Lỡ Một Kiếp Sầu Bù Một Kiếp Thương

Trở về Seoul hoa lệ, đông đúc, tấp nập, Kim Taehyung vẫn luôn duy trì thói quen ở căn nhà gần nhà Jungkook để sáng sớm thuận đường đưa cậu đi làm.

Sáng nay cũng vậy.

Ngày đầu tiên dậy sớm đi làm lại sau cả tuần được ngủ nướng, Jungkook có chút buồn ngủ.

Cậu đã thay vest, lên hẳn ghế lái phụ rồi, nhưng mặt mày vẫn không tươi tỉnh lắm. Taehyung vừa nhìn liền nhận ra, anh đưa cho cậu một cái kính đen.

Jungkook đang buồn ngủ, cầm lấy cái kính ngơ ngác không hiểu.

Gương mặt đẹp trai bẩm sinh kết hợp với nét ngơ ngác, tinh khôi làm lòng Taehyung lại rung chấn lần nữa.
7

Anh vươn tay vò nhẹ đỉnh đầu cậu.

"Đeo vào rồi ngủ chút, tới nơi anh gọi."

"À, ò."

Đường đến chỗ làm của Jungkook cùng hướng với hướng mặt trời mọc. Vì không muốn Jungkook bị ánh sáng sớm mai "làm phiền", Taehyung đã đưa cho em.
6

Kiếm đâu ra được anh người yêu tinh tế như này. Anh ấy không nói nhiều đâu, nhưng anh ấy làm gì cũng đều cho người mình yêu cảm giác thoải mái nhất.
1

[...]

Nhân viên A: Trời ơi mở cửa xe cho bồ, ga lăng quá...

Nhân viên B: Ui ui chắn tay để bồ khỏi đụng đầu, trời ơi soft chưa.

Nhân viên C: Ây ây ây, nắm tay kìa mấy bà, chớt chị rồi em ơi.
7

Các nhân viên nữ đứng ở bên trong nhìn ra ngoài dõi theo từng cử chỉ của đôi tình nhân đang nắm tay dặn dò trước khi xa nhau để vào làm việc.


"Không được bỏ bữa trưa, ăn trưa thì gọi cho anh." Taehyung dặn dò cẩn thận.
8

Jungkook cười khổ gật gù.

Sao nghe dặn dò cứ như là dặn con ý nhỉ?
1

"Rồi nhớ chiều anh đón ngồi ở sảnh đợi, không phải ra lề đường đứng, lỡ nắng nôi."
1

"Dạ rồi, biết rồi." Jungkook gật đầu lần cuối rồi gấp gáp xoay người anh lại, đẩy anh về phía xe.

"Anh cũng đi làm đi, trễ bây giờ."

Hành động gấp gáp đuổi người của Jungkook làm anh bật cười.

"Anh là CEO mà. Đi trễ thì sao?"
14

Jungkook chẹp miệng: "Nhưng mà phải làm gương, đi đi!"

Sau một hồi dây dưa, Taehyung mới chịu lên xe đi làm.

Jungkook vào trong, vừa bước vào sảnh công ty, mấy nhân viên, lễ tân vừa nãy núp sau cửa ăn cẩu lương chạy như bay về chỗ làm việc.

Nhưng mà nhanh cỡ nào thì nhanh, sao qua nổi mắt của ông chủ.

Jungkook đi lên phòng làm việc, nhẹ nhàng lấy điện thoại, nhắn một tin vào group chat công ty.

"Ai quay phim, chụp ảnh, một là giao nộp tang chứng vật chứng, hai là giao nộp bổng lộc cuối năm."

Sau đó, Jungkook tắt âm điện thoại.

Quả nhiên sau đó là hàng loạt tin nhắn xả ảnh kèm hối lỗi của nhân viên.
2

Lễ tân 1 đã gửi 34 ảnh.
6

Lễ tân 1: huhu sếp ơi, cuối năm em còn phải về quê, cắt bổng lộc cuối năm là em ủ mắm trong nhà đi lì xì cho mấy đứa cháu mất.

Lễ tân 2 đã gửi 2 ảnh và 1 video.

Lễ tân 2: Boss tha mạng, năm hết Tết đến em không muốn ăn mì gói đâu.

Nhân viên A đã gửi 4 video.

Nhân viên B đã gửi 10 video.

Nhân viên C đã chuyển tiếp 20 ảnh.

Nhân viên C: Bà A bả chụp nhiều quá bả nhờ em gửi giùm.

Nhân viên B: Em cũng gửi giùm A ạ.

Nhân viên C: À mọi người coi như chưa đọc tin trước nha.

Nhân viên C: Bả kêu em đừng có nói ai.

Nhân viên A: @B @C bộ nút thu hồi của hai bay liệt hả :)
11


Đúng là đụng đến lương bổng thì không chị em gì hết mà.
1

[...]

Kim Taehyung đi làm, người mừng nhất không phải là nhân viên. Là Park Bogum!

Cuối cùng Bogum cũng có thời gian để về dỗ người yêu rồi. Cả tuần nay chỉ được nhìn nhau qua video call thôi. Ngay cả giờ nghỉ trưa người yêu mang cơm tới anh còn không có thời gian ngẩng đầu lên nhìn mà.
6

"Dự án kêu gọi đầu tư phát triển đô thị mới đến đâu rồi?"

"Có nhiều tập đoàn tham gia đấu thầu rồi ạ."

Taehyung đột nhiên lại nhớ ra một việc liên quan đến Jungkook, anh ngẩng đầu hỏi rẽ ngang sang chuyện khác.

"Việc thành lập quỹ từ thiện thế nào rồi?"

Park Bogum đơ người, vài giây sau lúng túng trả lời.

"Dạ tuần vừa rồi khối lượng công việc nhiều quá, tôi vẫn chưa bắt đầu làm."

Nếu là mọi khi, Kim Taehyung nhất định sẽ nhìn Bogum với ánh mắt lạnh lùng đáng sợ. Sau đó là một màn giáo huấn năng lực làm việc cho Bogum.

Nhưng mà lần này, tự nhiên Park Bogum thấy Taehyung dễ thương hẳn.
8

"Giao vụ đấu thầu cho Choi Woo Sik, cậu lo việc quỹ từ thiện đi."
2

Taehyung dứt lời, trong mắt Park Bogum, sau lưng Taehyung hiện lên một vầng hào quang rực rỡ.
1

Ôi! Thật là nhân từ.

Park Bogum cảm thán: "Sếp yêu đương... thật tốt."

Taehyung nhíu mày: "Sao cơ?"

Park Bogum lắc đầu nguầy nguậy nhưng gương mặt vẫn tràn đầy biết ơn.

"Ý tôi là sếp yêu cậu Jeon là đúng rồi. Không ai thích hợp hơn."
3


Taehyung bật cười, vẻ mặt hiện lên sự hài lòng thoả mãn, phất tay cho Bogum ra ngoài.
3

Anh ngồi một mình, nhớ về lần Jungkook nói với anh về việc đi từ thiện. Bất kể là lần nào, trong đôi mắt ấy đều tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Không phải là làm để có tiếng tăm. Anh chắc chắn! Ánh mắt đó chỉ có ở những người tình nguyện làm vì lý tưởng lớn, vì mục đích cao cả thôi.

Mới yêu đương chưa được một năm, nhưng cưới hỏi, hôn nhân sau này thế nào Taehyung đã tính toán hết một lượt rồi.
4

Chính là bởi vì ánh mắt khi Jungkook nói về dự án từ thiện cho học sinh nghèo đến trường. Chính khoảnh khắc đó, anh quyết định phải ôm bằng được báu vật này về nhà.

Đợi nhẫn cưới làm xong, bất cứ lúc nào Taehyung cũng sẵn sàng đưa Jungkook về dinh.
4

Quỹ từ thiện này chính là quà cưới anh tặng cho Jungkook.

Tên cũng nghĩ xong rồi. Quỹ từ thiện Kookie's love (tình thương của Kookie) do Kim Taehyung sáng lập.

Sâu xa hơn có thể hiểu là: Tình yêu của em do anh mà thành.

Biết là có hơi tự luyến đấy nhưng đó là sự thật.
1

Kim Taehyung là người đầu tiên mà Jungkook thừa nhận yêu trước mọi người, cũng là người đầu tiên lấy được sự dịu dàng từ em.



~ cut ~
1

Tui đang có một suy nghĩ... có nên viết fic Jungkook hoặc Taehyung đi thi Nam Vương khum ta

13


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận