Lỡ Đụng Phải Tổ Kiến Lửa Thì Chạy Còn Kịp Không


-Đã có mối tình đầu đâu mà kinh nghiệm đầy mình -Anna bĩu môi nói-Ai bảo chưa có.

Hồi...-Hạ Nhiên chợt dừng lại-Hồi nào cơ ? Nói tiếp đi chứ bang chủ .-Anna nhảy xuống, trêu đùa nói-Dù sao thì không quan trọng.-Hạ Nhiên bối rối -À mà chuyện chị nhờ em đã làm xong chưa ?*Đánh trống lảng hay đấy.

Về nước phải điều tra thêm mới được*-Anna nghĩ thầm, quay người đi lấy máy tính bảng đưa cho Hạ Nhiên đáp:-Đã điều tra xong rồi.

Những người đó thuộc một tổ chức mới nổi.

Có vẻ ngay từ đầu mối quan hệ giữa họ và “anh rể tương lai” đã là hai đầu chiến tuyến rồi.-Thích sang chơi với tê giác tuần này luôn không?-Hạ Nhiên mỉm cười dịu dàng hỏiAnna rét run trước nụ cười tuy đẹp nhưng đầy hiểm nguy vội bóp vai năn nỉ:-Em đùa xíu thôi mà.

Chị đại bớt nóng nha.


Bớt nóng.

Bớt nóng.-Thế mà đã liên kết được nhiều đường dây vũ khí quốc tế vậy sao?-Hạ Nhiên lướt máy tính bảng, bất ngờ, hỏi-Có vẻ như ông chủ của họ là một người có thân phận đặc biệt.

Khi em điều tra sâu thêm thì gặp nhiều tầng lửa ngăn chặn.

Nhưng anh ta chỉ là một đứa con trai thứ trong một chi của gia tộc đã lụi bại ngày nay mà thôi.-Trương gia ? - Hạ Nhiên nhướng mày.-Phải là Trương gia.

Hình như hắn là họ hàng xa với ngài A Cửu.-Ngài A Cửu ? Em gọi chị còn không cũng kính bằng đâu-Hạ Nhiên trêu chọc nói-Idol ngày xưa của em mà.

Chả qua chị thân quá mới không biết đến sức hấp dẫn của ngài ấy thôi-Anna tự hào-Thôi, tôi xin cô nương.

Chuyện này chắc cần điều tra thêm.

Chị nghĩ không đơn giản vậy đâu-Hạ Nhiên đưa lại máy tính bảng rồi đi vào bếp chuẩn bị nấu mì -Đã liên lạc được với bang phó chưa?-Rồi ạ.

Hình như cô bạn gái mới này khá hay ghen.

Lúc em gọi, thấy em là cô ấy nháo một trận, đồ bay tứ tung làm em cũng phải thương cảm cho tên đào hoa đấy vài phần.

Nhưng như thế cũng tốt.


Cuối cùng cũng có người trị được anh ấy-Anna khẩn trương đến tắt bếp trước khi cô chị mình cho rượu vào chảo đang sôi dầu-Chị định thử thách khả năng phòng cháy chữa cháy của em hay sao mà chơi lớn dữ vậy?-Anna tức giận nói-Chị thấy mấy người đầu bếp thường làm vậy mà -Hạ Nhiên cười tươi nói-Mai sau chị nhớ nhấn mạnh với anh rể là không biết nấu ăn để người ta còn biết đường mà bảo vệ tính mạng -Anna bất lực, thầm cầu nguyện cho “anh rể tương lai” rồi bắt tay vào nấu ăn trước khi cô bị hạ sát bởi bà chị mình.*(^-^)-Một chút thương cảm cho Brian********Reng* reng*rengAn An chần chừ nhìn số điện thoại hiển thị rồi bắt máy-Alo, con nghe-Ừ, không có việc gì quan trọng.

Chỉ nhắc con tối này về sớm.

Sinh nhật em trai con đừng làm ta mất mặt-Cha cô lạnh lùng nói-Dạ, con biết rồi.

Con....Tút ..Tút -Chưa nói hết câu, bên tai đã là tiếng kết thúc cuộc hội thoại.

Cô buông máy, nhìn vào tấm ảnh 3 người cười hạnh phúc.

Giọt nước mắt lăn chầm chậm trên khuôn mặt xinh đẹp ấy-Mẹ, đã 8 năm rồi mà con vẫn nhớ mẹ quá -An An vuốt tấm ảnh rồi cứ lặng lẽ khóc như thế.

Có lẽ vì vậy mà cô không nhận ra bóng người ngoài cửa âm thầm bảo thư kí không làm phiền rồi đứng đó đợi cô khóc xong, không nói một lời rồi rời đi.-Này, sao tổng giám đốc đứng đó mà không vào- Nhân viên A hỏi thư kí-Ây ya, phải có đôi mắt nhìn thấu hồng trần mới hiểu được-Thư kí đẩy kính, mỉm cười đáp.-Tài liệu để đó đi lát nữa tôi mang vào cho-Oke -Nhân viên hoang mang nhưng cũng rời đi, lòng đầy nghi hoặc -* Đôi mắt nhìn thấu hồng trần là sao vậy ta?*(Đúng là tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm ^-^)****Đêm đến, chiếc xe BMV của An An lăn bánh đến cổng nhà Dương gia.

Đã rất lâu rồi cô không còn cảm nhận được hơi ấm của căn nhà này.


Đi theo dòng xe, cô dừng trước cửa , bước xuống đưa chìa khoá xe cho nhân viên , nén cảm xúc tiến vào trong.

Chiếc váy đỏ kiều diễm tôn lên dáng người thon thả không kém phần quyến rũ khiến ánh mắt của quan khách xung quanh đều đổ dồn vào cô.

Một phu nhân vẻ mặt phúc hậu, đoan trang bước đến, nắm tay ân cần hỏi cô :-Cuối cùng thì con cũng đến rồi.

Cha đang đợi con đấy-Dương phu nhân nở nụ cười đạt chuẩn, dịu dàng nói*Khả năng diễn xuất của mẹ kế ngày càng đáng khâm phục*-An An nhướng máy nhìn người phụ nữ khẩu Phật tâm xà nhưng rồi nhanh chóng bình ổn cảm xúc, dùng khả năng diễn xuất nhiều năm của mình đáp lại-Thật có lỗi quá ạ.

Không biết có làm dì bận tâm không ạ ? -* Bà muốn diễn.

Vậy chúng ta cùng diễn vở gia đình hoà hợp theo như ý bà*-An An mỉm cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận