Livestream Đoán Mệnh Thiên Kim Oanh Động Toàn Mạng Nhờ Huyền Học


Khương Miên náo ra chuyện lớn như vậy.

Hiện tại toàn bộ đoàn đội quan hệ xã hội của công ty đều bận rộn vì chuyện này, là người đại diện của Khương Miên, Lâm tỷ khó mà trốn tránh trách nhiệm, tăng ca là điều không thể tránh khỏi.

Cô bị Khương Miên chọc giận không nhẹ, Khương Miên sau khi rời đi, nàng trực tiếp đầu quay lại công việc, quay đầu liền đem mọi chuyện quên mất không còn một mảnh.

Đến buổi tối, Lâm tỷ cảm thấy đầu mình thật sự đau nhức, nàng bất đắc dĩ, chỉ có thể xin nghỉ về nhà.

Khi về đến chung cư, Lâm tỷ đang chuẩn bị nhấn nút thang máy thì bỗng nhớ đến lời nhắc nhở của Khương Miên trong ngày hôm nay.

Tại sao Khương Miên lại nói với cô rằng tối nay không nên về nhà? Liệu có nguy hiểm gì ở trong nhà không? Nàng làm sao mà biết được?

Lâm tỷ không hiểu, lắc đầu và suy nghĩ một lúc, rồi quyết định vẫn sẽ nhấn thang máy lên lầu.

Cô sống trong khu chung cư có bảo an rất tốt, người lạ muốn vào cũng phải trả lời rõ những câu hỏi cần thiết, vì vậy cô không quá lo lắng về sự an toàn.

Không nghĩ nhiều nữa, khi đến tầng nhà mình, Lâm tỷ đang chuẩn bị nhập mật mã vào cửa.

Thì đúng lúc ấy, cô bất chợt ngửi thấy mùi khói thoảng nhẹ trong không khí.

Nhịp tim của cô, lập tức đập loạn vài nhịp!!

Mùi khói? Cô chưa bao giờ hút thuốc, hơn nữa tầng này chỉ có mình cô sống, mùi khói ấy từ đâu ra?

Cô nhíu mày, không biết là do hoảng sợ hay vì lý do gì khác.

Không hiểu sao, cô bỗng mở điện thoại, kiểm tra camera giám sát trong nhà.

Camera này
cô dùng để theo dõi bé mèo, vì mèo rất thích tìm chỗ núp, nên cô đã gắn nó ở một nơi tương đối kín đáo.


Khi đứng trước cửa, Lâm tỷ truy cập vào camera và điều khiển camera quay một vòng, nhưng không thấy bé mèo đâu, có lẽ nó đang trốn ở đâu đó.

Dĩ nhiên, cô cũng không nhìn thấy ai khác.

Cô thở dài, cảm thấy có thể là mình nghĩ nhiều rồi.

Khi đang chuẩn bị thoát khỏi giao diện giám sát, bỗng nhiên, cô thấy một bóng người từ trong phòng chạy ra, người đó tiến tới phòng khách và vứt một thứ gì đó không rõ trên mặt đất!

Lúc này, trái tim Lâm tỷ đột nhiên ngừng lại, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt cô— chính là bé mèo cưng của cô!

Tiểu Meomi nằm trên sàn phòng khách, mình đầy máu me.

Kèm theo đó là tiếng chửi mắng của một người đàn ông: 'Tiểu súc sinh, dám vồ lão tử, không biết tự lượng sức mình!'

Cô sống một mình và không có bạn trai… Người xuất hiện trong phòng khách của cô và gi.ết hại bé mèo, chỉ có thể là— một tên trộm đột nhập để cướp bóc! Nếu như cô không nghe theo lời Khương Miên, có lẽ giờ đây đã gặp phải chuyện không hay…

Lâm tỷ như rớt vào hầm băng, càng nghĩ càng sợ, trán cô đổ đầy mồ hôi lạnh, bước chân máy móc lui về thang máy, điên cuồng nhấn nút đóng cửa, trái tim cô nhảy lên kịch liệt, không thể bình tĩnh.

Thẳng đến khi cô từ trong thang máy đi ra, một mực chạy, cách xa chỗ đó, cô mới thở dài một hơi, lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại báo cảnh sát!
...

Một bên khác ——

Trời bắt đầu đổ mưa lớn.

Tại sườn núi của biệt thự, vô số phóng viên đang vây kín bên ngoài, mặc dù đường cảnh giới đã cản trở bước chân họ, nhưng máy ảnh và đèn flash của họ vẫn liên tục lóe lên.

Tất cả đều đang ghi hình cảnh tượng kinh hoàng, từ gốc cây sơn trà nơi vừa phát hiện ra bạch c.ốt th.i th.ể cùng với mái tóc bạc của một người phụ nữ đang kêu khóc thảm thiết.

Âm thanh của tiếng còi cảnh báo vang lên, gào thét cắt ngang bầu không khí.


Cùng lúc đó, tại sân bay, một người đàn ông đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, toàn thân được che chắn cẩn thận, thần sắc bất an, đang xuyên qua đám đông, cố gắng rời đi.

Nhưng ngay sau đó, một nhóm cảnh sát mặc đồng phục từ phía sau lao tới, trực tiếp đè người đó xuống đất!

Con ngươi Diệp Khuê co rụt lại, liều mạng giãy dụa: "Thả ta ra! Thả ta ra! Ta không phải cố ý giết người! Van cầu các ngươi bỏ qua cho ta đi!"

Đáp lại hắn chỉ có người chấp hành luật pháp lạnh lùng lên tiếng nói: "Đối tượng tình nghi đã sa lưới, bắt thành công."

"Lập tức đưa về!"

"Giam lại!"

Kết thúc màn truy đuổi, tiếng còi cảnh báo gào thét rời đi.

Thi thể bị phát hiện, đối tượng tình nghi cũng đã sa lưới tại sân bay.

Đêm đó, vô số hot search điên cuồng nhảy lên ——

# Ảnh đế Diệp Khuê hư hư thực thực giấu thi, chạy trốn #

# Thiếu nữ mất tích một thi hai mệnh, hung thủ là minh tinh tương đối hot #

# Diệp Khuê bị cảnh sát mang đi #

# Phát hiện chuyện Khương Miên vạch trần là sự thật #
...

Từ công ty đi ra, Khương Miên liền trực tiếp trở về nhà.


Mới vừa vào cửa, nàng đã cảm giác được có ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm nàng.

Một thiếu niên ước chừng khoảng 17-18 tuổi nhìn thoáng qua nàng, đại khái là không thấy người hắn muốn gặp, hắn vô cùng khó chịu nhếch miệng: “An An tỷ đâu? Làm sao chỉ một mình ngươi trở lại rồi?”

Trong lời Cố Thừa Trình nói mang theo vài phần chất vấn.

Khương Miên quét mắt nhìn hắn một cái, trực tiếp vượt qua hắn, hướng về phía trên lầu mà đi.

“Đứng lại! Thái độ của ngươi có ý gì! Ta hỏi, sao ngươi không trả lời! An An tỷ không phải cùng ngươi quay chung tiết mục sao? Tại sao chỉ một mình ngươi trở lại? Tiết mục của chương trình bị ngươi làm thành ra dạng này, nàng sẽ không gặp nguy hiểm gì chứ?”

Cố Thừa Trình âm thầm nhíu mày.

Mới tìm lại được chị gái ruột trong nhà, nhưng tính tình của cô ấy thật sự là thối cực kì, lại còn mười phần keo kiệt, hoàn toàn không giống như An An tỷ, người luôn hiểu lòng người.

Nàng là một diễn viên nhỏ tuyến 18,thanh danh cực kì tệ hại, thật sự rất mất mặt.

Không biết tại sao hắn lại có một người chị gái như vậy.
“Ngươi sao không nói gì?” Thấy nàng im lặng, Cố Thừa Trình đã có phần không kiên nhẫn.

“Chuyện ta vạch trần, nếu như có chuyện, cũng chỉ có ta là người gặp chuyện.

Cô ta có thể gặp nguy hiểm gì?”

Khương Miên mặt lộ vẻ trào phúng, thẳng thắn trả lời: "Còn nữa, ta mới là chị ruột của ngươi, nếu như ngươi không biết cái gì gọi là tôn trọng, vậy thì tốt nhất là ngậm miệng lại."

Nguyên chủ là một năm trước mới được Cố gia tìm về.

Lúc nàng chào đời, vừa vặn chính là thời kỳ Cố gia đang trên đà phát triển, Cố gia vì thế đắc tội với không ít người.

Nguyên chủ vừa ra đời liền bị những người mang hận kia đem tráo, sau đó vứt cho cô nhi viện.

Nàng từ bé đã lớn lên ở cô nhi viện, tự dựa vào bản thân mà cố gắng thi lên đại học, cuối cùng vào giới giải trí, bởi vì không có nhân mạch (mối quan hệ), nên thường xuyên phải đi tiếp rượu, đem đến nhiều đồn đoán, nói phía sau nàng có kim chủ, nàng hàng ngày đều bồi ngủ, lời đồn đại ngày càng nhiều, mọi người theo đó cũng liền tin.

Thanh danh của nguyên chủ không tốt, lúc mới vừa được tìm về, người Cố gia thật ra không quá để ý đến nàng.


Nhất là trong nhà còn có một người cùng làm trong giới giải trí, bên ngoài lại có thanh danh tốt như Cố An An, ấn tượng mọi người đối với nàng lại càng không tốt.

Nhất là vị Cố gia tiểu thiếu gia này, mỗi lần nhìn thấy nguyên chủ, cũng là một bộ dáng vênh mặt hất hàm sai khiến, bộ dáng mười điểm cao ngạo, còn thường xuyên vì Cố An An ra mặt mà làm khó nàng.

Cha mẹ Cố đối với điều này lại coi như không thấy.

Anh trai Cố gia hàng năm đều ở bên ngoài, căn bản không để ý tới chuyện xảy ra ở đây.

Nguyên chủ ở Cố gia không được hoan nghênh, bọn họ sau khi đưa nàng trở về liền không để ý, cho nên tự nhiên cũng không công bố ra ngoài nàng có thân phận là thiên kim thật của Cố gia.

Nguyên chủ không có chỗ dựa, mà Cố An An vì chèn ép nguyên chủ, liền liên thủ với công ty, đưa nàng lên chương trình yêu đương não tàn kia làm trò hề.

Nguyên chủ bởi vì công ty yêu cầu quấn lấy Diệp Khuê, do một lần tìm tới hắn, tại cửa ra vào nhà hắn nhặt được một cái USB có logo fan Diệp Khuê bên trong chứa video, Diệp Khuê cho là nàng biết rồi, sợ hãi bại lộ, thế là đưa ra chiêu hiểm, độc sát nguyên chủ, cho nên mới hại nàng mất mạng.

Trên thực tế, nguyên chủ nhặt được đồ vật ngay lập tức liền đưa lại cho hắn, nàng căn bản không có nhìn xem.

Một người hai người đều không phải là thứ người tốt gì.

Cho nên bây giờ, đối mặt Cố Thừa Trình, Khương Miên đối với hắn hoàn toàn không có sắc mặt tốt.

Nàng nói xong, cũng không đợi hắn có phản ứng, trực tiếp đi lên lầu, để lại Cố Thừa Trình hoảng hốt lại kinh ngạc đầy mặt.

Nàng lại dám nói chuyện với hắn như vậy? ? !

Cố Thừa Trình liếm liếm răng hàm, đáy mắt xẹt qua một tia hứng thú, hắn nhìn chằm chằm bóng lưng nàng rời đi, nhấc chân đi theo.

Tựa như không chú ý tới dưới chân, hắn mới vừa đi hai bước, liền vấp chân, cả người trực tiếp ngã xuống đất, đầu trầy trụa!

Máu tươi theo thái dương chảy xuống, Cố Thừa Trình từ dưới đất bò dậy, lạ thường lại không có tức giận, hắn giơ tay sờ máu trên mặt mình, trong mắt lóe quầng sáng u tối xẹt qua, hắn lè lưỡi, liếm liếm máu tươi của mình trên đầu ngón tay, trầm thấp cười ra tiếng.

Có ý tứ.

Thật thú vị...



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận