Livestream Đoán Mệnh Thiên Kim Oanh Động Toàn Mạng Nhờ Huyền Học


Vào giờ khắc này, bên trong một căn phòng cũ nát, một người phụ nữ trung niên với mái tóc điểm hoa trắng đang ngồi trên sofa, chăm chú nhìn bức tranh 'Gia Phúc' treo lơ lửng trên tường, nơi có hình ảnh một thiếu nữ, lặng lẽ rơi lệ.

Một giây sau, tiếng đập cửa gấp rút vang lên, ngoài cửa đồng thời truyền tới một giọng nữ:
“ Bà Vương! Ngươi mở cửa nhanh! Ta có chuyện hệ trọng muốn nói với ngươi!”

Bà Vương giật nảy mình, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, sau khi lau khô nước mắt, nàng vội vàng chạy tới mở cửa.

Nàng mới vừa mở cửa, người liền từ ngoài cửa chen vào.

“ Chung nha đầu, làm sao vậy? Vội vàng hấp tấp?” Bà Vương hơi kinh ngạc, Chung Yến nha đầu này, là hàng xóm cách vách nhà nàng, bình thường là một cô nương nhu thuận yên tĩnh, hôm nay đây là thế nào?

“Bà Vương, ta biết con gái của người ở đâu rồi!” Chung Yến giọng điệu sốt ruột, nàng cầm điện thoại di động, chỉ vào chủ đề nổi bật trên hot search nói: “Có đầu mối, hiện tại liền báo cảnh sát, để cảnh sát điều tra làm rõ ...”

Bà Vương là mẹ của Trương Lam, trước kia ở goá, nàng một mình nuôi Trương Lam lớn lên, thật vất vả mới nuôi Trương Lam học xong đại học, vốn cho rằng có thể sống ung dung thoải mái rồi.

Nhưng một năm trước, Trương Lam bỗng nhiên mất tích, vẫn luôn không có tin tức, sống không thấy người chết không thấy xác.

Chung Yến dù sao cũng là hàng xóm, cũng biết chuyện này, Trương Lam sau khi mất tích, nàng liền thường xuyên giúp bà Vương làm những việc trong khả năng của mình.

Cho nên cũng tự nhiên phá lệ lưu ý tin tức của Trương Lam, chỉ là không nghĩ tới, hôm nay nàng lên mạng, bỗng nhiên liền tuôn ra mấy đầu hot search.

Hot search bên trên có manh mối của Trương Lam, cho nên nàng liền từ trong nhà chạy qua.

Bà Vương nghe thấy lời nàng nói, lại nhìn xem video đang phát trên điện thoại di động của nàng, thấy trong video có liên quan tới tin tức của Trương Lam, trong lòng bà Vương chỉ cảm thấy trời đều sập rồi.

Tay run run, nước mắt không ngừng từ trong hốc mắt chảy ra, bà chỉ màn hình:
“Báo cảnh.

.

.


Báo cảnh.

.

.

Hiện tại liền báo cảnh sát liền!”
...

“Có vẻ giữa chúng ta đã có hiểu lầm nào đó, vào lúc này tôi khó mà giải thích rõ ràng được.

Có lẽ hôm nay tôi không thích hợp ở lại đây nữa, nên giờ tôi xin phép tạm lánh đi.

Thật xin lỗi mọi người, tôi đi trước.” vẻ mặt Diệp Khuê vi diệu, thái dương hắn mồ hôi chảy ra, sắc mặt cũng hơi trắng bệch, ánh mắt nhìn Khương Miên, ẩn ẩn còn mang theo vài phần hung ác.

Hắn quay người bước nhanh chuẩn bị rời đi, đồng thời trên màn hình trực tiếp bình luận nhảy liên tục:
[ Phản ứng của hắn thật kịch liệt, không phải là nói trúng thật rồi chứ? Còn nữa, Trương Lam là ai a, trong vòng có người này sao? ]

[ Trương Lam, không phải chính là cô bé mất tích trước đó kia sao? Lúc ấy huyên náo rất lớn, người nhà tìm rất lâu vẫn chưa thấy tin tức.

]

[ Đúng đúng đúng, tên cô bé kia hình như chính là cái này, nhưng ta nhớ đến lúc ấy Diệp ảnh đế còn phát weibo nhờ mọi người trợ lực tìm người mất tích a! Làm sao sẽ biến thành gi.ết người đâu! ]

[ Cmn! Cho nên Trương Lam mất tích là bởi vì Diệp ảnh đế đem nàng gi.ết? ! ]

[ Lầu trên kia, có não hay không, rõ ràng chuyện này là do Khương Miên bịa đặt a, Một người mất tích, tìm mãi không thấy, rất dễ trở thành đối tượng lấy ra vu oan người khác nhất a!]

[ Ta đồng ý với quan điểm của lầu trên a, ta cũng tin tưởng nhân phẩm Diệp ảnh đế, ta làm fan của ảnh nhiều năm như vậy rồi, tuyệt đối không thể nào ảnh là tội phạm giết người được! ]

[ Đúng vậy! Khương Miên nói thì chắc chắn là đúng sao? Có thể suy nghĩ kỹ lưỡng một chút được không? Nếu có bản lĩnh thì gọi cảnh sát đi! Không có bằng chứng rõ ràng thì tôi sẽ không tin đâu! ]


Trên livestream liền trực tiếp xảy ra cuộc tranh cãi nảy lửa.

Hiện trường bởi vì Diệp ảnh đế bỗng nhiên rút lui mà bên trong lâm vào tình cảnh yên tĩnh quỷ dị.

Khương Miên thản nhiên ngồi tại chỗ, mái tóc xoăn hơi rũ nhẹ trước ngực.

Đôi mắt đen láy, sáng trong, làn da trắng mịn như ngọc toát lên vẻ thanh tao thoát tục, ẩn chứa vài phần quý phái khó tả

Trên mặt nàng là nụ cười nhẹ, nghe vậy, nàng nói: “Không kịp nữa rồi, cảnh sát cũng đang trên đường đi tới nhà ngươi, ngươi chạy không thoát đâu.”
Bóng dáng Diệp Khuê đã biến mất trong màn ảnh.

Dân mạng càng sôi trào:

[ Nàng lại còn báo cảnh sát?! Trời ạ, không phải là thật đấy chứ?! Nàng thật sự không cố tình làm khó người khác đấy chứ?!]

[ Không thể nào! Nhất định là dọa người! ]

[ Dọa người như vậy có lợi ích gì cho nàng chứ? ]

[ Tất cả đừng nói nữa! Để cho ta nói! Vừa rồi đám fan bên trong có trạm tỷ ẩn hiện, cô ấy nói có trông thấy cảnh sát đi đến nhà Diệp ảnh đế a! ]
[!!!]

Fan hâm mộ của hắn bắt đầu thuyết pháp, gần như biến chuyện này thành một cuộc chiến.

Nhiều người trên mạng bắt đầu phản công, nhưng cũng có hơn một nửa vẫn đang cố gắng giải thích.

Khi thấy hai bên sắp ầm ĩ lên, chỉ một giây sau, họ lập tức chuyển sang chỉ trích mạnh mẽ!

Livestream đột nhiên kết thúc!

Nhân viên công tác biến sắc, lúc này kinh hô: “Đạo diễn, livestream bị người tố cáo! Nói chúng ta bịa đặt!”


Đạo diễn tức hổn hển: “Mở lại liền đi!”

“Không được a, tài khoản cũng bị tố cáo rồi!”

Livestream bị báo cáo, không mở lại được, nhiệt độ chương trình lúc này lập tức liền giảm sút, đạo diễn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi, dưới cơn nóng giận, để cho mọi người trực tiếp giải tán.

Ban đầu mọi người chỉ chờ xem trò cười của Khương Miên, nhưng giờ thì không có trò cười nào hết; họ lại bắt đầu thảo luận sôi nổi.
Khách mời ở đây, người này so voiws người kia càng yên tĩnh hơn, ai cũng không dám ở thời điểm này chọc đến Khương Miên, đều ngậm miệng lại.

Ban đầu chỉ là một đoạn phỏng vấn thông thường, chương trình này vốn dĩ gần như đã hoàn tất, nhưng giờ đây mọi chuyện đã trở nên hỗn loạn, khiến chương trình này phải dừng lại ở đây.

Tiết mục mới vừa kết thúc, điện thoại Khương Miên liền rung lên liên tục, là Lâm tỷ người đại diện của nàng gọi tới, Khương Miên mới vừa kết nối, đầu dây bên kia lập tức mắng mỏ không ngừng:

“Khương Miên! Em điên rồi hay não bị ai đó ăn rồi? Em đã nói những lời gì trong chương trình vậy? Nói xấu ảnh đế trước mặt mọi người, em còn muốn tiếp tục làm trong giới giải trí hay không hả? Bây giờ lập tức quay về công ty cho tôi!”
Đầu dây bên kia liên tục mắng chửi, trong lúc đó Cố An An đi ngang qua không nhịn được mà đắc ý: “Khương Miên, bị mắng rồi hả? Giờ thì cô xong đời rồi, công ty sẽ không tha cho cô đâu.”

“Không quan trọng, dù sao hợp đồng của tôi cũng sắp hết hạn rồi.” Khương Miên cúp điện thoại, lạnh lùng nói: “Thay vì lo cho tôi, cô hãy lo quản lý tốt bản thân mình đi.”

“Tôi chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho bản thân mình, còn cô thì sao? Nếu đã chấm dứt hợp đồng, thì cô sẽ làm gì? Cô gây rối như vậy, sau này công ty nào dám ký hợp đồng với cô? Trong nhà cũng sẽ không tru cấp cho cô bất kỳ sự hỗ trợ kinh tế nào.

Cô sẽ nhanh chóng trở thành một kẻ không nơi nương tựa a.”

Cố An An đắc ý, mặc dù Khương Miên là thiên kim của Cố gia thì sao, cô ta vẫn có thể giẫm nàng ở dưới chân.
“À, vậy thì hãy chờ xem!”

Khương Miên nói xong, bước qua Cố An An, tiếp tục đi thẳng.

Sự thờ ơ của Khương Miên đối với Cố An An khiến cô ta tức giận đến mức muốn nổ tung.

Tuy nhiên, vì xung quanh có nhiều người, cô ta chỉ có thể kiềm chế cơn giận, tức tối nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Khương Miên khi nàng rời đi.
Khương Miên...

Chờ xem, ta sẽ để cho tất cả người ở Cố gia đều xa lánh nàng!
...

Livestream bị người khác báo cáo, cư dân mạng không thấy được kết cục, thế là liền tràn vào trang chủ chính thức của chương trình trên Weibo liên tiếp mắng chửi.


Còn lại một ít người thì vọt tới Weibo của Khương Miên điên cuồng mắng.

Đồng thời, bởi vì Khương Miên vạch trần chuyện ảnh đế giết người, ảnh hưởng thật sự là quá lớn, tin tức này trực tiếp chiếm cứ toàn mạng, vô số tin tức tung ra, nhiệt độ thảo luận tăng vọt chưa từng có.

Không ít fan thậm chí đều bởi vì sự tình này mà hướng đến cửa ra vào của công ty, đòi một lời giải thích.
Lúc đó, Khương Miên đã ngồi trong công ty.

Thiếu nữ có làn da trắng mịn, đẹp như tranh vẽ, với đôi mắt đen láy sáng bóng, không hề có chút rung động nào, thong dong bình tĩnh, dù núi Thái Sơn có sụp trước mắt vẫn giữ vững sắc thái.

Nàng toát lên vẻ tôn quý, khiến người khác không khỏi cảm thấy kính nể và không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Người bình thường có thể chỉ nhìn thôi đã phát hoảng, nhưng Lâm tỷ là người đại diện lại nổi giận điên cuồng.

Giờ phút này, cô không ngừng chỉ tay về phía Khương Miên mà mắng, nội dung chính là công ty muốn nàng ngưng làm việc và nàng có nguy cơ bị phong sát.

Khương Miên nghe Lâm tỷ mắng mình gần một tiếng, cuối cùng thậm chí còn thân thiện rót cho cô một chén nước.

Lâm tỷ suýt nữa thì tức điên lên: “Sao em lại làm ra việc khó xử như vậy?!”
“Em chỉ nói sự thật thôi a” Khương Miên chớp mắt vô tội.

Trán Lâm tỷ liền nổi gân xanh: “Sự thật gì? Một chuyện lớn như vậy, em chỉ nói vậy thôi sao? Có chứng cứ không? Em có biết việc này sẽ ảnh hưởng đến tương lai của mình thế nào không? Sau này không công ty nào dám nhận em nữa, em…em...”

“Được rồi, không cần nói thêm nữa.

Em cũng định giải nghệ rồi.

em đến đây chỉ để thông báo cho chị về chuyện này, giờ thì em đã nói xong rồi, em đi trước đây.” Trong trí nhớ của nguyên chủ, người đại diện này đối với nàng vẫn coi như không tệ, Khương Miên không muốn cãi vã với cô ấy.

Nói xong, nàng bổ sung thêm một câu với Lâm tỷ:

“Lâm tỷ, tối nay đừng về nhà.

Nếu chị nhất định phải về, nhớ tìm thêm vài người bầu bạn nhé.

Đây coi như là cách em báo đáp chị.”
Lâm tỷ: “ ? ”...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận