Livestream Đoán Mệnh Thời Tổng Phu Nhân Giục Ngài Ly Hôn


“Việc cưới em là quyết định của bà nội tôi.

Giữa chúng ta không có tình cảm nên sẽ không có đám cưới, sau khi cưới cũng không sống chung.


“Không vấn đề gì.


“Theo thỏa thuận, một năm sau chúng ta sẽ ly hôn.


“Được.


“Đây là thẻ ngân hàng, mỗi tháng tôi sẽ chuyển vào đó một triệu để làm phí sinh hoạt.


“Không cần.


Trước cửa cục dân chính, hai người trẻ tuổi đứng đối diện nhau.

Người đàn ông có ngũ quan sắc nét, đôi mắt sâu thẳm, vẻ ngoài đẹp trai nhưng lại toát lên sự lạnh lùng, xa cách.


Ánh mắt lạnh lùng nhìn người phụ nữ với một chút tò mò.

Người phụ nữ có dáng người mảnh mai, cao ráo, làn da trắng mịn, dung mạo tuyệt đẹp nhưng lại khiến người ta cảm thấy cô như một đám mây trắng cô độc, toàn thân toát lên vẻ lạnh nhạt.

Dù là ngoại hình hay khí chất, hai người đều trông như một cặp trời sinh.

Thời Dật nhìn Thẩm Sơ Cẩn rồi khẽ nhíu mày.

Chẳng lẽ cô gái này dễ nói chuyện như vậy sao?
Hôm qua, bà nội đột nhiên nói đã tìm cho anh một người vợ, một hai bắt anh phải cưới cô.

Thậm chí còn làm đến mức một khóc hai nháo ba đòi thắt cổ.

Từ khi cha mẹ anh mất tích khi anh mười hai tuổi, anh và em gái đều do bà nội nuôi dưỡng.

Anh không thể nhìn bà nội chết được.

“Chú Chung sẽ đưa em đến Hoa Hạ Bắc Phủ, năm nay em cứ sống ở đó đi.


Anh chỉ tay về phía chiếc Maybach đen đậu xa xa.

Hoa Hạ Bắc Phủ là khu biệt thự nổi tiếng ở kinh đô.

Anh mua riêng cho người phụ nữ này.

Cách xa nơi anh sống!
“Tôi có chỗ ở riêng rồi.


Thái độ từ chối thản nhiên của Thẩm Sơ Cẩn khiến ánh mắt Thời Dật càng thêm sâu thẳm.

Thú vị, đây là lần đầu tiên anh gặp người mà mình không hiểu được…
Ban đầu anh muốn đối phương biết khó mà lui, nên mới cố ý đưa ra nhiều yêu cầu vô lý như vậy, nhưng đối phương lại không chút do dự đồng ý.

Cô muốn gì chứ?
Nói là thích anh, nhưng không giống.

Ánh mắt cô nhìn anh không có chút ngưỡng mộ nào.


Nói là tham tiền, nhưng nhà và tiền đều không cần.

Rốt cuộc cô muốn gì khi kết hôn với anh?
Là muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt… hay có mục đích khác?
Hai người lần lượt bước vào đại sảnh.

“Đăng ký ly hôn ở bên kia.


Nhân viên nhìn hai người một lượt, nhiệt tình chỉ tay về phía bên cạnh.

“Chúng tôi đến đăng ký kết hôn.

” Thẩm Sơ Cẩn nói nhẹ nhàng.

Nhân viên ngạc nhiên mở to mắt, nghi ngờ nhìn hai người lần nữa, sau đó vội vàng cười xin lỗi, “Ôi, xin lỗi nhé, tôi cứ tưởng…”
Hai người này không có chút nào giống cặp đôi mới cưới hết?
Nhìn cũng… quá xa lạ…nói là người dưng cũng không hề quá chút nào!
Nhân viên lúng túng giúp hai người hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn.

Thời Dật nhìn bóng dáng xinh đẹp rời đi sau khi nhận được sổ đỏ, khẽ nhíu mày lần nữa.

Anh cúi đầu nhìn giấy chứng nhận kết hôn trong tay, có chút thất thần.

Anh đã kết hôn như vậy sao?
Với một người phụ nữ xa lạ chỉ gặp một lần?
“Thời tổng, có cần về công ty không?”
“Ừ.



Thời Dật vừa lên xe, điện thoại reo lên.

Anh tiện tay nhấc máy, “Chuyện gì?”
“A Dật, nghe nói cậu kết hôn rồi hả?”
Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia lập tức vang lên giọng nam ngạc nhiên và tò mò.

Thời Dật hạ mắt, xoa xoa chân mày, trầm giọng hỏi, “Ai nói với cậu thế?”
“Bà nội cậu đấy, bà vừa đăng giấy chứng nhận kết hôn của cậu lên vòng bạn bè.


Thời Dật: “!!!”
Anh mở vòng bạn bè của bà nội ra xem.

Bài đăng mới nhất: Cháu trai tôi Thời Dật kết hôn rồi! Vui quá! (Xoay vòng~ Trái tim~ Bong bóng~)
Hình ảnh là giấy chứng nhận kết hôn của anh!
Đây là ảnh mà anh vừa gửi cho bà nội!
Sáng nay vừa thức dậy, bà nội đã gọi điện liên tục, ba lần năm lượt bắt anh phải chụp ảnh chứng minh đã nhận giấy chứng nhận, anh nghĩ chỉ là gửi một tấm ảnh thôi.


Nhóm dịch: Nhà YooAhin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận