Linh Vực

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Lấy thực lực cường hãn của Lạc Trần, trừ xé rách da mặt Hắc Vu giáo bên kia, hắn có thể liên thủ với bất cứ một phe nào, nghĩ hẳn Tịch Diệt tông, Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông đều sẽ hoan nghênh cường viện này.

Nhưng hắn cố tình chung đường với mình, vì sao?

“Ta không tin được những người đó”. Lạc Trần không kiên nhẫn nói.

“Nói như vậy, ngươi tin chúng ta?”. Đỗ Hướng Dương vui vẻ: “Trước khi tiến vào Thần Táng tràng, chính là ngươi ồn ào muốn tiêu diệt Tần Liệt, ha, ngươi hiện tại lại tin được hắn? Ta không nghe sai chứ?”.

“Bớt dài dòng!”. Lạc Trần hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục nói chuyện, lại cắm đầu ngồi xuống.

Lạc Trần cố ý muốn gia nhập, còn lấy nhân tình Tần Liệt nợ làm lý do, điều này làm Tần Liệt cũng không có biện pháp từ chối, chỉ có thể kiên trì đáp ứng.

Lạc Trần trái lại cũng dứt khoát, sau khi cường hành yêu cầu tham dự, liền đặt mông ngồi xuống, hờ hững đối với một chuỗi truy hỏi của Đỗ Hướng Dương.

Bên kia đám người Hà Vi buồn bực đến cực điểm.

Bọn họ biết rõ Lạc Trần thực lực cường hãn, một lòng hy vọng Lạc Trần tìm bọn họ, cùng bọn họ đi đến cùng nơi, liên thủ cướp lấy Vô Cấu Hồn Tuyền.

Đáng tiếc, bọn họ như thế nào cũng không đoán trước được, Lạc Trần lại lựa chọn Tần Liệt đối diện.

Cái này đả kích rất lớn lòng tự tin mù quáng của đám người.

Thời gian sau này chuyển dời, rất nhanh, kẻ làm rối mới lần lượt xuất hiện.

Hai đám người Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông, gần như không chia trước sau đã đến, đoàn tụ ở đầm vực lôi điện.

Bọn họ ở một mặt khác, ngay tại vị trí Lạc Trần lúc trước rời khỏi, có thể nhìn thấy Tịch Diệt tông cùng Tần Liệt hai phe.

Phùng Nhất Vưu cùng Úc Môn, sắc mặt âm trầm, sau khi tới toàn bộ tinh thần đề phòng, sợ Tần Liệt sẽ bùng nổ làm khó dễ.

“Đỗ Hướng Dương, là ngươi truyền tín hiệu? Là ngươi nói cho chúng ta biết, trong đầm vực lôi điện tồn tại Vô Cấu Hồn Tuyền?”. Phùng Nhất Vưu giương giọng quát nhẹ.

Đỗ Hướng Dương tươi cười ôn hòa, gật đầu đáp lại: “Không sai, là ta hướng các ngươi truyền tin tức”.

Ánh mắt Phùng Nhất Vưu lạnh lẽo, oán hận trừng mắt nhìn Tần Liệt: “Lúc trước, các ngươi đánh giết chúng ta, bức chúng ta rời khỏi đầm vực lôi điện, vì sao hiện tại lại muốn truyền ra tin tức?”.

“Trong bức tường sấm sét, có Liệt Hồn Liên Châu trận ngươi trước kia lưu lại, cái này đối với phá vỡ bức tường lôi điện có trợ giúp, mà ta... Không có cách nào khống chế Liệt Hồn Liên Châu trận ngươi lưu lại”. Tần Liệt lạnh nhạt tự nhiên, giống như người trước kia đánh giết Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn, căn bản không phải hắn: “Ta có thể lấy tinh thần ý thức tra xét đầm vực lôi điện, cảm giác được bên trong lơ lửng sáu cái Vô Cấu Hồn Tuyền. Đáy đầm phủ kín hồn tinh. Nhưng thân thể ta, ở trước khi phá vỡ bức tường sấm sét, cũng không dám xâm nhập trong đó”.

Phùng Nhất Vưu âm trầm lạnh lẽo cười rộ lên: “Ngươi là sợ Liệt Hồn Liên Châu trận ta lưu lại, sẽ thình lình bột phát ra ư?”.

“Có nguyên nhân phương diện này”. Tần Liệt mỉm cười.

“Hừ! Tính ngươi đi vận cứt chó, chưa dám lao vào bức tường lôi điện, nếu không ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”. Phùng Nhất Vưu oán hận nói.

Hắn tự cho là đã nhìn thấu nguyên do đám người Tần Liệt một lần nữa triệu hồi mọi người đến.

Vạn Thú sơn Úc Môn, sau khi tới cũng không nói chuyện. Một đôi mắt hung tàn hiếu sát, thì là xa xa tập trung ở trên người Tần Liệt.

Trong mắt hắn, uy hiếp của Tần Liệt vượt qua mọi người, trở thành nhân vật nguy hiểm số một trong cảm nhận của hắn.

“Liệt Hồn Liên Châu trận, do ta tự mình bố trí ở bức tường lôi điện, cũng chỉ có ta có thể dẫn động”. Phùng Nhất Vưu ngạo nghễ ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Bức tường lôi điện, chỉ sợ cũng chỉ có ta có thể phá! Ngươi gọi lại chúng ta trở về, có phải muốn cầu ta phá bức tường lôi điện hay không?”.

Hắn âm thầm cân nhắc, nên mượn dùng ưu thế phương diện này, thông qua Tần Liệt thu hoạch chút gì đó.

Đáng tiếc, một phen lời phía dưới của Tần Liệt, lập tức như một chậu nước lạnh hắt ở trên đầu hắn.

“Không đơn giản chỉ các ngươi, ngay cả Hắc Vu giáo cùng người của ba đại gia tộc, chúng ta đều thông báo, Huyễn Ma tông... Hẳn là cũng sẽ đến rất nhanh”. Tần Liệt cười khẽ lắc đầu: “Không cần bao lâu, chín thế lực lớn cấp Bạch Ngân, toàn bộ thiên chi kiêu tử tham dự thí luyện Thần Táng tràng, sẽ tề tụ đầm vực lôi điện. Ta nghĩ, nhiều người như vậy cùng nhau đến, sẽ luôn có cách phá bức tường lôi điện, không nhất định cứ phải thông qua ngươi”.

Sắc mặt Phùng Nhất Vưu trầm xuống: “Ngươi ngay cả Hắc Vu giáo cũng thông báo?”.

“Đáng chết! Ngươi có bệnh hả?” Úc Môn hùng hùng hổ hổ.

“Hắn điên rồi sao?”. Hà Vi cũng hét lên.

Ngay cả Lạc Trần luôn ngồi ngay ngắn cùng kinh ngạc hướng tới, sinh lòng khó hiểu tương tự.

Mọi người đều biết Hắc Vu giáo ở sau khi liên hợp ba đại gia tộc, thực lực hùng hậu bao nhiêu, Dạ Ức Hạo cường hãn, võ giả ba đại gia tộc ủng hộ, làm một phương thế lực này quả thực có thể hoành hành Thần Táng tràng.

Trừ phi thế lực khác cũng lần lượt liên thủ, bằng không, đơn độc bất cứ một phe nào, cũng khó chống lại Hắc Vu giáo.

Tần Liệt thông báo Hắc Vu giáo, chờ bọn hắn đến, đầm vực lôi điện này sẽ sinh ra biển số lớn nhất.

Phùng Nhất Vưu, Úc Môn, Hà Vi những người này, không có bất cứ một người nào có thể tự tin đến có thể từ trên người Hắc Vu giáo, ba đại gia tộc chiếm được tiện nghi.

“Người lợi hại nhất Hắc Vu giáo, có thể không phải Dạ Ức Hạo, Hoàng Xu Lệ mới là con bài chưa lật của Hắc Vu giáo”. Giọng Tuyết Mạch Viêm lành lạnh, âm u truyền tới.

Mọi người nhịn không được nhìn về phía phương hướng thanh âm truyền ra.

Trong đầm lầy lầy lội, Tuyết Mạch Viêm và Phan Thiên Thiên sóng vai đến, khuôn mặt xinh đẹp của hai người đều ngưng trọng vô cùng.

“Hoàng Xu Lệ luôn ẩn nấp ở bên người ta, rất nhiều tỷ muội của Huyễn Ma tông ta bị ả giết chết, Sinh Mệnh chi tuyền...”. Nàng nhìn Tần Liệt một cái, than khẽ: “Cùng bị Hoàng Xu Lệ đoạt đi, ta ở trong chiến đấu với ả, phát hiện ả ở trong cơ thể lấy máu thịt nuôi nhốt Vu trùng ‘Ô Tinh Thiên Hạt’ của Hắc Vu giáo, ‘Ô Tinh Thiên Hạt’ đó so với ‘Bát Dực Ngô Công Vương’ của Dạ Ức Hạo không thua chút nào, thực lực bản thân Hoàng Xu Lệ, so với Dạ Ức Hạo mà nói, tựa như cùng càng thêm đáng sợ!”.

Lời vừa nói ra, mọi người đều biến sắc.

Một Dạ Ức Hạo, thêm ba đại gia tộc đã đủ đáng sợ, đã làm các thế lực đều sinh lòng kiêng kị.

Lại thêm một Hoàng Xu Lệ càng mạnh, thực lực Hắc Vu giáo này, ở Thần Táng tràng chẳng lẽ không phải độc bá?

Người của Hắc Vu giáo một khi tới, một phe nào có thể chống lại bọn hắn, ai có thể ngăn cản bọn hắn?

Sắc mặt mọi người đều âm trầm xuống, từng người oán hận trừng mắt nhìn về phía Tần Liệt, đều đang tức giận Tần Liệt đưa tin lung tung, để cho Hắc Vu giáo con cá sấu khổng lồ tanh máu này đến.

Ở trong Thần Táng tràng, Hắc Vu giáo bởi vì liên hợp ba đại gia tộc, bởi vì Dạ Ức Hạo và Hoàng Xu Lệ đều cường hãn vô cùng, như một ngọn núi khổng lồ đè ở trong lòng mọi người.

Khiến mọi người đều cảm thấy không thở nổi.

“Tần Liệt, nếu Huyễn Ma tông theo chúng ta, ở trong Lôi chi cấm địa, chúng ta có thể chống lại Hắc Vu giáo!”. Tống Đình Ngọc hạ giọng hô khẽ.

Mắt Đỗ Hướng Dương, Lạc Trần đều hiện ra sự kinh ngạc.

Ở trong mắt bọn họ, Tần Liệt hiển nhiên đối với Tuyết Mạch Viêm có ý tưởng, cho nên mới năm lần bảy lượt bất kể lợi hại giúp Huyễn Ma tông, lúc ở Mộc chi cấm địa, còn yêu cầu mọi người đem Sinh Mệnh chi tuyền dứt bỏ.

Mà Tống Đình Ngọc... Rõ ràng lại là hồng nhan tri kỷ của Tần Liệt, hơn nữa cực kỳ trí tuệ khôn khéo, chẳng lẽ nàng không nhìn ra quan hệ của Tần Liệt cùng Tuyết Mạch Viêm?

Vì sao nàng còn muốn chủ động nhắc tới, để Tần Liệt mời Huyễn Ma tông tới đây? Nàng không sợ Tần Liệt cùng Tuyết Mạch Viêm thực xảy ra chút gì đó?

Đỗ Hướng Dương, Lạc Trần càng nghĩ càng hồ đồ.

Nhưng bọn họ lại biết, đề nghị này của Tống Đình Ngọc tuyệt đối cực kỳ sáng suốt, bọn họ đều biết thực lực của Tuyết Mạch Viêm, biết nếu có thể đem Tuyết Mạch Viêm mượn sức lại, lấy lực lượng bọn họ bên này, thật sự không sợ bất cứ một thế lực nào!

Cho dù là chống lại Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc bọn họ cũng sẽ không rơi vào hạ phong!

“Tần Liệt...”. Tạ Tĩnh Tuyền cũng hô nhỏ.

Nàng cùng chủ trương Tuyết Mạch Viêm qua đây.

Mọi người lại đều theo bản năng nhìn về phía Tần Liệt.

Tần Liệt cười nhạt, nói: “Nàng sẽ đến”.

Mọi người sửng sốt.

Ngay sau đó, mọi người đều phản ứng lại, hầu như cùng lúc nhẹ nhàng gật đầu.

Tuyết Mạch Viêm còn có lựa chọn tốt hơn sao?

Nơi đây, có Tịch Diệt tông, có Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn, ba phe này cùng Tuyết Mạch Viêm căn bản không có một tia giao tình.

Trái lại, lúc ở Mộc chi cấm địa, Hà Vi, Nhâm Bành đối với Tần Liệt đem Sinh Mệnh chi tuyền giao cho Tuyết Mạch Viêm, ý kiến rất lớn, cuối cùng còn mỗi người một ngả.

Tuyết Mạch Viêm sao lại lựa chọn Tịch Diệt tông?

Mà Tần Liệt, từ đầu đến cuối đều vô điều kiện giúp nàng, luôn đứng ở bên người nàng, không so sánh bất cứ được mất gì.

Nàng sẽ lựa chọn như thế nào quả thực liếc một cái là rõ.

Quả nhiên.

Ở dưới mọi người nhìn chăm chú, Tuyết Mạch Viêm ngay cả một chút do dự cũng không có, cùng Phan Thiên Thiên lập tức hướng tới Tần Liệt.

Một đôi mắt trong suốt thấy đáy của nàng, xa xa chăm chú nhìn Tần Liệt, trên khuôn mặt nhỏ mang theo áy náy, nhẹ giọng nói: “Ta đã cô phụ một phen ý tốt của ngươi, ta rất tin tưởng Hoàng Xu Lệ, hại Sinh Mệnh chi tuyền kia bị cướp hết rồi”.

“Ngươi không có việc gì là tốt rồi”. Tần Liệt cười cười.

Tuyết Mạch Viêm tâm thần khẽ động, nhẹ nhàng cắn môi dưới, cùng Phan Thiên Thiên đến bên này, cũng thuận thế ngồi xuống.

“Chúng ta, chúng ta...”. Phan Thiên Thiên sợ hãi nói: “Chúng ta có thể gia nhập các ngươi hay không?”.

Huyễn Ma tông đã chỉ còn lại có hai người bọn họ, cùng Lạc Trần giống nhau, ở trong chín thế lực lớn cấp Bạch Ngân, các nàng tổn thất thảm thống nhất, nhân thủ không đủ.

Muốn tranh đoạt Vô Cấu Hồn Tuyền trong đầm vực lôi điện, các nàng phải tìm được một minh hữu kiên cố, bằng không, các nàng sẽ một tia cơ hội cũng không có.

Tần Liệt bên này, có Lạc Trần, có Đỗ Hướng Dương, có Tạ Tĩnh Tuyền ở Mộc chi cấm địa chứng minh bản thân có thực lực cường đại, còn có Thông U cảnh đỉnh phong Tống Đình Ngọc, càng có Tần Liệt năng lực xuất chúng.

Đây hiển nhiên là một lực lượng có chút cường thế.

Nhưng Vô Cấu Hồn Tuyền sự tình liên quan trọng đại, so với Sinh Mệnh chi tuyền trân quý hơn rất nhiều, giá trị quả thực khó có thể tính toán, trân quý đến cực điểm, mời minh hữu mới gia nhập, liền ý nghĩa tương lai ở trên phân phối Vô Cấu Hồn Tuyền, bản thân phải nhường ra một bộ phận ích lợi.

Tần Liệt chịu sao?

Ở lúc Phan Thiên Thiên hỏi, đôi mắt thanh lệ của Tuyết Mạch Viêm cũng lóe ra bất định, trong lòng cũng có chút khẩn trương bất an, nàng cũng không dám xác định Tần Liệt nhất định sẽ gật đầu đáp ứng.

Vô Cấu Hồn Tuyền dù sao quá mức trân quý, căn bản chính là chí bảo trong cảm nhận của cường giả đỉnh phong Bạo Loạn chi địa, kẻ cầm quyền chín thế lực lớn cấp Bạch Ngân, cũng đều sẽ thèm nhỏ dài đối với Vô Cấu Hồn Tuyền.

Loại chí bảo này ai chịu chia sẻ?

Tần Liệt nhíu mày trầm mặc.

Vẻ mặt đám người Tống Đình Ngọc, Đỗ Hướng Dương kinh ngạc, không rõ lúc này Tần Liệt vì sao trầm mặc, ánh mắt mỗi người cổ quái hẳn lên.

“Xin lỗi, có thể, có thể là chúng ta quá đường đột rồi...”.

Tuyết Mạch Viêm mím môi, bỗng nhiên đứng lên, chân tay luống cuống muốn đi.

Phan Thiên Thiên sợ hãi đứng dậy, cũng nhẹ nhàng cắn môi, như con thỏ nhỏ kinh hoảng.

“Không, các ngươi hiểu sai rồi”. Tần Liệt ngẩng đầu, trầm ngâm một chút, nói: “Ta trầm mặc, không phải muốn từ chối các ngươi gia nhập, mà là đang nghĩ... Ta là tới lúc nói rõ sâu xa giữa ngươi ta”.

Tuyết Mạch Viêm ngẩn ngơ.

Tần Liệt đột nhiên vận chuyển Huyết Linh quyết, trên người tràn ra khí huyết dao động mãnh liệt, đôi mắt đột nhiên biến thành màu sắc đỏ sậm như máu.

“Huyết Linh quyết!”. Tuyết Mạch Viêm che miệng kêu sợ hãi, trong đôi mắt sáng bắn ra thần quang kinh người, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy không thể tưởng tượng, vai run rẩy nói: “Đây là Huyết Linh quyết thuần khiết nhất! Lần trước, lần trước ta cảm giác được người kia, chính là ngươi sao?”.

“Là ta”.

Tần Liệt thản nhiên thừa nhận, Hắc Vu giáo Hoàng Xu Lệ lấy ảo thuật Huyễn Ma tông, giả bộ thành bộ dáng Tuyết Mạch Viêm, đã biết bí mật hắn tu luyện Huyết Linh quyết.

Cái này ý nghĩa, đám người Hắc Vu giáo Dạ Ức Hạo, còn có ba đại gia tộc những người đó, hẳn là cũng đều biết hắn tu luyện Huyết Linh quyết.

Hắn cho dù là muốn giấu giếm, chỉ sợ cũng không có cách nào giấu giếm tiếp, việc đã đến nước này, hắn tiếp tục giấu giếm cũng không cần thiết.

Hoàng Xu Lệ lần này đến, nhất định sẽ vạch trần sự thật hắn cùng Tuyết Mạch Viêm tu luyện Huyết Linh quyết, tìm cơ hội công kích bọn họ.

Hắn không ngại nói rõ tình huống trước.

“Ngươi, ngươi sao biết được Huyết Linh quyết?”. Tuyết Mạch Viêm kinh hỉ vạn phần.

Nàng là con gái của Mạt Linh Dạ cùng Huyết Lệ, người kế thừa huyết thống thuần khiết của Huyết Sát tông, nàng luôn vụng trộm tu luyện Huyết Linh quyết.

Đối với bất cứ người nào tu luyện Huyết Linh quyết chính thống, nàng đều sẽ sinh ý thân cận, theo bản năng đem đối phương coi là người một nhà.

“Ta tu luyện Huyết Linh quyết, do cha ngươi tự mình truyền thụ!”. Tần Liệt nói.

Lời vừa nói ra, Tuyết Mạch Viêm như bị một tia sét đánh trúng, hào quang trong con ngươi đột nhiên bị kìm hãm.

Nàng sững sờ ở nơi đó, mấy chục giây sau, mới đột nhiên kích động hẳn lên, không khống chế được gắt gao nắm chặt cánh tay Tần Liệt: “Cha ta còn sống? Ông, ông còn sống?”.

“Không ngoài ý muốn mà nói, hắn và Mạc Bắc đã tới Thiên Lục đại lục, đi tìm mẹ ngươi rồi”. Tần Liệt than nhẹ một tiếng, giải thích: “Trạng thái Huyết Lệ tiền bối cũng không tốt, hắn bị Khương Chú Triết phong cấm ở trong mười hai Linh Văn trụ của Thiên Khí tông, bị nhốt hơn một ngàn năm. Sau khi đi ra, thân thể cùng nửa linh hồn, lại bị Khương Chú Triết luyện hóa, nay, chỉ còn một nửa linh hồn tồn tại. Hắn...”.

Hốc mắt Tuyết Mạch Viêm bỗng nhiên ươn ướt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui