Nó hậm hực chạy xuống nhà bếp pha nước cam. Nó ức chế hai tên khùng đó lắm, phải trả thù lần 2 mới được. Nó nhìn thấy đống gia vị trong bếp rồi bỗng nghĩ ra kế gì đó Nó pha 3 cốc nước cam, một cốc cho nó , 2 cốc cho 2 tên khùng. Nó nói :
- Tôi sẽ cho 2 ng biết tay, Muối nè , ít mắm cho đậm đà hương vị . A ji ngon nè ( ngon phải biết ), bột ớt đi. A, mì chính, Cho thêm ít bơ àu nước sóng sánh ........( nó cứ ra vẻ như lm một bếp trưởng có tay nghề cao ) Ye , xong rồi ! Tuyệt vời ông mặt giời !
Nói rồi nó nhanh nhảu bưng lên cho bọn hắn . Nó uống cốc của nó rồi đưa 2 cốc vừa pha chế cho bọn hắn . Hắn nói :
- Nước cam màu lạ quá vậy ???
- Để tủ lạnh nên mới vậy
- Sao cốc của cô lại vậy ??? Màu nhạt hơn
- Đồ ngốc , tôi cho ít cam, ít đường nên ko ngon bằng của a đâu. Ko uống để tôi uống cho..
Hăn biết chất " tham ăn hơn người " của nó nên quay sang Duy :
- Uống đi mày! Ko thì ko còn đâu
- à uk
Duy và hắn uống ực ực ực ..........
Nó hỏi : " Ngon ko ???'
Cả 2 chạy vào WC , chưa thấy một loại độc dược nào có sức công phá lớn như vậy . Hắn và Duy cứ nôn thốc nôn tháo ( khổ thật ! Cuối cùng cũng có người được âm binh )
Nó nhìn thấy vậy cười ắn cười bò ra sàn. Hắn và Duy cứ nôn thốc nôn tháo , sau khi loại bỏ độc dược đã nhanh chóng chạy ra đồng thanh đáp :
- Cô lm cái trò gì vậy ???
- Có làm gì đâu
Cô..còn cãi à ? Cô dám bỏ chất độc vào nước cam ( Chất độc này anh ăn thường xuyên đây . Đúng là mù màu ) -hắn
- Chắc tại hai ng ăn ở ác nên trời phạt đấy. Sao đổi cho tôi
- cô nghĩ bọn tôi là con nít à hay nghĩ bọn tôi thiểu năng trí tuệ ( tuần hoàn não)
- Tôi.............
- Tôi phải phạt cô!
- Hả ????
- Cô phải viết 100 từ xin lỗi ra giấy . Ngày mai đưa nộp tôi . KO thì cô biết hậu quả rồi đấy
- Anh.....việt thì viết
Nó nói rồi chạy vội lên lầu. Còn hắn và Duy chỉ cười thôi. Duy nghĩ :
:" Vũ ko còn như ngày xưa nữa r. Có lẽ nhỏ đó đã thay đổi cuộc đời cậu ấy vì trc h cậu ấy có bao h cãi nhau với ai hay cười như vậy đâu . Đây ko phải là 1 cô gái bình thường đâu ! Thật thú vị ! "
********************************************************************************************