-Alo,An An à-Nói đi tiểu thư Hạ Nhiên-An An bắt máy vừa nghe vừa làm việc-À mẹ nuôi của cậu gửi cho cậu bùa hộ mệnh mà bà mới đi chùa xin về đấy.
Cậu nhận được chưa?-Chưa.
Mình không thấy bác gái gửi mình cái gì cả-Aizz,tên anh hai vô trách nhiệm của mình đúng thật là.
Rõ ràng mẹ mình nhờ đàng hoàng mà lại tót đi hẹn hò.
Gọi điện cũng chẳng nghe thế là mẹ mình phải gọi cho mình nè.
Mà mẹ mình còn ngại không dám hỏi cậu cơ.
Mệt thật chứ-Ồ vậy hả ?-An An nhìn đồng hồ -Vừa hay mình cũng tan làm để mình đến chỗ anh cậu lấy vòng cho.
Nói với bác gái là mình cảm ơn nhiều nhé-Đúng là con gái nuôi của mẹ mình có khác.
Khiếp có cái vòng cũng đi tìm người để đòi.
À mình tra được định vị của anh mình ở rạp chiếu phim quốc gia nhé.
Đến thì mắng hộ mình một trận.
Làm ăn vô trách nhiệm-Ừ rồi bên đấy đang giờ làm việc đúng không?Cúp máy làm việc đi không phải thừa cơ hội để ngồi tám-Rồi rồi theo ý điện hạ hết.
Mình cúp máy đây.
Moa moa-Đúng gớm mà -An An cười bất lực cúp máyCô thu dọn bàn làm việc rồi bắt xe đi đến rạp chiếu phim.
Đến nơi đang loay hoay tìm anh thì cô nghe tiếng cãi vã của một cặp đôi-Anh nói chia tay với em sao ?-Cô gái vừa khóc vừa hét với chàng trai-Ừ ,đây là buổi hẹn cuối cùng giữa tôi và cô -Chàng trai lên tiếng-Ô hô tổng giám đốc đang chia tay bạn gái sao ?Đúng chất rồi không lệch đi đâu được.
Thôi kết thúc thì mình vào sau vậy-An An nhận ra anh liền tìm một chỗ đứng gần đấy quan sát-Tại sao?Em có gì không tốt-Đơn giản là tôi mệt.
Không phải mẹ tôi giới thiệu thì tôi cũng không phí thời gian với cô đâu -Anh Tú lạnh lùng nói-Em không tin đâu.
Chắc chắn anh yêu người khác rồi đúng không ? Nhỏ đấy là ai ?-Cô gái bắt đầu khóc lớn gây sự chú ý của mọi người xung quanhAnh Tú cảm thấy phiền không biết xử lý thế nào.
Anh cũng không ngờ cô gái này lại tưởng bở xa đến mức nghĩ mình là người yêu trong khi mới gặp nhau 2 lần.
Tuy anh chơi bời nhưng cũng không hạ thấp tiêu chuẩn yêu đương với cô ta.
Đang lúc rơi vào thế bí anh nhìn thấy An An liền ra hiệu kêu cứu.
Cô nhìn thấy nhưng chỉ lắc đầu cười bảo anh tự gánh nghiệp của mình đi.
Anh liền thỏa thuận *Hai bộ sưu tập hiếm của OP *.
Cô lấn tới *3 thì chốt *.
Anh đau lòng gật đầu.
Cô liền vui vẻ , cởi áo khoác , thả tóc xuống đi tới.
Nhìn dáng vẻ chưa thấy bao giờ của cô ,anh bỗng đứng hình nhìn không chớp mắt.
Cô đi đến khoác tay anh , tươi cười với cô gái :-Chào cô, tôi là bạn gái của Anh Tú.
Xem ra là cô có vấn đề với người yêu tôi thì phải ?Hạ Anh Tú nghe xong lại thêm bất ngờ nhưng vẫn phải diễn tiếp-À thì ra là mày.
Mày là người cướp người yêu tao.
Hôm nay mày phải chết.
-Cô gái xông lên định tát vào mặt An An.
Nhưng bị anh chặn lại.
-Bạn gái tôi cô muốn đụng là đụng sao ? Cô đừng tưởng bở nữa.
Vì mẹ tôi sợ bất lịch sự với mẹ cô nên tôi mới phải đến đây để nói lời cắt đứt không dây dưa gì với cô.
Chúng tôi vừa chính thức ra mắt hôm qua nên đừng lấy cái cớ mẹ tôi giới thiệu mà xuống tay với cô ấy.
Tôi không muốn cô ấy bị hạ nhục bởi thứ ảo tưởng hão huyền như cô.
Đừng để tôi phải gọi bảo vệ lôi cô đi trước toàn dân thiên hạ.
-Anh vô tâm nói-Anh yêu , bác gái đưa vòng cho em anh để đâu rồi -An An tươi cười nói , không để tâm đến cô gái kia-À anh để ngoài xe để lát nữa anh lấy cho em nhé -Anh véo má cô cưng chiều nói.
Cô gái trước màn ân ái kia tức sôi máu nhưng đành rời đi không quên để lại ánh mắt sát khí cho An An-Đi rồi, không xoa đầu nữa.
Ba bộ đấy nhé -An An nhanh chóng giữ khoảng cách với anh-Rồi rồi yên tâm mai anh đưa tận nhà.
Xem ra em nhận giải ảnh hậu cũng khối người tin nhở-Không diễn thì em còn lăn lộn được trong môi trường đầy hồ li này à.
Mà bác gái dày công sắp xếp cho anh một cô thân hình chữ S thế kia mà không chịu à.
Tiêu chuẩn cao đấy.
-Người anh muốn thì có nhận ra đâu -Anh lẩm bẩm nói-Anh nói gì cơ ?-Không có gì.
Thôi ra xe anh đưa vòng cho rồi tiện thể đưa em về nhà-Cảm ơn tổng giám đốc-Không gọi anh yêu nữa à-Diễn thôi đừng có trêu em nữa -An An đỏ tai nói*Đúng dễ thương mà * Anh Tú nhìn cô mỉm cười.
******-Alo , Hạ Nhiên xin nghe.
Đồn cảnh sát ạ? Vâng , tôi đến ngay đây-Hạ Nhiên cởi áo phòng nghiên cứu lấy chìa khoá xe rồi nhanh chóng ra ngoài.