Ở một nơi khác :
- Thế nào ??? Đã điều tra xong chưa ???
- Dạ rồi ạ
- Nói đi
- Dạ ! Chính chị em Nhã Uyên, Nhã Thy đã làm hôn mê Gia Như, sau đó đưa cô ta vào ngôi nhà hoang ở ven sông . Theo như chúng tôi điều tra thì trong phòng có một chiếc hoa tai như vậy rồi bên bờ sông cũng có một chiếc ....
- Đâu ??Đưa tôi xem
- Đây ah
Nói rồi Minh đưa cho hắn đôi hoa tai của nó, hắn chợt nhận ra rồi nắm chặt tay lại . Hai răng nghiến vào nhau .........
- Đã tìm được người bọn tay sao rồi ạ
- Cho vào đi ( hắn tức giận )
Minh lôi ba tên đầu xanh đầu đỏ đó vào gặp hắn. Hắn gằn giọng :
- Gia Như đâu ????
- Chúng tôi không biết ( 1 tên trả lời )
" HỰ ..." Hắn đá vào mặt tên đó
- Tao hỏi lại lần nữa . Gia Như đâu ???
- Dạ....Thực ra lúc đó chúng tôi chỉ định trêu con nhỏ đó thôi, nhưng nó chạy đi, chúng tôi đuổi theo , nào ngờ nó nhảy xuống sống...và rồi chúng tôi không thấy đâu nữa ....
" CHÁT ...CHÁT....CHÁT ..." Ba cái tát xứng đang cho ba tên :
- Rồi chúng mày sẽ phải đền mạng
- Xin anh tha cho tôi ! Chúng tôi chỉ nghe theo lời Nhã Uyên và Nhã Thy thôi
- Không nói nhiều nữa. Mau bắt và tố cáo 3 thằng này với tội giết người rồi cho nó ngồi bóc lịch cả đơi, dù gì thì bọn chúng cũng hơn 18 tuổi rồi
- Xin anh .......Xin anh đừng
- Lôi đi
Hắn là vậy , khi tức giận lên thì không có gì ngăn cản được, hắn thực sự lạnh lùng, tàn nhẫn với người làm hại đến hắn và người hắn yêu
.........................................................................
30 phút sau :
- Alo ! Hoàng à ???
- Dạ
- Tôi có việc cần cậu. Mau lấy hết cổ phần và cho phá sản công ty của nhà họ Đào đi
- Tại sao ạ ??/
- Đừng hỏi nhiều. Trục xuất ba mẹ cô ta đi, đuổi khỏi trường và không bao giờ được xuất hiện ở thành phố này nữa.....
- Ok
" tút...tút...tút ."
Mọi chuyện rồi cũng xong rồi, chỉ có điều là nó vẫn chưa về. Sau khi nghe bọn chúng kể, Thiên Vũ đã cho người xuống sông tìm xác nó nhưng không thấy. chỉ vớt lên được chiếc điện thoại của nó ( siêu dữ vậy ), hắn buồn, hắn đau khổ, hắn không tin nổi vào mắt mình nữa rồi . Không lẽ hắn mất tích rồi sao ???
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>.
Sau khi mẹ nó nghe tin này thì ngất liên hồi suốt mấy ngày, cả nhà nó ai cũng phờ phạc. Anh nó nói
- Mẹ à ! Mẹ ăn chút gì đi
- .....................
- Mẹ à ! Mẹ đừng buồn! Có thể em nó vẫn còn sống nhưng đang ở một nơi khác thôi. Con nhất định sẽ tìm em mà .......
- Mẹ biết con à ! Nhưng mẹ thấy thương nó quá ..............hu hu hu
.............................................................................................................................................................
Bảo Trân sau khi biết tin nó thì khóc rất nhiều, nhỏ nhớ về người bạn tốt của mình, và luôn an ủi Gia Bảo giúp anh phần nào ổn định tinh thần .
Còn Trâm Anh sau khi nghe tin này thì hạnh phúc , sung sướng như mở cờ trong bụng, không còn phải lo nghĩ gì nữa, đúng là tình yêu làm mất hết lí trí ....
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
Biết tin nó mất tích, Quân cực kì sốc , Duy cũng vậy . Một người đã dừng lại, chấp nhận sự thật nhưng hai người còn lại không hề có ý bỏ cuộc :
" Tôi nhất định phải tìm ra cô. Tôi còn nợ cô một lời xin lỗi " ( Hắn )
-" Quân sẽ không bỏ cuộc đâu . Quân phải tìm cho được Như , dù cho thế nào đi nữa vì ......... Quân thích Như , thích rất nhiều"
Hai chàng trai này vẫn cố tìm , tìm kiếm trong tuyệt vọng, trong đau khổ, trong vô thức. Nhưng họ vẫn quyết đi tìm, cho bằng được mới thôi ..........