Đêm dài từ từ trôi, hai người ngây người một thời gian trong phòng, cuối cùng Cổ Dư đề nghị Mộ Dạ Triệt đi tắm rửa, tẩy sạch toàn thân dính máu, "Tắm rửa cho cơ thể thoải mái chút, nhớ đừng để ướt miệng vết thương."
"Được." Ánh mắt Mộ Dạ Triệt nặng nề nhìn cô, lên tiếng đồng ý.
Giờ phút này ngày tốt cảnh đẹp, bóng đêm yên tĩnh, đối mặt với cô dịu dàng như vậy, ánh mắt hắn đầy lửa nóng, gắt gao nhìn chằm chằm môi của cô rất muốn hôn cô, nhưng hắn sợ dọa đến cô, chỉ có thể nghiêng thân hình cao to đi, cầm áo ngủ vào phòng tắm.
Cổ Dư ngồi trên giường thu dọn dụng cụ y tế, nhìn đầu giường.
Giờ đã qua 8 giờ tối, chuyến bay qua Singapore đã cất cánh, không biết Đông Húc có còn chờ cô nữa không?
Giờ cô phải gọi điện cho Đông Húc.
"Đông Húc, bên này em có chút chuyện, có khả năng vài ngày nữa mới bay qua Singapore được." Cô đứng dậy đi đến bên cửa sổ, goi cho Đông Húc, "Anh đừng chờ em."
"Dạ Triệt đã gọi điện cho anh." Đông Húc đang cười nói trong điện thoại, thân hình cao lớn đi vài bước trong phòng, "Tiểu cữu hình như muốn giữ em lại, nhưng anh không hi vọng em càng lún sâu vào đó.
Hiện tại Cổ Ngạo đã bay về Cẩm thành xử lý chuyện Lâm Ngọc Nhi, một khi để anh ấy biết được tin em lén đính hôn cùng Mộ Dạ Triệt, anh ấy nhất định sẽ đưa em xuất ngoại lần nữa, em phải chú ý một chút."
"Cái này em biết." Cổ Dư đi vài bước trong phòng, nhìn bóng dáng Mộ Dạ Triệt sau cánh cửa thủy tinh của phòng tắm, nhẹ giọng nói: "Em sẽ cẩn thận xử lý chuyện này, Đông Húc anh đừng lo, vài ngày sau em sẽ bay qua Singapore.
Giờ cứ vậy đi."
Sau khi kết thúc trò chuyện cùng Đông Húc, cô nhìn thấy Mộ Dạ Triệt đi ra từ phòng tắm.
Mỹ nam này cũng không có lõα ɭồ quấn khăn tắm ngang hông, mà là mặc áo ngủ, toàn thân tuấn dật, cao, tuấn tú mà xuất hiện trước mặt cô.
Hắn mặc quần áo hoàn hảo như vậy cũng sẽ không làm cho cô có cảm giác xấu hổ, bởi vì hắn cũng không có để hai người lõα ɭồ, mà là nhìn đối phương khách sáo như khách, mỉm cười, tựa như hiểu đươc việc tôn trọng cô.
Vì thế hai người ở chung càng thêm hòa hợp, Cổ Dư nhìn hắn cười nhẹ nhàng, "Hình như Mộ bí thư cùng Mộ thái thái đã trở lại, anh đi gặp họ trước đi, em tắm rửa."
Mộ Dạ Triệt thì chậm rãi đến gần phía cô, trong bộ áo choàng ngủ màu trắng đó là thân hình cao to cùng vòm ngực khêu gợi của hắn, tóc cùng lông mi giọt nước, ngũ quan tuấn tú, khiến cho hắn thoạt nhìn càng tà mị gợi cảm.
Mộ Dạ Triệt
Người đàn ông này thoáng nhìn cao to nhã nhặn, thực chất ở trên giường hắn lại là mãnh hổ sói đói, có thể dùng đôi chân dài cùng thắt lưng cường tráng kia mà tra tấn phụ nữ một ngày một đêm không ngừng nghỉ, ngày đêm triền miên......!Về điều này, Cổ Dư thật sự tràn đầy cảm xúc.
Thân là nữ giới, tuyệt đối không thể tin tưởng bề ngoài nho nhã tuyệt luân của hắn được, do đó đi tin rằng hắn đối xử với phụ nữ vĩnh viễn là bộ dạng tao nhã, chỉ cười mà không nói như này.
Trên thực tế, người đàn ông ôn nhuận như ngọc này đích thị là tên đàn ông cuồng dã không kiêng dè gì, tà mị khêu gợi, nhất là đối với người phụ nữ hắn muốn, bá đạo còn cuồng ngạo......
Giờ phút này, Cổ Dư thấy hắn đến gần mình, hơn nữa chính mình là xuất hiện 'Ý nghĩ kì quái' đối với hắn, nên cười nói: "Trước khi chính thức kết hôn, em nghĩ chúng ta không nên chung phòng, đêm nay em ở đâu?"
Mộ Dạ Triệt đã đến gần cô, buông mắt nhìn cô, đột nhiên rất nhớ cô một tháng trước nhu tình như nước.
Thời điểm đó cô sẽ chủ động chui vào lòng hắn, cam tâm tình nguyện đáp lại cái hôn của hắn, cùng hắn ôm nhau, nhưng hiện tại, hắn không thể đụng chạm cô, sợ cô lại bỏ hắn mà đi......
"Đêm nay em ngủ trên giường, anh sẽ không chạm vào em." Hắn nhẹ tay vuốt trán cô, sâu trong ánh mắt mang theo lửa nóng, bảo cô đi tắm, "Giờ anh xuống lầu, em tắm xong xuống sau."
"Được." Cổ Dư cười nhẹ, cầm áo ngủ trên giường xoay người đi vào phòng tắm.
Nhưng sau khi đóng cửa lại, cô cũng không có cởϊ qυầи áo, mà là đi vài bước trong phòng tắm, nhíu mày nhìn phía trước.
Đông Húc nhắc nhở không muốn cô lún sâu, nhưng hiện tại Mộ Dạ Triệt không cho cô đi, nhất định phải giữ cô lại đây!
Hắn muốn quay đầu, quay đầu theo đuổi cô, nếu hiện tại không cho hắn chết tâm, hắn tất nhiên sẽ theo cô đến chân trời góc bể, bằng mọi giá phải theo đuổi níu kéo cô!
Mà cô đã không còn là Cổ Dư trước kia, không có khả năng lại ruột gan đứt từng khúc vì hắn, đau khổ đuổi theo hắn.
Cô hẳn là nên làm cho hắn hiểu được, có chút chuyện cũ qua đi, bọn họ cũng đã không còn dừng lại tại chỗ, mà là nên tiến về phía trước.
Trái tim tâm tư từng bị tê tái kia, đã không còn khả năng có thể chữa trị, không còn một dấu vết gì! Hắn hẳn nên suy nghĩ một chút, vụ án vu oan hãm hại ở bữa tiệc đính hôn nửa năm trước, hắn cùng cô đã không còn khả năng, ánh mắt của hắn không tin tưởng cô đã gϊếŧ chết Cổ Dư ngày xưa, trái tim kia của Cổ Dư đối với hắn đã đến hồi chung kết.
Bọn họ đều phải hiểu được một việc, thấy rõ một việc, sau đó tiếp tục đi về phía trước......
Cổ Dư
Mà dưới lầu, Mộ Dạ Triệt gặp ba mẹ trở về từ bệnh viện.
Mộ thái thái nhìn thấy hành lý của Cổ Dư đặt ở phòng khách thì hết sức vui mừng, lập tức kêu gọi chú Tiền đi sắp xếp, tất cả u ám chồng chất trong đầu đều trở thành hư không, mừng rõ đi tới đi lui trong phòng, tự mình cũng hỗ trợ đi thu xếp, "Cổ nha đầu đã trở lại, thật tốt quá! Rốt cuộc con bé cũng chịu trở lại!"
Bà vừa kéo hành lý, vừa chỉ đạo người giúp việc quét dọn, cần phải vứt bỏ những món đồ cũ trong phòng, khôi phục dáng vẻ nửa năm trước!
Tuy rằng hôm nay Lâm Tiêm Tiêm xông vào bữa tiệc mà cãi lộn, âm thanh kiêu ngạo của Lâm Ngọc Nhi cũng thông qua loa ngoài truyền đến tai của mọi người, làm cho khuôn mặt ghê tởm của mẹ con Lâm gia bị lộ nguyên mặt, cũng khiến một bữa tiệc đính hôn dính đầy máu!
Nhưng đúng là bởi vì kiểu này, bà mới càng muốn để Jasmine làm con dâu mình, để Cổ nha đầu trở lại bên người mình!
Cổ nha đầu thật là tốt, so với Lâm Tiêm Tiêm giả danh lừa bịp kia càng vĩ đại gấp nhiều lần, về năng lực, tướng mạo, gia thế đều có hết, ngàn người mới có một! Huống hồ ngay từ đầu, người bà thích chính là Cổ nha đầu, nhận định Cổ nha đầu mới là con dâu của Mộ gia, giờ rốt cuộc gia đình cũng có thể đoàn viên......
Nhưng so với sự vui sướng của bà, nét mặt Mộ bí thư lại già nua, quát lớn khiến người giúp việc ngừng động tác trong tay, "Toàn bộ lui xuống, Mộ gia ta không có tân thiếu nãi nãi, thiếu nãi nãi trước kia, đã chết vì bệnh rồi.
Sau này đừng để ta nghe được tiếng gọi 'Thiếu nãi nãi' này!"
"Lão Mộ!" Mộ thái thái bị dọa, xoay qua, kinh ngạc nhìn chồng, "Giờ tất cả chân tướng đã rõ ràng, vì sao ông còn không chịu tha thứ cho Cổ Dư? Lúc trước Cổ Dư cũng không có đẩy ngã Lâm Tiêm Tiêm, cũng không có chạy án! Là mẹ con Lâm gia hại con bé nha......"
Mộ bí thư thì lắc đầu, ánh mắt sắc bén nhìn con, tiếng nói nghiêm khắc, "Tuy rằng cô ấy không có đẩy ngã Lâm Tiêm Tiêm, nhưng cô ấy cố ý quyến rũ Dạ Triệt chế tạo thị phi, mục đích đó là muốn hủy hoại Mộ gia chúng ta, gây sóng gió trong này! Dạ Triệt, đưa cô ấy đi đi, Mộ gia chúng ta không thể giữ cô ấy lại.
Mộ gia chúng ta sẽ dùng một loại phương thức khác đề bù đắp cho cô ấy, nhưng ba tuyệt đối không đồng ý cho hai người kết hôn!"
Thân hình cao to của Mộ Dạ Triệt đang đi xuống cầu thang, nghe vậy nheo mắt lại, nhìn chằm chằm ông mà nói: "Hôm nay cũng không phải cô ấy tự nguyện ở lại đây, mà là con đón cô ấy về.
Nếu hôm nay con không phái người chặn cô ấy lại, cô ấy sẽ một đi không trở về nữa, vĩnh viễn không quay trở lại, cô ấy sẽ bỏ lại mọi người ở nơi này! Ba, chẳng lẽ ba còn không rõ, nếu cô ấy thật sự muốn trả thù Mộ gia chúng ta, Mộ Dạ Triệt con còn có thể không hao tổn lông tóc gì mà đứng ở đây sao? Với sức lực của cô ấy, Mộ gia chúng ta sớm đã thân bại danh liệt cùng Lâm Tiêm Tiêm rồi!"
"Đó là bởi vì con tự nguyện để cô ta lợi dụng mình!" Mộ bí thư lớn tiếng nhắc nhở con, tiếng nói hùng hâu, đủ thấy sự tức giận của ông, "Con cho cô ta cơ hội, cô ta mới có thể thuận lợi dây dưa cùng con, châm ngòi mối quan hệ giữa con cùng Thanh Huyên! Là con rước cô ta vào cửa nhà! Dạ Triệt, thông qua chuện này, con nên nhìn ra cô ta không phải là Cổ Dư trước kia, cô ta là Jasmine, một người muốn hủy hoại Mộ gia chúng ta! Giờ con nghe lời ba nói đây, lập tức đuổi cô ta ra khỏi cửa, đoạn tuyệt quan hệ lui tới! Con không thể phạm một sai lầm đến hai lần!"
"Jasmine sẽ không hủy hoại Mộ gia chúng ta, cô ấy đã thu tay lại rồi." Mộ Dạ Triệt lạnh giọng nói, chậm rãi đến gần cha mình, "Nếu ba có lòng muốn bù đắp, Jasmine cũng sẽ không nhắc lại chuyện xưa nữa.
Người cô ấy thật sự muốn trả thù là mẹ con Lâm gia, đem vạch trần rõ vụ tai nạn xe cộ, mà Mộ gia chúng ta lúc trước không có tin tưởng cô ấy, chính là khiến cho cô ấy tuyệt vọng, cũng không khiến cô ấy dâng lên dã tâm trả thù.
Cô ấy vẫn là Cổ Dư thiện lương trước kia, ba không nhìn thấy sao? Cô ấy cũng không có dùng các căn cứ chính xác có được trong tay mà hủy hoại toàn bộ Mộ gia chúng ta!"
"Ta chẳng nhìn thấy cô ta thiện lương, ta chỉ nhìn thấy cô ta náo loạn khiến Mộ gia gà chó không yên!" Mộ bí thư nổi giận, dùng bàn tay run run vỗ vỗ tay vịn xe lăn, tiện đà năm ngón nắm chặt, lạnh lùng nói: "Nếu cô ta thật sự không hận Mộ gia, như vậy cô ta sẽ không cố ý lên kế hoạch phá hoại tình cảm giữa con cùng Thanh Huyên, khiến Mộ gia chia năm xẻ bảy! Cô ta hận chúng ta, càng hận mẹ con Lâm gia, bởi vậy chúng ta đều là đối tượng trả thù của cô ta, vĩnh viễn không có ngày yên ổn! Bây giờ nếu con không đuổi cổ cô ta đi, ta sẽ tự mình phái người mời cô ta ra khỏi nhà, tiễn cô ta một đoạn đường!"
Ông nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm con, tức giận đến run run, "Dạ Triệt, con lập tức đuổi cổ cô ta đi! Nay cô ta so với Lâm Tiêm Tiêm còn chịu không nổi, không biết xấu hổ, Cổ nha đầu sẽ không dùng loại thân phận bên thứ ba mà tiếp cận con, trả thù con, cô ta lại vận dụng các kỹ xảo này thật tự nhiên, chia rẽ tình cảm của con cùng Thanh Huyên! Cô ta căn bản không phải là Cổ Dư, mà là một ả đàn bà không có tự trọng tự ái! Đuổi cô ta ra khỏi đây!"
Trên lầu, Cổ Dư vừa tắm rửa xong chậm rãi đi tới bên này, bỗng nhiên nhẹ nhàng hô một tiếng, "Ba, mọi người đang nói chuyện gì vậy?"
Cô trông như chưa nghe được cuộc đối thoại này của cha con Mộ gia, gương mặt cười nhẹ thanh thoát, vừa tắm rửa xong, đi tới phía Mộ Dạ Triệt, "Dạ Triệt, đã xảy ra chuyện gì?"
Không thể tưởng tượng được, Mộ bí thư lại đẩy cô về cùng một giuộc với Lâm Tiêm Tiêm, thậm chí so sánh cô còn không chịu nổi so với Lâm Tiêm Tiêm.
Nhưng nếu nhất định phải nói đến không có tự trọng tự ái, lúc trước Lâm Tiêm Tiêm tự nguyện hiến thân trên bàn cơm, vác bụng bầu đến cửa khoe ra thì có tính là gì đâu?
Mộ Dạ Triệt lựa chọn một người phụ nữ như vậy vào cửa, Mộ gia tiếp nhận đoạn nhân duyên này, vui mừng hoan hỉ mở tiệc rượu, cô không còn lời nào để nói.
Nhưng nay Mộ Dạ Triệt lại một lần nữa lựa chọn cô, mà Mộ bí thư hiền lành hòa ái ngày xưa lại xếp hạng cô sau Lâm Tiêm Tiêm, cắt câu lấy nghĩa, vậy khoảng thời gian này, Jasmine nhất định phải ở lại Mộ gia.
Jasmine sẽ đem những gì Cổ nha đầu ngày xưa để lại nơi đây, thu hội lại tất cả.
Cô sẽ không tranh giành cùng Lâm Tiêm Tiêm vị trí con dâu trong lòng Mộ bí thư, mà là để cho ông ấy thấy rõ, cái gì là đúng, cái gì là sai..