“(Ohh) (Yeah yeah). Admit it. We're finished. You don't want me no more. (No). Like a night mare. I lived it. It was too big to ignore. (Ooh). I hear the sounds. But they pass me by. My hazard lights are flashing. Somebody, anyone.” – Nhạc chuông bài Babysteps từ điện thoại của Tường Vi phát ra. Tường Vi lấy tay lần mò trên bạn mãi mới lấy được điện thoại.
- Alo! - Giọng Tường Vi ngái ngủ.
- Ơ này! Sao giờ này chưa dậy? Dậy đi! Hôm nay tớ, Tâm Ly và mấy nhóc kia sẽ đến học trường THPT A đấy. Đi sớm để còn dẫn đường cho bọn tớ đến phòng hiệu trưởng chứ. À này! Bọn tớ sẽ học cùng lớp với cậu. Cả bọn nhóc nữa. Cho luôn bọn nó nhảy cóc đi cũng được. Dù gì bọn nó cũng nhảy cóc lên có bằng đại học rồi mà. – Lan Phương nói. Giọng háo hức muốn đến trường mới.
- Ừ. Làm ơn đến nhà tớ lúc 7h nha.
- Ok!- Rồi Lan Phương cụp máy.
“Oáp” Tường Vi ngáp một cái rõ to. Lâu rồi cô chưa mệt như thế này. Ra khỏi giường, làm vệ sinh cá nhân, mặc đồng phục và chuẩn bị sách vở để đến trường, Tường Vi vẫn không thoát khỏi cơn buồn ngủ vì tối hôm qua cô về muộn nhưng cơn buồn ngủ vẫn phải chịu thua cô.
Đúng bảy giờ, tất cả đã có mặt tại nhà Tường Vi. Mặt ai nấy cũng đều lo lắng, hồi hộp và không kém phần buồn ngủ vì đi ngủ muộn dậy sớm. Ba cô thủ lĩnh thì mỗi người lái một chiếc xe thể thao của riêng mình. Còm Tam Quỷ thì đi moto. Sáu chiếc xe xuất phát đến trường.
Trước cổng trường có sáu chiếc xe, ba moto, ba ôtô thể thao. Cất xe xong, sáu người bước vào sân trường. Vẻ đẹp của họ khiến ai cũng phải ngoái nhìn. Các nữ sinh thì ngắm nhìn Tam Quỷ. Còn các nam sinh thì ngắm ba cô nương của chúng ta. Cả sáu người bọn họ đi lên phòng hiệu trưởng. Nhận lớp xong (trừ Tường Vi), sáu người đi về lớp. Cô giáo chủ nhiệm giới thiệu:
- Hôm nay chúng ta có năm bạn mới! Các em vào đi!
Tâm Ly, Lan Phương, Uy Võ, Gia Minh và Nguyễn Hùng bước vào, đồng thanh nói:
- Xin chào! Mong các bạn giúp đỡ.
- Mình là Tâm Ly. Cứ gọi mình là Ly.
- Mình là Lan Phương. Cứ gọi mình là Phương.
- Chúng tôi là Uy Võ, Gia Minh, Nguyễn Hùng. – Uy Võ giới thiệu thay Gia Minh và Nguyễn Hùng.
Cả lớp hôm nay lại nháo nhào lên hơn cả lần Tường Vi chuyển vào. “Tam Quỷ kìa! Họ ở trong bang Death đó”, “Ôi thật hạnh phúc! Lớp mình dạo này toàn thiên thần! Lại còn có Tam Quỷ nữa chứ!” và nhiều lời bàn tán khác.
- Bây giờ các em ngồi ở đâu? – Cô giáo hỏi.
- Bọn em ngồi gần bạn Tường Vi ạ. – Cả năm đồng thanh rồi xuống ngồi gần Tường Vi. Ai cũng ngạc nhiên.
Giờ thể dục, nữ sinh lớp 11A1 chơi bóng chuyền, nam sinh thì chơi bóng rổ. Riêng Tường Vi không chơi gì vì lí do đau chân nên cô lên lớp trước.
Vào lớp, cô thấy Nam Phong đang nằm ngủ. Trông anh rất giống thiên thần. Nhưng Tường Vi chợt nhớ ra điều gì đó. “Có phải anh là BlackA bang Die?” Tường Vi tự hỏi.
Chuyện là:
Tối hôm qua ở bar Ken Trần, sau khi Tường Vi phát biểu ngắn gọn xong thì Trần Đức Thắng lên phát biểu vài lời. Sau đó là dạ tiệc tự do. Lúc đó có một anh chàng cao, làn da trắng với nụ cười thiên thần tiến đến bàn của bang Death.
- TracyV! Cô có thể nhảy với tôi một bản chứ? – Anh ta lịch sự hỏi.
Tường Vi chần chừ không muốn nhưng anh ta lại nói:
- Tôi là BlackA- thủ lĩnh bang Die. Việc làn quen với thủ lĩnh ở bang khác rất có lợi ột bang lớn mạnh như Death.
Đến lúc này, Tường Vi không thể từ chối vì anh ta nói cũng có lý. Cô đồng ý.
Trong lúc nhày, cô có hỏi tên thật anh ta. Không ngần ngại, anh ta trả lời luôn:
- Tên thật của tôi là Nam Phong, Nguyễn Nam Phong. Trong bang Die mọi người cứ gọi là Thiên thần cánh đen nên tôi lấy luôn Black Angle. Đọc tắt là BlackA.
“Nguyễn Nam Phong sao? Không phải anh ta là hội trưởng học sinh trường THPT A hay sao?” Tường Vi nghĩ.
- Hóa ra anh là hội trưởng hội học sinh trường THPT A. Đáng ngạc nhiên ghê. – Tường Vi nói tỏ vẻ không ngạc nhiên lắm và dừng nhảy.
- Hả? Sao cô biết? – Nam Phong ngạc nhiên hỏi với theo.
Chuyện là như thế. Tường Vi lắc đầu. “Haiiiiii! Đúng là ở đời không thể biết trước điều gì? Mình đã biết tên của thủ lĩnh bang Die mà quên mất. Lại đi hỏi anh ta lúc đấy!”
Nam Phong vừa mở mắt đã thấy Tường Vi ngồi ở chỗ mình. Anh hỏi:
- Ơ! Sao không đi tập thể dục lại trốn lên đây.
- Đau chân. – Tường Vi trả lời nhanh gọn. – Mà cậu là BlackA?
- Ừ! Sao không? Hay bây giờ cậu mới biết? Cả thế giới ngầm đều biết tớ tên Nguyễn Nam Phong mà! – Anh vừa cười vừa trả lời.
- Chắc tại tôi sống ở Anh lâu quá…. – Tường Vi nói rồi cả hai cùng nhìn nhau cười. Thế là thần Cupid đã thành công. Hai con người, hai thủ lĩnh, hai trái tim sắp hòa làm một.
Và ở đằng sau cánh cửa lớp 11A1, một cô gái đang khác với lời thề độc:
- Tường Vi! Mày hãy nhớ! Chính mày đã cướp Nam Phong của tao. Tao thề sẽ bắt mày trả giá! Nếu không tao sẽ để cho bang Death hành hạ.
Là Ái Hương đang thề độc! Một lời thề mà cô ta không nên thề….