản thể Mãng Vọng còn mãnh liệt khủng bố hơn!

Hắn chợt nhìn về phía dưới thân.

Sâu trong đáy biển, một cái xác không đầu khổng lồ toàn thân là màu đồng đỏ, cao gần hai trăm thước, lẳng lặng lơ lửng.

Chỗ cổ của thi thể không đầu, một vòng xoáy thật lớn đang chậm rãi xoay chuyển, như là một cái miệng lớn như chậu máu nuốt hết sinh linh.

“Thi thể thần!”.

Xác người cực lớn cao hai trăm thước, toàn thân bày ra màu đồng đỏ, lẳng lặng lơ lửng ở đáy biển.

Đây là thi thể một nam tử trưởng thành, trên xác chết chỉ có bên hông bọc một tấm da thú thật dày, người này toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, trên người lóe ra ánh đồng như kim loại, khối xác chết này, như tràn ngập một cỗ lực lượng khủng bố có thể dời non lấp bể, chỉ cần nhìn một cái, đã làm người ta sinh lòng kính sợ.

“Thi thể thần!”.

Cúi đầu nhìn khối thi thể không đầu khổng lồ này, ở trong đầu Tần Liệt lập tức hiện ra từ ngữ này.

Hắn bỗng nhớ tới, ở trong một cây cuối cùng của mười hai Linh Văn trụ, hắn từng hốt hoảng, giống như trở về thiên địa viễn cổ.

Ở thiên địa xa xôi cổ xưa đó, đã có cự nhân hình thể khổng lồ, khi đi lại, như núi sập đất nứt, chân đạp đất, đầu đội tầng mây, lúc giơ tay nhấc chân, có được lực lượng hủy thiên diệt địa.

Khối thi thể này chìm vào biển, cẩn thận nhìn, giống như chính là sinh linh đáng sợ thời đại đó mới nên tồn tại.

Đầu thi thể khổng lồ bị vật sắc chặt đứt, cũng không biết để lại ở nơi nào, chỗ cổ thi thể không nhìn thấy gân mạch mạch máu, chỉ có một vòng xoáy chuyển động.

Rất hiển nhiên, lúc trước ở một khu này làm ra động tĩnh kinh thiên, ngưng hiện các vòng xoáy to lớn, nhấc lên sóng biển cuồn cuộn, chính là khối thi thể cực lớn màu đồng đỏ này!

Thi thể thần so với bản thể Mãng Vọng còn to gấp đôi!

Tần Liệt nhíu chặt lông mày, hắn ở trong nước biển trên thi thể thần, không dám tiếp tục lặn xuống, thật cẩn thận đánh giá khối thi thể này.

Không biết vì sao, mới gặp khối thi thể này, trong đầu hắn liền hiện ra ba chữ “Thi thể thần”, hắn như là nhận ra loại viễn cổ sinh linh này, nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại không thể nhớ ra.

Thi thể thần không đầu, ở đáy biển không biết yên lặng bao nhiêu năm, cũng không biết chết đã bao lâu, nhưng hắn... Vừa rồi rõ ràng lại đang gây sóng gió. Thi thể thần này chết thật hay chưa?

Trong lòng Tần Liệt không tự tin.

Sau khi do dự một hồi lâu, hắn điểm điểm mi tâm, lấy linh hồn đưa tin Huyết Lệ: “Đi ra hít thở không khí đi”.

Huyết Lệ từ mi tâm hắn bay vọt ra, như một đám lửa màu máu, linh hồn có chút mơ hồ, hiển nhiên còn chưa từ trong bị thương nặng của lúc trước khôi phục lại.

“Khí huyết dao động thật mạnh! Máu tươi thật khủng khiếp!”. Huyết Lệ vừa ra, ngọn lửa linh hồn chợt lay động lên, hắn lập tức cảm giác được một cỗ huyết nhục khí tức khổng lồ đến làm hắn cũng kinh sợ, từ nước biển phía dưới hắn cuồn cuộn lăn đến.

Hắn lập tức phát hiện thi thể thần không đầu tồn tại!

“Thi thể thần! Nơi này thế mà cũng có một khối thi thể thần!”. Huyết Lệ kinh ngạc la lên.

Mắt Tần Liệt sáng lên, hắn vừa vận chuyển linh lực, đem toàn thân bao phủ, ngăn cách nước biển thẩm thấu, vừa nói: “Huyết Lệ tiền bối. Ngươi biết lai lịch thi thể thần không đầu này?”.

Trên mặt Huyết Lệ hiện ra vẻ kỳ quái, linh hồn huyết ảnh của hắn lẳng lặng ngồi xổm trên vai Tần Liệt, cũng chưa vội vã lao xuống, mà là nghiêm túc đánh giá thi thể phía dưới trước, giải thích với Tần Liệt: “Nói tới, những thi thể thần này, cùng hội thí luyện Bạo Loạn chi địa sắp sửa cử hành có liên hệ rất vi diệu”.

“Chỉ giáo cho?”. Tần Liệt nổi hứng.

“Một môn nhân của Thiên Khí tông, ở hải vực phụ cận Thiên Liệt đại lục rèn luyện bản thân, trong lúc vô ý phát hiện một bí cảnh, bí cảnh đó, chính là sắp cử hành hội thí luyện, chỉ cho phép võ giả Như Ý cảnh trở xuống tiến vào, nghe nói môn nhân Thiên Khí tông phát hiện bí cảnh, ở trong đó thấy được một cái đầu người cực lớn. Hắn lúc ấy bị dọa thần chí không rõ, không dám tiếp tục dò xét, khó hiểu từ trong bí cảnh đi ra”.

“Sau khi đi ra, chân hồn hắn thác loạn, hấp hối, Thiên Khí tông mất công phu rất lớn, mới ở trước khi hắn chết, đem ký ức của hắn bóc ra, sau đó mới biết được hắn đã phát hiện bí cảnh”.

“Cũng không biết, có phải hay không bởi vì cánh cửa bí cảnh đã mở, hay là bởi vì hắn ở trong bí cảnh đụng phải cái gì”.

“Sau đó, ngắn ngủi nửa năm thời gian, ở sâu trong hải vực chung quanh năm đại lục của Bạo Loạn chi địa, liên tiếp có loại thi thể không đầu cực lớn này toát ra. Không ai biết, bọn họ từ nơi nào của đáy biển trồi lên, chỉ biết là sau khi những thi thể không đầu này xuất hiện, cách một đoạn thời gian, sẽ như rút gân làm ra động tĩnh thật lớn, sẽ bắt giết toàn bộ sinh mệnh thể tồn tại ở phụ cận”.

“Cường giả của chín đại thế lực cấp Bạch Ngân, như là biết lai lịch của những thi thể không đầu này, xưng hô bọn họ là thi thể thần. Ta trước khi gặp nạn ở Thiên Khí tông, đã biết ở hải vực khác nhau, đã xuất hiện bảy cái thi thể thần khổng lồ, cường giả của chín đại thế lực cấp Bạch Ngân, ở trong hải vực của mình, một khi phát hiện những thi thể thần này, sẽ lập tức chạy qua”.

“Ta nghe nói, bảy cái thi thể thần xuất hiện, đều bị bọn họ phân biệt khống chế được”.

“Bên ngoài có rất nhiều tin tức đang truyền, nói những thi thể thần không đầu này có liên quan với bí cảnh hội thí luyện, nói chín đại thế lực cấp Bạch Ngân sở dĩ cùng nhau tổ chức hội thí luyện, chính là để cho môn nhân đi vào làm rõ sự huyền diệu”.

“Rất nhiều người nói, đầu của những thi thể thần không đầu này, đều ở trong cái bí cảnh được xưng hô là ‘Thần Táng tràng’ kia. Nói những thi thể thần không đầu này toát ra ý chí bất khuất, khiến bọn họ tìm bí cảnh, tìm cái đầu bị chém xuống của mình”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui